Vẻ ngoài xấu xí khiến tôi luôn phải gồng mình sống
Ngày lễ, Tết, bạn bè đi chơi hết hay khi đêm xuống, đứa bạn cùng phòng không ngủ được lạch tạch nhắn tin với người yêu, tôi lại chạnh lòng. Nhiều lúc bạn bè tôi, không hiểu vô tình hay cố ý nói với tôi về người này răng vẩu, người kia có đôi mắt ti hí tôi lại cảm thấy có mình trong lời chế giễu đó. (Minh)
ảnh minh họa
Mỗi tối thứ bảy, khi cả dãy trọ háo hức chuẩn bị cho buổi tối cùng người yêu thì tôi, một con bé xấu xí lẳng lặng xách xe ra khỏi phòng chạy lang thang khắp thành phố để trốn chạy nỗi buồn hay đúng hơn là trốn chạy chính mình. Có lúc tự nhủ với chính mình rằng cuộc sống này mình còn vô số việc phải làm nữa, tôi vùi đầu vào học, vào việc đi dạy thêm mỗi tối, vào những buổi tụ tập cùng bạn bè hay rảnh là cuối tuần chạy về nhà cách 30 cây để thoát khỏi cảm giác cô đơn.
Video đang HOT
Ngày bình thường thì 24h là không đủ cho công việc của tôi nhưng mỗi khi có ngày lễ, tết, bạn bè đi chơi hết hay khi đêm xuống, đứa bạn cùng phòng không ngủ được lạch tạch nhắn tin với người yêu, tôi lại chạnh lòng. Nhiều lúc bạn bè tôi, không hiểu vô tình hay cố ý nói với tôi về người này răng vẩu, người kia có đôi mắt ti hí tôi lại cảm thấy có mình trong lời chế giễu đó.
Tôi tự nhủ “phụ nữ xấu thì không có quà” nên tôi đã cố gắng rất nhiều trong quan hệ với mọi người bằng cách gây thiện cảm với họ để bù đắp cho vẻ ngoài của mình. Bạn bè tôi luôn nể phục vì kỳ nào tôi cũng giành một suất học bổng cho mình hay việc tôi có thể tự lo cho mình bằng tiền đi dạy mà không cần gia đình chu cấp.
Những cậu bạn trong lớp luôn nhớ ngày sinh nhật của tôi để nhắn tin vào lúc 0h, thế nhưng tôi vẫn cô đơn. Thậm chí bạn của anh trai rất quý tôi, rất hay mua quà và nhắn tin cho tôi nhưng anh vẫn không đến với tôi vì hình như tôi đọc được trong mắt anh một sự do dự nào đó.
Có lúc tôi thấy sao cuộc sống lại đối xử với tôi như vậy, có bất công với tôi quá hay không? Xấu xí phải chăng là có tội? Tôi tự nhủ hãy học cách đối mặt và tự mình tạo niềm vui cho mình nhưng sao khó quá. Tôi đã cố gắng rất nhiều, đã gồng mình lên tự chứng tỏ rằng không có mũi tên của thần cupid thì cuộc sống của tôi vẫn tốt.
Nhưng những cố gắng của tôi giống như một lâu đài cát vậy, sẽ sụp đổ mỗi khi sóng tới, nên có những lúc tâm hồn tôi trống rỗng, thấy thật buồn chán và rồi không biết mai này liệu có người đàn ông nào dám lấy một người xấu xí như tôi không?
Theo VNE
Con gái ơi, ba xin lỗi!
Hôm qua, thấy con khóc, không ăn cơm, ba rất giận. Ba nghĩ con cái bây giờ thiệt hết biết. Ba mẹ nói động chút xíu đã làm mình, làm mẩy, như vậy thì làm sao mà dạy dỗ?
Cổ nhân đã dạy "gần mực thì đen, gần đèn thì sáng". Con chơi với đám đó, không hư mới lạ! Thế nhưng, con lại bảo: "Sao ba không nghĩ con là đèn, muốn gần gũi để cảm hóa các bạn ấy? Các bạn đã bất hạnh, không có gia đình, mẹ cha; không ai thèm chơi. Con muốn an ủi, động viên các bạn vượt lên nghịch cảnh. Có phải con bắt chước học thói lêu lông của các bạn ấy đâu mà ba lại mắng con giữa mặt bạn bè như vậy?"- con vừa nói vừa khóc tức tưởi.
Lúc đó ba chỉ giận là con dám cãi lời, dám trả treo với ba chứ không nghĩ sâu xa những điều con nói. Mãi đến khi mẹ thủ thỉ: "Anh như vậy là sai rồi. Có gì thì về nhà nói với con, sao lại la mắng um sùm ngoài đường như vậy? Hơn nữa, bé Mai cũng ý thức được chuyện nó làm là muốn giúp đỡ, lôi kéo bạn bè đừng nghe theo bọn xấu... Chính cô bí thư Đoàn phường đã nói cho em biết. Người ta khen con mình hết lời, trong lúc đó anh lại la mắng nó".
Những lời mẹ nói khiến ba bừng tỉnh. Ba đúng là hồ đồ. Lẽ ra ba phải hiểu con, tin con và biết chuyện con làm, có đâu lại hời hợt, thậm chí thô lỗ với con và các bạn như vậy. Ôi, ba thấy thật xấu hổ! Ngày mai, ba sẽ đưa con tới nơi sinh hoạt với các bạn. Ba sẽ xin lỗi các bạn con về những lời nói nóng nảy của mình hôm trước.
Còn bây giờ, con gái ơi, ba xin lỗi con. Hãy xuống ăn cơm với ba mẹ và anh hai. Ba hứa từ nay về sau, làm gì, nói gì cũng sẽ suy xét thật cẩn thận...
Theo VNE
Kiểm đếm lại tình yêu "Anh có hối hận vì đã yêu em không?"- em nhìn sâu vào mắt anh. "Không có" - anh nói rất thật lòng. "Thế anh có biết tại sao mình chia tay?" - em lại hỏi. "Vì em không còn yêu anh nữa" - anh lại siết chặt tay em. Rất lâu rồi, mình mới có một bữa nói chuyện cởi mở như...