Về lại Thành Cổ, rưng rưng cảm xúc những ngày tháng 7!
Trở về Thành Cổ để tri ân những đồng đội đã ngã xuống nhân kỷ niệm 68 năm ngày Thương binh, liệt sĩ, đứng trước anh linh của những người đã khuất, nhiều cựu chiến binh từng tham gia chiến đấu tại Thành Cổ đã không giấu được cảm xúc lẫn những dòng nước mắt.
Song song với nhiều hoạt động ý nghĩa được tổ chức trên cả nước nhằm ghi nhớ công lao của các vị anh hùng, liệt sĩ, Hội chiến sĩ Thành Cổ đã thực hiện chuyến hành trình về lại chiến trường xưa, về với đồng đội đã anh dũng ngã xuống vì sự nghiệp giải phóng dân tộc. Trong dòng người trở về Thành Cổ để tri ân các anh hùng, liệt sĩ dịp này, chúng tôi may mắn được trò chuyện với các cựu chiến binh – những người từng tham gia chiến đấu tại Thành Cổ Quảng Trị những ngày tháng ác liệt năm 1972.
Những cựu chiến binh Trung đoàn 48 thăm lại Thành Cổ và giây phút hồi tưởng lại quá khứ
Chia sẻ với phóng viên, cựu chiến binh Nguyễn Văn Đơi (thuộc Trung đoàn 48, đơn vị từng góp mặt trực tiếp trong trận chiến tại Thành Cổ) bày tỏ: “Đã lâu lắm rồi chúng tôi mới có dịp trở lại đây để dâng hương tri ân các đồng đội của mình. Lần nào trở về đây chúng tôi cũng mang nhiều cảm xúc khó tả, lẫn sự day dứt. Thành cổ Quảng Trị ngày ấy là một chiến trường khốc liệt đầy máu và lửa. Trong những năm tháng chiến đấu tại đây, nhiều đồng đội của chúng tôi đã anh dũng ngã xuống, phần lớn không giữ được hình hài nguyên vẹn. Máu, xương của các anh đã hoà vào lòng đất, bất tử với thời gian”.
Thành Cổ Quảng Trị – địa danh đã in đậm trong tâm thức của biết bao người dân Việt Nam. Mảnh đất ấy cũng được đề cập trong rất nhiều tài liệu lịch sử và được nhắc đến nhiều lần với cuộc chiến 81 ngày đêm “mùa hè đỏ lửa năm 1972″. Trong cuộc chiến khốc liệt ấy, đã có hàng vạn cán bộ, chiến sĩ quân giải phóng vĩnh viễn nằm lại trên mảnh đất này.
Dâng hương viếng các anh hùng, liệt sĩ tại Thành Cổ
Lật lại dòng ký ức, cựu chiến binh Nguyễn Hữu Lai bồi hồi kể lại trận đánh khốc liệt với địch tại khu vực nhà thờ Trí Bưu, một căn cứ nằm sát Thành Cổ: “Khoảng 4h30 sáng ngày 5/8/1972, Tiểu đoàn 2, Trung đoàn 48 nhận được lệnh phối hợp với các lực lượng khác đánh vào khu vực Trí Bưu. Sở dĩ quân ta tấn công trước vì nắm bắt được ý định của địch sẽ tổ chức phản kích để chiếm lại Thành Cổ. Lúc đó, so về tương quan lực lượng, ta chỉ có 1 Tiểu đoàn, còn lực lượng của địch rất tinh nhuệ, chủ yếu là lính thủy quân lục chiến, lính dù với trang bị vũ khí hiện đại. Tuy nhiên, với quyết tâm phải giữ được Thành Cổ, anh em chúng tôi đã sát cánh bên nhau chiến đấu. Trong trận đánh ấy, lực lượng của ta bị tổn thất khá nhiều, một số anh em chiến sĩ dù bị thương nhưng vẫn nắm chắc tay súng và chiến đấu đến hơi thở cuối cùng. Cuộc chiến đấu giữa ta và địch đã diễn ra vô cùng ác liệt. Cùng với các đơn vị bạn, anh em cán bộ, chiến sĩ Trung đoàn 48 đã kiên cường đẩy lui nhiều đợt tiến công của địch, giữ vững trận địa. Đến khoảng hơn 7h sáng cùng ngày, ta đã chiếm giữ được khu vực này an toàn”.
Các cựu chiến binh chụp ảnh lưu niệm bên tượng đài Thành cổ
Sau bao nhiêu năm, những ký ức về trận chiến năm xưa vẫn vẹn nguyên trong tâm trí những cựu chiến binh thuộc Trung đoàn 48 (Trung đoàn Thạch Hãn), thuộc Sư đoàn 320B. Thắp nén nhang tri ân những đồng đội đã hy sinh, các cựu chiến binh đã không cầm được những dòng nước mắt.
Theo các tài liệu lịch sử ghi lại, trong trận chiến 81 ngày đêm khói lửa ấy, Mỹ – Ngụy đã sử dụng một lượng bom đạn hết sức khổng lồ. Riêng ở khu vực thị xã Quảng Trị, tổng số bom đạn mà Mỹ sử dụng trong 81 ngày đêm bằng sức công phá của 7 quả bom nguyên tử Mỹ ném xuống Nhật Bản. Có ngày số bom Mỹ ném ở Quảng Trị vượt xa số bom Mỹ ném trên toàn miền Nam trong các năm 1968-1969. Thành Cổ Quảng Trị chỉ rộng 3 km2 và vùng ven có ngày phải chịu hơn hai vạn quả đạn đại bác cỡ lớn.
Chia sẻ về cảm xúc của mình khi trở lại thăm Thành Cổ, cựu chiến binh Trần Du Lịch nói: Chiến tranh đã đi qua 40 năm, Thành cổ Quảng Trị bây giờ cũng thay đổi nhiều quá. Nhưng ít ai biết rằng, dưới những thảm xanh của cây cỏ là xương cốt của biết bao cán bộ, chiến sĩ đã ngã xuống. Các anh đã chiến đấu, đã cống hiến và hy sinh vì nền độc lập, thống nhất.
Video đang HOT
Màu xanh đã trở lại trên mảnh đất “chết” Thành Cổ
Đến thăm Thành cổ, chợt nhớ đến những tâm sự chất chứa biết bao cảm xúc của cựu chiến binh Phạm Đình Lân (Hà Nội). Chỉ qua mấy dòng thôi nhưng sao thấy lòng nghẹn ngào.
Nhẹ bước chân và nói khẽ thôi
Cho đồng đội tôi nằm yên dưới cỏ
Trời Quảng Trị trong xanh và lộng gió
Dẫu ồn ào đừng lay động hàng cây
Nhẹ bước chân và nói khẽ thôi
Thành cổ rộng sao đồng đội tôi nằm chật
Mỗi tấc đất là một cuộc đời có thật
Cho tôi hôm nay đến nghẹn ngào.
Để tri ân các anh hùng, liệt sĩ đã hy sinh, trong những năm qua, ngành Văn hóa và chính quyền tỉnh Quảng Trị đã đầu tư xây dựng Thành Cổ trở thành một công viên văn hoá, tưởng niệm và tri ân, tôn vinh những người đã vĩnh viễn nằm xuống.
Kính cẩn dâng hương tri ân các liệt sĩ
Cách Thành Cổ chỉ vài bước chân, dòng sông Thạch Hãn – nơi đã ghi dấu nhiều đau thương trong trận chiến Thành Cổ 81 ngày đêm, cũng đã được đầu tư xây dựng nhiều công trình ý nghĩa như: Đền tưởng niệm, Nhà hành lễ, Bến thả hoa và Quảng trường…ngay tại khu vực bến vượt, ngày trước bộ đội tập kết lực lượng và vượt sông Thạch Hãn để chiến đấu, bảo vệ Thành cổ. Những việc làm ý nghĩa ấy đã góp phần sưởi ấm linh hồn của những người đã cống hiến vì nền hòa bình của đất nước hôm nay.
Vào các dịp lễ, người dân lại thả đèn, hoa tri ân các liệt sĩ đã hy sinh trên sông Thạch Hãn
Tháng 7 về lại Thành cổ, dâng những nén nhang viếng các anh hùng, liệt sĩ đang yên nghỉ, lòng chúng ta lại trào dâng biết bao cảm xúc bồi hồi. Thành Cổ Quảng Trị, nơi từng được xem là mảnh đất “chết” đang hồi sinh từng ngày. Những màu xanh ngút ngàn của cây cỏ như làm dịu đi những nỗi đau thương, mất mát, dẫu cho những nỗi đau ấy vẫn luôn in đậm trong ký ức của mọi người, không dễ gì quên.
Đăng Đức
Theo dantri
Cựu tù cách mạng kể chuyện phá rào, đào hầm thoát "địa ngục trần gian"
Chống lại sự tra tấn dã man của bọn cai ngục nhà tù Phú Quốc, nhiều chiến sĩ tù cách mạng đã dũng cảm, mưu trí bẻ rào kẽm, đào hầm... vượt ngục, cùng quân dân Phú Quốc đánh địch, góp phần giải phóng đất nước.
Tay không phá rào kẽm...
Ông Huỳnh Văn Em - Phó Chủ tịch Hội Cựu chiến binh huyện Phú Quốc (Kiên Giang) - dẫn chúng tôi đến tận nhà ông Ba Toản (tên thật là Nguyễn Văn Mỹ - một cựu tù Phú Quốc hiện đang sinh sống tại xã Cửa Dương, huyện đảo Phú Quốc) để được nghe ông kể về những ngày tháng đau đớn cùng cực trong "địa ngục trần gian" nhà tù Phú Quốc năm xưa. Dù đã hơn 75 tuổi nhưng sức khỏe và trí nhớ ông Ba Toản còn rất minh mẫn, khi kể lại những năm tháng "uống mật, nằm gai" ở nhà tù Phú Quốc và thời gian vượt ngục ra ngoài đấu tranh với kẻ thù, giọng ông Ba Toản sang sảng, đôi mắt sáng lên...
Ông Ba Toản kể: "Tôi tham gia chiến dịch Mậu Thân 1968 đánh vào Sài Gòn và không may bị địch bắt tại đây. Sau đó chúng đưa tôi ra nhà tù Phú Quốc vào ngày 26/4/1968. Trước sự tra tấn dã man và ý chí phải thoát ra để phục vụ cách mạng, giải phóng đất nước, tôi và 5 đồng chí khác lên kế hoạch phá rào kẽm, phá mìn thoát khỏi nhà tù vào ngày 22/6/1968".
Nhà tù Phú Quốc không có tường cao, xung quanh bao bọc bằng nhiều lớp kẽm gai
Theo ông Ba Toản, nhà tù Phú Quốc khác với các nhà tù khác là không có tường rào bê tông cốt thép cao, xung quanh nhà tù được bao bọc bởi nhiều lớp rào bằng kẽm gai. Ngoài ra, 4 góc nhà tù còn có chòi canh và các đội tuần tra liên tục cùng với chó nghiệp vụ... Sau khi quan sát kỹ, đêm 22/6/1968, nhóm vượt ngục của ông Ba Toản cởi trần, dùng bùn trát lên người để ngụy trang; dùng tay không bẻ kẽm gai để thoát ra ngoài. Khi thoát ra ngoài, nhóm ông Ba Toản tiếp tục phá mìn, kẽm gai mà bọn địch cài sẵn trong những đám cỏ tranh bên ngoài nhà tù.
Ông Ba Toản nói: "Việc phá kẽm gai anh em chúng tôi hoàn toàn dùng tay không. Đối với từng loại mình phái biết điểm yếu của nó, chẳng hạn đối với lớp bùng nhùng có một điểm giao nhau, mình chỉ cần "mở khóa" điểm này là xong. Còn đối với hàng rào ô vuông, chúng chỉ dùng dây kẽm nhỏ buộc lại nên mở dễ dàng, còn một vài loại khác mình dùng hai đầu ngón tay cái và ngón trỏ bẻ mạnh là sợi kẽm sẽ gãy...".
Khi thoát ra ngoài, ông Ba Toản liên hệ với chỉ huy và được chỉ huy giao nhiệm vụ ở lại huyện Phú Quốc kết hợp với quân giải phóng địa phương đánh địch. Từ sở trường là bộ đội đặc công, ông Ba Toản xin Ban chỉ huy quân sự huyện Phú Quốc cho lập đội đặc công. Khi đội đặc công ra đời, ông Ba Toản được giao nhiệm vụ huấn luyện và phối hợp với bộ đội địa phương tổ chức phá đồn địch.
Ông Ba Toản bên vườn ươm cây bầu gió.
"Những năm 70 lực lượng quân địch đóng trên địa bàn huyện Phú Quốc rất đông, quân số của họ đã có chục ngàn lính trong khi lực lượng của ta chỉ vài trăm. Đáng nói, địch có đủ mọi phương tiện, vũ khí hiện đại để tấn công chúng ta. Do vậy, để đánh địch chúng ta không thể đánh tay đôi với chúng mà bộ đội ta lấy cách đánh du kích, đánh địch khắp nơi, làm chúng hoang mang, lo sợ...".
Theo ông Ba Toản bí quyết để các trận diệt đồn địch thành công trên đảo Phú Quốc chính là sự chính xác và thần tốc. Ông Toản nói: "Các trận đánh đồn chỉ được phép diễn ra trong 5 phút, vì nếu trễ hơn, lực lượng chi viện của địch đến, bộ đội ta kẹt lại là khó sống. Do vậy, để đánh nhanh như vậy, không cách nào khác là lực lượng trinh sát của ta phải giỏi, nắm rõ địa hình, quân lực của địch. Tiếp đó bà bộ đội đặc công vào cắt kẽm gai, phá mìn... Lúc này, bộ đội ta tiến vào đánh úp quân địch là xong".
Ngày 30/4, ông Ba Toản cùng quân giải phóng địa phương tiếp quản các căn cứ địch đóng trên địa bàn huyện Phú Quốc mà không tốn viên đạn nào. Sau khi đất nước hoàn toàn giải phóng, ông Ba Toản ở lại huyện đảo lập gia đình và tiếp tục xây dựng lực lượng vũ trang đến 1983 mới nghỉ hưu theo chính sách.
Nhờ tính lao động cần cù, chịu khó nghiên cứu trồng 10 ha cây gió bầu tạo trầm hương. Qua hơn 10 năm chăm sóc, cây gió bầu phát triển và đang mang lại lợi nhuận kép (đất và cây đều có giá cao) cho gia đình ông Ba Toản vào loại nhất nhì ở đảo ngọc Phú Quốc. Chính nhờ mô hình làm ăn hiệu quả này, 10 năm liền ông Ba Toản vinh dự nhận bằng khen nông dân sản xuất giỏi của tỉnh Kiên Giang.
Anh em "tổ chức" đánh nhau
Đến nhà truyền thống huyện đảo Phú Quốc, PV Dân trí được một cán bộ ở nhà truyền thống dẫn tới gặp bác Lê Việt Ân (76 tuổi) - một cựu tù Phú Quốc đã thoát khỏi các màn tra tấn tàn độc của bọn cai ngục khi cùng với 21 đồng chí bỏ ra 6 tháng liền đào hầm vượt ngục vào ngày 26/1/1969.
Bên ly cà phê sáng, ông Ân bùi ngùi kể lại cuộc sống ở "địa ngục trần gian": "Trước khi bị quân địch đưa đến nhà tù Phú Quốc, tôi là bộ đội thuộc sư đoàn 325 ở Bình Định. Cuộc sống trong nhà giam khi đó vô cùng khốc liệt, ngoài việc chúng tôi bị bọn giám thị tra tấn dã man thì thức ăn, nước uống đều thiếu thốn. Bọn cai ngục thường xuyên cho tù nhân chúng tôi ăn cá thối, cơm thêu... Vì ăn không nổi, anh em chúng tôi tuyệt thực phản đối... Những lúc như vậy bọn chúng dùng roi cá đuối đánh chúng tôi đến ngất xỉu. Trong tất cả các màn tra tấn của bọn giám thị, chúng tôi đau đớn nhất là màn đục răng, đóng đinh vào xương. Chính bản thân tôi bị chúng đục mất 3 cái răng... Dù đau đớn tột cùng, tôi cũng như anh em vẫn cam chịu, nhất quyết không khai nhận gì".
Ông Việt Ân bồi hồi nhớ lại những ngày tháng bị giam ở "địa ngục trần gian" - nhà tù Phú Quốc
Ông Ân kể, dùng bạo lực với các chiến sĩ tù nhân cách mạng không có hiệu quả, bọn cai ngục chuyển sang phương thức dụ dỗ bằng cách cho người vào tiếp cận với các anh em tù binh để lôi kéo, chia rẽ... Chúng hứa nếu ai đứng ra chỉ mặt tù cách mạng hay làm mật vụ cho chúng, chúng sẽ tha và cho ra tù. Nhưng không chiến sĩ nào bị lôi kéo. Thất bại, chúng lại quay sang dùng nhục hình...
Trước cuộc sống không bằng chết ở nhà tù Phú Quốc, khoảng tháng 6/1968, tại trại giam số 13, một nhóm tù đã lên kế hoạch đào hầm vượt ngục, trong đó có ông Ân. Đội đào hầm vượt ngục được chia thành nhiều tổ, mỗi tổ khoảng 3 người, như: tổ đào hầm, tổ chuyển đất, tổ canh gác... Ông Ân được tổ chức phân công làm nhiệm vụ "gác đền" cho kế hoạch đào hầm năm ấy.
Ông Ân chia sẻ: "Việc đào hầm vô cùng khó khăn nhưng các anh em đi bỏ đất, "gác đền" như chúng tôi cũng khó khăn không kém. Khi anh em đào hầm, một mặt chúng tôi tổ chức người nghe ngóng, nếu có lính đến gần chúng tôi có những mật hiệu báo ngay. Còn khi chúng vào trại giam kiểm tra, anh em chúng tôi tự gây gối, đánh nhau để quần áo lấm lem như các đồng chí đào hầm, nhờ vậy bọn cai ngục không phát hiện".
Dụng cụ đào hầm vượt ngục là thanh gỗ, sắt, thìa ăn cơm...
Sau 6 tháng ròng rã, cuối cùng đường hầm dài khoảng 120m, rộng khoảng 0,6m đã hoàn thành. Đường hầm này đã giúp 21 chiến sĩ cách mạng thoát ngục vào rạng sáng ngày 21/01/1969. "Tôi là người chui hầm thứ 21, phía sau tôi còn có một đồng chí, tuy nhiên khi tôi lên tới miệng hầm trời đã sáng nên người đi sau tôi sợ bị lộ, đã quay lại. Khi chúng tôi thoát ra ngoài, chúng tôi chạy vào rừng, một số đồng chí mượn xuồng của dân bơi qua Campuchia để về trung ương báo cáo. Nhờ đó từ năm 1970 Trung ương có chỉ đạo cho lực lượng đến tiếp đón anh em tù vượt ngục về căn cứ. Riêng tôi ở lại Phú Quốc tham gia vào đội đặc công của ông Ba Toản đến ngày giải phóng 30/4/1975".
Sau khi thống nhất đất nước, ông Ân cũng như bao chiến sĩ tù cách mạng khác tiếp tục xây dựng lực lượng vũ trang ở địa phương và lập gia đình ổn định cuộc sống. Mấy chục năm hòa bình, trên cơ thể họ vẫn rõ mồn một những vết sẹo, những cơn đau tận xương cốt - dấu tích của những màn tra tấn năm xưa.
Chia tay hai cựu tù Phú Quốc cũng là lúc mặt trời đỏ hồng chìm xuống mặt biển Dương Tơ. Từ phía biển, từng cơn gió mát phả vào mặt chúng tôi, trong đó có mùi muối mặn và cả mùi hương trầm từ khu vườn nhà ông Ba Toản theo gió ùa về.
Theo thống kê, từ tháng 7/1967 đến tháng 4/1972, tại Nhà tù Phú Quốc, các chiến sĩ ta đã tổ chức 41 lần vượt ngục, khoảng 300 chiến sĩ cộng sản thoát ngục trở về với cách mạng. Để thoát khỏi "địa ngục trần gian", các chiến sĩ cách mạng phải vượt rào, đào hầm, đánh quân cảnh... Tuy nhiên, trong nhiều cuộc vượt ngục có nhiều chiến sĩ phải nằm lại...
Nguyễn Hành
Theo Dantri
Vụ hai vợ chồng ôm mìn tự sát: Do vỡ nợ! Vụ việc hai vợ chồng anh Trung ôm mìn tự sát và cùng tử vong gây chấn động dư luận tại Nghệ An. Bước đầu, cơ quan điều tra xác định, do vỡ nợ số tiền lớn, vợ chồng anh Trung cùng quẫn dẫn đến hành động tiêu cực. Hiện trường vụ việc vào sáng ngày 15/6/2015. Như Dân trí đã thông tin,...