Về nhà người yêu ra mắt, sốc nặng mẹ anh chuẩn bị cả giường “tân hôn”, rồi điếng người khi biết rõ lý do
25 tuổi, tôi nghĩ mình đủ để hiểu về mọi chuyện. Xung quanh tôi, bạn bè chẳng cần bố mẹ cho phép họ vẫn tự sống hết mình cho tình yêu. Nhưng mỗi người một quan điểm, bản thân tôi là người không thích đi quá giới hạn trong “chuyện ấy” nên dù đã yêu anh tới hơn 2 năm, cũng tính chuyện kết hôn nhưng tôi vẫn giữ gìn.
Người đàn ông mà tôi yêu hiện tại không phải là người đầu tiên tôi yêu. Anh là người thứ hai sau khi tôi chia tay mối tình đầu. Tuy nhiên, không phải vì thế mà tôi đánh mất sự trinh nguyên của mình. Tôi tự hào vẫn giữ được bản thân trong trắng để chờ đợi khi chính thức trở thành vợ anh.
Ảnh minh họa
Phải thừa nhận một điều rằng để giữ gìn được bản thân mình, tôi may mắn có được người đàn ông yêu và tôn trọng mình. Từng có lần ngỏ ý nhưng tôi nói rõ quan điểm, vậy là anh thôi. Từ đó tới nay anh không bao giờ đòi hỏi thêm lần nào nữa vì không muốn tôi buồn hay khó xử.
Bạn trai tôi là người đạo mạo, có ăn có học, lại có công việc ổn định. Nhìn chung, ai cũng đánh giá chúng tôi là một cặp xứng đôi vừa lứa. Tôi có ngoại hình xinh xắn, cũng có việc tốt… Mối quan hệ của chúng tôi được hai bên gia đình vun vén rất nhiều.
Video đang HOT
Nhưng rồi mọi chuyện bắt đầu khiến tôi phải đắn đo nghĩ ngợi về anh và cả gia đình anh nữa. Tôi đã đến chơi thăm hai bác nhiều lần, lần nào mẹ anh cũng giữ lại ăn cơm, ngủ nghỉ. Tuy nhiên tôi chỉ ăn cơm xong là xin phép về, tôi không muốn ngủ qua đêm vì sợ người ta đánh giá không hay. Dù sao chúng tôi cũng còn chưa cưới, ngủ ở nhà anh như thế cũng bất tiện.
Cho tới cách đây vài tuần, dùng cơm tối xong trời mưa như trút nước, không có cách nào để về, tôi buộc lòng phải ở lại. Mẹ anh hăm hở ra mặt… Bác tất bật chuẩn bị chỗ ngủ. Tôi cứ đinh ninh sẽ ngủ cùng bác gái, vậy mà… tôi sững sờ khi thấy mẹ anh dắt tay mình lên phòng anh rồi chỉ vào giường: “Hai đứa ngủ đi nhé, bác đã trải chăn gối sạch sẽ rồi”.
Thế rồi mẹ anh quay đi, tôi còn chưa hết bàng hoàng và ngại ngùng. Mẹ anh kéo anh ra ngoài thì thầm, dù không có ý nhưng tôi vẫn nghe rõ mồn một: “Đêm nay anh cố cho xong đi, chỉ cần nó có chửa là cưới liền. Mẹ thì chả chê nó điểm gì, nhưng thời buổi này chuyện vô sinh nhiều lắm, cứ phải có bầu đi rồi cưới, không cưới bừa rồi sau này về khổ ra. Anh liệu liệu mà làm ăn, mẹ không trì hoãn chuyện cưới nữa, cứ nó có bầu xong là cưới ngay”.
Tôi sững sờ. Bác là người tôi tôn trọng, tôi không nghĩ lại có tư tưởng đó. Thì ra bấy lâu nay anh cứ lần lữa mãi chuyện cưới là vì mẹ anh chưa đồng ý, mà lí do cũng vì bởi mẹ anh sợ tôi không đẻ được, nghe mới chua xót làm sao.
Suốt cả đêm hôm đó, không còn cách nào khác, tôi phải nằm trong căn phòng cùng anh nhưng tôi không ngủ được. Tôi tức tối và chỉ mong trời sáng để còn về. Cả đêm tôi không cho anh động đến người mình, có lẽ anh cũng hiểu. Anh bảo với tôi, mẹ anh muốn tôi có bầu thì tôi nhường bà một chút, đằng nào chúng tôi cũng cưới, giờ cứ khăng khăng rồi lại mất tình cảm mẹ con mà sau này đằng nào chẳng phải đẻ.
Từ hôm đó tới nay tôi không liên lạc với anh vì bận suy nghĩ. Tôi không hiểu anh và gia đình anh có phải coi tôi là cái máy đẻ không mà có suy nghĩ vậy. Là do tôi cổ hủ hay thực sự họ đang quá coi thường tôi?
Theo Iblog
Về nhà người yêu ra mắt, tôi run rẩy đứng không vững ngay sau khi nhìn thấy mẹ em
Ngày đó, khi còn là cậu sinh viên năm 3, vì hoàn cảnh cơ cực, tôi từng nhắm mắt bán thân, không ngờ lại có ngày gặp lại trong hoàn cảnh éo le này.
Tôi có chết cũng không ngờ có ngày mình lại rơi vào hoàn cảnh này, tôi ân hận vô cùng về những gì mình làm trong quá khứ. Tôi đã mất rất nhiều thời gian để có thể quên đi quá khứ nhơ nhớp ấy.. nhưng không ngờ.
Nhà tôi rất nghèo, vì thế khi tôi đỗ đại học, bên cạnh niềm vui cũng là nỗi lo lắng của bố mẹ. Kinh tếngày càng khánh kiệt khi mẹ tôi mắc bệnh, lúc đấy tôi đang học năm 2. Dù đã đi làm thêm đủ nghề nhưng đồng lương cũng thấp, rồi còn bị lửa lọc nọ kia, thành ra chẳng đủ tiền ăn tiền học.
Tôi đi bưng bê trong quán bar, có người rỉ tai tôi, bảo tôi có muốn làm nghề khác không, có tiền mà lại nhàn, chứ làm thế này vất vả ra. Mới đầu tôi phản đối và thấy sợ lắm, nhưng rồi túng bấn quá, tôi nhắm mắt làm bừa.
Tôi cặp với một bà cô 45 tuổi, sồn sồn, nhu cầu cao. Chẳng nói thì ai cũng biết việc tôi phải làm là gì. Ăn ngủ với một người đáng tuổi mẹ mình, tôi cũng thấy nhục nhã lắm, nhưng bù lại, bà ta cho tôi rất nhiều tiền, tôi thừa lo cho cuộc sống, còn có tiền gửi về cho bố mẹ.
Được khoảng 1 năm, khi tôi tiết kiệm đủ để lo cho mình một thời gian dài thì tôi "giải nghệ", cũng chuẩn bị tốt nghiệp. Tôi không còn liên lạc với bà ta nữa. Rồi tôi ra trường, đi làm. Vốn giỏi giang, thông minh, không quá khó để tôi tìm được một công việc tốt.
Thu nhập của tôi khá hơn, quá khứ nhơ nhớp ngày xưa mãi mãi đào sâu chôn chặt. 27 tuổi, tôi quen và yêu em, một
cô gái hiền lành, trong sáng, cũng thuộc dạng tiểu thư nhà giàu nhưng tính nết rất tuyệt vời. Quan trọng là em yêu tôi chân thành, sẵn sàng ở bên tôi dù có nhiều người hơn tôi theo đuổi.
Tôi đưa em về nhà, mẹ tôi quý lắm, em cũng rất yêu thương bố mẹ tôi, tôi thấy thế thì rất vui. Em nói muốn tôi về nhà em, muốn chúng tôi làm đám cưới. Thật sự tôi hạnh phúc đến vô cùng.
Em kể nhà em có hai mẹ con, bố mẹ em ly hôn lâu rồi, giờ bố đang ở nước ngoài, thỉnh thoảng mới về nước thăm em. Tôi cũng không để ý lắm. Cho đến hôm về nhà em ra mắt, giây phút nhìn thấy mẹ em, cả tôi và bà đều sững sờ không nói nổi câu nào. Bởi đó chính là người đàn bà trong quá khứ tội lỗi năm xưa.
Vì sợ em phát hiện ra, nên suốt cả buổi hôm đó, cả tôi và bà đều cố gắng bình thường, nhưng thật sự, tôi thấy nhục nhã và đau đớn vô cùng. Giờ tôi không biết phải làm sao nữa. Tiếp tục mối quan hệ với em, tôi xấu hổ và thấy mình không đủ tư cách... tôi nên làm gì đây?
Theo Afamily
Tân hôn chưa kịp làm gì đã thấy vợ ra máu, chồng đưa ngay đến bệnh viện để rồi sốc nặng... Tôi đứng run run một bên nhìn vợ tôi nằm thiêm thiếp trên giường, vị bác sỹ kia không biết gì nên cứ phán xanh rờn: "Sảy thai do "hoạt động mạnh" quá nhé. Vợ chồng lớn rồi sao không có kinh nghiệm gì thế?". ảnh minh họa Tôi sướng rơn vì cuối cùng cũng đến ngày nên vợ nên chồng với Thảo....