Về nhà người yêu, mới vừa thấy thứ ấy trong phòng anh, tôi hoảng loạn bỏ về…
Đến khi chiếc rương được mở ra thì tôi hoảng hồn, mặt như cứng lại đến lạnh toát….
Tôi và Quân gặp được nhau qua giới thiệu của một người bạn. Ngay từ lần đầu gặp Quân tôi đã có cảm tình. Quân thông minh, chững chạc, có công việc nhiều tiền và rất thu hút. Anh là mẫu đàn ông mà không phụ nữ nào có thể từ chối được. Tôi cũng không là ngoại lệ. Tôi từ nhỏ đã muốn có một tấm chồng để cậy dựa, mong muốn giàu sang sau này. Tôi đồng ý lời tỏ tình của anh, cứ thế mà yêu nhau cũng hơn một năm nay rồi. Sau đó thì anh muốn chúng tôi đi đến hôn nhân nên dẫn tôi về quê ra mắt ba mẹ mình. Tôi đương nhiên không muốn đánh mất người đàn ông “cực phẩm” này, tôi đồng ý không đắn đo.
Trước khi về nhà anh tôi đã dành cả tuần để chuẩn bị kỹ càng quà cho cha mẹ anh. Lúc lên xe cùng anh tôi cứ hồi họp không thôi. Tôi tự vẽ ra viễn cảnh cha mẹ anh sẽ không ngần ngại chuyện cưới xin của chúng tôi. Rồi tôi và anh sẽ cưới nhau, cuộc sống sau này sẽ thật đủ đầy và hạnh phúc. Tôi hy vọng một cái kết viên mãn cho chuyện tình đầy kì vọng này.
Tôi hy vọng một cái kết viên mãn cho chuyện tình đầy kì vọng này – Ảnh minh họa: Internet
Sau hơn 10 tiếng ngồi xe thì tôi cũng đến tới nhà Quân. Khi tận mắt thấy gia cảnh nhà anh tôi mới cảm thán mình đã lựa chọn quá đúng rồi! Nhà anh, nói đúng hơn là một biệt thự rất sang trọng ngay đường chính. Sau nhà còn có cả một vườn hoa xinh đẹp. Quân bảo là do ba mẹ anh muốn dưỡng già ở làng quên nên mới xây ngôi biệt thự này ở vùng quê nghèo. Dù vậy, ba mẹ Quân lại rất giản dị và nhiệt tình. Họ không hề hỏi về gia cảnh của nhà tôi, hay ba mẹ tôi làm việc gì. Ở ba mẹ Quân luôn là sự niềm nở và chu đáo khiến tôi rất an tâm. Quả thật tôi thấy mình thật may mắn khi gặp được Quân.
Tôi dùng cơm tối cùng ba mẹ Quân rồi lại phòng anh nghỉ ngơi. Thật ra, nhà anh rộng lắm nên ba mẹ anh dọn sẵn cho tôi một phòng riêng qua đêm. Nhưng đến khi ba mẹ anh lên phòng rồi thì tôi lại chạy sang phòng của Quân. Chúng tôi ôm áp một chốc rồi thì Quân đòi đi tắm cho mát mẻ. Lúc này, tôi bắt đầu quan sát phòng của Quân. Từng đồ vật trong phòng anh đều rất gọn gàng và sạch sẽ như đều được lau chùi mỗi ngày. Tôi ngắm nghía một hồi thì thấy bên cạnh giường anh có một chiếc rương nhỏ trông rất đẹp mắt. Tò mò, tôi liền mở ra xem anh giữ gìn gì quý giá ở trong?
Đến khi chiếc rương được mở ra thì tôi hoảng hồn, mặt như cứng lại đến lạnh toát. Tấm hình của Lý, người yêu cũ của tôi nằm chễm chệ trong đó. Đây là chàng trai tôi đã nhẫn tâm bỏ rơi 6 năm trước vì nhà anh nghèo. Vì sự tuyệt tình đó của tôi, Lý không giữ được bình tĩnh mà gặp tai nạn khi lái xe rồi qua đời. Tôi lật ra sau bức ảnh là nét chữ quen thuộc của Quân: “Em chắc chắn sẽ trả thù giúp anh, anh ra đi thanh thản…”. Kế bên bức ảnh còn có không ít thuốc, đều là thuốc gây mê với liều lượng cực mạnh. Tay tôi run rẩy, té nhào ra sau vì sợ hãi. Quân là bác sĩ, muốn giết tôi bằng thuốc vốn là điều không khó…
Video đang HOT
Đến khi chiếc rương được mở ra thì tôi hoảng hồn, mặt như cứng lại đến lạnh toát – Ảnh minh họa: Internet
Đúng lúc đó thì Quân đi ra từ phòng tắm. Tôi vội hoàn hồn, đóng chiếc rương và bỏ lại chỗ cũ. Quân vẫn nhìn tôi với ánh mắt quyến rũ như ngày nào:
- Đi tắm nhanh nào còn để anh ôm
- À…thôi em về phòng nhé. Dù sao ở đây còn có ba mẹ anh…
- Gì thế, chúng ta sắp cưới còn gì.
- Em vẫn muốn khi mình về lại thành phố…
Không kịp để Quân từ chối, tôi hôn vội lên má anh rồi nhanh chóng về lại phòng. Đến nửa đêm thì tôi rón rén ra mở cửa nhà anh mà tìm tìm cách trở về thành phố. Tôi bất chấp leo cả rào để thoát thân, vì tôi quá hoảng sợ. Tôi đi trong đêm một mình lại càng sợ hãi hơn nữa. Cứ vừa đi tôi vừa tìm đường ra đường chính để bắt xe ra bến xe. Cũng may lúc đó vẫn còn một ông xe ôm già đang dọn hàng giúp vợ. Tôi mừng lắm, cứ thế mà ra bến xe rồi trở về thành phố ngay trong đêm.
Sau hôm đó, dù Quân có nổi giận gọi không dứt cho tôi, thậm chí là đến tận công ty tìm tôi, tôi vẫn một mực nói chia tay. Nhưng anh ta vẫn không buông tha cho tôi, như đuổi cùng giết tận. Tôi biết là cái chết của Lý năm xưa là cũng một phần do tôi. Nhưng tôi không đáng phải chịu sự trừng phạt tàn nhẫn của Quân như thế. Tôi cũng chỉ là phụ nữ, cũng mong tìm được một tấm chồng giỏi giang để cậy dựa. Tôi thấy Lý không thích hợp với mong muốn của tôi thì chia tay, có gì sai ? Tôi nào biết anh ta chỉ giả nghèo để thử tôi, còn thương tôi sâu đậm như thế ?
Tôi thật sự quá hoảng sợ về Quân. Tôi đã từng thương anh ấy là thật, cũng mong trở thành vợ anh ấy một đời. Nhưng thế này đã quá đủ rồi, tôi không còn hy vọng gì nữa. Tôi chỉ muốn được bình yên. Hạnh phúc quả thật là thứ xa xỉ phẩm, tôi không còn muốn chạm và lần nào nữa….
Ngọc Thi | Theo Phụ nữ sức khỏe
Về ra mắt nhà người yêu, cô gái sững người khi gặp bố chồng tương lai
Trưa hôm sau, Thảo bất ngờ nhận được điện thoại của bố người yêu. Ông nói muốn gặp cô một lát. Khi Thảo đến quán cà phê, ông Vinh đã ngồi đợi sẵn, vẻ mặt trông khá căng thẳng...
(Ảnh minh hoạ).
Hôm nay là chủ nhật nhưng Thảo không tranh thủ ngủ nướng như mọi khi. Cô dậy thật sớm, ăn sáng xong là chạy ngay vào phòng thay đồ. Thử đến hơn chục chiếc váy, Thảo mới ưng ý chọn được một chiếc màu xanh da trời. Chiếc váy khá kín đáo, lịch sự nhưng vẫn không hề làm mất đi vẻ kiều diễm, duyên dáng của cô. Thảo tin chắc bố mẹ của Quang sẽ ưng mắt khi nhìn thấy cô trong bộ váy này. Hôm nay là lần đầu tiên cô gặp họ, ấn tượng ban đầu quan trọng lắm!
Đúng 9 giờ, Quang đến đón Thảo như đã hẹn. Thấy cô người yêu mọi ngày lém lỉnh, lắm lời là thế mà hôm nay chỉ biết cười ngượng nghịu với vẻ bồn chồn, Quang bật cười: "Anh đã nói rồi, em cứ thoải mái đi, đừng lo lắng gì cả. Bố mẹ anh hiền lành, dễ tính lắm!". Thế nhưng, suốt dọc đường về nhà người yêu, Thảo vẫn hỏi đi hỏi lại, nào là "Em mặc thế này đã ổn chưa?", "Em mua quà này liệu bố mẹ anh có thích không?" rồi "Em sợ bố mẹ chê em không biết nấu nướng"...
Quả thật, đúng như Quang đã nói, bố mẹ anh - ông Vinh và bà Hòa đều là nhừng người cởi mở, dễ gần. Ông bà là công chức nhà nước, tư tưởng cũng khá tân tiến, không hề áp đặt chuyện yêu đương của con cái. Khi Quang nói trước rằng Thảo nấu nướng rất tệ, ông bà cũng không lấy làm phiền lòng mà bảo sau này về làm dâu có thể học hỏi thêm.
Giục giã mãi con trai mới chịu đưa người yêu về ra mắt nên hôm nay hai ông bà vui lắm. Vừa nghe tiếng xe của con đỗ trước cổng, bà Hòa đã vội chạy ra, tươi cười hỏi han rồi dắt tay Thảo vào nhà. Thảo thấy vậy cũng nhanh chóng bớt đi sự lo lắng, ngượng ngùng. Cô thoải mái theo bà Hòa bước vào.
Vừa nhìn thấy ông Vinh, Thảo bỗng sững người, câu chào chưa kịp thốt ra khỏi miệng khiến cô cứ lắp ba lắp bắp. Quang cứ tưởng Thảo hồi hộp quá, nắm tay cô bấm nhẹ. Thảo cố gắng nở một nụ cười, cất tiếng chào bố chồng tương lai. Ông Vinh lúc trước mặt hơi biến sắc, song đã sớm lấy lại bình tĩnh mà cười đáp lại Thảo như không có chuyện gì xảy ra.
Buổi ra mắt diễn ra khá êm đẹp nhưng sau khi ăn trưa và rửa bát, Thảo lấy cớ hơi mệt nên xin phép về sớm. Thực ra là vì cô ngại, không biết phải nói chuyện với ông Vinh thế nào.
Trưa hôm sau, Thảo bất ngờ nhận được điện thoại của ông Vinh - ông nói muốn gặp cô một lát. Khi Thảo đến quán cà phê, ông Vinh đã ngồi đợi sẵn, vẻ mặt trông khá căng thẳng.
"Chắc là hôm qua cháu đã nhận ra bác rồi phải không?" - ông Vinh hỏi Thảo rồi thở dài. Không đợi Thảo đáp lại, ông đã nói luôn ra những điều mà Thảo thầm thắc mắc: "Trước hết, bác phải nói ngay với cháu là bác vẫn rất yêu mẹ thằng Quang, bác không hề có ý định phản bội bà ấy. Còn người phụ nữ hay đi cùng với bác đến nhà nghỉ của gia đình cháu cách đây ba tháng chính là người yêu cũ của bác..."
Thấy Thảo tròn mắt ngạc nhiên rồi vội cúi đầu, ông Vinh chậm rãi kể tiếp. Thì ra ông đã tình cờ gặp lại mối tình đầu kém ông gần chục tuổi, cũng là người ngày trước bố mẹ ông nhất quyết phản đối. Lí do chỉ vì cô ấy có... gò má cao, ông bà sợ sau này sát chồng. Không chịu nổi sức ép, họ đành chia tay trong nuối tiếc. Người yêu nhanh chóng lên xe hoa rồi theo chồng ra nước ngoài, ông Vinh đành đi tìm tình yêu mới.
"Vừa rồi gặp lại, bác mới biết cô ấy đã ly hôn từ lâu, không nghĩ gì đến việc lấy người nào khác nữa. Cô ấy tâm sự với bác rằng giờ cảm thấy cô đơn quá nên muốn có một đứa con để yêu thương và chăm sóc. Cô ấy tha thiết nhờ bác...". Đến đây, ông Vinh trầm ngâm rồi run run nói tiếp: "Cháu đừng cười bác đã năm mươi tuổi rồi còn làm vậy. Bác cũng biết không nên như thế, nhưng nghĩ mình có gia đình hạnh phúc đề huề, bác lại không đành lòng với tình cảnh của người cũ".
Ông Vinh đã đi lâu rồi, Thảo vẫn ngẩn người ngồi đó mãi. Ông đã cầu xin Thảo giúp ông giữ bí mật này. Người phụ nữ kia đã ra nước ngoài, hứa sẽ không quay lại tìm ông, càng không bao giờ phá hoại gia đình ông. Hơn nữa, bà Hòa lại bị bệnh tim, nếu biết chuyện này chắc sẽ không chịu nổi. Nhưng Thảo chẳng biết liệu rằng bí mật động trời ấy có thể che giấu mãi được không?
Có lẽ chưa bao giờ Thảo ở trong một hoàn cảnh khó xử như thế này, cũng chưa bao giờ phải nghĩ ngợi nhiều đến vậy. Nếu như cô ở trong hoàn cảnh của người phụ nữ kia... Nếu như cô ở trong hoàn cảnh của bà Hòa... Và có phải trong cuộc sống hôn nhân, mỗi người đàn ông đều ít nhiều có những bí mật của riêng mình hay không?
Theo Afamily
Làm gì khi con riêng thường dẫn bạn gái về nhà qua đêm? Tôi cảm thấy rất lo cho con tôi vì sợ cháu sẽ bị ảnh hưởng khi chứng kiến anh mình có sinh hoạt bất kham như vậy. Thế mà chồng tôi lại không quan tâm. Mãi đến hơn 30 tuổi tôi mới lấy chồng. Chồng tôi lúc đó cũng đã có 1 đời vợ và có một con trai riêng khá lớn. Sau...