Về nhà người yêu, tôi hoảng hốt khi thấy bố của anh bị trói ở giường
Khi về nhà người yêu thì đập vào mắt tôi là cảnh bố của anh bị trói vào giường và đang la hét, giãy giụa.
Tôi sở hữu ngoại hình xinh đẹp lại sinh trưởng trong một gia đình khá giả nên được rất nhiều chàng trai để ý. Tuy nhiên, vì bố mẹ kiểm soát khá chặt chẽ và với tính cách có phần “chảnh” nên khi tốt nghiệp đại học tôi vẫn chưa yêu ai. Với tấm bằng đại học loại giỏi, tôi nhanh chóng xin được công việc tốt sau khi ra trường. Đây cũng là nơi tôi quen anh – người đàn ông đầu tiên khiến tôi rung động thật sự.
Anh chính là người hướng dẫn tập sự của tôi suốt một năm đầu làm việc. Anh hơn tôi 6 tuổi. Có lẽ vì thường xuyên tiếp xúc, lại hay nhận được sự quan tâm của anh nên tôi dần cảm mến anh từ lúc nào không biết. Vì yêu anh, nên tôi đã mạnh dạn bày tỏ tình cảm. Đây là điều mà tôi chưa từng làm trước đây. Nghe lời tỏ tình của tôi anh có phần lưỡng lự. Anh nói: “Anh cũng yêu em lâu lắm rồi nhưng sợ em không thể chấp nhận được hoàn cảnh gia đình anh”. Nghe đến đây, tôi ôm chầm lấy anh và nói dù có chuyện gì xảy ra thì tình cảm tôi dành cho anh cũng không đổi. Và rồi, anh cũng thoải mái đón nhận tình yêu chân thành từ tôi.
Một thời gian sau, tôi về nhà người yêu ở quê. Một căn nhà nhỏ nằm lọt thỏm giữa đồng ruộng. Khi bước vào nhà tôi hoảng hốt khi thấy một người đàn ông đứng tuổi bị trói vào giường đang la hét, giãy giụa. Thì ra bố anh bị bệnh tâm thần, mẹ và các em của anh không muốn đưa bố cách ly vào trại mà để ông ở nhà điều trị. Bao nhiêu tiền bạc người yêu tôi làm được đều dùng để chữa bệnh cho bố, lo học hành cho các em. Thấy anh kiên nhẫn đút từng muỗng cơm cho bố mình mà tôi thương anh đến ứa nước mắt.
Về nhà người yêu, tôi hoảng hốt khi thấy bố của anh
Video đang HOT
bị trói ở giường (Ảnh minh họa
Từ đó, tôi càng cảm thấy yêu và thương anh nhiều hơn. Trong thời gian yêu nhau, anh chiều chuộng tôi hết mực. Tôi cũng rất yêu quý bố mẹ anh nên thường xuyên về chơi và hỏi thăm sức khỏe hai bác. Tôi cũng đã gọi mẹ anh bằng mẹ. Lúc nào chúng tôi cũng muốn nhanh chóng được về chung một nhà.
Bố mẹ tôi trước đây không biết về hoàn cảnh của anh. Mọi người thấy anh bề ngoài lịch lãm, điển trai, công việc tốt nên đồng ý cho tôi yêu đương. Vì quyết định đến với nhau nên tôi mới nói sự thật cho bố mẹ nghe. Không ngờ, khi biết bố anh bị tâm thần, rồi anh còn 3 đứa em đang học hành thì bố mẹ tôi bắt đầu phản đối.
Họ nói tôi lấy anh sẽ khổ. Gánh nặng gia đình anh quá lớn, tôi quen được chiều chuộng, không thể làm dâu gia đình như vậy được. Rồi tiền bạc anh đều lo cho gia đình lớn của anh thì lấy gì lo cho gia đình nhỏ của chúng tôi? Bố anh bị tâm thần, biết đâu sau này con chúng tôi cũng bị di truyền! Dù tôi đã nói nhiều lần rằng bố anh bị bệnh không phải di truyền mà bị một cú sốc lớn. Người yêu tôi vẫn đang cố chạy chữa cho ông. Nhưng bố mẹ tôi vẫn không đồng ý.
Từ ngày biết chuyện, anh cũng hạn chế tới nhà tôi chơi hơn. Mỗi lần anh đến, bố mẹ tôi đều mặt nặng mày nhẹ, tỏ vẻ khó chịu nên anh buồn và tự ái. Bố tôi còn nói sẽ chuyển việc chỗ khác cho tôi làm. Và bảo tôi sắp xếp thời gian để đi xem mặt.
Tôi không muốn đi xem mặt theo lời bố mẹ. Tôi định bất chấp lời phản đối của gia đình để đến với anh. Dù khó khăn thế nào, nhưng tôi nghĩ khi có anh bên cạnh thì chúng tôi sẽ vượt qua tất cả.
Theo Ngoisao
Nên 'bán' con để thoát món nợ 500 triệu đồng hay ôm con bỏ trốn?
Hai tháng nữa, nếu không dồn đủ tiền, tôi sẽ buộc phải cho người hàng xóm đứa con máu mủ của mình...
Tôi lấy vợ năm 24 tuổi. Hai chúng tôi đều làm công nhân, không giàu có dư dả gì. Nhất là sau khi vợ tôi sinh đôi hai cậu con trai thì tiền bạc trong nhà càng túng thiếu.
Hai con tôi sinh non nên mắc nhiều bệnh: một bé bị tật về mắt, một bé có vấn đề về đường hô hấp. Tiền viện phí hàng tháng rất tốn kém, tôi phải vay mượn ngược xuôi để lo cho con. Dù vất vả, mệt mỏi nhưng tôi vẫn hạnh phúc. Có thêm đứa trẻ trong nhà là có thêm muôn vàn tiếng cười, niềm vui.
Kế bên nhà tôi có người hàng xóm tên Vân, đã ngoài 50 tuổi, sống một mình, rất giàu có, dư dả. Bà Vân đặc biệt yêu quý bé Thiện, con trai út của vợ chồng tôi.
Bà Vân đặc biệt yêu quý cậu con trai thứ hai của vợ chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Đầu năm nay, bé Thiện đổ bệnh nặng, phải nhập viện cấp cứu. Bác sĩ yêu cầu thực hiện phẫu thuật, chi phí lên tới 500 triệu đồng. Gia đình hai bên vay mượn khắp nơi cũng chỉ được 137 triệu, không thể cố thêm được nữa. Lúc này, bà Vân bất ngờ đề nghị được giúp vợ chồng tôi chi trả số tiền phẫu thuật với điều kiện, sau khi bé Thiện khỏe mạnh trở lại, chúng tôi phải để bà nhận nuôi bé. Lúc đó, vì cùng quẫn, tôi không bàn bạc gì với vợ mà đồng ý luôn.
Nhờ số tiền bà Vân hỗ trợ, Thiện được phẫu thuật và dần hồi phục. Chẳng những vậy, bà Vân còn giúp bé Thân, anh trai của Thiện, được đi chữa trị tật về mắt. Cứu được con, tôi vừa mừng vừa lo. Giờ bảo tôi cho con đi, thực lòng tôi không làm được. Chừng như đoán được ý tôi, bà Vân nói nếu vậy thì nhà tôi chồng tiền trả lại cho bà, hạn là hai tháng. Đó là khoảng thời gian quá ngắn, mà thú thực, bà Vân có cho tôi hạn là mấy chục năm đi nữa thì tôi cũng không biết lấy đâu ra tiền để trả lại.
Giờ tôi chỉ nghĩ ra được một cách duy nhất là kể tất cả với vợ rồi lẳng lặng ôm con bỏ đi nơi khác sống, số tiền bà Vân đã giúp đỡ, chúng tôi sẽ cố gắng gửi lại mỗi tháng một ít. Chẳng rõ tôi làm như vậy có vi phạm pháp luật hay không? Xin hãy giúp tôi giữ được con mình lại mà vẫn vẹn toàn được với bà Vân.
TheoNguyễn Hải (An Giang)/Baophunu
'Sợ xanh mắt' với cách ứng xử của vợ khi biết chồng ngoại tình Cách ứng xử của vợ khi biết chồng ngoại tình khiến tôi vừa nể vừa sợ. Có lẽ từ đây đến già, tôi cũng không dám ngoại tình nữa. Trước khi lấy vợ, tôi từng qua lại với nhiều cô gái. Với vẻ điển trai, lãng tử lại là con nhà có điều kiện nên tôi dễ dàng khiến phái nữ mê mệt....