Về ra mắt nhà người yêu, ngay ngoài cổng, tôi đã chứng kiến cảnh tượng không thể tin được
Tôi đem chuyện ngày hôm đó kể với mẹ, mẹ tôi nghe xong đã phản đối chuyện tôi và người yêu một cách cương quyết.
Không lẽ tôi phải từ bỏ cuộc tình 5 năm trời này chỉ vì bố người yêu sao. (Ảnh minh họa)
Bố tôi là một người đàn ông gia trưởng. Từ nhỏ tôi đã nhận thức được mẹ sống rất khổ sở với bố. Cái gì bố nói đúng là đúng, nói sai là sai cấm có cãi. Bố nhìn con gà nói con vịt chị em tôi cũng phải dạ. Dọn cơm lên đứa nào chưa kịp mời bố mà vội ăn trước là cả mâm cơm thịt bị bố hất tung.
Con gái lớn hết rồi nhưng đứa nào không nghe lời bố là bị ông đè ra đánh ngay. Vì thế nhắc tới ông, ba chị em tôi chỉ có thể diễn tả bằng một từ duy nhất: hãi. Tôi còn là chị cả nên từ nhỏ đến lớn không biết đã ăn đòn bao nhiêu lần vì trông giữ em không cẩn thận và có cả những trận đòn tôi chịu thay em.
Tôi cắm đầu cắm cổ học vì muốn thoát khỏi bố. Ngày đậu đại học Đà Nẵng, tôi mừng phát khóc nhưng mẹ và hai em tôi thì buồn thấy rõ. Đêm trước khi đi nhập học, hai em cứ ôm lấy tôi. Nhìn một đứa đang học lớp 6, một đứa mới 4 tuổi mà tôi cay xè mắt. Tôi đi rồi chẳng biết lấy ai bảo vệ chúng nó khỏi bố.
Suốt 4 năm học đại học, tôi chỉ yêu duy nhất một mình T. T cùng quê, học cùng lớp với tôi, lại học giỏi, hiền lành. Năm đầu tiên, T tỏ tình vào đúng ngày lễ tình nhân. Từ lúc chính thức trở thành người yêu, tôi nhận ra rằng chỉ có bố tôi mới gia trưởng, đáng sợ thế chứ không phải đàn ông ai cũng vậy. Như T, anh sẵn sàng đạp xe 3km mỗi đêm chỉ để đưa tôi tới quán cơm tôi làm thêm. Những ngày mưa T sẵn sàng nhường áo mưa duy nhất của anh cho tôi. Mỗi mùa thi, T đều chủ động rủ tôi đi ôn bài, kèm tôi học những môn khó. Ở bên anh, tôi cảm thấy rất an toàn, bình yên.
Ở bên anh, tôi thấy an toàn và bình yên. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Cứ thế chúng tôi suy trì tình yêu tới tận khi cùng nhau ra trường. Và tôi vẫn giấu bố tất cả vì tôi biết ông sẽ không chấp nhận tôi yêu khi còn đang đi học. Mãi đến khi có việc làm ổn định, trả được hết nợ ngân hàng sinh viên tôi mới dám dẫn T về ra mắt.
Nhờ hoạt bát, nói năng lễ phép, lịch sự lại có việc làm ổn định nên bố tôi cũng tỏ ra thích T. Khi tiễn anh về, tôi còn khấp khởi mừng vì anh đã vượt qua được ải khó khăn nhất. Sau đó vài ngày thì T đưa tôi về ra mắt bố mẹ anh. Yêu nhau 5 năm trời nhưng đây là lần đầu tiên tôi về nhà anh chơi. Tuy nhiên, mọi vui mừng, hồi hộp của tôi đều tan biến mất ngay khi tới cổng nhà anh.
Xe vừa dừng lại, tôi đã choáng váng thấy bố anh đang cầm cây rượt đánh mẹ anh. Mẹ anh vừa khóc vừa bỏ chạy ra cổng và suýt thì tông vào xe tôi. Thấy anh, mẹ anh vội núp sau lưng còn ba anh đứng chửi một trận toàn từ ngữ chợ búa. Tôi quay sang anh, mặt mũi anh cũng đang tối sầm lại.
Trưa ấy, bữa cơm diễn ra một cách gượng gạo, chẳng ai hé nửa lời với ai. Vừa ăn xong thì anh bảo tôi về luôn chứ không ngồi lại chơi như kế hoạch ban đầu nữa. Dọc đường về, tôi cảm thấy chông chênh. Bố anh còn vũ phu, bạo lực hơn cả bố tôi. Dù gì tôi cũng chưa từng thấy bố tôi đánh mẹ như thế.
Tôi đem chuyện kể cho mẹ. Mẹ tôi nghe xong đã phản đối chuyện tôi với người yêu một cách cương quyết. Không chỉ thế mẹ còn đem chuyện kể cho bố tôi nghe. Bố tôi chửi tôi một trận. Ông nói không bao giờ chấp nhận gả con gái vào một gia đình như thế. Mặc tôi nói thế nào ông vẫn khăng khăng cho rằng vũ phu là di truyền, rồi T cũng sẽ trở thành một người chồng như thế.
Quá buồn vì mẹ không biết giấu chuyện, lại bị bố chửi không ngừng nên tôi to tiếng lại. Tôi nói bố gia trưởng, bố khó khăn, bố chỉ biết ép buộc con cái chứ chưa từng hỏi con cái muốn gì, thích gì, cần gì. Tôi cũng nói luôn tôi đi học là vì không muốn sống chung với bố nữa.
Và tôi bị tát. Nhưng người tát tôi là mẹ chứ không phải bố. Mẹ nói tôi điên rồ, nếu bố không hà khắc thế liệu chị em tôi có được giỏi giang như ngày nay không? Mẹ nói bố đã phải chịu khổ rất nhiều để nuôi tôi học, vậy mà tôi còn tỏ thái độ với ông. Tôi nhìn sang bố, ông đã bỏ đi ra vườn.
Sáng sớm hôm sau, tôi xin lỗi bố. Ông chấp nhận lời xin lỗi của tôi nhưng vẫn dứt khoát không chấp nhận T. Mấy hôm nay không khí trong nhà tôi căng như dây đàn, ngột ngạt đến khó thở. Tôi không muốn từ bỏ tình yêu 5 năm của mình. Nhưng tôi cũng sợ T giống bố anh đúng như lời bố tôi nói. Giờ tôi nên đưa ra quyết định thế nào đây?
Theo Afamily
Về ra mắt nhà người yêu mà tôi ngủ gục trong phòng vệ sinh
Lúc tỉnh dậy tôi mới nhớ ra tối hôm trước, tôi lên tầng 2, đi vào nhà tắm để rửa mặt cho tỉnh táo, ai ngờ gục luôn trong ấy.
Bữa cơm trưa hôm đó, mọi người vẫn còn trêu suốt làm tôi ngượng ngùng xấu hổ (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay gần 30 tuổi nhưng chưa có gia đình. Sau khi tốt nghiệp đại học tài chính, tôi lập nghiệp xa nhà. Nơi đất khách quê người, một mình tôi tự lập, tay trắng vài lần nhưng rồi cũng thành đạt. Hiện nay, tôi đang là giám đốc một công ty chế biến hải sản. Thế nhưng, suốt bao năm "cắm rễ" ở đây, tôi không hề có một mảnh tình vắt vai.
Vì công việc làm ăn nên tôi có nhiều mối quan hệ. Bạn bè cũng mai mối cho tôi nhiều lần mà không thành. Lần nào cũng là các cô gái trẻ đẹp, tài giỏi, thế nhưng tôi vẫn thấy không phù hợp.
Đúng là "duyên do trời định, phận do người tạo", sau rồi tôi cũng gặp được tình yêu thật sự của mình. Tôi quen em qua một đối tác làm ăn và chủ động xin số điện thoại của em. Em hơn tôi một tuổi, nhưng tính tình phóng khoáng, yêu đời của em lại khiến tôi thấy mình già dặn hơn em.
Không phải tự khoe khoang nhưng tôi thấy mình cũng là một mẫu người tốt. Sự nghiệp ổn định, tình tính nhu mì, nên ngay từ lúc mới làm quen, em cũng đã sẵn mến tôi rồi. Nói vậy thôi chứ em cũng ương ngạnh lắm, nhiều lúc giận hờn làm tôi phải năn nỉ xin lỗi đến mệt. Trước đây, em cũng học quản trị kinh doanh, nên tôi nói em qua công ty tôi làm kế toán hỗ trợ tôi luôn.
Tính tình phóng khoáng, yêu đời của em lại khiến tôi thấy mình già dặn hơn em (Ảnh minh họa)
Tính ra quen nhau đã lâu, tuổi tôi và em cũng không còn trẻ. Tôi ngỏ ý với em chuyện đám cưới. Em cũng bộc bạch cha mẹ em ở quê cũng hối cưới lâu rồi, do em chưa muốn cưới nên cứ khất lần mãi. Chúng tôi quyết định về quê em để xin phép bố mẹ em chuyện này. Trước khi về, em đã "phủ đầu" tôi rằng nhà em uống rượu dữ lắm, không biết tôi có chịu được không. Vì công việc tôi phải gặp gỡ đối tác, uống rượu bia nhiều nên tôi nói em đừng lo.
Bố mẹ em rất quý mến tôi. Cô chú họ hàng, làng xóm cũng tiếp đãi rất nhiệt tình. Họ cũng phóng khoáng, chân thật, dễ mến, như cô gái mà tôi yêu. Bữa cơm tiếp đãi tôi hôm đó đủ các món ngon, nhất là món...nhậu.
Nhìn bình rượu trắng đầy ắp, tôi hơi dè chừng. Ngồi xuống mâm, các chú, bác, anh, nhất là bố người yêu cứ chúc rượu liên tục làm tôi không dám chối từ. Em nhìn tôi lo lắng nhưng mọi người đang vui nên không dám cản lại. Tôi ngà ngà say, uống thêm chút rồi say mềm người.
Lúc ấy, biết không thể uống thêm nên tôi xin phép mọi người đi nghỉ trước. Tôi không muốn ngày đầu tiên về nhà em đã để em dìu đỡ nên tự đi một mình. Say quá nên tôi cũng chẳng nhớ mình thiếp đi lúc nào. Không biết bao lâu, bỗng có tiếng người yêu lay gọi tôi, tôi cố mở mắt ra và nhìn thấy khuôn mặt nhịn cười của bố mẹ người em. Lúc này tôi mới bàng hoàng phát hiện ra mình đang ôm chiếc bồn cầu nhà em và ngủ say sưa.
Hóa ra tôi lên tầng 2, vào được phòng vệ sinh để nôn nhưng do say quá nên nằm luôn ở bồn cầu và ngủ. Trong bồn cầu vẫn đầy "chiến tích" của tôi, mùi hôi chua bốc lên nồng nặc. Khi tôi rời được chiếc bồn cầu ra, người yêu tôi vội vã nhấn nút xả. Bố em thì dìu tôi ra ngoài, còn mẹ em pha cho tôi một cốc trà giải rượu.
Lúc đó tôi vẫn chẳng biết gì, lăn lên giường là ngủ một mạch. Sáng hôm sau tỉnh dậy tôi mới thấy xấu hổ. Người yêu kể lại rằng cả nhà tưởng tôi ngủ ngon lành rồi, khi dọn dẹp xong, em lên xem tôi ngủ thế nào thì phát hiện ra tôi không có trong phòng. Tìm sang nhà vệ sinh thì bắt gặp cảnh tượng đó.
Bữa cơm trưa hôm đó, mọi người vẫn còn trêu suốt làm tôi ngượng ngùng xấu hổ. Thú thật họ hàng nhà em ai cũng dễ mến, bố mẹ em đều cởi mở, nhưng xấu hổ quá. Có ai từng rơi vào tình cảnh này không? Lần sau đối phó như thế nào đây?
Theo Afamily
Về ra mắt nhà người yêu mới thấy cảnh này, cô gái đã có quyết định bất ngờ Bỏ người yêu giàu có với căn biệt thự tiền tỷ, ô tô sang Linh quyết định chọn Hoàn. Nhưng rồi ngày về ra mắt cô chết lặng khi thấy cảnh tượng không thể nghèo hơn của nhà người yêu và rồi... Ngày Trung và Linh yêu nhau, ai cũng nói Linh tốt số khi yêu được 1 cậu công tử nhà giàu...