Vật vã tìm cách quay về
Người đàn bà nào có tình ngoài luồng cũng biết rằng, tan nát gia đình là một hậu quả tất yếu.
Nhờ con để cứu mẹ
Hoàn ngoạ.i tìn.h suốt 2 năm trời nhưng chồng chị không hề biết, những người xung quanh cũng không ai biết, trừ mấy người bạn thân. Chị vẫn khéo thu xếp để chăm sóc chồng con một cách chu đáo nhất. Và trước mặt mọi người, gia đình chị vẫn là hình mẫu của hạnh phúc, dù họ đã cưới nhau được 12 năm.
Hoàn biết rất rõ, chị đang tự tay hủy hoại hạnh phúc gia đình mình, biết rằng dù khéo giấu đến mấy, cái kim chị giấu trong bọc cũng có lúc lòi ra. Người chồng bị phản bội tàn nhẫn sẽ ghê tởm chị, hai đứa con sẽ khin.h b.ỉ và oán giận mẹ, tổ ấm sẽ tan nát.
Hoàn cũng biết, không phải mình thực sự yêu người đàn ông đó, vì chị không hề có ý muốn tung hê gia đình để chạy theo anh ta, độc chiếm anh ta. Dù cũng đam mê, cuồng nhiệt, cũng ghen tuông…, Hoàn hiểu rằng đây cũng chỉ là một mối tình theo kiểu “chỉ thêm mà không bớt”, do cái thói tham lam của chị mà thôi. Và anh ta cũng vậy, không yêu chị đến mức bỏ rơi vợ con mình.
Thực ra cũng đã nhiều lần, nhân lúc giận tình nhân vì cách cư xử khó chấp nhận của anh ta, Hoàn muốn chia tay luôn để quay về với chồng. Nhưng chỉ được ít ngày, cơn thèm nhớ những phút giây nồng nhiệt, điên cuồng, hay những giờ lãng mạn bên tình nhân khiến chị không cưỡng lại được. Chị chấp nhận lời xin lỗi ngon ngọt của anh ta, tiếp tục những cuộc hẹn hò, tự biết mình đang hưởng nốt suất bánh ngọt cuối cùng của đời mình, trừ lại toàn bộ đắng cay cho tương lai. Thời gian cứ cuốn đi như vậy, hai năm trôi qua.
Một sự kiện khiến Hoàn kinh sợ và biết mình phải tìm ra cách gì đó để dừng lại đã xảy ra: Một người đàn ông chị quen biết ra tòa l.y hô.n sau khi phát hiện bị cắ.m sừn.g, cho dù anh ta cực kỳ yêu vợ, và chị vợ ấy cũng đã cố sức va.n xi.n tha thứ. Tâm sự với chị, người ấy nói, với đàn ông, đó là vết thương chí mạng, không thể chịu nổi, và dù không biết sẽ phải sống ra sao những ngày không có vợ – người đàn bà mà dù căm giận, anh ta vẫn chưa thể hết yêu – anh vẫn không thể tha thứ. Hoàn nhìn thấy trong bi kịch gia đình kia cái họa nhãn tiề.n của mình. Sự tan vỡ tổ ấm với chị không còn là lời cảnh báo xa xôi, nó là hiện thực có thể sờ thấy được.
Đêm ấy, sau một cơn ác mộng, Hoàn tỉnh dậy, mồ hôi như tắm. Lần đầu tiên, chị nhận ra rằng, đời chị sẽ không còn gì hết nếu bị chồng từ bỏ. Chị không thể mất gia đình, và việc chấm dứt mối tình kia không thể trì hoãn nữa. Nhưng bằng cách nào? Hoàn không có khả năng kiềm chế, chối từ những hoan lạc bị cấm đoán.
Để đến với tình nhân, chị có thể làm việc bằng hai, bằng ba và luôn luôn thu xếp được thời gian. Chị nghĩ, chỉ bằng cách sinh một đứa con nữa với chồng, chị mới có thể từ bỏ. Đứ.a b.é ấy sẽ đòi hỏi mọi tâm sức, thời gian của chị, sẽ cầm chân chị khỏi lao sâu xuống vực. Thậm chí ngay khi cơ thể chị xấu đi vì mang thai, chàng tình nhân kia sẽ thôi níu kéo, vì suy cho cùng, anh ta cũng chẳng muốn dây vào một bà chửa làm gì.
Video đang HOT
Thế là Hoàn lập kế hoạch để mang thai với chồng đứa con thứ ba, làm như một vụ lỡ kế hoạch. Đứ.a b.é ấy mang lại nhiều ân sủng hơn chị tưởng, nó không chỉ cầm chân chị mà còn khiến trong trái tim chị, những sợ dây tình yêu với chồng rung động trở lại khi cùng nhau vất vả chăm sóc một sinh linh, tự hào về nó. Nó đã cứu chị và cả gia đình. Hoàn chỉ biết một cách để chuộc tội với chồng, với đứa con mà chị sinh ra nó vì mục đích vụ lợi là cứu vớt bản thân: giữ tổ ấm bằng cả trái tim.
Khi ngoạ.i tìn.h, người đàn bà thường sẽ phải trả cái giá đắt hơn rất nhiều so với đàn ông (Ảnh minh họa)
Vật vã tìm cách quay về
Không chỉ có Hoàn, gần như người đàn bà nào khi có tình ngoài luồng cũng biết rằng, tan nát gia đình là một hậu quả tất yếu, như một người nghiệ.n thuố.c lá biết trước mình sẽ chế.t vì ung thư phổi một ngày nào đó, một người nghiệ.n rượu biết mình trước sau gì cũng bị chứng xơ gan đẩy xuống mồ, một người buôn m.a tú.y biết chắc mình sẽ lĩnh án t.ử hìn.h… nhưng không thể dừng lại được. Có lẽ vì cái chế.t không đến ngay lập tức, khiến họ cho rằng mình vẫn có thời gian để “cai nghiệ.n”, “nốt lần này rồi sẽ dừng lại”…
Việc tử bỏ những viên kẹo độc chẳng bao giờ dễ dàng. Nhiều người đã bỏ người tình không biết bao nhiêu bận, rồi vẫn quay lại. Thế nhưng, nhiều người đàn bà cũng đã thành công khi biết mình chỉ có thể chọn một con đường. Có chị xin thôi việc để thoát khỏi sự dan díu với đồng nghiệp, có chị làm cho mình bận rộn bằng một khóa học mới, một dự án mới mà nếu không bỏ vào đó nhiều thời gian, công sức thì chẳng thể hoàn thành. Nhưng cái cách mà chị Quyên, 31 tuổ.i, đã làm thì có lẽ chẳng mấy người đàn bà dám áp dụng: Chị cầu cứu chính chồng mình.
Thực ra, Quyên chưa đi quá sâu vào cuộc dan díu đó, nhưng chị hiểu bản thân đủ để đoán rằng, nếu không dừng lại ngay, chị sẽ bị trượt đi mãi mãi. Chị đã tâm sự với bạn thân, với bạn bè ảo trên mạng với mong muốn họ sẽ giữ mình lại trong nẻo chính. Tất cả, dĩ nhiên, đều đưa ra đủ mọi lý lẽ sắc sảo, đanh thép để khuyên chị stop cuộc tình ngoài luồng. Nhưng những lời đó chẳng ngăn được Quyên.
“ Tôi nhớ anh ta đến cồn cào, ngay giữa bữa cơm gia đình mà mặt tôi ngây dại. Đi liên hoan cùng chồng con ở nhà bạn anh ấy, tôi thờ thẫn như người mất hồn, khiến mọi người tưởng tôi ốm, cứ vây quanh chăm sóc. Tôi thèm nhớ nụ hôn nóng bỏng của anh ta, tôi chỉ muốn lao đến gặp anh ta, không chống cự nữa khi anh ta đòi chung đụng thể xác“, Quyên chia sẻ.
Một đêm, Quyên qu.ỳ gố.i ôm chân chồng khóc nức nở, xin anh giúp mình. Dù đã linh cảm được câu chuyện qua sự đổi khác của vợ, chồng Quyên vẫn lặng người vì đa.u đớ.n. Quyên chờ đợi sấm sét trừng phạt từ chồng, hy vọng điều đó sẽ bứt chị khỏi cơn say nắng. Nhưng chị bất ngờ khi anh, sau khoảng lặng chế.t người, đã nói rằng để một người như chị nghĩ đến người đàn ông khác thì lỗi một phần cũng ở anh, anh đã để chị cảm thấy thiếu thốn điều gì đó để phải đi tìm nơi khác. Anh nói, anh sẽ giúp chị thoát khỏi cơn ám ảnh kia, giúp anh giữ vợ bằng cách sẽ mang đến cho chị điều chị tìm ở người đàn ông kia.
Những ngày sau đó, chồng Quyên cố gắng dành thật nhiều thời gian cho gia đình. Ngoài chia sẻ việc nhà, cùng chăm sóc con, anh còn tạo ra những cuộc hẹn riêng tư với vợ, chỉ hai người. Những cuộc hẹn ăn trưa, những ngày cuối tuần gửi con cho ông bà để hẹn hò ở một resort phong cảnh hữu tình, những món quà bí mật, những tin nhắn ân cần trong ngày làm việc… tất cả khiến cả hai như trở lại thuở hẹn hò.
Người phụ nữ hai con đã sang tuổ.i băm thấy mình lại được coi như một người đẹp, được tán tỉnh, ngưỡng mộ, được say mê. Hình ảnh người chồng cũng trở nên lung linh và hấp dẫn hơn nhiều lần.
“Tôi chẳng thấy cần thêm gì nữa khi đã có cả chồng, cả người tri kỷ và cả tình nhân, tất thảy đều trong một người đàn ông”, Quyên chia sẻ. Nhưng chị biết, nếu là ông chồng khác, sẽ không có chuyện nghĩ xem chị thiếu gì để đáp ứng, bởi cái tôi to đùng của người đàn ông sẽ khiến họ chỉ nghĩ đến cặp sừng trên đầu mình. Và khi ngoạ.i tìn.h, người đàn bà thường sẽ phải trả cái giá đắt hơn rất nhiều so với đàn ông.
Theo 24h
Cả đời này tôi mắc nợ em
Em như bà tiên nhân hậu, còn tôi là kẻ bội bạc, vô trách nhiệm. Có với nhau 4 mặt con, tôi lại đi chung chạ với người đàn bà khác rồi cặp bồ với mấy cô gái bán bia ôm đáng tuổ.i con cháu mình. Đến lúc không còn đủ sức để bước đi nữa, tôi mới nhận ra vợ mình thật đẹp, thật cao quý...
Tôi và em nên vợ nên chồng là nhờ mai mối. Không biết có phải tại duyên kiếp hay không mà em, một cô gái đẹp người đẹp nết, được nhiều chàng trai ngắm nghé, trong đó có ông chủ trẻ một nhà máy giàu sụ ở xóm, lại chịu về làm vợ một thầy giáo nghèo như tôi.
Yên ấm được chục năm, tôi bắt đầu mơ chuyện đường xa xứ lạ. Rời bỏ An Giang, tôi xin chuyển ra Long Khánh - Đồng Nai. Thời gian đầu, vài tháng tôi về thăm nhà một lần. Sau đó là nửa năm, một năm... Tiề.n lương không gửi về, em phải mua lúa xay gạo bán kiếm lời, lo cho 4 đứa con và cha mẹ chồng. Tháng nước, em chống xuồng ra đồng hái rau muống, bông điên điển bán kiếm thêm thu nhập.
Lâu lâu về nhà, thấy em ốm yếu, mấy đứa nhỏ mới học cấp 1, cấp 2 phải phụ mẹ khiêng lúa, đội gạo ra chợ bán quá nặng nề, tôi ái ngại vô cùng. Nhưng điều đó chỉ thoáng qua. Cái chân chất, thật thà của em đối với tôi nó đã trở nên quê mùa, cục mịch.
Trở ra Long Khánh, tôi quên em ngay, rồi lao vào vòng tay của bao cô gái xinh xắn trẻ trung. Sẵn thói trăn.g ho.a tôi cặp bồ hết cô này đến cô khác rồi công khai sống chung với một cô gái. Đứa con từ cuộc tình vụn.g trộ.m của tôi ra đời, tôi đặt cho nó tên Hồng. Khi hay tin, em buồn, khóc rất nhiều nhưng không nói nặng nói nhẹ gì. Em vẫn chu toàn bổn phận làm dâu, làm mẹ, làm vợ...
Ở xứ người một thời gian, thấy khó sống tôi lại xin chuyển công tác về Long Xuyên. Số tiề.n dành dụm được bao nhiêu năm, tôi tìm mua căn nhà cho mẹ con Hồng. Hồi ấy, thuộc diện được mua hàng tiêu chuẩn nên có bao nhiêu gạo, bột ngột, đường, sữa... tôi dành tất cả cho mẹ con Hồng. Em cũng không hề nói gì khiến tôi phải khó xử cả.
Cái chân chất, thật thà mà tôi chê là quê mùa, cục mịch giờ mới thấy đẹp, thấy quý làm sao (Ảnh minh họa)
Có lần về tới nhà đúng lúc trời đổ mưa, chờ hồi lâu không thấy em đem tấm bạt ra che xe, tôi phát ghét, giận dữ nổ máy chạy luôn rồi đi biệt mấy tháng trời. Cạn tàu ráo máng vậy đó mà hễ tôi có việc cần là có mặt em ngay. Mấy lần bị bệnh vào nằm viện, hay tin là em tức tốc tay xách nách mang tới nuôi bệnh. Những đồng tiề.n mồ hôi nước mắt phải tằn tiện, tích cóp mới có được, em móc hết để lo cho tôi, không hề so đo, tính toán.
Cho đến một ngày, mẹ Hồng bạo bệnh qua đời. Đâu còn ai chăm sóc, tôi đành về nhà ở luôn. Một thời gian sau, tôi bán căn nhà mua cho mẹ con Hồng, chia đều cho các con; phần còn lại tôi bỏ túi riêng. Tôi như một ông vua, vợ con không ai dám đụng tới. Được thể, lại sẵn tiề.n trong tay, tôi ăn chơi bia bọt, bài bạc như thời trai trẻ. Tôi cặp bồ với mấy cô gái bán bia ôm tuổ.i bằng con bằng cháu mà không kể gì đến tai tiếng.
Nhưng ông trời có mắt. Tôi phải trả giá cho sự ăn chơi, vô trách nhiệm, sự nhẫn tâm của mình với vợ bằng căn bệnh không thuố.c chữa. Thời gian về ở với em trong phần đời còn lại ít hơn thời gian tôi sống ở bệnh viện. Đến lúc không thể trăn.g ho.a được nữa, không còn đủ sức để bước vào những nơi dành cho trai gái, tôi mới nghĩ đến em.
Em lại đến bệnh viện chăm sóc cho tôi, không than thở, trách móc một lời như thời tôi còn sống chung với mẹ con Hồng. Tôi nhận ra sau mái tóc đã bạc, dáng vẻ gầy gò là hình ảnh một người vợ hiền. Cái chân chất, thật thà mà tôi chê là quê mùa, cục mịch giờ mới thấy đẹp, thấy quý làm sao.
Sao tôi có thể u mê như một kẻ điên như thế! Mãi đến tận lúc này, lúc mà không còn sống được bao lâu trên cõi đời này nữa, tôi mới nhận ra ai là người hết lòng, hết dạ với mình. Em như bà tiên nhân hậu, còn tôi là kẻ bội bạc, vô trách nhiệm.
Cả đời này tôi mắc nợ em. Tôi ước ao biết dường nào được đi đứng khỏe mạnh như trước để chuộc lại lỗi lầm, bù đắp những mất mát mà mình đã gây ra cho em và các con. Tôi ngàn lần xin lỗi em.
Theo 24h
Tình cũ đ.e dọ.a hạnh phúc gia đình Tình cũ của chồng tôi quay về và trở thành một mối nguy hại với hạnh phúc gia đình. Chị Thanh Bình thân mến! Tôi lấy chồng đã được hơn 1 năm và hiện tại tôi mới sinh con được 2 tháng. Tình cảm vợ chồng vẫn đang rất tốt và càng hạnh phúc hơn khi có thêm thành viên mới. Nhưng rồi...