Vào tù vì lập facebook nói xấu CSGT
Lâp trang facebook đê viêt bai va đăng hinh anh &’bôi nho’ lưc lương CSGT, 2 thanh niên cung linh an tu.
Theo cáo trạng của VKSND thành phố Hải Phòng, vào khoảng tháng 10/2014, Nguyễn Đức Hảo (sinh 1994, ở 13/32/263 Lạch Tray, Đằng Giang, Ngô Quyền) sử dụng tài khoản facebook cá nhân để lập trang “Tránh chốt CSGT Hải Phòng”.
Hảo và Thư, mỗi người linh mức án 6 tháng tù
Không chỉ thông báo trên trang nay các điểm có CSGT, Canh sat trât tư đang làm nhiệm vụ để mọi người tránh, Hảo còn đăng tải, lan truyền trên cộng đồng mạng những hình ảnh, bài viết có nội dung xuyên tạc, xúc phạm uy tín của lực lượng công an.
Video đang HOT
Đến tháng 2/2015, có nhiều lượt theo dõi, Hảo đã tuyển biên tập viên viết bài, trợ giúp Hảo chỉnh sửa, gửi tin nhắn, đăng hình ảnh trên trang nay.
Thấy nội dung “hấp dẫn”, Hoàng Anh Thư (sinh 1992, ở 98 Trần Huy Liệu, Quán Trữ, Kiến An) là chủ tài khoản “Thư Armani” và một đối tượng không rõ lai lịch đã xin Hảo được tham gia
Sau khi được Hảo cấp quyền biên tập viên, bên cạnh việc đăng các bài viết với nội dung thông báo các điểm có CSGT, CSTT đang làm nhiệm vụ, Thư cùng Hảo tiếp tục đăng nhiều bài viết có nội dung, hình ảnh trái pháp luật cùng những lời lẽ bình luận bôi nhọ lực lượng CSGT.
Đến tháng 5/2015, do sợ bị lộ, Hảo đã sử dụng tài khoản facebook “Hao Nguyen” và cung cấp cho một người bạn đang du học tại Nhật Bản, nhờ đăng tải một số hình ảnh để thể hiện trang “Tránh chốt CSGT Hải Phòng” có địa chỉ IP ở nước ngoài nhằm đánh lạc hướng các cơ quan chức năng…
Ngày 1/12, TAND thành phố Hải Phòng đã đưa Nguyễn Đức Hảo và Hoàng Anh Thư, xét xử về tội “Đưa và sử dụng trái phép thông tin trên mạng Internet”. Tuy nhiên, xét các bị cáo có nhiều tình tiết giảm nhẹ như nhân thân tốt, phạm tội lần đầu, đã thành khẩn khai báo và ăn năn hối cải, HĐXX quyết định tuyên phạt Hảo và Thư, mỗi người mức án 6 tháng tù.
Q.Minh
Theo_VietNamNet
Ngán ngẩm những chiêu "dìm hàng" của đồng nghiệp hay chuyện
Qua mấy tháng làm việc, thực sự tôi thấy ngán ngẩm với những chiêu soi mói, nói xấu sau lưng của đồng nghiệp trẻ vô cùng.
Cơ quan tôi toàn những anh chị em sàn sàn tuổi nhau, tôi là người trẻ nhất nên khi mới bước chân vào cứ ngỡ rằng đó là môi trường làm việc năng động, tiến bộ. Nhưng qua mấy tháng làm việc thực sự tôi thấy ngán ngẩm với những chiêu soi mói, nói xấu sau lưng của đồng nghiệp trẻ.
Mới ra trường, do quen biết mà tôi xin được vào một ngành mới thành lập trong một cơ quan nhà nước. Do là ngành mới nên hầu hết nhân viên đều là những người trẻ tuổi, tuy nhiên ai cũng có thâm niên trong lĩnh vực nhân viên hành chính văn phòng rồi, duy chỉ có tôi là "lính mới" trong nghề. Mới đầu vào cơ quan, tôi rất vui vì nhìn thấy đồng nghiệp ai cũng trẻ trung, cởi mở, dễ hòa đồng.
Tôi tiếp xúc, chào hỏi mọi người rất hồn nhiên, vô tư như đã quen từ lâu mà không để ý các chị cùng phòng đang "soi" mình. Vô tình tôi nghe được hai chị thì thầm: "Con oắt con kia, nó cứ cậy có ô dù to nên chả xem ai ra gì. Nhỏ tuổi mà cứ tơn tớn, chuyện trò với mình như ngang hàng phải lứa". Nghe được những lời ấy từ các chị thực ra tôi thấy rất buồn, nhưng tôi cũng phải xem xét lại hành động của mình. Từ đó tôi kiệm lời hơn khi đến văn phòng, tuy nhiên tôi vẫn vui vẻ, tham gia tất cả các "phi vụ" mà anh chị em trong phòng tổ chức. Một lần, người nhiều tuổi nhất trong phòng góp ý với tôi: "Em đừng sống khép mình như vậy, cứ xem anh chị là người nhà, chuyện trò thoải mái em nhé." Tôi chẳng biết cư xử sao cho phải phép, tôi vui vẻ trò chuyện thì bị các chị cho là không có trên có dưới, kiệm lời hơn thì bị cho là sống không hòa đồng. Thây kệ những lời nhận xét, tôi nghĩ mình cứ sống như bản chất và con người thật của mình là tốt nhất. Tôi đã bỏ qua những lời ong tiếng ve sau lưng.
Mấy tháng trôi qua, tôi đã dần trung hòa được cảm xúc. Đến cơ quan làm việc cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Chuyện là cơ quan tôi nay có sếp mới, sếp trẻ hẳn hoi về tiếp quản văn phòng. Nghe đâu anh 33 tuổi, chưa vợ, lại rất hòa đồng với mọi người. Từ khi sếp đến, tôi cảm thấy đến văn phòng nhẹ nhàng, thoải mái biết bao. Trước giờ tôi ít nói chuyện với mọi người, nhưng giờ tôi hay nói chuyện với sếp, vì anh với tôi vốn học cùng trường đại học ra, còn ngoài ra tôi chẳng có ý nghĩ gì khác.
Có hôm, tôi mặc chiếc áo sơ mi với chân váy bút chì đến cơ quan, quả thực bộ này tôi đã mặc đến mấy lần rồi nhưng vừa vào các chị ồ lên: "Từ khi có sếp T, em ăn mặc đẹp hơn hẳn đấy. Định có "dự án lâu dài" với sếp hay sao thế?". Nói xong các chị cười hả hê. Sau lưng tôi thì rỉ tai nhau: "Lương văn phòng ba cọc ba đồng, lấy đâu ra tiền mà thời trang quá trời thế kia. Đào mỏ của trai thì mới có!". Thực sự tôi không biết giải thích như thế nào, khi tôi chẳng có ý đó. Tôi chỉ cười còn các chị ngầm hiểu đó là sự thật.
Tôi được cất nhắc vào dự án liên quan đến nông nghiệp của phòng. Từ lâu tôi đã rất thích thú với lĩnh vực này, vì vậy tôi xem đây là cơ hội hiếm có để mình trải nghiệm. Thế nhưng đồng nghiệp lại soi mói tôi theo cái kiểu: "Lương ba cọc ba đồng mà suốt ngày thích đi công tác, con bé này chắc moi tiền cơ sở giỏi, làm gì có đứa nào nhiệt tình hão như vậy".
Thật sự, tôi cảm thấy dường mọi như người đang kỳ thị, cô lập mình. Nhiều khi muốn báo cấp trên nhưng nghĩ đi nghĩ lại đành nhịn cho êm chuyện. Quân "bà tám" của chị trong phòng không phải ít, tôi lại mới vào làm, giờ vùng lên chắc bị đánh bẹp, không thở nổi. Tôi không biết các chị đồng nghiệp của tôi là "có một không hai" hay cơ quan nào cũng phải có một vài chị như thế này? Khó chịu quá nên tôi phải viết tâm sự cho đỡ nặng lồng ngực, mong mọi người chia sẻ cùng tôi.
Theo Emdep
Chán ngán với những chuyện 'đổi trắng thay đen' của bạn trai Tôi chẳng ghen gì vơi tinh cu cua anh, chi là quá chan ngan nhưng câu chuyên do anh tư biên tư diên. Tôi va anh yêu nhau đa 3 năm rươi va suôt thơi gian đo đêu la yêu xa. Anh hiên du hoc My con tôi đa tôt nghiêp đai hoc va đi lam gân 2 năm. Tinh cam chúng tôi...