Về với mẹ
Năm nay, tôi vô cùng hạnh phúc vì được quây quần bên gia đình. Nhớ lại cái Tết bơ vơ nơi đất khách quê người cách đây hai năm, tôi càng quý hơn những khoảnh khắc này.
ảnh minh họa
Trước đây, tôi làm nhân viên marketing cho một công ty lớn, thu nhập hàng tháng cũng gần chục triệu. Mê kinh doanh, tôi quyết định nghỉ việc, ra ngoài mở tiệm hoa tươi. Sau sáu tháng học nghề, tôi thuê mặt bằng, dốc hết tiền dành dụm vào cửa hàng hoa. Kinh doanh không thuận lợi, tiền bạc cứ “bốc hơi” dần. Những ngày gần Tết, hy vọng việc buôn bán khá hơn, tôi liều mượn tiền góp mua thêm hoa. Ngày 30 Tết, hoa của tôi vẫn nằm nguyên trên kệ. Trong khi mọi người hối hả sắm Tết, tôi chóng mặt vì con nợ đòi tiền.
Đêm giao thừa, tôi nằm trong phòng trọ khóc nức nở vì nhớ nhà. Tôi không muốn cha mẹ nhìn thấy tôi thất bại thê thảm như vậy. Mẹ gọi điện thoại, giọng rầu rĩ: “Cha mẹ không cần tiền bạc, quà cáp gì đâu, chỉ cần con về là đủ rồi”. Nghe giọng mẹ như nài nỉ, lòng tôi ray rứt vô cùng. Tưởng tượng đến cảnh gia đình hàng xóm con cái về đoàn tụ đông đủ, nhất định cha mẹ tôi sẽ rất tủi thân. Cha mẹ chỉ có mình tôi, cả năm ông bà mong ngóng đến ngày Tết, tôi về cho vui cửa, vui nhà.
Video đang HOT
Suy nghĩ nhiều, lại ăn uống điều độ khiến tôi trở bệnh. Tôi nằm trùm mền, toàn thân nóng hừng hực như có lửa. Mẹ gọi điện lên, nghe giọng tôi lào khào, biết tôi bị ốm, nên ngay chiều mồng Một Tết, mẹ đón xe lên phòng trọ thăm tôi. Nồi cháo mẹ nấu khiến tôi cảm động không cầm được nước mắt. Mẹ nhìn tôi, trách móc: “Đến người ăn xin ngày Tết cũng tìm đường về quê vậy mà con…”. Me thơ dai. “Ngày xuân quan trọng nhất là gia đình đoan tu vui vẻ. Cha me đâu mong gi tiên bac, chi cân thây măt con la co Têt rôi. Năm nay làm ăn thua lỗ thì năm sau gỡ gạc lại. Còn người còn của, lo gì “. Thấm từng câu của mẹ, hôm sau vừa bớt bệnh, tôi theo mẹ về quê. Năm ấy, nồi bánh chưng và hũ củ kiệu muối nhà tôi làm muộn hơn mọi người nhưng cha mẹ tôi vẫn rất vui.
Tết năm nay, cửa hàng hoa của tôi đã không ê âm như năm ngoai. Môt sô môi gây dưng đươc tư long kiên tri đa giup tôi co thu nhâp ôn đinh. Tôi nôn nao nghi đên phut giây sum hop cung gia đinh bên mâm cơm tât niên…
Theo VNE
Người phụ nữ phóng khoáng
Tối đó em đang ngủ thì chị vào phòng và ôm hôn em. Không kiềm lòng được, em và chị đã gần gũi.
Em quen một chị bạn lớn hơn vài tuổi, đang làm việc tại một chi nhánh công ty ở tỉnh. Chị đã lập gia đình và ly hôn, tính tình rất phóng khoáng. Vừa rồi nhân chuyến công tác về tỉnh, em được chị mời về nhà chơi và ngủ lại. Tối đó em đang ngủ thì chị vào phòng và ôm hôn em. Không kiềm lòng được, em và chị đã gần gũi.
Đây không phải lần đầu em làm chuyện đó nhưng trước sự cuồng nhiệt của chị, em đã nhanh chóng ngã ngựa. Lần thứ nhất rồi lần thứ hai, lần nào cũng vừa xâm nhập, chưa kịp đánh đấm gì thì đã bị tước vũ khí. Có lẽ chị không thỏa mãn nên sáng hôm sau khi hai chị em đi uống cà phê, chị cười cười rồi bảo: "Làm gì mà như đồ mắc ma! Mai mốt lấy vợ mà như vậy thì coi chừng nó theo thằng khác".
Em không hiểu tại sao mình lại thất bại thảm hại như vậy? Trước đây, có lần em đi "ăn bánh", được đối tác khen hết lời, sao bây giờ lại ra nông nỗi này? Có phải do lâu quá em không quan hệ nên máy móc trục trặc? Nếu vậy thì sau này lấy vợ, khả năng của em có được phục hồi hay không? Năm nay em 24 tuổi, sinh hoạt tình dục thế nào là điều độ?
Nguyễn T. (TP HCM)
Bạn thân mến! Những câu hỏi của bạn đều ở... thì tương lai nên không thể có câu trả lời chính xác. Trước đây bạn đã từng "thử lửa" và được khen hết lời thì cũng chưa chắc bạn giỏi thiệt bởi các cô gái hành nghề ấy có bao giờ nói thật lòng đâu? Còn "chị hai" lớn tuổi, ly dị chồng, tính tình phóng khoáng thì không phải là "đối thủ" của bạn.
"Chị hai" lớn tuổi, ly dị chồng, tính tình phóng khoáng thì không phải là "đối thủ" của bạn (Ảnh minh họa)
Chính vì vậy mới có tình trạng cùng một thứ vũ khí mà khi người này sử dụng thì phát huy hiệu quả, còn khi lọt vô tay kẻ khác thì không phân biệt được đâu là súng, đâu là... sắt phế liệu! Bạn đừng quên, vũ khí tốt muốn phát huy tác dụng thì cần nhân lực có trình độ, kỹ năng. Thậm chí vũ khí hạng thường thường, nếu vô tay người biết xài thì cũng "trăm phát, trăm trúng". Trở lại chuyện "làm như mắc ma" của bạn thì có thể thấy "chị hai" ấy quá sành sõi; còn bạn thì như chú cừu non ngơ ngác trước vườn yêu, thấy bãi cỏ xanh thì nhào vô ngấu nghiến, sau đó no bụng lăn kềnh ra... ngủ! Mà trong chuyện ban đêm, ban hôm giữa hai người như vậy, nếu chỉ có một người thỏa mãn, còn người kia.. ngậm cục tức thì bị nói như thế là còn nhẹ.
Tuy vậy, bạn cũng không nên bận tâm, lo lắng chuyện mai hậu làm gì. Cái phải bận tâm là tìm một người phù hợp với mình để yêu thương, xây dựng hạnh phúc lâu dài, đừng ăn bánh dọc đường, cũng đừng kiếm mấy "chị hai" ly dị chồng, tính tình phóng khoáng như vừa rồi. Những người ấy chẳng phải là "đối tác chiến lược" nên bạn không cần phải dồn tâm sức cho họ để rồi sau đó lại bận tâm vì những phát ngôn... không ai chịu trách nhiệm như vậy.
Tóm lại, 24 tuổi, tương lai còn rất dài. Tuy nhiên, để tương lai tốt đẹp thì bạn nên nghiêm túc hơn với mình, với người. Có nghiên cứu cho rằng, nam giới trưởng thành, nếu sinh hoạt tình dục đều đặn thì ít nguy cơ bị rối loạn cương hơn những người... khi trồi khi sụt!
Tần số sinh hoạt tình dục phụ thuộc vào tuổi tác, sức khỏe, tâm sinh lý... chứ không thể đưa ra con số bao nhiêu là chuẩn mực. Gọi là đủ nếu sau khi sinh hoạt tình dục cả hai đều thoải mái, phấn chấn; gọi là ít hay không đủ khi một trong hai người hoặc cả hai vẫn cảm thấy thòm thèm, muốn có thêm. Còn khi một trong hai hoặc cả hai đều mệt nhoài, dậy không nổi, buồn ngủ, lử đử lừ đừ thì khi ấy chắc chắn là đã... quá lố!
Theo VNE
Chồng ơi, em sắp ngoại tình! Anh ấy chính là chàng trai em thầm thương trộm nhớ suốt những năm tháng học trò. Chồng ạ! Đã biết bao ngày em vật lộn với nỗi dau bị anh phản bội, bị anh coi thường và ngậm ngùi nuôi con gần như một mình. Em thật sự rất mệt mỏi! Đúng như lời anh nói: "Em hãy ngoại tình đi, em...