Về thăm nhà người yêu thấy bố mẹ em quá nghèo, tôi đã quyết định làm điều này
Vậy mà khi em đưa tôi về thăm nhà, tôi không thể không choáng. Căn nhà xiêu vẹo, lụp xụp. Người đàn ông và đàn bà đứng trước mặt tôi gầy gò, đen nhẻm.
ảnh minh họa
Yêu Vân được 1 năm thì em quyết định mời tôi về quê chơi, đồng thời ra mắt bố mẹ em luôn. Tôi mừng lắm, tôi muốn đường đường chính chính được đi lại với Vân để không có thằng nào xen vào giữa tôi với em. Vân là một người phụ nữ đẹp, em thông minh và tài giỏi, ăn mặc cũng rất sành điệu nữa.
Vân từng nói với tôi rằng gia đình em không giàu, nhưng nhìn cách ăn vận của em, nhìn mọi thứ xung quanh người Vân tôi đoán chắc là gia đình em cũng phải thuộc giới trung lưu chứ không thể nghèo được.
Vậy mà khi em đưa tôi về thăm nhà, tôi không thể không choáng. Căn nhà xiêu vẹo, lụp xụp. Người đàn ông và đàn bà đứng trước mặt tôi gầy gò, đen nhẻm. Tôi thấy họ khắc khổ, xấu xí. Móng tay của mẹ em còn đầy ghét, bố em thì ho khù khụ. Tôi chưa chắc bèn kéo tay Vân hỏi:
- Ai vậy em?
- Bố mẹ em đấy, anh chào đi.
- Em đùa anh à. Đây là bố mẹ em ư? Thế chẳng nhẽ kia là nhà em?
(Ảnh minh họa)
- Vâng. Đó là nhà em. Chả nhẽ em đưa anh về thăm nhà người khác?
- Thế em lừa anh à?
Video đang HOT
- Em lừa gì anh?
- Nhà em sao nghèo thế này được? Như thế không phải lừa là gì? Nhà anh giàu có, giờ nhà em như thế này làm sao mà môn đăng hộ đối được?
- Ý anh là sao?
- Ý tôi là tôi không thể lấy một người mà có bố mẹ quê mùa, cục mịch như thế này được. Cô không biết bố mẹ tôi giàu có, bạn bè họ toàn làm giám đốc, chủ tịch tập đoàn ư? Sẽ thế nào nếu đám cưới của chúng ta mà bố mẹ cô xuất hiện với bộ dạng bẩn thỉu đó?
- Anh… Anh nói ai bẩn thỉu?
- Bố mẹ cô chứ ai.
Nói rồi tôi tiến về phía bố mẹ Vân, tôi chậm rãi nói:
- Xin lỗi hai bác, cháu cứ tưởng con gái bác xinh đẹp thế này thì bố mẹ cũng giàu có đẹp đẽ nhưng cháu thất vọng quá. Định đến xin hai bác cho cháu tìm hiểu con gái hai bác nhưng thôi, giờ cháu đổi ý rồi.
Vân đỏ mặt tiến tới cho tôi một cái bạt tai. Cô ấy rít lên:
- Thật uổng công tôi yêu anh suốt thời gian qua. Không ngờ anh lại đốn mạt như vậy.
Tôi cười gằn bảo:
- Gái đẹp như cô thì nhiều lắm, nhưng tôi cần gái đẹp và giàu cơ. Thôi chào cô tôi về.
Nói xong, tôi cố tình nhổ một bãi nước bọt xuống đất rồi đi lại xe. Nhưng tôi chưa kịp mở cửa xe thì đã nghe tiếng cười ha hả. Quay lại, tôi thấy một người đàn ông trung niên cao to, ăn mặc sang trọng, ông đứng vỗ tay rồi bảo:
- Thấy chưa con gái. Bố bảo phải thử trước mà. Nó đã lòi mặt chuột ra rồi đó.
Tiếp phía sau là một người phụ nữ cũng ăn mặc sang trọng bước ra, gương mặt giống hệt Vân. Tôi hơi ngờ ngợ nên đứng lại. Vân bèn bảo:
- Đây, giới thiệu với anh đây là bố mẹ thật của tôi. Tôi chỉ thử anh xem anh thế nào mà lộ ngay bản chất rồi. Thật sốc quá mà.
Tôi há hốc mồm kinh ngạc. Bố mẹ thật của Vân tiến tới bảo:
- Nhà tôi có mỗi một mụn con gái nên muốn gả cho đứa con rể nào tốt tính, đàng hoàng. Gia tài của tôi cũng phải trăm tỷ, cậu thế này chắc không thể vào nhà tôi được rồi. Thôi đi về con gái.
Nói rồi ông quay sang hai ông bà nông dân đứng cạnh bảo:
- Cảm ơn chú thím đã đóng giả giúp tôi. Đây là số tiền công của chú thím. Thôi con gái, thứ đó bỏ không tiếc, đi về nhà mình thôi.
Thế là Vân cùng bố mẹ bước lại chiếc xe 3 tỷ đỗ cách đó không xa. Tôi lúc này mới ngớ người. Lúc đầu bước vào tôi đã tự hỏi sao nhà nghèo mà lại có chiếc xe sang đỗ ở đó, vậy mà không thể nghĩ ra được cảnh này. Tôi đứng đó, nhìn Vân bước theo bố mẹ mà cảm thấy mình nông cạn, ngu ngốc không thể tả. Giá như tôi đừng làm hành động đó trước mặt bố mẹ giả của cô ấy thì bây giờ có lẽ mọi chuyện đã khác rồi. Giờ tôi có nên đi xin lỗi Vân không hả mọi người.
Theo blogtamsu
'Bố vào viện dưỡng lão là bôi tro trát trấu vào mặt con'
Mấy ngày hôm nay gia đình tôi cũng đang rối bời về cái gọi là "Viện dưỡng lão". Vì thế, đọc bài tâm sự "Nếu xót mẹ, các cô đón bà về nhà mà nuôi", tôi đã suy nghĩ rất nhiều.
ảnh minh họa
Bố chồng tôi năm nay hơn 70 tuổi, mẹ chồng tôi đã mất được gần 2 năm. Gia đình chồng tôi có 4 anh em (2 trai, 2 gái).
Chồng tôi là con trai út tuy nghèo nhất nhưng lại được bố tôi yêu quý nhất. Vì thế, sau khi được con cái động viên, ông quyết định chuyển lên Hà Nội sống cùng vợ chồng tôi.
Ở cùng chúng tôi một thời gian, tuy không nói ra nhưng tôi biết ông buồn lắm. Ngày nào vợ chồng tôi cũng đi từ sáng sớm đến tối mịt mới về. Một bữa cơm tối mà ăn làm mấy ca, ca của ông, ca của con, ca của cháu.
May chăng cả tuần chúng tôi mới có được một đến hai bữa cơm đông đủ cả nhà.
Nhiều lúc thấy ông buồn vợ chồng tôi cũng suy nghĩ nhưng "lực bất tòng tâm". Thế rồi một ngày cuối tuần, bố chồng tôi bảo con trai đưa ông vào viện dưỡng lão thăm một người bạn cũ. Hai bố con đi từ sáng sớm mà đến quá trưa mới về.
Về đến nhà ông vui vẻ, phấn chấn hẳn. Ông cười nói, kể những chuyện trong viện dưỡng lão vì gặp được bạn cũ và những người bạn mới. Họ ngồi đánh cờ, uống trà, đàm đạo chuyện thời sự, chính trị, đủ thứ chuyện.
Ông bảo ở Viện dưỡng lão vui, không gian thoáng mát, có người tâm sự chứ không phải một mình. Ở đó, người già còn được y tá chăm sóc rất tốt.
Ít lâu sau, bố chồng tôi gọi hết trai gái, dâu rể đến nhà nói chuyện. Ông lại tuyên bố: "Các con hãy gửi bố vào viện dưỡng lão!".
Ông vừa nói dứt câu, chị gái chồng tôi đã nhảy dựng lên. Chị quắc mắt hỏi: "Chắc ông ở với vợ chồng cậu út có vấn đề gì? Hay mợ ấy láo với ông, mợ ấy ngược đãi ông?".
Em gái chồng tôi cũng đứng phắt dậy chân tay khua khoắng nói: "Không trách gì lần nào con điện cũng thấy bố nói chuyện không vui vẻ, thì ra là bố bị người ta ức hiếp, thật quá đáng. Chắc giờ anh chị muốn đẩy bố vào viện dưỡng lão cho rảnh nợ đây. Con cái tử tế thật đấy!".
Tôi ấm ức mà không biết nói ra sao, đúng là " tình ngay lý gian", tôi trở thành đứa con dâu láo toét.
Cũng may bố chồng tôi lên tiếng, ông nói rằng vợ chồng tôi rất hiếu nghĩa, chăm sóc ông chu đáo. Tôi đi làm vất vả cả ngày mà chiều nào cũng vội vội vàng vàng đi đón con rồi tranh thủ về cơm nước cho ông, rồi lại đưa đứa lớn, đứa bé đi học thêm. Chồng tôi thì hết làm ngày lại làm thêm vất vả ...
Thế nhưng mặc cho ông nói thế nào các chị, em chồng tôi cũng đều không tin và không đồng ý cho bố tôi vào viện dưỡng lão. Thậm chí anh trai chồng tôi còn bảo, bố vào đó là "bôi tro trát trấu" vào mặt con cái. Bố làm thế hàng xóm, họ hàng, bạn bè họ chửi vào mặt các con...
Anh trai chồng tôi cứ nói thao thao bật tuyệt như thế còn bố chồng tôi không nói gì. Ông lặng lẽ bước vào phòng để mặc các con đứa ngơ ngác, đứa bàn luận nhiệt tình ngoài kia...
Theo Phununews
Tôi đã phải trả một cái giá quá đắt vì quyết định nông nổi của thời sinh viên Tôi không có đám cưới như mọi người mà chỉ là một tiệc mừng nhỏ xíu gồm 3 bàn họ hàng. Sau một thời gian sống ở nhà chồng, cuối cùng tôi phải ôm con rời khỏi đó trước khi tuổi xuân héo hắt. Đến giờ điều tôi hối hận nhất trong cuộc đời là sống thử với Thành. (Ảnh minh họa) Tôi...