Về với bình yên, nơi ấy là nhà!
Họ ôm nhau, là chồng tiễn vợ đi công tác dài ngày ở nước ngoài. Mắt anh đỏ hoe, bối rối, cố nhìn vợ đến khi khuất dần sau cửa kính.
Đứa em đang du học nước ngoài, nhắn tin bảo sẽ về nhà chơi hai tuần nhân nghỉ lễ. Cả nhà háo hức chờ đợi, hỏi em chuyến bay để ra đón. Em từ chối, “để em đi taxi, ra sân bay đón chi cho cực, em về lúc khuya”. Vậy mà má biểu phải thuyết phục em để cả nhà ra đón. Nhà gần sân bay, chỉ hơn trăm ngàn đồng tiền taxi là về đến, nhưng lần nào em về, má cũng biểu cả nhà phải đi đón.
Sân bay lúc nửa đêm vẫn đông đúc. Cửa ga đến, người ta đứng thành hàng dài hai bên. Người trong cửa bước ra, cách nhau chỉ một tấm kính, mà đó là những ngày nhớ nhung bất tận. Họ bắt tay nhau mừng rỡ. Có người còn nghẹn ngào vì xa nhau quá lâu, họ ôm nhau khóc nức nở.
Ảnh minh họa.
Ngày em đi, còn hơn ba tiếng mới tới giờ bay, tôi nói em tranh thủ kẻo muộn giờ làm thủ tục, em nhằn: “Anh cho em ở nhà thêm chút nữa đi”. Em luyến tiếc, muốn nán lại nhà thêm chút nữa.
Video đang HOT
Tôi đưa em gái ra sân bay, em nói: “Anh đứng ngoài, chờ em vào làm thủ tục xong, quay ra, anh em mình cà phê…”. Lúc đứng đợi em, tôi thấy cặp vợ chồng mới cưới. Hẳn là vậy, vì đôi bông tai, nhẫn cưới chị đeo hãy còn mới tinh. Họ ôm nhau, là chồng tiễn vợ đi công tác dài ngày ở nước ngoài. Mắt anh đỏ hoe, bối rối, cố nhìn vợ đến khi khuất dần sau cửa kính…
Tự biết đi, sẽ tự biết về. Người đi, có thể họ sẽ bắt chiếc taxi, một mình khệ nệ những va-li, rồi đẩy vào khu vực làm thủ tục. Người về, họ bước ra khỏi nhà ga, đón chiếc taxi, sẽ an toàn về tới nhà. Mắc mớ chi đưa đón. Ấy vậy mà, chẳng biết cái đưa đón ấy nó đã ăn vào tiềm thức ta từ bao lâu rồi, hễ đi xa sẽ tiễn, hễ quay về sẽ đón.
Nhưng một lần nào đó, đứng ở ga đi hoặc ga đến, ánh mắt mỏi mòn nhìn vào sau cửa kính. Là những ngày dài xa nhau mải miết, cho dù là tình cảm gì đi nữa, cũng thấy vấn vương, cũng chừng ấy luyến tiếc. Hoặc ánh mắt trông chờ, nhìn vào khung cửa kính, hình hài mình sắp đón ấy chắc thay đổi nhiều lắm dù chỉ có vài ngày, ấy… là nhớ nhung.
Để người được đưa, người được đón có một chút gì đó nhớ rằng: chẳng phải tự dưng mà họ bỏ công đưa đón, họ chỉ muốn người đó biết… cho dù người có đi đâu, làm gì, xa cách mấy rồi người cũng về. Về với với bình yên, về với yêu thương, ấy là nhà.
Theo phunugiadinh.vn
Ngày một người bước ra khỏi cuộc đời một ai đó
Dù phải dối lòng mình nhưng ta vẫn muốn nói: Người đi rồi thật tốt biết mấy, bởi lúc ấy ta sẽ không còn phải lo lắng bao giờ người rời xa nữa, không còn chờ cuộc gọi, không phải sợ ai cướp mất người đi. Cảm giác này thật tệ, nhưng ta sẽ lại quen...
Ngày một người nói rằng họ phải đi, bạn đã không còn khóc bởi khi đó bạn biết mình chẳng thể giữ nổi họ bên cạnh.
Người đó đi rồi thật tốt, bạn không phải gọi điện nhắc họ đi ngủ sớm, không còn phải lo lắng họ quên áo mưa và bị ốm, cũng chẳng còn những ngày mệt mỏi vì ngóng trông.
Bạn có buồn nhưng không khóc, vì bạn biết dù có cố gắng yêu họ thế nào cũng chẳng giữ nổi một người đã cương quyết quay đi.
Bạn không mong họ hạnh phúc, vì điều đó là ích kỷ đối với bản thân mình. Chỉ mong họ đi rồi đừng quay về nữa.
Bởi bạn đã quen cảm giác một mình rồi.
Chúng ta đã có khoảng thời gian vui vẻ bên nhau, cùng nhau đọc sách, nấu nướng, trồng cây, cùng dạo phố, nghe nhạc, cùng ăn những quán ven đường, cùng trò chuyện thâu đêm. Chúng ta có những ngày cãi nhau rồi làm lành, có những tháng giận hờn chẳng gặp mặt, rồi im lặng và cứ thế xa nhau.
Người ta cứ nói, chỉ khi yêu thương một người bằng tất cả trái tim mình thì bằng bất cứ giá nào cũng không muốn mất đi người đó, thế mà có những người vội đến rồi vội đi, để lại một khoảng trống vô tận trong lòng người ở lại.
Có những ngày tình yêu không được hồi đáp giống như ta đang làm phiền họ rất nhiều. Có những ngày tình yêu cô độc giống như ta đã phạm một sai lầm lớn lắm để phải bị trừng phạt mà cô đơn cả đời. Có những ngày cảm thấy tình yêu của mình bị ngó lơ sao mà rẻ mạt, tầm thường. Đến ngay cả lúc họ rời đi, ta cũng chẳng có quyền mà níu lại.
Trong tình yêu, có những lúc ta nghĩ rằng người đó sẽ cùng ta đi đến cùng trời cuối đất, nhưng rồi chợt tỉnh cơn mê, dụi mắt, mà gật đầu nắm một tay khác. Có lẽ, người ta khi đó không còn gắng sức để kiếm tìm một tình yêu đúng nghĩa nữa mà tìm lấy một mối duyên lành cho người ta cảm giác an tâm mà chẳng đặng đừng băn khoăn, lo lắng.
Nhưng đôi lúc, chúng ta phải chấp nhận một vài sự ra đi trong cuộc đời mình, để chúng ta biết được giới hạn của sự yêu thương đến đâu, là trong tình yêu ngoài hạnh phúc còn có cả nỗi đau, là để khi họ bước ra khỏi cuộc đời chúng ta thì thay vì mải ngóng chờ ngày họ trở lại, ta dần học được cách trưởng thành hơn sau mọi vấp ngã.
Cuộc sống này là một chuỗi hội ngộ và chia ly, có những cuộc hội ngộ bất ngờ và những sự chia ly không báo trước, chúng ta đôi lúc không còn lựa chọn nào khác là phải bình tâm mà đối mặt.
Theo guu.vn
Tặng giày cho bạn trai có thực sự dẫn đến chia tay? Nhiều người quan niệm rằng tặng giày cho bạn trai, đặc biệt là bạn trai mới quen là điều tuyệt đối kiêng kỵ vì có thể dẫn tới chia tay, hạnh phúc không bền. Liệu điều đó có thật không hay chỉ là suy đoán vớ vẩn? Tặng giày cho bạn trai có ý nghĩa gì? Một đôi giày vốn là phụ kiện...