Vào viện thăm bạn, chết lặng thấy chồng hớt hải xách cặp lồng cơm chăm sóc ‘tình trẻ’
Anh nói đi công tác xa vài ngày, dặn tôi ở nhà chăm con cẩn thận khi về sẽ có quà, ấy vậy mà…
Tôi và chồng kết hôn đã được 10 năm. Có với nhau 2 đứa con nếp tẻ đủ cả. Chúng đều rất ngoan ngoãn và thông minh. Chồng tôi làm phó giám đốc cho một công ty vốn đầu tư của Nhật, còn tôi làm ngân hàng. Cuộc sống vợ chồng cứ êm đềm trôi đi mà chưa bao giờ xảy ra tranh cãi hay điều tiếng gì. Có thể nói, ai nhìn vào cũng thấy gia đình tôi vô cùng chuẩn mực.
Hôm trước, tôi nghe tin cô bạn thân phải vào viện mổ ruột thừa. Sau khi tan làm, tôi tranh thủ mua ít hoa quả vào thăm cô ấy. Đang đứng gọi điện thoại hỏi số phòng thì tôi chợt thấy bóng dáng một người rất quen thuộc. Tôi vội vã cúp máy đi theo. Đúng là chồng tôi. Anh ấy trông có vẻ vội vàng, trên tay còn xách theo một cặp lồng cơm đi vào khoa ngoại. Linh tính mách bảo có điều không hay, tôi vội vàng bám theo.
Ảnh minh họa.
Tôi thấy anh tạt vào một phòng nhỏ. Ở đó chỉ có khoảng vài ba bệnh nhân. Chồng tôi tạt vào một chiếc giường của 1 cô gái trẻ. Cô ta đang bị băng bó chân và tay. Nhìn cách chồng tôi chăm sóc cô ta, thậm chí còn dịu dàng lau từng ngón tay cho cô ta mà trái tim tôi như có ai bóp nghẹt.
Vài ngày trước, anh nói với tôi có chuyến công tác gấp, dặn tôi ở nhà chăm sóc các con chu đáo khi về sẽ có quà. Ấy vậy mà hôm nay, tôi lại bắt gặp anh trong hoàn cảnh này, ở tại một bệnh viện cách nhà tôi chưa đến 10 cây số.
Video đang HOT
Tôi cố nén bình tĩnh chờ anh ra về rồi lân la hỏi chuyện mấy người thân trong căn phòng bệnh đó. Họ nói “con bé đó đúng là có phúc, chồng già như vậy nhưng chu đáo lắm. Bị tai nạn mà cứ xểnh ra là chồng vào, hỏi han chăm sóc tỷ mỉ. Nghe đâu con bé còn đang mang bầu. Đúng là số hưởng. Tuổi tác xa thế mà vẫn yêu như vậy ít người lắm”.
Tôi nghe xong mà chết lặng. Người đàn ông mẫu mực, người cha lý tưởng của các con tôi. Anh ấy đã như vậy từ bao giờ. Tôi đã làm gì sai ư, tôi thực sự không biết nên làm sao, xử lý thế nào trong tình huống này nữa. Quả thực tôi không hề muốn ly hôn vì các con và cũng còn vì yêu chồng. Tôi phải làm gì bây giờ, xin cho tôi lời khuyên với.
Theo Khoevadep
Thấy nàng dâu bá đạo hớt hải chạy vào viện, mẹ chồng vừa giận vừa thương vô hạn
Được bạn bè, chị em đi trước truyền thụ lại kinh nghiệm, Huệ tâm niệm điều đầu tiên về nhà chồng đó là không thể bị mẹ chồng lấn lướt.
Vậy là Huệ đã lên xe hoa, về nhà chồng được 2 tuần. Thời gian trôi chậm thật, hai tuần mà cảm tưởng như dài bằng gần nửa tháng. Mà gọi là lên xe hoa cho oai, chứ cái xe đó hôi hám, điều hòa thì hỏng, cửa kính thì lỏng, kêu còng cọc, như cái xe chở lợn.
Huệ nhớ mình đã gửi thiệp mời mấy lão người yêu cũ đàng hoàng, vậy mà chả thằng nào thèm vác mặt tới, phong bì cũng không. Lúc xong xuôi rồi, mới lại tới tấp nhắn tin: "Anh xin lỗi! Anh bận quá không đến dự được! Cuối tuần đi nhà nghỉ với anh nha, anh sẽ tặng em những phút giây thăng hoa thay cho lời xin lỗi". Huệ chửi thầm trong bụng: "Bận rộn quái gì, toàn mấy thằng vô công rồi nghề, trốn cái việc đưa phong bì thì nói luôn cho vuông. Giờ mà bà bảo chúng mày qua ăn không cần phong bì khéo chúng mày chả dắt cả họ hàng hang hốc sang vội!". Mà thôi, gửi được mấy cái thiệp mời khoe cho chúng nó biết cũng có ngày Huệ lấy được chồng là vui rồi.
Chuyện là Huệ vốn chẳng phải gái ngoan, hiền lành gì. Nhan sắc thì có nhưng tính nết thì hung dữ, đanh đá, cá cày. Chẳng gã bạn trai nào chịu đựng được tính khí của Huệ quá 3 tháng. Mới đầu ai cũng chết mê Huệ vì gương mặt và 3 vòng nóng bỏng đấy nhưng được 1 thời gian là chạy ngay. Thế nào mà chồng Huệ lại chịu được Huệ những 1 năm, nên anh vừa ngỏ lời cầu hôn cái là Huệ đồng ý ngay!
Được bạn bè, chị em đi trước truyền thụ lại kinh nghiệm, Huệ tâm niệm điều đầu tiên về nhà chồng đó là không thể bị mẹ chồng lấn lướt. Mẹ chồng Huệ tuy còn trẻ nhưng làm giáo viên nên cũng kiểu con người nguyên tắc, tác phong sống khuôn mẫu. Chẳng thế mà lần đầu gặp, nhìn hình xăm trên gáy Huệ là bà đã nhăn mặt rồi. Huệ biết bà chẳng ưng gì đứa con dâu như Huệ đâu, càng thế thì Huệ càng phải cầm trịch ngay từ đầu.
Huệ tâm niệm điều đầu tiên về nhà chồng đó là không thể bị mẹ chồng lấn lướt (ảnh minh họa)
Buổi tối hôm cưới, lúc chuẩn bị mở thùng phong bì, mẹ chồng bảo: "Phong bì nào của bạn bè chúng mày thì chúng mày giữ; còn phong bì nào của bạn bè, anh em, họ hàng nhà tao thì tao giữ, để sau này tao còn đi trả nợ". Huệ mới nhanh nhảu: "Ôi sao lại thế được ạ, phong bì cưới là mừng hạnh phúc vợ chồng con, mẹ cầm thì là mất phúc mất lộc của vợ chồng con đấy ạ. Đây, mẹ thấy không, phong bì nào cũng có chữ Chúc mừng hạnh phúc đây. Giờ con thấy thế này, cái nào có chữ Chúc mừng hạnh phúc thì của bọn con còn cái nào không thì mẹ giữ ạ!". Nghe thế mẹ chồng Huệ đành đồng ý, cuối cùng bà cầm được chưa đến 20 cái phong bì còn Huệ thì sung sướng ôm thùng phong bì to tung tăng lên phòng.
Sáng hôm sau, cả nhà ăn sáng, Huệ sực nhớ ra hỏi chồng: "Anh có nhớ tuần trước mình đi viếng đám ma bố thằng Quang là bao nhiêu không?". Chồng Huệ đáp: "5 trăm hay sao ấy!". Huệ đập đùi cái đét, quát lớn: "Vậy mà cưới mình, nó mừng có 3 trăm! Thế khác nào nó bảo đám cưới mình không bằng đám ma bố nó? Thằng khốn nạn!". Mẹ chồng ngồi cạnh mà sặc cả bát bún.
Nhà chỉ có vợ chồng Huệ và bố mẹ chồng. Chồng Huệ làm ra tiền nên phí sinh hoạt các thứ trong nhà chồng Huệ lo hết. Huệ thấy thế sợ sẽ bị mẹ chồng nói là ăn bám chồng nên đòi chồng chia đôi các khoản, mình 1 nửa, chồng 1 nửa. Huệ đi làm lương tháng 15 triệu, chút tiền sinh hoạt đó có là gì đâu. Lúc thông báo với mẹ chồng chuyện đó, mặt Huệ tự hào lắm. Đã nắm được kinh tế là chẳng sợ bị ai hiếp đáp, chị gái Huệ đã dặn thế rồi!
Thế nhưng tai họa ập đến khi đến tháng thứ 4 làm dâu thì Huệ gặp biến ở công ty. Chuyện là lão sếp ở công ty Huệ bày trò dê già bị Huệ trị cho một trận nên bị đì sang bộ phận khác, lương còn có 5 triệu. Nếu còn độc thân thì Huệ sẽ chẳng nao núng gì mà bỏ việc luôn nhưng nghĩ đến chuyện mang tin bỏ việc về cho nhà chồng sẽ bị nói này nọ nên Huệ cố bám trụ lại trước khi tìm được việc mới.
Lương giảm, phí sinh hoạt lại thành đắt đỏ. Huệ lén tiết kiệm chi tiêu hết mức có thể. Đầu tiên là vặn van nước nhỏ xuống mức tối đa, đến nỗi có xả hết ga thì nước cũng chỉ chảy ra một dòng rất nhỏ, xè xè như em bé đi tè. Thế rồi giấy vệ sinh Huệ thay bằng giấy báo, đi chợ Huê mua toàn đậu phụ, lạc rang, cà chua, cà pháo, mua sắn, mua khoai về độn cơm, nấu cháo. Ai hỏi thì Huệ bảo ăn thế tốt cho sức khỏe .
Nhớ tới mấy cốc tào phớ ban sáng bà bán tào phớ cố nhét cho Huệ với giá rẻ mạt, Huệ chửi thầm: "Con mụ này lại nhét đồ hỏng cho mình rồi!" (ảnh minh họa)
Vào một ngày không đẹp trời mấy, Huệ bị đau bụng dữ dội. Nhớ tới mấy cốc tào phớ ban sáng bà bán tào phớ cố nhét cho Huệ với giá rẻ mạt, Huệ chửi thầm: "Con mụ này lại nhét đồ hỏng cho mình rồi!". Uống thuốc mãi không đỡ, Huệ bèn hớt hải chạy vào viện. Vào đến nơi thì thấy mẹ chồng mặt tái mét cũng đang xoa bụng đi ra.
- Ơ.. mẹ cũng bị đau bụng ạ? - Huệ hét lên rồi chạy ra chỗ bà.
Mẹ chồng ngao ngán nhìn Huệ, vừa giận vừa thương rồi vội đuổi cô con dâu bá đạo vào khám. Tối đó cơm nước xong mẹ chồng mới gọi Huệ vào phòng tâm sự . Bà đưa Huệ 10 triệu, bảo tiêu tạm mấy tháng tới để nghỉ việc chỗ đó đi. Huệ ngơ ngác không hiểu vì sao bà biết thì bà cốc đầu Huệ, bảo: "Lần sau có nói chuyện điện thoại chửi bới ai thì hạ thấp cái âm lượng cho tôi nhờ. Chị chửi đến mồ mả nhà người ta còn phải bật dậy đấy!". Huệ xấu hổ, đỏ bừng mặt, kiên quyết không nhận tiền mẹ chồng đưa. Bà bảo: "Là phụ nữ lấy chồng rồi cũng phải có cái giá của mình, giờ con ngửa tay xin tiền chồng thì có vui không? Tiền này mẹ cho vay chứ không phải cho luôn. Tìm được việc tốt hơn, tiết kiệm rồi giả mẹ.". Đến lúc này Huệ mới hiểu mình có người mẹ chồng tuyệt vời thế nào...
Theo Một thế giới
Mẹ bán ruộng mua kiềng vàng cho ngày cưới của con gái, nhưng cô vẫn không cho bà đến dự "Bà già ăn mày dơ bẩn kia, bà định tới đây phá đám cưới của tôi à? Cút đi, chỗ này không dành cho kẻ như bà. Mấy cậu lôi bà ta vứt ra đường hộ tôi." Nhà nghèo, chồng thì mất sớm 1 mình bà Tám tần tảo nuôi con gái khôn lớn. Nhiều người bảo bà, gia đình khó khăn thì...