Về ra mắt bị mẹ chồng tương lai bắt rửa 30 mâm bát bẩn, cô gái nghèo đã đáp trả ngoạn mục
“À, thằng này chưa lấy vợ mà đã đội vợ lên đầu rồi. Mày ngu lắm con ạ, kiểu người như nó chỉ để về phục vụ nhà mình thôi. Nó có phải tiểu thư danh giá gì đâu. Mày phải để mẹ dạy vợ cho”.
Ảnh minh họa
Hôm Huyền về ra mắt nhà Nam đúng lúc nhà có giỗ. Nam bảo rằng muốn người yêu về ra mắt đúng dịp này để giới thiệu với họ hàng luôn. Kể ra Nam và Huyền cũng đã yêu nhau được 3 năm, giờ muốn ra mắt rồi tính chuyện cưới xin luôn vì Nam cũng đã lớn tuổ.i rồi.
Hôm Huyền về, đám giỗ nhà Nam vẫn đang diễn ra tất bật lắm. Nam dẫn người yêu vào chào bố mẹ. Mẹ Nam bận rộn với việc tiếp khách nên cũng chào lấy lệ một cái rồi thôi. Huyền tưởng như thế là đã qua màn kiểm tra của mẹ chồng tương lai, ai ngờ đến khi khách khứa về hết, bà mới gọi cả con trai lẫn con dâu tương lai vào rồi bảo:
- Thế nào? Đây là con dâu tương lai của tôi đấy à?
- Hì, vâng mẹ. Huyền hiền lành, thật thà lắm mẹ ạ.
- Hiền lành, thật thà hay không không khiến cậu phải nói thay, tôi tự kiểm chứng được.
Nói rồi bà quay sang Huyền:
- Thế nhà cô như nào? Bố mẹ làm gì?
(Ảnh minh họa)
- Dạ nhà cháu bố mẹ làm nông thôi ạ. Nhà cháu có 3 anh chị em, cháu là con út.
- Ừm, nhìn là biết mà. Quê mùa thế kia.
Huyền không dám nói gì, Nam thì đá chân mẹ. Cứ nghĩ màn ra mắt đến đó là thôi, ai ngờ mẹ Nam bảo:
- Thôi, ra giếng rửa cho tôi 30 mâm bát bẩn đi, để dồn giờ vẫn chưa có người giúp. Dâu con gì thì rửa bát xong đã rồi mới tính.
Video đang HOT
- Mẹ ơi, Huyền chưa ăn gì cả. Để cô ấy ăn chút gì đã không thì mệt lắm. Suốt cả buổi cô ấy toàn bưng bê giúp mấy cô rồi.
- À, thằng này chưa lấy vợ mà đã đội vợ lên đầu rồi. Mày ngu lắm con ạ, kiểu người như nó chỉ để về phục vụ nhà mình thôi. Nó có phải tiểu thư danh giá gì đâu. Mày phải để mẹ dạy vợ cho.
Huyền nghe thế bỗng bước tới bảo:
- Dạ thưa bác, cháu chẳng ngại rửa bát. Thậm chí cháu đã từng rửa cả trăm mâm bát bẩn nhưng với nhà bác thì không. Cháu không việc gì phải rửa cả.
- Á à, chưa về làm dâu mà đã như thế này rồi. Mày chọn nhầm vợ rồi con ạ.
- Cháu sẽ rửa nếu như bác xem cháu là thành viên trong gia đình, xem cháu là dâu con, cháu nghĩ làm việc gì cũng tự nguyện và chân tình thì mới bền. Đây bác chỉ xem cháu như ô sin thì e rằng sẽ đến lúc ô sin cũng mệt mà nghỉ việc thôi bác ạ.
- Mày đã nghèo lại còn ngoa ngôn.
- Cháu nghèo nhưng ít ra cháu cũng biết giữ phẩm giá của mình. Cháu nghĩ rằng bác nên tìm một cô con dâu khác về để rửa bát và để cho bác dạy dỗ, cháu không hợp.
Nói rồi Huyền bước đi. Nam tái mặt. Bình thường người yêu của anh rất hiền nhưng hôm nay cô phản ứng rất gay gắt, dường như là cãi tay đôi với cả mẹ anh. Nam chứng kiến màn đối đáp của hai người phụ nữ mà run cầm cập. Rõ ràng mẹ anh đã sai khi tỏ ý khin.h thườn.g gia cảnh của Huyền nhưng anh cũng không ngờ Huyền phản ứng dữ dội như vậy.
Mẹ Nam đứng há hốc mồm kinh ngạc. Bà trước giờ toàn hét ra lửa. Bao nhiêu cô người yêu của Nam đều bị bà dọa cho chế.t khiếp, ai ngờ giờ Huyền lại khiến bà tức điên.
Thấy Huyền toan bước đi, mẹ Nam hét:
- Ơ, cô đứng lại đó cho tôi.
- Vâng, bác gọi gì cháu ạ?
- Cô đừng có mà hỗn láo. Ai cho cô đi như thế?
- Cháu chào bác cháu về. Cháu không hợp với nhà bác, cháu có quyền lựa chọn mà. Thôi cháu chào bác, bác gọi người khác đến rửa bát đi nhé, cháu còn về nấu cơm cho bố mẹ cháu.
Nam đứng như trời trồng nhìn người yêu bước ra khỏi cửa. Anh biết rằng không có gì có thể níu kéo Huyền ở lại với mình nữa.
Theo blogtamsu
Về ra mắt, thấy mẹ chồng tương lai trong chiếc "cũi" đó cô gái choáng ngất ngay tại chỗ...
Định lấy điện thoại gọi cho người yêu thì Mai giật bắ.n mình bởi tiếng hét chử.i bới từ trong ngôi nhà cấp 4 trước mặt mình vọng ra.
Mai tiến thêm mấy bước thì choáng váng trước cảnh tượng mà cô nhìn thấy, người đàn bà la hét đang bị Thắng nhốt vào trong chiếc cũi. Người yêu cô đang làm cái gì vậy? (Ảnh minh họa)
Mai và Thắng yêu nhau hơn 1 năm thì quyết định tính tới chuyện lâu dài. Thắng là trai quê học xong và quyết bám trụ lại thành phố. Thấy người yêu có chí tiến thủ lại chịu khó nên cả Mai và bố mẹ cô đều rất quý anh và ủng hộ cho 2 người. Thậm chí bố Mai còn bảo: "Bố cũng từ quê ra thành phố lập nghiệp mà, miễn là có chí thì việc gì cũng làm được. Giờ thanh niên ỷ lại lắm, kiếm được người như thằng Thắng không dễ đâu con".
Dù bố mẹ ủng hộ từ đầu nhưng Mai chưa nhận lời Thắng ngay mà quyết định thử thách anh cho tới khi hai người yêu nhau được hơn 1 năm cô mới đồng ý về nhà anh ra mắt. Biết người yêu vẫn thuê trọ nên thời gian yêu nhau Mai không bao giờ đòi hỏi những món quà đắt tiề.n từ Thắng, cô luôn động viên anh cố gắng làm việc để có chỗ đứng vững chắc trong công ty.
Tuy yêu Mai tha thiết nhưng khi cô gợi ý bảo Thắng đưa mình về quê ra mắt thì anh lại từ chối. Anh bảo đợi cuối năm anh dồn tiề.n sửa nhà đã vì nhà anh chưa đâu vào đâu, sợ Mai về thấy cảnh đó, chuyện tình cảm của hai người khó mà tiến triển tốt đẹp được.
Anh hay nhỉ, em đã xác định với anh rồi. Nhà anh nghèo thì có sao đâu mà anh ngại. (Ảnh minh họa)
- Anh hay nhỉ, em đã xác định với anh rồi. Nhà anh nghèo thì có sao đâu mà anh ngại.
- Nhưng mà, mẹ anh cũng đang bệnh nữa cơ.
Bác bệnh thì em càng phải về thăm bác chứ. Đã tính đến chuyện hôn nhân rồi mà anh còn ngại ngùng nữa là sao.
Trước thái độ kiên quyết của Mai, Thắng đã không thể nào ngăn cản được cô. Nhưng anh có cảm giác như là mình đang đán.h bạ.c vậy, sợ rằng sau lần về này chắc chắn Mai sẽ không chấp nhận gia cảnh nhà anh đâu. Nhưng thôi thì trước sau cũng phải công khai, anh không thể giấu người yêu mãi được.
Hôm đó lẽ ra Mai và Thắng cùng về một ngày nhưng vì mẹ Thắng mệt bố gọi điện cho anh về trước. Hôm sau thì Mai về nhà người yêu, cô không quên mua khá nhiều quà về cho bố mẹ Thắng và các em anh. Theo địa chỉ Thắng cho, Mai xuống xe bắt xe ôm về tới nhà anh. Trên đường anh xe ôm còn trêu:
- Gái thành phố mà dám yêu anh nhà quê thì phục em rồi đấy. Nhưng đừng có tới một ngày chơi rồi chạy luôn em nhé.
- Anh cứ đùa, bọn em yêu nhau mà.
Cũng may có anh xe ôm vui tính nên Mai cũng quên luôn cái cảm giác nôn nao khi vừa xuống xe. Hỏi tới được nhà Thắng, cô trả tiề.n xe ôm rồi bước chân vào cổng. Định lấy điện thoại gọi cho người yêu thì Mai giật bắ.n mình bởi tiếng hét chử.i bới từ trong ngôi nhà cấp 4 trước mặt mình vọng ra.
Mai tiến thêm mấy bước thì choáng váng trước cảnh tượng mà cô nhìn thấy, người đàn bà la hét đang bị Thắng nhốt vào trong chiếc cũi. Người yêu cô đang làm cái gì vậy? Mai đã sốc tới mức ngất lịm đi và sau đó chẳng biết gì nữa.
Sáng hôm sau tỉnh dậy Mai đã thấy mình nằm ở trong trạm xá xã, Thắng ngồi bên cạnh:
- Em tỉnh dậy rồi à, anh sợ quá.
- Người hôm qua là ai vậy?
- Là mẹ anh đấy, anh xin lỗi đã không nói trước với em...
- Bác có làm sao không anh? Bác bệnh lâu chưa anh?
- Anh xin lỗi đã làm em sợ, mẹ anh không sao. Mẹ anh bị bệnh này từ khi anh học lớp 9, mọi người bảo do mẹ đi làm sớm đúng hôm nhà nào đó bốc mả nên bị người ta nhập vào hành . Anh đi rồi, bố và các em ở nhà vất vả lắm, lúc mẹ bệnh nặng phải nhốt trong cũi cơ không sợ mẹ gây ta.i nạ.n cho mọi người.
Nhìn Thắng chảy nước mắt mà Mai cũng không cầm lòng được. Mai nhìn ra ngoài không nói câu gì.
- Chiều đỡ hơn em về thành phố trước nhé. Anh biết nếu lấy anh em sẽ khổ lắm, anh sẽ không trách em đâu. Hãy tìm người khác có thể mang cho em hạnh phúc và cuộc sống sung sướng.
- Anh nói linh tinh cái gì vậy. Em đã kêu khổ đâu mà anh nói thế. Đỡ em dậy rồi mình về nhà chào hai bác, em về từ hôm qua mà vẫn chưa chào được bố mẹ chồng tương lai câu nào thì thất lễ quá.
- Em... em không sợ mẹ anh à.
- Có anh rồi mà, em sợ gì nữa, cũng phải quen dần thôi chứ.
Thắng ngớ người, anh cứ nghĩ sau khi về nhà mình thấy cảnh nhà như vậy Mai sẽ trở về thành phố ngay và chia tay anh không ngờ cô ấy lại kiên quyết ở lại. Thực sự Mai đã khiến cho anh cảm phục vô cùng, bây giờ tìm được một người con gái như vậy quả là hiếm vô cùng.
Theo Blogtamsu
Toát mồ hôi hột sau câu nói của mẹ chồng tương lai trong lần đầu về ra mắt Vừa đưa tay gạt mấy giọt mồ hôi trên chán thì mẹ Lâm từ trong nhà hồ hởi bước ra. Phương vừa cúi người chào hỏi bà một cách kinh cẩn thì bà đã nhanh chóng dúi vào tay Phương chiếc giỏ mây. Trải qua hai năm yêu đương, tìm hiểu, công việc của cả hai cũng đã ổn định nên Phương quyết...