Về quê 2 năm rồi mà không thể quên anh…
Em cũng thử thích người khác nhưng không làm được. Đêm về ngủ thi thoảng vẫn rất nhớ anh và nằm khóc.
ảnh minh họa
Em quen anh khi học năm cuối đại học tại Sài Gòn. Ban đầu chỉ là bạn, vì ở gần nhà trọ, mấy anh em chơi và coi nhau như anh em.
Rồi tình cảm đến như thế nào em cũng không rõ, chỉ biết là khi chuẩn bị rời Sài Gòn về Đăk Lăk theo mong muốn của gia đình thì em nhận ra mình có tình cảm gì đó rất đặc biệt với anh. Qua cách cư xử của anh với em, em nghĩ anh cũng vậy.
Lúc về nhà em rất nhớ anh, chúng em có liên lạc với nhau, anh có về thăm em một lần nhưng cũng không nói gì. Giữa chúng em, em không hiểu đó là mối quan hệ gì. Vì thời gian quen nhau cũng chỉ khoảng nửa năm, hơn nữa lúc đó em cũng là người rất nhút nhát trong chuyện tình cảm. Chỉ cần bạn bè trêu em với anh thôi là em đã khóc. Sau khi anh về thăm em được một thời gian vì mong muốn của bố mẹ là làm việc và lập gia đình tại Đăk lăk nên em quyết tâm không liên lạc với anh nữa, mặc dù anh vẫn nhắn tin và gọi điện thoại, thậm chí có thời gian em không dùng điện thoại luôn.
Video đang HOT
Có lần có việc phải xuống Sài Gòn, qua một người bạn anh ấy biết em xuống và gọi điện thoại muốn gặp em nhưng em quyết tâm không gặp. Thật sự là em rất nhớ anh ấy nhưng vì nghĩ không thể đến được với nhau và muốn làm theo mong muốn của bố mẹ nên em rất quyết tâm. Nhưng sau đó chừng một năm vì nhớ nên em vẫn thi thoảng có nhắn tin và gọi điện thoại.
Cách đây hơn nửa năm anh có về thăm em nhưng chúng em cũng không có nói chuyện rõ ràng được. Sau khi về anh nói anh đã hết tình cảm với em, đừng liên lạc nữa và để quyết tâm hơn em đã nhờ anh chặn số điện thoại của mình. Vậy là chúng em không liên lạc nữa nhưng không hiểu sao em vẫn rất rất nhớ anh ấy thậm chí là còn nhớ nhiều hơn nữa. Nói thêm là em cố gắng thay đổi môi trường, làm việc nhiều hơn, kể cả làm thêm buổi tối. Công việc mới cho em niềm vui, nó khiến em quên đi và vui vẻ. Em cũng thử thích người khác nhưng không làm được. Đêm về ngủ thi thoảng vẫn rất nhớ anh và nằm khóc.
Cách đây mấy hôm vì không kìm nén được cảm xúc, em đã gọi cho anh ấy. Nói chuyện rất nhiều, anh nói là không xác định tình cảm gì với em, cũng không có ý định lấy vợ. Anh khuyên em rất nhiều, nói là do là mối tình đầu nên khó quên thôi, anh không tốt như em tưởng tượng, tại em chưa mở lòng, từ từ gặp được người khác rồi sẽ khác. Anh nói khi nào có cơ hội thì gặp trực tiếp nói chuyện. Em rất muốn đi gặp Anh. Thật lòng em vẫn còn tình cảm rất nhiều với anh. Thậm chí đôi khi mệt mỏi em còn nghĩ tiêu cực kệ khi nào quên thì quên, khi nào yêu được ai khác thì yêu, không thì cứ sống như vậy đi.
Em nghĩ vấn đề nằm ở bản thân mình, nhưng 2 năm đã qua đi, em vẫn không biết mình phải làm gì để thoát ra vòng luẩn quẩn của bản thân?
Em năm nay đã 25 tuổi, còn anh đã 30 tuổi. Anh đã có công việc khá ổn định ở Sài gòn, còn em đã đi làm công việc hiện tại cũng tạm ổn, nhưng lâu dài sẽ phải tìm việc khác. Nhưng còn chuyện lứa đôi vẫn chẳng biết làm sao?
Theo VNE
Yêu một người, vẫn không thể quên được người kia
Bên Linh nhưng tôi luôn nghĩ về Nam, người mà tôi nghĩ đã yêu, tôi sợ sẽ làm tổn thương Linh như tôi đã làm với Nam cách đây 4 năm và làm ba mẹ buồn lòng.
Trước khi chọn Linh, tôi có cảm tình với Nam nhiều hơn. Ảnh minh họa: Imagine.
Tôi, sinh viên đại học năm thứ 4, là cô con gái duy nhất trong gia đình khá giả, ba mẹ làm trong cơ quan Nhà nước, với vẻ ngoài cao ráo, không được xinh xắn, nổi trội hơn các cô gái khác, nhưng theo cách nhận xét của mọi người thì tôi được coi là ưa nhìn và có duyên.
Đã 4 năm trôi qua, nhưng trong tôi vẫn có sự hỗn độn và rất khó xử, đôi khi tôi còn không hiểu bản thân mình cần và muốn gì nữa. Tôi có một cuộc tình kéo dài 4 năm, và những năm đó tôi đã phải suy nghĩ rất nhiều về cách lựa chọn của mình.
Tôi quen Linh và Nam từ những năm cấp 3, cả ba đều học chung trường, tuy nhiên Linh và Nam chỉ gọi là biết danh tính nhau thôi, chứ không được coi là bạn bè của nhau, hai người đều bằng tuổi tôi. Nam học cùng lớp cấp 3 với tôi, nên chúng tôi chơi với nhau khá thân, còn Linh là con trai bạn thân của bố tôi, nên ông rất quý Linh. Lúc đó cả Linh và Nam đều có tình cảm với tôi. Sau khi đỗ đại học, với suy nghĩ chín chắn hơn nên tôi đã chọn Linh, dù biết rằng cả hai đều yêu tôi nhiều và thật lòng. Vì sự lựa chọn đó nên tôi đã làm tổn thương Nam. Trong một thời gian dài cậu ấy luôn tránh mặt tôi, những dịp họp lớp hay tụ tập với nhóm bạn thân cấp 3, Nam đều không tham gia khi có mặt tôi.
Bước vào năm thứ 2 đại học, tôi nghe tin Nam có người yêu. Thời gian đó, tôi và Nam rất ít liên lạc, có chăng cũng chỉ là những lời tán gẫu với nhóm bạn thân trên Facebook, nhưng chỉ được một thời gian ngắn, thì Nam chia tay với cô người yêu kia. Tôi vẫn thường theo dõi những bài đăng của Nam trên mạng xã hội, Nam từng nói yêu cô ấy chỉ là vì không quên được mối tình đầu và chia tay cô ấy cũng là vì mối tình đầu đã ăn sâu trong tâm trí, Nam không thể tiếp tục vì không bao giờ nguôi nhớ về người đó.
Đọc những status đó, tôi mang máng hiểu ra rằng người mà Nam không thể quên chính là tôi. Sau khi chia tay người yêu, Nam thường xuyên hỏi thăm và động viên tôi trong học tập cũng như trong cuộc sống, tuy tôi thường chia sẻ với Nam đủ thứ chuyện, nhưng tôi vẫn giữ khoảng cách an toàn cho cả hai vì tôi biết rằng người mà tôi lựa chọn là Linh, tôi không muốn một lần nữa làm tổn thương người yêu mình.
Linh yêu tôi nhiều, theo như lời mọi người nói thì khó có thể tìm được một người mà yêu tôi nhiều như vậy. Thời gian dài yêu nhau, Linh luôn cưng chiều tôi, tuy vậy, tôi và Linh vẫn luôn coi trọng và gìn giữ cho nhau. Trước khi chọn Linh, tôi có cảm tình với Nam nhiều hơn, nhưng ba mẹ tôi tích cực vun vén cho tôi và Linh, nên sợ mất lòng ba mẹ tôi đã nhận lời Linh. Hơn nữa tôi cũng biết rằng Linh cũng yêu tôi thật lòng, vì vậy chọn Linh là sự lựa chọn được coi là hợp lý nhất mà tôi nghĩ.
Thời gian khi tôi chọn Linh nhưng vẫn luôn nghĩ về Nam, tôi đã cố kiềm chế, cố giữ khoảng cách với Nam. Thậm chí là cắt liên lạc với cậu ấy gần một năm, nhưng tôi vẫn quan tâm, luôn hỏi han tin tức Nam từ bạn bè. Trong tôi, Nam là người đem lại cảm giác rất đặc biệt và tôi luôn có cảm giác tội lỗi khi làm cậu tổn thương nhiều như vậy.
Thời gian gần đây, Nam có tâm sự với tôi rằng người mà Nam không thể quên chính là tôi, Nam rất tôn trọng sự lựa chọn của tôi, hy vọng tôi cho anh cơ hội dù là là nhỏ nhoi nhất. Anh sẽ không để vuột mất cơ hội đó, rằng anh sẽ chờ tôi, dù biết rằng bên tôi đang có Linh. Tôi thật sự rất bối rối khi nghe những lời như vậy, bên Linh nhưng tôi luôn nghĩ về Nam, người mà tôi nghĩ tôi đã yêu, tôi sợ sẽ làm tổn thương Linh như tôi đã làm với Nam cách đây 4 năm và làm ba mẹ buồn lòng.
Tôi thật sự cần lời khuyên từ các bạn! Mong mọi người giúp tôi.
Theo VNE
Không thể quên khi chứng kiến anh thân mật với người khác Đau đớn khi ngày nào cũng chứng kiến chị với anh nói chuyện thân mật, liên tục nhắn tin trên Facebook, chia sẻ hình hàng ngày. Ảnh minh họa Tôi đi làm gần năm rưỡi, công việc dần ổn định. Thời gian mới bắt đầu đi làm và làm quen công việc rất căng thẳng, tôi đã gặp chị, một người rất xinh...