Về ra mắt mà bị rửa bát 1 mình, tôi nhẹ nhàng tuyên bố 1 câu khiến cả đám em họ tái mặt
Sau khi nghe tôi nói xong, cả đám em họ nhà Thái chẳng dám ho he gì. Chúng lục đục lôi nhau ra rửa bát cùng tôi.
Tôi từng đọc không ít những câu chuyện về ra mắt nhà người yêu bị rửa bát 1 mình hoặc đại loại thế. Sau đó thì đủ những tình huống sẽ xảy ra, người thì im lặng rửa bát trong ấm ức, có cô thì vùng lên quyết định hủy hôn, có người lại phản ứng quá đà thành ra lỗ mãng và bị chê trách. Thế nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại bị rơi vào trường hợp này.
Hôm vừa rồi, tôi có theo Thái về quê và chính thức ra mắt gia đình anh. Thực ra, bố mẹ anh cũng biết chúng tôi yêu nhau từ lâu, nhưng hầu như tôi chỉ nói chuyện với 2 bác qua điện thoại, video facebook… Tôi cảm thấy 2 bác cũng khá hiền, duy có bác trai là trưởng họ nên bảo thủ và truyền thống hơn 1 chút.
Và về ra mắt này là lần đầu tiên nên tôi khá run. Đã vậy, Thái còn bảo hôm đó có đám giỗ cụ tổ, cứ 5 năm bên nhà anh sẽ tổ chức lớn cho con cháu về gặp mặt 1 lần. Hôm tới đây chính là ngày cả họ nhà anh kéo về. Tôi càng hoang mang hơn, nhưng Thái động viên:
- Em yên tâm, chỉ phải làm vài việc lặt vặt với rửa bát thôi. Nhà anh không bao giờ có chuyện thử thách dâu mới hay gì đâu.
- Em có sợ làm việc đâu. Có việc thì xúm vào làm, chỉ sợ nhiều người như thế mọi người đánh giá, nhận xét rồi này kia…
(Ảnh minh họa)
Cuối cùng, ngày ấy cũng tới. Mọi việc khá suôn sẻ thật. 2 bác rất hiền, các cô chú của Thái cũng thành đạt, tính tình phóng khoáng, cởi mở. Duy chỉ có mấy cô em gái, chị gái chưa chồng là tỏ ra đỏng đảnh.
Suốt lúc chuẩn bị cỗ, mấy cô gái này chẳng làm gì vì sợ bị gãy móng tay. Còn tôi thì cũng lăn xả thôi, biết gì làm nấy.
Tuy nhiên, tới lúc ăn xong tôi mới thấy bực mình. Sau khi các cô và mẹ chồng tương lai của tôi bê bát ra, mấy cô em họ kia túm tụm ra gốc cây ổi bàn hươu tán vượn. Thế là cả sân giếng còn lại 1 mình tôi cùng đống bát đũa ngổn ngang.
Tôi tức quá, mới chạy vào hỏi khéo mẹ Thái:
- Bác ơi, thế bình thường nhà mình có cỗ, ăn xong thì không có ai rửa bát ạ?
- Ơ, có chứ, họ nhà này được cái nhiều con gái, toàn mấy đứa xinh xắn, chăm chỉ thôi! Chúng nó chạy đâu rồi, cháu ra gọi tụi nó đi.
Video đang HOT
- Cháu chẳng thấy ai ạ. Mỗi mình cháu rửa ngần kia bát không biết khi nào mới xong.
- Thế để bác đi gọi mấy đứa chúng nó cho nhé.
Tôi hí hửng vâng dạ đi theo sau. Nhưng tới nơi mới chứng kiến được cảnh mấy cô ả này cười khúc khích trêu mẹ chồng tương lai:
- Ha ha, bác làm gì lo cho con dâu thế, bây giờ người ta có mốt thử lòng con dâu bằng cách cho rửa bát đó bác.
- Thôi, mấy đứa rảnh thì ra phụ chị nó 1 tay đi.
- Chúng cháu vừa làm móng mà. Bác kệ chị ý, rửa bát không xong thì sau này làm dâu trưởng, cáng đáng công việc thế nào được?
Mẹ Thái sau 1 hồi bị lũ tiểu yêu kia vây vào nói thì im re. Chắc ngại với tôi bác đi thẳng vào nhà. Tôi biết, lúc này chẳng ai giúp được mình nữa ngoài chính mình (Thái thì đang đưa chú út đi về vì chú say xỉn).
Tôi thủng thẳng đi ra gốc ổi, xong nhẹ nhàng bảo:
- Các em ơi, các em đứng đây chơi thì ra rửa bát với chị cho nhanh nhé!
Nào ngờ chúng nó chẳng thèm để tâm, mỗi đứa hùa vào 1 câu châm chọc tôi:
- Ha ha, nghe sợ thế nhỉ, chị có quyền gì mà sai bọn này?
- Nghĩ mình là vợ anh Thái rồi chắc?
- Chị đã về gia đình này đâu, chả là cái gì mà cứ nghĩ mình là dâu trưởng thật à?
Nghe chúng nó nói, tôi tức quá, nhưng bình tĩnh, dằn từng tiếng, bảo:
- Ơ, chưa về làm dâu nhà này thì chị chỉ là người dưng. Thế sao các con, các cháu lại chẳng rửa bát trong đám giỗ của cụ tổ lại bắt 1 người dưng đi làm hết vậy?
Tôi nói xong cả đám con gái em họ, chị họ của Thái tái mặt. Chúng nó đứng nhìn nhau 1 hồi rồi cũng đùn đẩy nhau ra rửa bát. Tôi vì yêu Thái nên có thể nhẫn nhịn nhưng cũng có mức độ thôi, nhưng riêng mấy đứa trẻ này cứ thích trèo đầu, cưỡi cổ thì tôi trị tới bến!
Miss Mộng Mơ
Theo Helino
Tối nào chồng cũng nấu cơm cho vợ mang đi làm, tôi cứ nghĩ là sướng cho tới khi phát hiện sự thật vào bữa trưa nọ
Tôi luôn tự hào vì Khương vừa làm được lương cao, lại vừa biết chăm sóc vợ. Tối nào chồng tôi cũng nấu cơm cho tôi mang đi làm vào hôm sau. Tôi cứ nghĩ thế là sướng cho tới khi.
Ai nói lấy chồng khổ, chứ riêng tôi thì thấy nhàn tênh. Chúng tôi được bố mẹ hỗ trợ, cộng thêm tiền tiết kiệm từ lúc còn độc thân là vừa đủ mua căn chung cư cách trung tâm khoảng 7 - 8km, 2 phòng ngủ, tiện nghi.
Tôi làm công việc liên quan tới truyền thông, chính vì thế thời gian làm việc không cố định. Nhiều khi giờ hành chính tôi đi ngồi cà phê, nhưng tối về người ta nhàn nhã xem TV thì tôi lại ôm laptop.
Còn Khương, anh làm công nghệ thông tin cho công ty nước ngoài nên chỉ phải làm giờ hành chính, lương lại cao. Chính vì thế, nhiều khi tôi bận làm việc, anh chẳng ca thán 1 lời mà chủ động nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa thay tôi.
Đặc biệt vào những ngày tôi trực, Khương từ chối mọi cuộc vui mà trở về nhà phục vụ cho vợ. Đấy, có anh chồng chăm chỉ, đảm đang lại tâm lý như thế, tôi không sung sướng sao được? Trước khi lấy chồng thì mẹ đẻ cũng chỉ chăm tôi được đến thế là cùng.
Và đặc biệt, tôi phải kể thêm chi tiết này. Bình thường công ty tôi nhân viên sẽ tự chuẩn bị cơm trưa. Trước kia chưa kết hôn, tôi còn hay ăn linh tinh, nhưng từ ngày lấy Khương, anh bảo: "Thôi, em đừng ăn ngoài nữa, vừa tốn kém lại vừa không đảm bảo. Từ giờ ngày nào anh rảnh anh sẽ nấu cơm cho em mang đi."
Tôi thích lắm nhưng vẫn giả vờ: "Thôi, thế mệt cho anh lắm. Đã đi làm cả ngày về có tí thời gian buổi tối thì nghỉ ngơi đi chứ, cứ để em ăn ngoài là được!"
"Thôi, chốt thế nhé! Em nghĩ ra món gì hoặc thích ăn gì thì bảo anh, nếu không anh sẽ nghĩ thay em!" - Khương chốt hạ 1 câu làm tôi mừng ra mặt.
Tôi ôm phía sau lưng anh, thỏ thẻ: "Đúng là lấy được đúng người yêu mình thì cả đời chẳng cần trưởng thành! Em chỉ ước được anh yêu chiều như thế này mãi thôi!"
Và từ đó, tôi luôn tự hào xách cặp lồng cơm chồng chuẩn bị cho đi làm. Chị em nào nghe xong cũng xuýt xoa khen tôi số hưởng. Trời ạ, mà chồng tôi chuẩn bị hộp cơm khéo lắm, nhiều món lại đa dạng màu sắc, sắp xếp đẹp mê ly.
(Ảnh minh họa)
Mọi chuyện vẫn cứ thế tiếp diễn, cho tới một ngày tôi trực nhưng khá nhàn nên lang thang ra bếp nhìn chồng nấu nướng. Tôi vô tình phát hiện ra anh nấu rất nhiều so với số tôi cần. Ngạc nhiên, tôi hỏi: "Chồng ơi, anh làm nhiều thế, em ăn có hết đâu! Hay anh làm mang đi à?"
Đang đứng quay lưng, thấy tôi đứng sát bên, Khương hơi giật mình. Khựng lại mất vài giây, anh mới trả lời: "À, mai anh cũng mang cơm đi, lâu lâu ăn cơm tự nấu cho đỡ ngán. Hơn nữa, như thế cũng tiện công làm!"
Tôi chẳng nghi ngờ gì, nhón 1 miếng thịt chiên bỏ vào miệng rồi quay lại làm việc. Thế nhưng vài ngày sau, tôi vẫn thấy Khương làm khá nhiều đồ ăn, tôi chỉ bâng quơ: "Dạo này công ty anh cơm canteen tệ thế à?"
Vài hôm sau, tôi cùng hội chị em công ty đi cà phê nhân ngày thu đẹp trời, tôi lại tình cờ thấy chiếc dáng ai đó chạy SH quen quen hệt Khương. Tới lúc dừng đèn đỏ, nhìn từ trong xe taxi ra, tôi chẳng nghi ngờ gì nữa, chính là chồng tôi mà. Nhưng đáng chú ý nhất, phía trước xe anh có treo 1 túi đựng cơm.
Tôi vờ đau bụng, nhờ hội chị em cho dừng xe ngay qua đèn xanh đèn đỏ, vội vàng bắt 1 xe ôm đuổi theo Khương.
Chỉ thêm khoảng 500m nữa, anh dừng lại, lấy điện thoại ra gọi. Và ít phút sau, 1 cô gái trẻ trung chạy ra, ôm lấy cổ Khương và âu yếm vuốt má. Tôi chết điếng nhìn cảnh tượng đó. Rồi thấy chồng mình lôi hộp cơm ra đưa cho người con gái nọ, 2 người đứng đó nói cười 1 hồi rất lâu.
Lúc này tôi mới nhận ra lý do thật sự chồng làm nhiều đồ ăn thế là gì... Tôi đứng không vững. Ngồi bệt xuống gốc cây 1 hồi tôi mới bình tĩnh được, quyết định tối về sẽ quan sát anh kỹ hơn.
Tối đó, tôi dù vờ vùi đầu vào máy tính nhưng thực chất lại đang quan sát thái độ của Khương. Nhìn anh vừa cười tủm tỉm, vừa nấu nướng, tôi chỉ thấy đáng ghét thay vì hạnh phúc như xưa. Tôi tức quá, vứt máy sang bên, bảo Khương: "Em đi tắm!"
Nhưng thực tình tôi chỉ đi vào phòng, lén lút ngó ra xem anh thế nào lại thấy anh gọi điện thoại cho ai đó. Cả hai nói cười vui vẻ, sau đó tôi nhớ, Khương còn bảo: "Mai anh nấu món em thích này! Mai anh sẽ tới đưa cho em sớm hơn nhé! Lát nữa anh sẽ nhắn tin cho em sau!"
Tôi lại 1 lần nữa đứng chết trân. Tôi phải làm sao đây? Chúng tôi mới kết hôn chưa đầy 2 năm mà... Anh luôn là người chồng mà tôi trân trọng, tin tưởng mà.
Miss Mộng Mơ
Theo Helino
Chồng đứng không vững khi vợ sụt sùi nói lý do tiêu hết tiền mua nhà Không có người đàn ông nào không sốc, không đau đớn khi biết một sự thật phũ phàng như thế về người vợ mà mình luôn yêu thương, tin tưởng bấy nay. Ảnh minh họa: Internet Sau những gì xảy ra trong câu chuyện Vợ say mê vung tiền 'rắc thính', tình trẻ 'no mồi' rồi lặn mất tăm, bác rất thông cảm...