Về ra mắt gia đình bạn trai, tôi được cả họ nhà anh khen nức nở cho đến khi xắn tay vào bếp dọn dẹp
Tôi thực sự rất lo lắng trước thái độ của gia đình bạn trai.
Tôi năm nay 27 tuổi, tự xem mình là một người phụ nữ linh hoạt. Tức là ở tôi không có một nét tính cách nhất định. Khi thì rất hiền dịu nết na, lúc lại điệu đà nữ tính, cũng chẳng thiếu khoảnh khắc cá tính mạnh mẽ. Nói chung tuỳ vào mỗi thời điểm của cuộc đời, do hoàn cảnh tác động mà tôi sẽ “biến hình” để trở thành tuýp tôi mong muốn.
Cũng chính bởi tôi không cứng nhắc và rất linh hoạt như thế nên đã thu hút nhiều kiểu đàn ông. Đặc biệt hơn, tôi còn được trời ban cho nhan sắc ổn, công việc, học hành, gia thế cũng đều rất cơ bản, chuẩn mực. Khi đã sở hữu trong tay kha khá thứ, tôi nghĩ điều cần thiết bây giờ là tìm một bến đỗ cho bản thân.
Như đã nói, tôi thu hút nhiều kiểu đàn ông, nên để tìm ra người đủ tin cậy để gắn bó suốt cuộc đời không phải chuyện đơn giản. Cũng may sao, tôi gặp được anh người yêu hiện tại – một đỉnh cao của chuẩn mực về mọi mặt. Nhìn chung ở anh hội tụ hết những điểm tốt đẹp của nhiều kiểu người: Gương mặt ưa nhìn, sự nghiệp phát triển và gia đình cũng rất gia giáo.
Hai chúng tôi yêu nhau được khoảng 6 tháng thì anh có ngỏ lời mời tôi về nhà anh, sau cả là tính đến chặng đường xa hơn. Anh không còn trẻ, tôi cũng nên tận dụng thời xuân sắc lập gia đình, sinh con đẻ cái. Vì người đàn ông này quá hoàn hảo nên tôi gật đầu tắp lự chẳng chút đắn đo suy nghĩ.
Người yêu tôi còn dặn thêm vì gia đình anh sống rất nề nếp, có mối quan hệ gắn bó với họ hàng các bên nên khi anh dẫn tôi về nhà thì sẽ có sự góp mặt của đông đủ mọi người. Thêm nữa, anh còn là cháu trai trưởng nên người lấy anh cũng phải thật đặc biệt, cần được để ý ngay từ buổi đầu ra mắt.
Video đang HOT
Nghe xong, tôi áp lực một chút nhưng vẫn hít thở sâu và hỏi bạn bè mình về kinh nghiệm buổi đầu ra mắt. Đám bạn tôi bảo hãy thật niềm nở, cởi mở và đặc biệt là chuẩn bị quà thật hấp dẫn cũng như không được lười biếng. Các công việc bếp núc ăn uống nên tham gia giúp đỡ chứ ngồi một chỗ sẽ bị đánh giá xấu.
Tôi đã làm đúng như quy trình mà hội chị em của mình mách nước. Quả là cực kỳ hiệu quả! Đáp lại sự nhiệt tình niềm nở của tôi cũng là một thái độ tích cực của gia đình nhà anh. Mọi người hỏi tôi nhiều chuyện lắm vì nghĩ tôi sẽ cởi mở chia sẻ. Càng hỏi, càng đáp, tôi lại càng gây được nhiều thiện cảm cho các bậc phụ huynh, nhất là bố mẹ anh. Bởi lẽ tôi tự tin tôi có nhiều điểm mạnh, thời cơ này như được khoe ra nên người lớn ai cũng thích cho coi!
Ấy vậy dù cũng muốn nấu nướng cùng nhưng khi đến thì mâm cỗ đã chuẩn bị đầy đủ hết rồi, chỉ ngồi xuống là ăn thôi. Thấy vậy, tôi nghĩ trong lòng thôi thì đợi lát cả nhà ăn xong tôi sẽ đảm nhiệm công việc rửa bát. Mẹ của bạn trai nở nụ cười ra mặt khi nghe câu đề nghị dọn dẹp của tôi.
Hôm đến nhà anh vì trời se lạnh nên tôi mặc chiếc áo dài tay. Đến khi rửa bát, dọn dẹp, tôi xắn tay áo lên để đỡ bị dính nước bẩn vào áo. Nhưng không ngờ đây chính là bước ngoặt của buổi hẹn hò này.
Trên tay tôi có kha khá vết sẹo chằng chịt. Thực ra hồi học Đại học, có một khoảng thời gian tôi gặp vấn đề về tâm lý vì kết quả học tập giảm sút, thêm nữa còn vừa chia tay người yêu. Khi ấy tôi đã tự làm đau bản thân và kết quả là những vết sẹo dài trên tay. Trưởng thành hơn vài tuổi thì mới nghĩ lại và thấy tuổi thanh xuân thật bồng bột.
Mẹ của người yêu và vài cô bác nữa trong họ đã thấy vài vết sẹo này và nhìn tôi bằng ánh mắt khác, không giống như lúc trước khi ăn cơm. Sau khi dọn dẹp xong, ngồi uống nước với nhau thì mẹ anh lại tiếp tục hỏi về vết sẹo ấy, tôi chỉ dám trả lời là vì lý do cá nhân. Tôi còn để ý được mẹ anh cười nhếch mép trông cực kỳ đáng sợ. Tôi tin trong đầu bác ấy đã xuất hiện nhiều định kiến tiêu cực về tôi.
Tôi hối hận lắm mọi người ạ… Có khi nào vì những vết sẹo này mà tôi với người yêu chẳng thể đến với nhau không? Nếu họ hàng nhà anh nghĩ xấu về tôi, liệu tôi có thể xoay chuyển tình thế chứ…
Sau một tiếng chồng trổ tài nấu nướng, tôi chỉ biết câm lặng nhìn thành quả của anh, dù khó chịu lắm nhưng tôi vẫn phải cắn răng để mặc chồng
Mà chồng tôi nấu ăn có ngon đâu, không hôm nào tôi có thể thưởng thức trọn vẹn được một bữa tối ngon miệng nhưng vẫn cứ phải cắn răng để chồng làm.
Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Chúng tôi cưới nhau đến nay là 6 tháng. Gần đây chồng tôi rảnh rang, ở nhà nhiều hơn nên rất thích nấu ăn. Vậy cũng tốt, tôi nghĩ anh vào bếp sẽ giúp đỡ được tôi rất nhiều trong khoản nấu nướng. Nhưng thực sự thì tôi thêm mệt mỏi vì phải dọn dẹp. Chồng tôi nấu xong là bày bừa ra và mỗi món anh dùng một xoong hoặc chảo để làm, thế nên cứ sau 1 tiếng chồng trổ tài, phòng bếp nhìn lộn xộn, bẩn thỉu và nhức mắt vô cùng.
Anh nấu được nhưng lại không biết rửa bát dọn dẹp. Từng có một lần tôi kêu ca bảo anh tự dọn thì trông còn bừa bộn hơn vì nước bắn đầy sàn nhà, rồi xoong nồi cọ không sạch, bát đĩa cầm vào vẫn trơn tuồn tuột vì dầu mỡ.
Mà chồng tôi nấu ăn cũng không phải ngon đâu. Anh mới học nên chém to kho mặn, có hôm xào rau sống, rán trứng thì toàn vỏ, rán cá suýt cháy cả bếp... nói chung vụng về không để đâu cho hết. Nhưng chỉ cần tôi mở miệng bảo anh đừng làm nữa thì anh sẽ tự ái, chây ỳ, mặc kệ hết việc nội trợ cho tôi. Anh còn giận vì muốn giúp vợ mà vợ không cần thì sau đừng nhờ vả gì chồng nữa.
Tôi chán nản quá Hướng Dương ạ, đi làm về tôi lại phải lao đầu dọn dẹp. Giờ tôi nên làm thế nào hả chị? Có nên mặc kệ cho chồng tiếp tục bày bừa rồi một thời gian nữa anh sẽ quen dần hay thôi thì mình cố chịu đựng mà kiêm hết phần bếp núc? Thế thì cũng mệt mỏi lắm nhỉ vì lượng công việc của tôi rất lớn, nhiều hôm đi về muộn. (dungpl...@gmail.com)
Chào bạn,
Quả là bạn đang rơi vào một tình huống dở khóc dở cười thật sự vì đúng là được chồng giúp việc nội trợ mà còn bận hơn không giúp! Chồng bạn thích xuống bếp giúp đỡ bạn thì đầu tiên phải ghi nhận những cố gắng của anh ấy và ý thức san sẻ việc nhà cho bạn, đó là một chiều hướng tích cực. Bạn nên cảm thấy vui vì điều đó.
Còn về việc anh ấy vụng về, chưa biết nấu nướng và dọn dẹp thì bạn có thể dạy anh ấy được mà. Sao bạn không thử đứng bên hướng dẫn anh ấy trong 1 tuần liền? Đàn ông một khi đã thích vào bếp thì sự chăm chỉ khéo léo và nắm bắt kỹ năng nhanh hơn phụ nữ đấy. Thế nên thay vì cứ chờ chồng bày bừa ra xong thì đi dọn dẹp, bạn hãy sánh vai vừa phụ giúp vừa chỉ bảo anh ấy, rồi anh ấy sẽ trở thành đầu bếp giỏi nhanh thôi.
Kể cả việc dọn dẹp, bạn có thể "làm mẫu" cho chồng hỗ trợ vài lần chứ đừng "đuổi" anh ấy ra phòng khách ngồi đỡ vướng tay chân để bạn tự dọn. Hãy hướng dẫn anh ấy từng bước, từ những việc nhỏ nhất như rửa chiếc bát, dọn cái bàn, xếp đồ gọn gàng vào chỗ riêng... Đừng để anh ấy từ bỏ việc nội trợ mà sau này chính bạn là người phải gánh toàn bộ lên vai. Kiên nhẫn một chút để anh ấy cảm nhận được sự nhiệt tình của bạn nữa nhé!
Chúc gia đình bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc!
Hướng Dương.
Chị Hướng Dương
Đàn ông cũng cần được 'yếu đuối' trong tình yêu Trái với định kiến xã hội, cánh mày râu cũng thèm khát được quan tâm, săn sóc và mong mỏi một mối quan hệ tình cảm sâu sắc. Zing trích dịch bài đăng từ New York Times, đề cập đến những hạn chế của nam giới trong việc bày tỏ cảm xúc và định kiến xã hội về vấn đề này. "Tôi muốn...