Về nhà bạn gái chơi, bố mẹ em tạo mọi điều kiện để chúng tôi chung phòng, ai ngờ nửa đêm choàng tỉnh, bỏ chạy thục mạng vì 4 chữ ’sởn da gà’
Tôi và Linh yêu nhau được 3 tháng thì em dẫn tôi về ra mắt gia đình. Thực ra tôi vẫn muốn hai đứa tìm hiểu thêm trước khi chuyện tình cảm có sự can thiệp của các bậc phụ huynh nhưng cô ấy nằng nặc muốn thế, còn bảo bố mẹ rất muốn gặp tôi.
Tôi biết hiện nay các bậc phụ huynh đã có tư tưởng và suy nghĩ rất thoáng. Kể cả là các bậc cha mẹ có con gái thì họ cũng không còn quá đặt nặng vấn đề quan hệ trước hôn nhân nữa. Vậy nhưng đến mức nhiệt tình mời mọc bạn trai của con gái ngủ lại, thậm chí còn cố tình tạo điều kiện để chúng tôi ngủ chung phòng thật sự lại là một vấn đề khác.
Tôi và Phượng yêu nhau được 3 tháng thì em dẫn tôi về ra mắt gia đình. Thực ra tôi vẫn muốn hai đứa tìm hiểu thêm trước khi chuyện tình cảm có sự can thiệp của các bậc phụ huynh nhưng cô ấy nằng nặc muốn thế, còn bảo bố mẹ rất muốn gặp tôi.
Ngày đầu tiên về ra mắt, bố mẹ Phượng tiếp đón vô cùng nhiệt tình khiến tôi cũng thấy vui khi chuyện tình yêu của hai đứa được gia đình bạn gái chấp nhận. Nhưng sau đó tôi cảm thấy hình như hai bác ấy nhiệt tình quá mức. Cuối tuần nào cũng gọi điện rủ tôi về ăn cơm, hết bác gái lại đến bác trai gọi không ngớt.
Tôi thì quê xa, nhà Phượng ngay trong thành phố. Bố mẹ cô ấy mời chào quá nhiệt tình nên tôi cũng không không tiện từ chối nhiều. Cứ khoảng 2 tuần tôi và Phượng lại về nhà cô ấy ăn cơm và ngủ lại, tới chiều chủ nhật mới cùng nhau rời đi. Tôi không muốn qua đêm song bố mẹ cô ấy cứ một mực bảo tôi đừng khách sáo, nếu từ chối thì là không coi họ ra gì.
Như tôi đã nói, lần nào về nhà Phượng chơi, chúng tôi cũng ngủ chung một phòng. Do bố mẹ cô ấy bảo trong nhà không còn phòng trống, rồi bảo rằng chúng tôi yêu đương nghiêm túc, kiểu gì chẳng trở thành vợ chồng nên không có gì phải ngại cả.
Video đang HOT
Phượng là con gái không thiệt thòi thì thôi, đến bố mẹ cô ấy cũng nghĩ thoáng, bản thân tôi là đàn ông lại càng chẳng có gì phải lăn tăn suy nghĩ. Chắc họ ưng ý tôi quá mức, sợ hụt mất chàng rể quý hóa như tôi nên mới sốt sắng gấp gáp như vậy cũng nên.
Cho đến tháng trước, tôi và Phượng lại về nhà cô ấy chơi. Buổi tối đó tôi có uống cốc cà phê, thành ra đêm khó ngủ. Sau khi hai đứa quan hệ, tôi nằm nhắm mắt cố dỗ mình vào giấc ngủ, Phượng bên cạnh thì đã ngủ say từ lúc nào. Nhưng đột nhiên cô ấy nhổm người dậy, ra ngoài khép cửa lại, rồi có những tiếng thì thầm khe khẽ vọng vào.
Lát sau tiếng nói chuyện biến mất, tôi dậy vào toilet, đi qua phòng ngủ của bố mẹ Phượng thì nghe được tiếng nói chuyện bên trong, có cả giọng nói của Phượng vang lên.
- Nó có dùng biện pháp bảo vệ không hả con? Nếu nó khăng khăng dùng thì con phải thật khôn khéo kẻo nó nghi ngờ. Chỉ cần con mang thai thì mọi chuyện sẽ được giải quyết ngay. Nhà nó gia giáo có địa vị sẽ rất sĩ diện, chắc chắn phải tổ chức đám cưới cho hai đứa. Khi đã là vợ nó rồi, là mẹ của con nó thì chuyện tiền nong lúc đấy cũng dễ nói chuyện.
Là tiếng của mẹ Phượng, rồi đến giọng bố cô ấy tiếp tục vang lên:
- Bố mẹ phải nói khó lắm bọn chủ nợ mới thư thư cho đấy. Không trì hoãn được lâu nữa đâu, bây giờ bố mẹ cố gắng cũng chỉ đủ trả tiền lãi cho bọn nó mà thôi. Con phải nhanh lên, anh hùng còn chẳng qua được ải mỹ nhân nữa là một gã đàn ông bình thường… Cứ thật ngọt ngào khéo léo vào..
Tôi nhanh chóng quay trở lại phòng ngủ để gia đình Phượng không phát hiện ra mình. Bây giờ thì tôi đã biết hóa ra vì nhắm vào điều kiện nhà tôi, muốn tôi trả nợ giúp nên gia đình họ tìm đủ mọi cách đưa tôi vào bẫy. Thật sự cạn lời! Nhà tôi ở tỉnh lẻ nhưng điều kiện khá, còn nhà Phượng mang tiếng hộ khẩu thủ đô nhưng chẳng có gì. Sở dĩ họ phải lôi kéo tôi về chơi là vì ngại cho con gái qua đêm bên ngoài, sợ hàng xóm dị nghị.
Từ hôm sau, tôi lạnh nhạt với Phượng hơn khiến cô ấy lo sốt vó. Cũng may là từ trước đến nay tôi vẫn tỉnh táo và lý trí, không muốn có con sớm nên luôn sử dụng biện pháp tránh thai. Thấy Phượng khóc lóc lo lắng mà tôi cũng thương cảm. Suy cho cùng thì cô ấy không có lỗi, Phượng khá chân thành với tôi mà bản thân tôi cũng có tình cảm với cô ấy.
Song cứ nghĩ đến chuyện lấy Phượng thì phải mất cả cục tiền trả nợ cho nhà vợ mà tôi thấy ngán ngẩm. Làm thế nào để thoát khỏi cảnh trái ngang này?
Về ra mắt nhà bạn gái, tôi choáng váng khi nhìn căn nhà nơi em sinh sống
Căn nhà thì nhỏ, tiếng em và mẹ trò chuyện dưới bếp vọng lên tôi nghe rõ hết.
Lần đầu tiên nhìn thấy Hiền, tôi đã biết đây là người con gái của đời mình, thế nên tôi quyết tâm theo đuổi em. Hiền người cũng như tên, rất hiền lành và nhút nhát. Ban đầu em từ chối tôi vì cho rằng tôi chỉ trêu đùa em. Nhưng sau nhiều lần tôi chứng minh mình thật lòng thì em cũng mở rộng trái tim, đón nhận tôi.
Tìm hiểu một thời gian thì tôi biết gia đình em không giàu có, sống trong một căn nhà cấp bốn khiêm tốn ở một làng quê nhỏ. Trong nhà còn có 2 đứa em vẫn còn đang đi học.
Yêu nhau được 4 tháng thì em đồng ý cho tôi về ra mắt, lòng tôi tràn ngập hạnh phúc nhưng cũng không kém phần lo lắng. Tôi đã chuẩn bị tâm lý rằng gia đình em không mấy khá giả, nhưng không ngờ lại giản dị đến như vậy.
Ngày tôi về, mưa to gió lớn, con đường đất nông thôn trơn trượt khiến chiếc xe của tôi lấm lem bùn đất, nhưng điều đó chẳng thể làm lu mờ niềm háo hức trong tôi. Thế nhưng bước vào nhà em thì tôi còn kinh ngạc hơn. Mái nhà dột nát, vách tường ẩm ướt. Tôi không tưởng tượng ra được thời buổi bây giờ mà nhà em vẫn phải dùng xô, chậu hứng nước mưa dột.
Dù tôi nói thế nào thì em vẫn đòi chia tay. (Ảnh minh họa)
Hiền ngượng ngùng tìm một chỗ sạch sẽ nhất cho tôi ngồi, rồi em bảo tôi cứ nói chuyện với bố em, em đi giúp mẹ nấu cơm.
Căn nhà thì nhỏ, tiếng em và mẹ trò chuyện dưới bếp vọng lên tôi nghe rõ hết. Bố em thì thỉnh thoảng quay sang nói với tôi vài câu, sau đó lại gật gù ngắm mưa như chẳng có gì để hỏi.
Đến khi ngồi vào bàn ăn thì không khí mới thoải mái hơn một chút. Cả nhà em rất nhiệt tình với tôi. Tôi cũng cảm nhận được sự chất phác thật thà của họ. Tôi ngủ lại một đêm, cùng giường với em trai Hiền.
Sáng hôm sau, tôi thấy Hiền hai mắt đỏ hoe, có vẻ em đã khóc đêm qua. Tôi hỏi thì Hiền nói về thành phố sẽ kể. Nhưng vừa về đến nơi thì em đã nói lời chia tay. Em bảo bố mẹ không cho yêu nữa. Mẹ nói em không xứng với tôi, nhà em nghèo không với nổi trai thành phố, đi ô tô xịn như tôi.
Dù tôi nói thế nào thì em vẫn đòi chia tay. Tôi chịu thua em luôn, bố mẹ tôi không phản đối , không chê bai gì em và gia đình em, vậy mà bố mẹ em lại ngăn cấm vì tự ti mặc cảm. Phải thuyết phục thế nào để Hiền và gia đình Hiền hiểu được sự chân thành của tôi đây?
Ở một đêm nhà bạn gái, nghe được câu chuyện, tôi tự nhủ phải cưới bằng được em Chỉ một đêm ngủ lại nhà bạn gái, nghe được cuộc nói chuyện giữa bố mẹ cô ấy, tôi cảm thấy xúc động, nước mắt cứ thế trào ra. Tôi gặp và yêu em là một sự tình cờ trong bữa tiệc cưới của người bạn. Tôi bị ánh mắt và nụ cười của người con gái ấy hút hồn. Chính tôi là...