Về quê vợ ăn cưới mới biết lý do vợ không chịu sinh con suốt 7 năm qua
“Đây là lý do vợ luôn né tránh việc sinh con thứ 2, và lần nào vợ chồng mình gần gũi em cũng bắt anh đeo bao vào đúng không?”
Cuối tuần Hậu sắp xếp công việc, tranh thủ về quê ngoại ăn cưới người họ hàng thân cận. Đợt này chỉ có mình anh về quê, còn vợ bận việc nên không thể về được. Hai vợ chồng ở thành phố đã lâu, chẳng mấy khi về quê trừ khi có cưới xin giỗ chạp gì, nên lần này Lê – vợ Hậu đã chuẩn bị cho anh cả xe chất đầy quà biếu.
Về quê vợ 3 hôm không khí nơi đây thật là bình yên dễ chịu, khác xa với khói bụi ồn ào xô bồ của thành phố đông đúc. 2 ngày đầu Hậu tất bật giúp mọi người lo chuyện cỗ bàn thật tốt. Vốn là trai Hà Nội, nhưng chẳng bao giờ anh chảnh chọe hay khênh kiệu. Về quê vợ có việc gì là anh tự động xắn tay áo vào làm cùng mọi người. Vì vậy chàng rể Hà thành này được mọi người ở quê hết mực quý mến và khen ngợi.
Đến hôm thứ 3 ăn bữa cơm gia đình rồi xin phép về thành phố, thì Hậu mới biết một tin cực sốc. Anh vô tình nghe được bà chị họ nói chuyện với em vợ trong lúc rửa bát, chứ chẳng ai chịu hé răng nói với anh nửa lời.
Anh…nghe thấy rồi ư? Chuyện đã đến nước này chắc em không giấu được anh nữa (ảnh minh họa)
- Cô Lê lấy chồng tưởng sướng hóa ra thành khổ Lan (em vợ tôi) nhỉ. Nhìn thằng Hậu đẹp trai lại khéo sống, nhà giàu thế mà lại không thể mang lại hạnh phúc cho cô ấy.
- Chả biết thế nào nữa chị ạ. Chắc cũng là cái số của chị em nó khổ, lận đận về đường con cái rồi. Cũng may mà ngày trước anh chị cưới có bầu luôn không kế hoạch gì mới có cái Ki, không ngờ thì chắc 2 vợ chồng nhìn nhau mà thở dài.
- Ờ. Cũng tội cho vợ chồng cô chú ấy. Mà cô Lê chữa được bệnh ung thư cổ tử cung mấy năm nay rồi, không biết sức khỏe đã đỡ chưa? Khổ, ngày xưa thấy cô ấy về đây dưỡng bệnh nhìn mặt phờ phạc, buồn thiu mà thấy thương. Có lẽ tin bị ung thư cổ tử cung không buồn bằng việc cô ấy không thể mang thai được nữa.
- Vâng. May là lúc ấy chị em phát hiện ra bệnh sớm điều trị ngay, chứ không để đến giờ chẳng biết chuyện tồi tệ gì sẽ xảy ra nữa.
Video đang HOT
- Thế cô ấy vẫn nhất quyết bắt mọi người giữ bí mật chuyện này với chú Hậu à?
- Vâng ạ. Chị em không muốn anh rể biết, thôi thì chiều lòng bà chị dở người của em vậy.
Hậu nghe đến đây không thể bình tĩnh, đứng chôn chân nghe chuyện được tiếp anh lao ra hỏi lại em vợ.
- Dì nói vậy là sao ? Vợ anh bị ung thư cổ tử cung từ bao giờ, sao anh lại không hề hay biết. Tất cả mọi người đều biết, anh là chồng chị em lại không hề biết ư?
- Anh…nghe thấy rồi ư? Chuyện đã đến nước này chắc em không giấu được anh nữa rồi. 3 năm trước anh đi học thạc sĩ bên nước ngoài, thì chị ấy biết mình mắc bệnh và đã bí mật chữa. Chị ấy ngăn cấm mọi người không cho anh biết, sợ anh sẽ sốc và bỏ dở học hành về nước.
- Đã 3 năm rồi sao? Chuyện này không thể tin nổi…
Hậu vội vàng vào xin phép bố mẹ vợ, lái xe lên Hà Nội ngay lập tức. Lên đến nhà mới có 16h, vừa mở cửa vào nhà thì anh thấy vợ đang loay hoay chuẩn bị bữa tối. Anh vứt đồ đạc xuống sàn nhà lao vào ôm chầm lấy vợ khóc rưng rức khiến Lê vô cùng sửng sốt và lo sợ.
Vợ…tại sao vợ lại giấu anh chuyện vợ bị ung thư tử cung 3 năm về trước như vậy (Ảnh minh họa)
- Anh…về quê có chuyện gì vậy? Bình tĩnh kể em nghe xem nào. Chuyện gì mà làm chồng mạnh mẽ của em lại sướt mướt như trẻ con thế này.
- Vợ…tại sao vợ lại giấu anh chuyện vợ bị ung thư tử cung 3 năm về trước như vậy. Đây là lý do vợ luôn né tránh việc sinh con thứ 2, và lần nào vợ chồng mình gần gũi em cũng bắt anh đeo bao vào đúng không?
- Ai nói cho anh biết vậy? Họ nói đùa anh thôi, em có làm sao đâu.
- Đến giờ này vợ còn đùa được sao? Chuyện lớn như vậy, vợ còn giấu chồng, không cho chồng hay biết dù lúc ấy vợ đang nằm trên giường bệnh. Nhỡ may lúc ấy vợ có chuyện gì thì cả đời này chồng sống không bằng chết.
- Mọi chuyện cũng đã qua rồi mà. Giờ đây vợ của anh rất ổn và không có vấn đề gì, chỉ duy nhất em đã bị cắt bỏ cắt bỏ cổ tử cung nên mất khả năng mang thai. Anh có giận em không?
- Vợ ngốc này. Anh lo cho tính mạng của em không hết, làm sao dám đòi hỏi chuyện đó với em nữa. Dù sao em cũng đã sinh cho anh bé Ki rồi, anh chẳng còn mong đợi gì hơn. Hứa với chồng, từ nay có chuyện gì cũng phải chia sẻ với chồng, không được giấu dù chuyện lớn hay nhỏ.
- Vâng. Thôi anh đi tắm đi, ai lại làm bố rồi lại khóc sướt như thế này. Con nó nhìn thấy lại cười cho ê mặt ấy.
- Kệ. Cho anh ôm vợ lát nữa đi, anh sợ mất em quá vợ à.
Cứ thế Hậu ôm chặt vợ không buông, cho đến khi bé Ki từ trên tầng xuống gọi bố mẹ thì cả hai mới vội buông nhau ra. Từ sau hôm đó, lúc nào Hậu cũng quan tâm săn sóc vợ từng ly từng tý một. Anh muốn bù đắp những tổn thương, đau đớn mà vợ phải một mình gánh chịu bao năm qua.
Theo Motthegioi
Lấy chồng gần, tôi chưa một lần được ngủ lại nhà mẹ đẻ
Vậy là, kể từ khi cưới, tôi chưa một lần được ngủ lại nhà bố mẹ đẻ. Gần đây nhất, vợ chồng tôi về ăn cưới, mẹ gặp chúng tôi tại đám cưới gần nhà liền nhắn nhủ 2 vợ chồng sang chơi rồi ngủ lại.
Người ta cứ khuyên nên lấy chồng gần nhưng với tôi thì lấy chồng gần cũng có khác gì lấy chồng xa đâu (Ảnh minh họa).
Tôi đoán mẹ nhớ con gái quá và có điều gì đó muốn nhắn nhủ nên mới chủ động đề xuất như vậy. Chồng tôi trước mặt mẹ thì vâng dạ, rồi sau đó kiếm cớ tối bận việc này, hẹn người kia, chở tôi về nhà luôn.
Tôi và chồng thích nhau từ ngày chúng tôi học chung cấp 2. Nhà chúng tôi cách nhau chưa đến 1 km. Tình cảm vẫn được duy trì cho đến khi chúng tôi học đại học. Tuy có những lúc giận dỗi cả tháng trời không nói chuyện với nhau nhưng tôi thấy cũng là duyên số, hết giận chúng tôi lại yêu nhau nhiều hơn. Tốt nghiệp đại học, tôi và anh cùng ở lại Thủ đô lập nghiệp. Nhà anh có điều kiện kinh tế nên bố anh mua đất xây nhà cho anh tại Thủ đô, coi như anh nhẹ gánh phần nào.
Khi công việc đã ổn định, chúng tôi tính chuyện kết hôn. Hai gia đình gần nhau, phụ huynh đều biết nhau nên mọi việc tìm hiểu từ hai phía thuận lợi hơn rất nhiều. Cả hai bên gia đình thậm chí còn ủng hộ chúng tôi kết hôn càng sớm càng tốt. Vậy là, tôi quyết định kết hôn ở tuổi 25. Một đám cưới ấm cúng được tổ chức tại nhà sau đó đánh dấu ngày chúng tôi chính thức là vợ chồng.
Cũng vì nhà gần, đón và đưa dâu đều đi bộ nên tôi chẳng biết được cảm giác ngồi xe hoa thế nào. Bạn bè vẫn tỏ ra thầm ghen tỵ với tôi và nói rằng tôi may mắn lấy được chồng đẹp trai, nhà giàu lại gần nhà. Tôi lại nghĩ khác, chẳng có gì là trọn vẹn cả, lấy chồng gần nhà nhiều khi cũng có những điều khiến phải bận tâm.
Bạn tôi trêu đùa rằng, nhà chồng gần như vậy, mỗi lần về thăm nhà tôi đều có thể sang nhà mẹ đẻ chơi. Thế nhưng, thực tế đâu phải như vậy. Nhà chồng nhiều khách ngoại giao, tôi về là được phụ giúp mẹ chồng nấu nướng, tiếp khách. Có khi chỉ chưa đến 1 km, nghĩ là gần, dù rất nhớ mẹ đẻ tôi cũng chẳng được về thăm. Nếu có sang thăm bố mẹ đẻ, lúc đi mẹ chồng đã dặn tôi sang chơi chút thôi rồi phải về. Tôi cũng chỉ ngồi nói chuyện một lúc rồi đến bữa phải về nấu cơm. Nghĩ các bạn lấy chồng xa hơn tôi, được về nhà bố mẹ đẻ chơi cả ngày, có thể còn ở lại ăn cơm, ngủ lại một đêm thôi mà tôi ao ước quá. Nhiều lúc tôi nghĩ, thà lấy chồng xa hẳn, còn được về vài ngày với bố mẹ.
Thấy tôi buồn phiền chuyện này, chồng không an ủi mà còn quay sang kể lể. Khi bạn anh nói lấy vợ gần sướng nhất, anh nói luôn gần quá chẳng sướng gì, thà cách 20-30km thì tốt hơn. Lý do anh nói vậy vì anh cho rằng, lấy vợ xa, mỗi lần anh về quê, bố mẹ vợ không thể biết được. Còn anh lấy vợ gần, cứ biết anh về là bố mẹ vợ lại gọi sang ăn cơm. Bố mẹ tôi nhớ con gái, quý con rể nên cứ thấy chúng tôi về là lại gọi sang ăn cơm. Mà anh đến bữa mới sang, ngồi ăn xong nói chuyện một lát rồi về chứ có phải động tay động chân vào việc gì đâu. Chả hiểu sao anh cứ muốn tôi phải về nhà chồng thật nhiều nhưng ngược lại, anh hạn chế tôi về nhà bố mẹ đẻ.
Vậy là, kể từ khi cưới, tôi chưa một lần được ngủ lại nhà bố mẹ đẻ. Gần đây nhất, vợ chồng tôi về ăn cưới, mẹ gặp chúng tôi tại đám cưới gần nhà liền nhắn nhủ 2 vợ chồng sang chơi rồi ngủ lại. Tôi đoán mẹ nhớ con gái quá và có điều gì đó muốn nhắn nhủ nên mới chủ động đề xuất như vậy. Chồng tôi trước mặt mẹ thì vâng dạ, rồi sau đó kiếm cớ tối bận việc này, hẹn người kia, chở tôi về nhà luôn. Người ta cứ khuyên nên lấy chồng gần nhưng với tôi thì lấy chồng gần cũng có khác gì lấy chồng xa đâu.
Theo blogtamsu
Thương vợ nhiều hơn sau lần về quê ngoại ăn cưới Tôi yêu thương vợ nhiều hơn mỗi ngày chỉ để mong bù đắp những năm tháng thiệt thòi trước kia em phải chịu. Vợ đã hy sinh quá nhiều rồi. Tôi cảm giác đời này mình nợ cô ấy nhiều quá (ảnh minh họa) Tôi lấy vợ được gần 3 năm và có một bé trai gần 2 tuổi rồi. Vợ tôi là...