Về ra mắt, mẹ chồng tương lai tuyên bố xanh rờn: “Cứ chửa đi rồi cưới xin gì cũng được”
Giữa cuộc họp gia đình, tôi có cảm giác mình như kẻ vô giá trị và chỉ có một chức năng là… cái máy đẻ. Cách mà mẹ chồng tương lai đối xử khiến tôi sợ hãi và hoài nghi về cuộc hôn nhân của mình.
Cho đến giờ, tôi thực sự hối hận vì mình đã không chịu tìm hiểu kĩ lưỡng, không về thăm gia đình anh nhiều hơn. Hơn 3 năm yêu nhau, tôi đã quá chủ quan nên giờ mới rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan như thế này.
Tôi và anh yêu nhau từ cuối năm học Đại học. Chuyện tình của chúng tôi khá êm đềm. Yêu anh, tôi cảm nhận được sự chân thành và tử tế. Nhưng cái sai lầm lớn nhất của tôi là chỉ biết đến người mình yêu mà không chịu tìm hiểu về gia đình anh. Trong ngần ấy năm yêu nhau, chúng tôi sinh sống và làm việc trên thành phố. Hai đứa đều bận rộn lao vào làm ăn, kiếm tiền, tích lũy. Hơn nữa, thú thật là bản thân tôi cũng lo sợ nhiều cái nên chưa muốn ra mắt gia đình anh.
Hơn 3 năm yêu nhau, tôi đã quá chủ quan nên giờ mới rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan như thế này. (Ảnh minh họa)
Cho tới khi tình cảm đã chín muồi, hai đứa cũng có đủ điều kiện kinh tế để tự lo cho cuộc sống của mình, chúng tôi mới quyết định về thăm gia đình và xin phép cưới. Tôi theo anh về nhà, ra mắt. Và cuộc gặp gỡ ngày hôm đó như một cú tạt nước vào mặt làm tôi hoang mang vô cùng.
Ngay từ lúc tôi bước chân vào, tôi đã cảm thấy mình không được chào đón. Thế rồi tôi vô tình nghe thấy câu chuyện của mẹ anh với chị gái. Thì ra, mẹ anh thích anh cưới một cô bé gần nhà. Bà đã mai mối nhiều lần nhưng anh không chịu. Mẹ anh chắc có lẽ không thích tôi vì cưới tôi sẽ xa xôi, hơn nữa ông bà muốn kéo anh về quê cho gần. Tôi đoán anh sợ tôi buồn nên cũng giấu không kể chuyện này. Giờ anh đưa tôi về ra mắt, bố mẹ anh mới không thích và tỏ thái độ như vậy.
Video đang HOT
Tôi đoán anh sợ tôi buồn nên cũng giấu không kể chuyện này. Giờ anh đưa tôi về ra mắt, bố mẹ anh mới không thích và tỏ thái độ như vậy. (Ảnh minh họa)
Sau bữa cơm, anh chính thức thưa chuyện xin cưới. Tôi có cảm giác cả nhà anh không ai muốn nghe. Người thì xem tivi, người thì quay sang trò chuyện với nhau. Chốt hạ, khi anh hỏi thẳng thừng, mẹ anh tuyên bố:
“Thế này nhé, hai đứa tự yêu nhau, không cần quan tâm tới ý kiến bố mẹ thì giờ phải hỏi han với xin phép làm gì. Tốt nhất giờ cứ dắt tay nhau lên thành phố, ăn ở với nhau, bao giờ có bầu thì về đây, chúng tôi lo liệu đám cưới cho tròn nghĩa vụ. Giờ cái cảnh tịt đẻ thiếu gì… Cưới nhau về mà không có con, thiên hạ họ lại chửi gia đình này vô phúc. Chúng tôi cũng chẳng cấm cản làm gì, nhưng cứ có bầu thì cưới. Vậy thôi”.
Tôi có cảm giác bao nhiêu gáo nước dội vào mặt mình. Nhục nhã, ê chề… mọi thứ tồi tệ nhất đều ập xuống đầu tôi. Tôi là cô gái được giáo dục đàng hoàng, tôi cũng có sĩ diện và lòng tự trọng của tôi. Rõ ràng, cách mà bố mẹ anh đang đối xử là coi tôi như một loại gái vớ vẩn đầu đường xó chợ, thích thì lang chạ ở với đàn ông…
Tôi thương mình một mà xót cho bố mẹ mình mười. Bố mẹ tôi đã khổ cực trăm bề để nuôi tôi như ngày hôm nay. Tôi là sự tự hào, là niềm hãnh diện của bố mẹ, tại sao giờ tôi lại phải nghe những lời xúc xiểm này?
Anh hiểu và nói rằng cái Tôi của tôi quá lớn, không đủ để bao dung và chấp nhận. Anh nói nếu tôi yêu anh, tôi sẽ vượt qua được… (Ảnh minh họa)
Chúng tôi trở lại thành phố. Từ hôm đó tới giờ, tôi trốn không muốn gặp anh. Tôi ghét cái cảm giác nhìn thấy anh là một nỗi hận trào lên trong lòng. Tôi không thể nào sống chung với người mẹ chồng khinh rẻ con dâu đến như vậy. Mà cưới rồi, tôi không thể coi bà như người dưng…
Bao nhiêu kỉ niệm và tình nghĩa giữa tôi với anh giờ bỗng nhiên trở nên vô giá trị. Anh hiểu và nói rằng cái Tôi của tôi quá lớn, không đủ để bao dung và chấp nhận. Anh nói nếu tôi yêu anh, tôi sẽ vượt qua được… Vậy mà chỉ vì vài câu nói tôi đã chán và muốn buông xuôi.
Phải chăng tôi quá nhạy cảm và ích kỉ, hay tình yêu của chúng tôi còn chưa đủ lớn? Tôi có nên tiếp tục cuộc tình này nữa hay không đây?
Theo Eva
Ngày về ra mắt nhà người yêu, mẹ anh tát tôi cái trời giáng chỉ vì một câu nói
Tôi không thể tin, chính cái ngày mình háo hức nhất lại là cái ngày khổ đau...
Những ngày tháng yêu anh, tôi chỉ trông đợi được một ngày anh đưa về ra mắt gia đình. Với con gái, đó là sự kiện quan trọng vì như thế chứng tỏ anh đã xác định nghiêm túc với mình. Yêu anh, tôi dành trọn trái tim và hi vọng, anh và tôi sẽ đi xa hơn.
Còn nhớ như in ngày anh nói chúng tôi sẽ về gặp mặt bố mẹ anh, tôi đã hào hứng thế nào. Cảm giác sung sướng tột độ ấy khiến tôi không thể nào kìm được, phải đi khoe với bạn bè. Yêu nhau đã 2 năm, tôi luôn lo lắng sợ anh không nghiêm túc với mình. Việc anh làm ngày hôm nay khiến tôi an tâm vô cùng.
Muốn gây ấn tượng với bố mẹ anh, tôi đã phải dành cả ngày trời đi mua sắm đồ đạc, chuẩn bị quần áo, đầu tóc để được bố mẹ anh yêu mến. Ngày về nhà anh, tôi mua bao nhiêu quà cáp để gửi tặng bố mẹ chồng tương lai.
Vừa bước chân vào nhà anh, thái độ ân cần vui vẻ của mẹ người yêu càng làm tôi an tâm phần nào. Chỉ là, nhìn mẹ anh không giống với những gì tôi tưởng tượng. Mẹ nhìn rất ăn chơi, sành điệu và có phần đanh đá. Chỉ kịp nghĩ đến đó tôi, tôi lao vào bếp nấu nướng, thể hiện...
Trong lúc nấu nướng, anh có ngồi cạnh phụ giúp. Tôi thật sự không hiểu sao lúc đó mình lại buột miệng mắng anh khi thấy anh trêu ghẹo mình mà không hề để ý mẹ anh đứng ngay bên cạnh. Lúc anh cấu tôi một cái, tôi tát vào mặt anh còn bảo "cái thằng điên này". Thế là mẹ anh nhìn tôi trừng trừng, nhanh thoăn thoắt, mẹ lao lại tát tôi một cái như trời giáng khiến tôi điếng người.
Tôi chưa hết choáng váng thì mẹ anh chỉ vào mặt tôi mà mắng: "Cô dám nói thế với con trai tôi à? Từ bé đến giờ, tôi còn chưa dám mắng nó một câu, thế mà mới yêu cô vài ngày cô lại nói nó là &'cái thằng điên này' thì sau này, cưới nhau về, cô đè đầu cưỡi cổ nó à". Hóa ra, tôi vừa buột miệng nói ra một câu không nên nói.
Ngày yêu nhau, chúng tôi hay trêu và gọi nhau là "thằng" và "con", nghĩ thế là vui. Đã tự nhủ về nhà chồng không nên nói câu không nên nói. Thế mà bây giờ tôi lại trót dại. Mẹ anh đuổi tôi như đuổi tà. Lúc đó, tôi xấu hổ quá vì hành động của mẹ anh.
Tôi biết, tôi sẽ không thể là con dâu trong nhà này, cũng không thể lấy anh làm chồng vì cái tát ấy. Tôi hận vì sao mẹ anh lại hành động như vậy ngay lần đầu tôi về ra mắt. Nếu có chăng cũng chỉ nên nhắc nhở, đằng này mẹ anh lại dám đánh tôi.
Mẹ anh có biết, tôi từ bé cũng không bao giờ bị ai đánh nhất là bố mẹ tôi. Thế mà hôm nay, về nhà anh, tôi không coi trọng còn bị tát. Tôi vô cùng đau khổ, nghĩ mà hận lắm nên thực lòng không muốn tiếp tục mối quan hệ này nữa. Anh xin lỗi tôi, van xin tôi tha thứ nhưng tôi thật lòng, chẳng muốn làm dâu gia đình anh nữa... Có nên chia tay vì chuyện này không, mọi người hãy cho tôi lời khuyên?
Theo Tinmoi24
Vì muốn có bộ ảnh cưới độc đáo mà giờ tôi bị mẹ chồng tương lai cấm cản đám cưới Tôi lam viêc trong công ty thiêt kê thơi trang cua nươc ngoai. Ngươi yêu băng tuôi tôi la trương văn phong công chưng - phiên dich. Tuy chung tôi đêu đa co nhưng thanh công nhât đinh trong sư nghiêp nhưng đêu chưa muôn lâp gia đinh. Tôi va anh la ngươi ưa tư do nên không muôn cươi sơm. ảnh minh...