Về với chồng hay cứ lông bông tình mới?
Tôi và chồng ly thân khá lâu, giờ anh muốn quay lại nhưng lòng tôi lại đang yêu người mới.
Ly thân với chồng, tôi nảy sinh tình cảm với người đàn ông khác (Ảnh minh họa)
Hiện tại, tôi đang đứng trước một sự lựa chọn ảnh hưởng tới cả cuộc đời tôi và con. Tôi đã từng sai lầm một lần, giờ tôi không muốn phạm phải sai lầm thêm lần nữa. Nhưng thú thực, tôi không biết điều gì mới là đúng, là tốt cho cuộc sống của mình. Hai người đàn ông ấy, ai mới có thể đảm bảo cho tương lai của tôi và con sau này?
Tôi lấy chồng cách đây 5 năm. Khi ấy tôi cũng còn khá trẻ. Nhưng vì trót có bầu nên tôi cưới. Cưới xong, tôi sinh con rồi còn phải học tiếp 2 năm nữa mới tốt nghiệp đại học. Có lẽ chính vì thiếu đủ mọi thứ, từ kinh tế, kinh nghiệm sống đến kĩ năng chăm sóc gia đình nên vợ chồng tôi cãi nhau triền miên. Mặc dù anh ấy là người hơn tôi tới cả chục tuổi nhưng tính tình cố chấp nên vợ chồng không tìm được tiếng nói chung.
Sau khi tôi tốt nghiệp ra trường, xin đi làm, vợ chồng tôi chính thức ly thân. Tôi nuôi con, còn anh dọn ra ngoài sống. Hàng tháng anh vẫn gửi tiền về cho mẹ con tôi đầy đủ. Có đôi lúc tôi cũng cảm thấy cô đơn, trống trải nhưng nghĩ phải quay về những tháng ngày cãi vã triền miên tôi lại thấy sợ.
Tính đến nay, vợ chồng tôi đã ly thân được gần 2 năm. Chúng tôi cũng chưa nghĩ tới chuyện ly hôn vì thực sự rất thương con. Nhưng quay về bên nhau thì cả hai không nghĩ tới. Anh có cuộc sống của anh, tôi cũng vậy.
Video đang HOT
Thế rồi tôi quen chàng trai này. Người đó kém tôi 2 tuổi, làm khác ngành nghề nhưng vì quen biết ngoài xã hội nên chúng tôi thường xuyên gặp nhau. Mặc dù không nhiều tuổi nhưng tôi thấy người đó chững chạc, hiểu biết, có lẽ vì cuộc sống phải tự lập từ nhỏ nên từng trải hơn người khác. Tôi cũng tâm sự thật cho người đó biết về hoàn cảnh của mình, người đó rất thương tôi, thường xuyên đưa tôi và con đi chơi. Dần dần, tôi và người đó nảy sinh tình cảm với nhau.
Người đó tỏ tình yêu tôi và mong muốn cưới tôi. Thực lòng tôi cũng muốn được như vậy. Nhưng khi người đó đưa tôi về nhà ra mắt (chúng tôi chưa nói chuyện tôi còn chưa bỏ chồng) thì bố mẹ anh ấy không đồng ý. Họ chê tôi bởi vì tôi nhiều tuổi hơn con họ, lại là gái có chồng, giờ lại đang nuôi con riêng. Những điều đó không có gì lạ bởi vì đấy là lí do chính đáng thôi.
Người đó động viên tôi cố gắng, chờ thêm một thời gian nữa, chắc chắn người đó sẽ thuyết phục gia đình chấp nhận. Bản thân tôi cũng cảm thấy khá mệt mỏi vì chuyện này vì tôi biết dù có đến được với nhau cũng phải trải qua rất nhiều khó khăn khác nữa. Nhưng thực tình thì tôi yêu anh, cũng mong muốn được xây dựng gia đình với anh.
Tôi phải lựa chọn ai giữa hai người con gái ấy? (Ảnh minh họa)
Giữa lúc cuộc tình ấy đang chững lại, rơi vào bế tắc thì chồng tôi quay về. Anh bàn với tôi chuyện vợ chồng “gương vỡ lại lành” để cho con khỏi khổ. Chồng tôi là người khó thay đổi, tôi dám chắc có quay về bên nhau, đôi bên chỉ có cách chấp nhận nhau chứ khó mà sửa đổi tính xấu. Mà sự chấp nhận đó nhiều khi không biết có nổi hay không? Hay được vài ngày lại đâu đóng đấy.
Tôi băn khoăn lắm. Nếu tôi nhận lời quay về với chồng điều đó đồng nghĩa với việc phải chấm dứt mối quan hệ yêu đương với người đó. Nhưng quay về thế, lấy gì đảm bảo là tôi sẽ hạnh phúc? Còn nếu như tôi tiếp tục yêu người đó thì tôi phải chính thức ly hôn với chồng, tôi không thể nào lăng nhăng với hai người được.
Tôi phải lựa chọn ai đây? Quay về bên chồng cũ, chấp nhận một người chồng có quá nhiều bất đồng với mình hay mạo hiểm bên người mới và đón nhận những thách thức đang chờ tôi?
Theo Eva
Nếu một ngày chúng ta chán nhau...
Đó là ngày hai ta bình lặng đi bên nhau, cái danh "người yêu" như một chiếc áo quá khổ mà không có lối thoát. Bỏ thì thương mà vương thì tội.
Anh hay trách em vì em suy nghĩ linh tinh, đôi khi bên anh em hỏi những câu khiến anh giận. Em biết anh buồn, nhưng em không thể không nghĩ. Con gái mà, luôn suy nghĩ về những điều xa xôi chưa tới. Và anh ơi, hôm qua em đã từng nghĩ rằng nếu một ngày ta chán nhau thì sao?
Có lẽ ngày đó trời sẽ không còn xanh, mây cũng chẳng còn buồn đùa giỡn với gió. Ngày đó hai ta sẽ dùng sự lặng im thay cho những lời yêu thương vẫn nói.
Đó là ngày hai ta chỉ quan tâm đến nhau như một thói quen thường ngày khó bỏ, là lúc hai đứa cũng chẳng buồn cãi nhau, có thể lúc đó cả hai đã quá mỏi mệt trong tình yêu của chính mình.
Đó là ngày nỗi nhớ đục rỉ, bám bụi chứ không đặc quánh như trước. Hai đứa chẳng còn nhớ về nhau nhiều, cũng chẳng buồn hỏi bên đó ra sao, bên này thế nào?
Đó là ngày hai đứa ngồi bên nhau mà khoảng cách cứ như cả nghìn cây số. Là lúc trái tim chẳng còn đập loạn nhịp khi nhìn thấy nhau. Là lúc những chiếc hôn chỉ là những cái phớt môi thật nhẹ chứ chẳng còn nồng nàn như trước.
Đó là ngày hai ta bình lặng đi bên nhau, cái danh "người yêu" như một chiếc áo quá khổ khiến hai đứa loay hoay trong chính tình yêu của mình mà không có lối thoát. Bỏ thì thương mà vương thì tội.
Nếu ngày đó đến với tình yêu của chúng mình thì phải làm sao hả anh?
Có lẽ lúc đó mình sẽ dừng lại một thời gian để suy nghĩ về chuyện hai đứa. Cứ cố chấp bên nhau tình cảm sẽ chỉ càng nhạt nhòa. Khi xa nhau chúng ta sẽ biết mình thực sự cần gì. Tình yêu đôi khi cũng cần những khoảng lặng đúng không anh? Lúc đó anh hãy cứ nghỉ ngơi, khi nào suy nghĩ xong thì hãy nói cho em biết. Em hi vọng rằng mình sẽ có thể làm lại, chuyện tình của mình sẽ rất mới.
Có chán nhau thì cũng đừng buông tay ngay. Vì chúng ta đã cùng nhau đi một chặng đường dài rồi nên cũng có lúc mỏi mệt. Nghỉ ngơi xong rồi cùng nhau bước tiếp anh nhé!
Tình yêu kì lạ lắm, nay tưởng chừng như thiếu nhau thì không sống nổi nhưng mai lại có thể chán nhau ngay đấy thôi. Và vì chẳng biết ngày mai của mình ra sao, nên hôm nay chúng ta hãy cứ yêu, yêu như thể chỉ còn một ngày bên nhau thôi. Hãy dành cho nhau những cái siết tay thật mạnh, những cái ôm thật ấm và những nụ hôn thật nồng để ta biết rằng ta đã thuộc về nhau, mãi mãi.
Theo VNE
Chồng tôi không bằng cái điện thoại! Vì chồng tôi cứ nhậu về khuya không báo cáo, cứ nhăn nhó khi nghe tôi "trình bày", cứ quên tiệt những ngày kỷ niệm của hai người, nên thà tôi bỏ quách anh và yêu chiếc điện thoại của mình còn hơn. Tôi yêu chiếc điện thoại của mình, nó là thứ đầu tiên tôi nhìn tới, chạm vào trước khi đi...