Về chốn bình yên
Đúng là lâu lắm anh và em chưa gặp nhau. Anh và em ít liên lạc cũng lâu lâu rồi. Có lẽ ngay cả em cũng đang cố tình làm như vậy.
Sự việc diễn ra như thế chắc chúng ta đều hẫng hụt. Đã rất nhiều lần anh muốn gọi cho em nhưng anh lại cố gắng không thực hiện. Vì vậy em đừng có trách anh nhé. Bởi anh phải làm việc đó. Anh quen em chưa phải quá lâu nhưng anh đã thấy được ở em một con người tuyệt vời, một hình mẫu của anh. Nhưng rồi anh nhanh chóng nhận ra rằng xung quanh em đâu chi có mình anh.
Anh chấp nhận là bạn bè với em. Mọi thứ vẫn cứ tiếp tục trôi và quan hệ của chúng ta ngày càng gắn bó. Nhiều lúc anh không còn nhận ra ranh giới mong manh của cái quan hệ đó nữa, nhiều lúc anh tự hỏi rằng đó là quan hệ gì nhỉ. Chẳng lẽ bạn bè mà suốt ngày liên lạc với nhau kiểu như thế ư, những lúc không gặp được lại thấy nhớ nhung. Nhưng mọi thứ không thể như thế mãi em à. Anh không thể tiếp tục cái vỏ bọc tình bạn mãi được. Bởi càng chơi lâu anh càng yêu em. Anh quyết định sẽ không là rào cản cho các mối quan hệ của em nữa bởi nó sẽ gây khó xử cho cả hai ta.
Video đang HOT
Mọi thứ dần dần thay đổi. Anh đã cố gắng ít gặp em hơn và giờ đây việc gọi điện thoại nhắn tin cho em đã không còn là chuyện thường xuyên nữa. Anh cũng dần thấy ngại vì nghĩ rằng không biết làm thế có gây phiền nhiễu cho em không nữa. Đúng là kết quả như anh định trước bởi giờ đây em có vẻ cũng đã ít liên hệ với anh rồi. Tuy nhiên anh không thể vui vì kế hoạch được thực hiện suôn sẻ như thế được, bởi nhiều khi ta vẫn phải làm những điều ta chẳng muốn tý nào. Anh đã tạo được khoảng cách với em nhưng tình cảm vẫn còn nhen nhóm.
Chắc vẫn còn cần thời gian để mọi thứ thay đổi hoàn toàn. Con người ta thật quá khó hiểu, phải quên người mình yêu thật là khó. Nhưng thôi dù sao anh em mình đến với nhau quá tự nhiên và giờ có lẽ thì nó cũng sẽ phải kết thúc nhẹ nhàng.
Anh rất buồn rất tiếc nhưng chúng ta phải về nơi bình yên của mỗi người và anh cũng không thể tiếp tục với bóng hình không phải của mình được. Chào nhé anh sẽ vẫn còn nhớ những kỉ niệm thời gian đầu chúng ta gặp nhau.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Quá khứ của ngày hôm nay
Hai tháng rồi không có hơi ấm của anh, không còn những lời yêu thương trong điện thoại, mặt yahoo không còn mỉm cười. Em đã quen với việc đi làm về một mình, quen với việc về học một mình, quen cả với việc ốm nằm ôm chăn co quắp để chỉ nói với mẹ rằng: hôm nay con hơi mệt.
Không, không phải là em đã quen mà chỉ là những thói quen trước kia giờ quay trở về, không phải là em muốn quen, em vẫn nhớ một lời động viên, một vòng tay âu yếm, không phải là em đã quen mà em muốn quên, quên đi tất cả những gì đã thuộc về anh. Tại sao nhỉ, tại sao lại thế, đến giờ em vẫn chẳng thể nào trả lời nổi câu hỏi tại sao đó?
Tại sao anh lại không thể quên được người đó? Tại sao con trai các anh ai cũng nói một câu: anh hôm nay không phải là anh của ngày hôm qua, nhưng tại sao không ai chịu rời bỏ cái được gọi là ngày hôm qua ấy?
Xa anh, em lang thang trên mạng để tìm một sự đồng cảm, thật buồn là không khó, tại sao, tại sao lại có quá nhiều người giống anh đến thế? Vì em chẳng thể nào trả lời nổi câu hỏi đó nên niềm tin trong em đã vỡ vụn, em đi tìm lại những mảnh vỡ của một quá khứ đã mất, chạm vào đâu cũng thấy trái tim mình như bị bóp ngẹt đến nổ tung.
Khi người ấy xa anh, anh đã tìm đến em chỉ để khoả lấp những đổ vỡ trong lòng anh, khi anh muốn anh đã chiếm tâm hồn em bằng mọi giá, còn khi gặp lại người ấy anh từ bỏ em như một món đồ hết hạn sử dụng. Tàn nhẫn lắm anh có biết không? Anh có biết nhìn thấy những đôi bên nhau em tự hỏi liệu giữa những nụ hôn vội vàng ấy, nụ hôn nào mới là dành cho cô gái kia.
Hai tháng qua em đã sống như không còn là em nữa, ít nhất có lẽ là để em trưởng thành hơn, để nhận ra rằng em đã đán.h mất đi nụ cười của mình. Hôm nay mới chỉ là bắt đầu thôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em mệt mỏi rồi Ba ơi em thật lòng không biết phải nói như thế nào cho ba hiểu đây. Nhưng trong sâu thẳm trái tim này em bắt đầu thấy sợ cuộc sống chung cùng ba rồi mặc dù một năm qua mình ở bên nhau với thời gian cực kỳ ngắn ngủi. 3 tháng là thời gian anh ở Việt Nam, trong đó thời gian...