Về nước định cho bồ một danh phận, tôi bần thần khi thấy bộ dạng của vợ mình
Ở nơi đất khách quê người, do thiếu thốn tình cảm nên tôi đã nảy sinh tình cảm với Lê. Cô ấy bằng tuổi tôi nhưng trông trẻ lắm. Có lẽ công việc làm móng tay không phải ra ngoài vất vả nên trông Lê trẻ hơn nhiều so với tuổi.
Vợ chồng tôi đều xuất phát từ nông thôn thôi nên chuyện đến với nhau bằng đôi bàn tay trắng cũng là lẽ thường. Vợ tôi làm công nhân may, sau vài năm phấn đấu cũng lên được chức tổ trưởng. Tôi thì làm điện nước, lao động tự do. Nếu tính ra ngày công thì cao nhưng làm việc bập bõm, ngày có việc ngày nghỉ nên cũng chẳng được là bao.
Với cuộc sống ở quê thì tổng thu nhập của hai vợ chồng cũng khá dư dả để chi tiêu nhưng chẳng lẽ cứ sống mãi cuộc sống như vậy. Tôi muốn con mình sau này có thể lên thành phố học chứ sống mãi chốn quê nghèo này thì bao giờ mới khá lên.
Sau gần 2 năm vợ chồng, tôi quyết định sẽ đi xuất khẩu lao động lấy vài năm, kiếm chút vốn rồi về mở cửa hàng hoặc làm xưởng may cho vợ. Chuyện con cái không thuận lợi khi hai đứa thả mãi cũng chưa có tin vui nào. Tôi nghĩ vợ chồng mình còn trẻ nên động viên vợ hãy ủng hộ để tôi đi cho yên lòng.
(Ảnh minh họa)
Chẳng ai muốn vợ chồng phải xa nhau, tôi và vợ cũng vậy. Thôi thì nghĩ đến tương lai mà chịu khó một thời gian. Tôi cũng nhờ bố mẹ và các chị ở nhà chăm sóc cho cô ấy. Vợ chồng tôi sống cùng bố mẹ nên phần nào tôi cũng an tâm hơn.
Video đang HOT
Những ngày đầu nơi đất khách quê người, cuộc sống khó khăn lắm khi lạ nước lạ cái, ngôn ngữ thì bất đồng. Tôi thậm chí còn chẳng dám đi siêu thị, muốn mua gì đều rủ mấy anh em làm cùng đã đi trước một thời gian. Vợ tôi vẫn gọi điện thoại sang đều, động viên chồng và nói việc ở nhà đừng lo lắng gì hết.
Công việc của tôi dần thuận lợi hơn khi tôi quen được một nhóm người Việt sinh sống ở đó. Lê là người đã giúp tôi hoà nhập rất nhiều với môi trường ở đây. Ở nơi đất khách quê người, do thiếu thốn tình cảm nên tôi đã nảy sinh tình cảm với Lê. Cô ấy bằng tuổi tôi nhưng trông trẻ lắm. Có lẽ công việc làm móng tay không phải ra ngoài vất vả nên trông Lê trẻ hơn nhiều so với tuổi.
Lê cùng các anh chị qua đây được hơn chục năm rồi nên đây gần như quê hương của cô ấy. Hai đứa tôi qua lại một thời gian thì dọn về sống với nhau như vợ chồng.
Tôi biết việc mình đang làm và biết mình luôn nợ vợ một lời xin lỗi. Vì chuyện tình cảm với Lê nên tôi luôn lấy cớ để trì hoãn việc về nước. Mẹ tôi có gọi điện sang, muốn tôi thu xếp về quê thăm vợ và gia đình một đôi tuần nhưng tôi nghĩ đó chưa phải là thời điểm thích hợp. Vả lại tôi chưa biết sẽ phải giải quyết thế nào về mối quan hệ này.
Tròn 3 năm tôi qua nơi đất khách quê người với những mong kiếm tiền đổi đời cũng là lúc Lê thông báo đã có bầu. Cô ấy muốn có một danh phận, muốn được mặc váy cô dâu, muốn đứa con trong bụng được có mẹ, có cha đầy đủ. Sau nhiều ngày suy nghĩ, tôi đã gật đầu đồng ý và sẽ trở về nước giải quyết mọi thủ tục rồi sang đây với mẹ con Lê.
Vì không muốn mọi người phải mất công đi đón nên tôi không báo trước mà cứ thế về nước. Lúc về đến nhà cũng là trời đã tối muộn, tôi vào thẳng nhà trong sự bất ngờ của cả bố và mẹ.
“Mẹ! Chuyện gì đã xảy ra vậy? Chân tay mẹ sao thế này?”.
(Ảnh minh họa)
Tôi giật mình khi thấy mẹ giờ đây đi lại một cách rất khó khăn. Bà nói khi tôi đi được khoảng 1 năm thì bà không may bị tai biến mạch máu não, từ đó chỉ có thể sinh hoạt một cách nhẹ nhàng. Mọi việc trong nhà đều một tay vợ tôi ở nhà làm hết. Vợ tôi ngày đi làm may, chiều về lại lợn gà cám bã. Mẹ kể lúc mùa gặt đến không thuê được người, vợ tôi phải dậy từ 3 giờ để đi gặt, xong xuôi rồi mới đi làm. Bà đã rơi nước mắt khi nói về vợ. Khi bà nói tôi trở về thăm gia đình, cũng chính vợ tôi đã động viên mẹ thôi để tôi an tâm ở bên đó làm việc. Vừa nói đến đó thì vợ tôi từ đâu áo quần lấm lem trở về.
“Anh! Anh về khi nào vậy, sao không báo để em và bố mẹ ra đón?”, vừa nói cô ấy vừa lau vội gương mặt đang lấm lem.
Tôi từng nghĩ khi về sẽ nói với vợ về chuyện của Lê, đơn ly hôn tôi cũng đã viết rồi nhưng sao giờ đây, khi đứng trước vợ tôi bối rối quá. 3 năm rồi, tôi không nhận ra mình trong bộ dạng này nữa. Lúc đó cô ấy vừa tranh thủ đi cấy về sau khi đi làm. 3 năm ở nhà quán xuyến mọi công việc nhà chồng, chăm sóc bố mẹ già ốm không một lời kêu than, vợ tôi trông gầy và già đi nhiều quá. Tôi phải làm gì với Lê và vợ mình đây?
Theo Khampha
Chồng cay đắng tâm sự lý do chết khiếp mỗi lần phải gần gũi vợ
Tôi xao nhãng chuyện ấy với vợ mỗi ngày thêm một ít, và đến gần đây thì không thể nào "yêu" cô ấy được nữa. Vợ tôi cũng vì điều này mà càng trở nên khó chịu, đá thúng đụng nia, dằn vặt đay nghiến chồng...
Tôi và vợ đến với nhau vì tình yêu. Vì quá yêu nên bất chấp sự chênh lệch giàu nghèo, bất chấp sự phản đối của gia đình hai bên do chính lý do ấy, chúng tôi vẫn nên vợ nên chồng. Nhưng đúng là cuộc đời, chẳng có cái gì mãi mãi. Vợ tôi dần dần thể hiện tính hợm của, coi thường chồng. Cô ấy dần dần trở nên có thái độ ban ơn, coi tôi là kẻ may mắn, cần phải sống biết điều với vợ và nhà vợ..., tóm lại là suy nghĩ chả khác gì những người trong gia đình cô ấy.
Nhiều lúc tôi đã nói chuyện thẳng thắn với vợ, rằng tôi tuy nghèo nhưng không sống dựa dẫm gì, ngôi nhà đang sống là của bố vợ cho, mang tên mình vợ, tôi chấp nhận ở đó là vì thương vợ và nể nhạc gia, chứ tôi hoàn toàn có khả năng thuê ngôi nhà khác để ở cho nó thoải mái. Tôi bảo nếu không tôn trọng thì đừng sống với nhau nữa. Vợ tôi cũng có nhận lỗi, nhưng rồi càng ngày càng cư xử tệ hại hơn, chẳng buồn để ý đến cảm xúc của tôi.
Nếu hỏi tôi sợ nhất điều gì bây giờ, tôi sẽ nói, sợ nhất là bị vợ "gạ tình". Mỗi lần vợ vuốt ve đòi "yêu", tôi đều nổi da gà. (Ảnh minh họa)
Sự thiếu tôn trọng của vợ dần giết chết tình yêu. Đã mấy lần vì quá chán ngán và bất lực, giận dữ, tôi yêu cầu ly hôn. Nhưng vợ tôi đã lôi kéo cả gia đình cô ấy và bố mẹ tôi để ngăn cản. Ai cũng khuyên tôi nghĩ đến 3 đứa con mà bỏ qua, rằng ngày xưa yêu nhau như thế, sống chết đòi lấy như thế... Tôi cũng vì con mà không bỏ vợ, nhưng thực sự không còn chút tình cảm nào nữa.
Đã không yêu thì chuyện tình dục cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Tôi xao nhãng chuyện ấy với vợ mỗi ngày thêm một ít, và đến gần đây thì không thể nào "yêu" cô ấy được nữa. Vợ tôi cũng vì điều này mà càng trở nên khó chịu, đá thúng đụng nia, dằn vặt đay nghiến chồng, để rồi khi khác lại mua đồ ăn, thuốc thang tẩm bổ cho tôi, rồi cũng lại sắm váy ngủ sexy để quyến rũ tôi. Nhưng tất cả vô ích, chỉ cần cô ấy vuốt ve, mơn trớn gợi ý chuyện chăn gối là tôi nổi da gà. Tôi thực sự đã trở thành gã đàn ông bất lực khi ở cạnh vợ. Vì đâu mà nên nông nỗi này?
Theo Khampha
2 giờ sáng nhìn núi bát đĩa ngổn ngang, vợ chỉ muốn ly hôn khi vừa cưới 7 tháng Mình đã ý kiến nhiều lần là lão ra ngoài nhậu đi vì mình không có sức để dọn. Đi làm cả ngày mình đã rất mệt rồi nhưng lão lại bảo: "Em làm cái gì mà mệt, có mấy cái bát cũng kêu lên kêu xuống. Vợ với chẳng con". Cánh mày râu thường đưa ra lý lẽ: "Nam vô tửu như...