Ve vãn anh rể, tôi đã bị quả báo
Tôi tự cho mình là người phụ nữ đoan chính, tự vỗ ngực nhận mình là người chung thủy, không lăng nhăng, vậy mà…
Anh đồng ý gặp tôi, đi cà phê với tôi khiến tôi sáng mắt. Tôi đã ăn diện thật đẹp, trang điểm thật xinh để gặp anh. (ảnh minh họa)
Cuối cùng tôi cũng phải lòng một người không nên phải lòng, đó là anh rể của tôi, chồng của chị gái ruột.
Thực ra, tôi có một lý do để biện minh cho mình, đó là, anh rể chính là người bạn mà tôi quen biết trước chị. Ngày đó, vì tới chơi với tôi, gặp chị tôi ở nhà và anh đã đem lòng yêu thương chị tôi. Ngày đó tôi cũng chỉ quý mến anh, chưa phải là tình cảm nam nữ gì, hai anh em coi nhau như hai người bạn tốt, nên anh quen chị gái, thương chị ấy, tôi không ý kiến gì, tôi mừng là khác. Nhưng từ khi họ yêu nhau, những cử chỉ quan tâm anh dành cho chị, anh chiều chuộng nâng niu chị như một bông hoa khiến tôi có chút ganh tị và chạnh lòng. Anh chưa bao giờ quát tháo chị, giống như người yêu tôi. Chị thích gì anh cũng chiều.
Tôi từng mơ ước cuối tuần được người yêu chở đi chơi xa, nhưng người yêu tôi bận, không bao giờ làm được chuyện đó. Còn anh làm được hết, anh đưa chị đi những nơi chị thích, dù là chơi gần. Hai người thường rủ nhau đi mua sắm. Những lúc chị khoe với tôi được anh mua cho cái này, cái kia, khiến tôi ghen tị lắm. Trước đây là bạn, anh hay quan tâm tôi hơn bây giờ. Vì anh nghĩ, tôi cũng có người yêu nên sẽ được quan tâm, còn anh chỉ hỏi han, vui vẻ với tôi khi ở bên cạnh chị với tư cách là anh rể tương lai mà thôi.
Video đang HOT
Không biết tự bao giờ, tôi ước người yêu mình cũng được như anh. Và dần dần, những gì anh làm cho chị tôi đều mang ra so sánh với người yêu mình. Chỉ cần bạn trai tôi bằng một nửa của anh thì tôi vui lắm rồi! Tôi ước được như chị, được anh chiều chuộng, ân cần, thi thoảng lại hôn lên trán tôi kiểu đáng yêu và lãng mạn. Nghĩ lại những ngày tháng trước kia, thật tiếc vì tôi đã không yêu anh, đã để anh yêu chị.
Và anh chị cưới nhau. Không hiểu sao, ngày chị cưới mà tôi không vui lắm. Tôi đã khóc, ai cũng tưởng tôi khóc vì nhớ chị, nhưng không phải, hình như là tôi khóc vì mất anh. Anh và chị dọn sang nhà riêng, sống cũng gần nhà tôi nên tôi cũng có điều kiện được gặp anh chị thường xuyên. Vì nhà gần nên anh hay lui tới nhà tôi thăm bố mẹ vợ.
Tưởng là cưới nhau rồi mọi thứ sẽ khác. Nhưng tôi vẫn chưa thấy anh thể hiện cái gì khác lạ cả. Đến nhà anh chơi, nhìn anh yêu chiều vợ, gắp thức ăn cho vợ mà tôi phát thèm. Tôi thèm được cảm giác ấy, thèm được người chồng như thế và tôi đã nghĩ tới chuyện quyến rũ anh.
Không hiểu thế nào mà tôi lại nói hết với anh qua điện thoại. Tôi nhắn tin cho anh cả tối rằng tôi ước có được người chồng như anh. Nếu như không phải là thì có lẽ tôi đã cướp anh rồi. Tôi dám nói thế với anh, có chết không. Nhưng không hiểu sao, tôi không hối hận. Tôi đã nói, tôi muốn được qua lại với anh, được anh chiều chuộng như thế, vì trước giờ, anh đã chơi với tôi trước, anh lẽ ra là của tôi, nếu không có tôi thì anh cũng không thể đến được bên chị.
Anh đồng ý gặp tôi, đi cà phê với tôi khiến tôi sáng mắt. Tôi đã ăn diện thật đẹp, trang điểm thật xinh để gặp anh. Nhưng điều làm tôi choáng nhất chính là, có chị ở đó. Anh đã nói hết chuyện này với chị và cho chị đọc tin nhắn dụ dỗ anh rể của tôi. Tôi chết lặng, toàn thân mềm nhũn vì thấy nhục nhã. Chị đã nói chuyện với tôi thẳng thắn. Chị không mắng tôi, chỉ nói cám ơn tôi đã giới thiệu anh, nhưng dù thế nào thì bây giờ anh cũng là chồng chị, là anh rể của tôi. Chị nói, mong tôi sớm lấy chồng để ổn định cuộc sống.
Nghe chị nói, tôi càng thấy nhục nhã và chua chát hơn. Tại sao chị lại khiến tôi ra nông nỗi này, chị là trái tim tôi còn đau gấp trăm lần chuyện chị chửi rủa hay lăng mạ tôi. Giờ tôi không dám nhìn mặt anh chị, không dám đối diện với cả bố mẹ và người yêu mình. Mỗi lần anh chị tới nhà chơi là tôi toàn trốn, vì tôi sợ không thể làm gì, cứ luống cuống mãi thôi. Tôi đang bị tâm can dày vò, đó có lẽ là sự trả giá cho thói lăng nhăng, định dụ anh rể của tôi.
Theo VNE
Tôi bị quả báo vì cướp bạn trai người khác
Đã bao đêm tôi thầm khóc một mình khi nghĩ tới số phận sao lại nghiệt ngã với tôi đến như vậy? Tôi không dám chia sẻ hay nói với ai về việc mình - một cô gái xinh đẹp nhưng bị trời lấy đi thiên chức làm mẹ.
Cách đây 3 năm tôi gặp Toàn trong đám cưới của anh họ tôi. Tôi đã nghe anh họ tôi kể về ông sếp của mình nhiều, nhưng nay tôi mới gặp anh. Ngay từ lần đầu gặp gỡ tôi đã tự nhủ mình phải lấy được anh làm chồng. Nhưng điều đó có vẻ khó khăn khi anh đã có người yêu một cô bạn gái xinh xắn dễ thương. Rồi tôi cố tình tạo ra một tình huống bất ngờ khi anh bước ra từ nhà vệ sinh va phải, tôi vờ ngã đau đớn. Có vẻ như anh cũng bị vai trần trễ nải của tôi gây chú ý. Từ hôm đó, tôi vờ tới cơ quan anh họ để rủ anh đi ăn trưa, mỗi lần liên hoan cơ quan anh, tôi lại đòi đi theo.
Và tôi đã đạt được thỏa nguyện của mình khi dành được trái tim của Toàn. Ngày nhìn thấy tôi và Toàn bên nhau, người yêu anh - Tâm hốt hoảng. Rồi cô ta tới gặp tôi cầu xin tôi hãy tha cho Toàn, bởi họ đã ăn hỏi và 2 tháng nữa là làm đám cưới. Nhưng lúc đó, tôi đã tàn nhẫn nói rằng "Tôi không thể nhường cái gì của mình cho người khác, tình yêu càng không thể". Cô ấy đã gạt nước mắt, nói trong tiếng nấc nghẹn ngào "Hạnh phúc đó là chị cướp được từ của tôi. Rồi chị sẽ gặp quả báo". Nói xong cô ta bỏ đi, bỏ mặc tôi với khuôn mặt đắc thắng. Toàn có buồn về chuyện Tâm nhưng khi nhìn thấy tôi trong bộ dạng sexy, có vẻ anh được an ủi phần nào.
Nói thật, trước Toàn tôi cũng có vài mối tình nhưng tất cả đều tiêu tan nhanh chóng. Những gã đàn ông tôi yêu, người đẹp trai lại không có nhiều tiền, người có nhiều tiền thì lại là những gã lùn xấu trai. Chỉ cặp một thời gian xong tôi lại bỏ. Nhưng Toàn ngược lại, anh đẹp trai, giàu có lại biết chiều chuộng người yêu.
Từ khi gặp anh, tôi ra sức làm đẹp, lương được bao nhiêu tôi đến spa để tắm trắng, bơm ngực rồi kéo dài chân. Tất cả cũng chỉ muốn giữ trái tim Toàn ở lại bên tôi. Toàn thấy tôi ngày càng đẹp, anh cũng đắm chìm trong men say hạnh phúc. Yêu nhau được 3 năm, Toàn bắt đầu tính tới chuyện cưới xin với tôi. Ngày Toàn cầu hôn cũng là ngày tôi biết mình vĩnh viễn không thể sinh con được.
Ngày Toàn cầu hôn cũng là ngày tôi biết mình vĩnh viễn không thể sinh con được (Ảnh minh họa)
Khi bác sĩ nói tôi vô sinh tôi đã ngất đi, tôi không tin vào những gì mình nghe thấy nữa. Một tuần sau đó tôi không gặp Toàn, tôi thèm được nghe giọng nói của anh, tôi muốn được anh ôm vào lòng. Nhưng tôi lại sợ, sợ nhìn thấy anh tôi lại khóc. Nghĩ là vậy, nhưng sang tuần thứ 2 tôi đã tự tìm đến công ty anh để nói với anh tất cả. Bất ngờ tôi nhìn thấy anh và người yêu cũ đang đứng nói chuyện cùng nhau ở khuôn viên công ty. Lúc đó, lòng tôi dâng tràn nỗi sợ hãi mất anh.
Hoang mang, lo lắng cuối cùng tôi quyết định "coi như chưa có việc gì". Tôi cố gắng trì hoãn đám cưới để tự mình chữa trị. Nhưng suốt một năm qua, kết quả vẫn thế, không có biến chuyển gì thêm. Tôi đau khổ, hụt hẫng. Tôi đã đem hết những gì mình tích cop từ khi đi làm để chạy chữa. Nhưng một năm qua chẳng có tiến triển gì thêm, bệnh tình tôi vẫn vậy. Còn Toàn dường như đang chán chường tôi, anh thường xuyên liên lạc và tìm đến người yêu cũ.
Đã bao đêm tôi thầm khóc một mình khi nghĩ tới số phận sao lại nghiệt ngã với tôi đến như vậy? Tôi không dám chia sẻ hay nói với ai về việc mình - một cô gái xinh đẹp nhưng bị trời lấy đi thiên chức làm mẹ.
Rồi khi nhìn thấy gia đình người ta hạnh phúc bên nhau, tôi xót xa ân hận. Tôi nghĩ tới tuổi xuân khi tôi từng yêu hai người đàn ông trước Toàn và có những phút giây lầm lỡ. Có những lần phá thai đau đớn trong bệnh viện và những lời khuyến cáo từ bác sĩ "nạo phá thai nhiều có thể vô sinh". Nhưng tôi đã coi thường, chủ quan lời khuyên đó. Tôi bất giác nhớ tới bài học đầu tiên mẹ dạy khi vào đời "Với phụ nữ trinh tiết chỉ dành cho chồng mình, đừng lầm lỡ con nhé". Phải chăng tất cả với tôi hiện tại là quả báo, quả báo vì sống buông thả, quả báo vì đã sống không có lương tâm khi cướp đi tình yêu của người khác?
Theo VNE
Ấy mới là quả báo Hiên từng suy sụp như bị hắt xuống địa ngục tăm tối, khi biết Hưng đã ruồng bỏ mình để đi theo tiếng thổn thức của con tim. Người đó không phải ai xa lạ lại chính là cô bạn cũ, cũng là đồng nghiệp hiện tại của Hiên. Nguyệt vốn hiếu thắng, thích tỏ vẻ hơn người, nên luôn coi bạn bè...