Vào nhà nghỉ nhiều nhưng tôi vẫn còn trinh
Tuy mới quen mới 6 tháng mà chúng tôi vào nhà nghỉ không biết bao nhiêu lần, mọi người nghĩ tôi xấu xa thế nào cũng được vì chúng tôi vào đó chỉ hôn nhau chứ không có chuyện quan hệ xảy ra.
Tôi hay vào đọc tâm sự của mọi người và thấy mình có hoàn cảnh giống các chị quá. Nên hôm nay tôi viết thư gửi chương trình muốn chia sẻ câu chuyện của mình và cũng muốn nhận được lời khuyên của chương trình. Và câu chuyện của tôi cũng hơi khác mọi người một chút.
Năm nay tôi 25 tuổi, cái tuổi không quá nhỏ mà cũng không lớn, nhưng đủ để có một gia đình êm ấm rồi. Tôi không xinh đẹp nhưng khá dễ thương và có duyên ăn nói (theo mọi người nhận xét). Có nhiều người con trai thích nhưng tôi lại yêu anh. Yêu một người đã có gia đình.
Tôi biết anh khi anh xuống cơ quan tôi công tác, do tính hòa đồng vui vẻ nên chúng tôi làm quen nhau. Rồi tôi giúp anh những gì anh cần và cũng đến ngày anh nói thương tôi, nhưng anh nói mình chưa có gia đình.
Anh nói dối, một sự lừa dối khó tha thứ nhưng tôi lỡ yêu anh mất rồi. Lúc đầu biết sự thật, tôi ghét anh lắm, nhưng càng ghét lại càng nhớ. Và tôi bỏ qua tất cả để yêu anh, tình yêu đầu tiên của một cô gái. Tôi biết mình đã sai nhưng không thể nào quên được, như vậy mới gọi là tình yêu mà.
Video đang HOT
Ở bên anh, tôi thấy mình hạnh phúc và ấm áp lắm. Vì anh là người từng trải, có kinh nghiệm trong cuộc sống nên anh chỉ dạy tôi từng chút, từng cách ứng xử và giải quyết mọi vấn đề khó khăn. Thật sự khi quen anh, tôi mới biết được những ngọt ngào của tình yêu, anh quan tâm và chiều tôi lắm. Tôi rất thích cảm giác được nằm cạnh anh, cùng nhau tâm sự mọi chuyện, anh khéo léo và rất tâm lý.
Ở bên anh, tôi thấy mình hạnh phúc và ấm áp lắm. Vì anh là người từng trải, có kinh nghiệm trong cuộc sống nên anh chỉ dạy tôi từng chút, từng cách ứng xử và giải quyết mọi vấn đề khó khăn.(ảnh minh họa)
Đối với tôi, anh không chỉ là người yêu mà còn là người anh, người bạn thân thiết nữa. Sau này tôi biết được anh có vợ và hai đứa con rất xinh xắn, 1 trai và 1 gái. Anh đã có gia đình như vậy là hạnh phúc rồi, tại sao lại còn yêu tôi, anh tham lam quá. Và tôi biết mình không được phá vỡ gia đình đó nên tôi luôn nói anh phải yêu thương vợ và con nhiều. Tôi chấp nhận là người ở phía sau anh khi anh cần và xem như đó là sự hy sinh cho tình yêu mù quáng phải không?
Còn anh cũng không hứa hẹn với tôi bất cứ điều gì, cũng không nói xấu vợ như những người đàn ông ngoại tình hay làm. Chúng tôi chỉ biết mình yêu nhau, đến với nhau khi cần và sẽ không có kết thúc đẹp. Tuy mới quen mới 6 tháng mà chúng tôi vào nhà nghỉ không biết bao nhiêu lần, mọi người nghĩ tôi xấu xa thế nào cũng được vì chúng tôi vào đó chỉ hôn nhau chứ không có chuyện quan hệ xảy ra.
Có lẽ nói ra mọi người không tin đâu nhưng đó là sự thật và cho tới bây giờ tôi vẫn còn trinh, vẫn tự tin để đến với người khác. Tôi yêu anh nhưng tôi luôn có ý thức phải giữ gìn điều đó vì tôi biết cho anh là sẽ mất tất cả. Còn anh cũng chưa bao giờ ép tôi làm chuyện đó. Anh chỉ hôn nhẹ nhàng rồi ôm tôi thật chặt vào lòng như thế là tôi cảm thấy hạnh phúc rồi.
Đôi khi anh nói “Bé còn phải lấy chồng nữa, anh không muốn mình có thể sung sướng vài phút mà làm bé khổ cả đời được”. Chính như thế tôi lại càng yêu anh, càng muốn được ở gần anh dù là vụng trộm và xấu xa. Nhưng tôi biết cuộc chơi nào cũng phải kết thúc, tôi phải ra đi thôi, phải trả anh về gia đình êm ấm kia có vợ đẹp và con ngoan. Tôi mượn anh như thế là quá đủ rồi nhưng tôi buồn và đau lắm, không dám nói cùng ai.
Tôi cũng sợ có ngày vợ anh biết thì khổ lắm và sợ nhất là cứ tiếp tục gần anh thì tôi không kiềm chế được bản thân mình nữa. Thế là tôi quyết định ra đi, ôm nỗi đau của cuộc tình ngang trái với nỗi nhớ da diết đến cồn cào. Mong anh sống luôn hạnh phúc bên gia đình, và tôi sẽ sớm quên được anh. Thật sự bây giờ tôi muốn các bạn chỉ dẫn cách quên người đó, tôi muốn quên anh để gia đình đó được hạnh phúc, nhưng không biết làm cách nào. Mong mọi người hãy chỉ cho tôi. Tôi xin chân thành cám ơn.
Theo VNE
Phụ nữ hay hoang tưởng về đám cưới?
Phải chấp nhận sự thật vì con gái là thế, gái lớn thì phải lấy chồng.
Bất kì một người phụ nữ nào trước khi lên xe hoa đều vẽ ra trong đầu mình một viễn cảnh, một khung trời mộng mơ, một cung điện nguy nga, nơi ấy xuất hiện một chàng hoàng tử và một cô công chúa trong bộ váy trắng lộng lẫy. Đó là ngày cưới của họ, ngày họ vu quy và trở thành vợ của người đàn ông mà họ yêu thương nhất.
Tôi cũng từng như vậy, đã từng mơ về đám cưới lung linh như trong cổ tích. Người ta lắm tiền nhiều của, đám cưới ở khách sạn 5 sao, cung điện nguy nga, đó là cổ tích. Còn tôi, dù ở nhà hàng bình dân, ở dưới quê hay ở đâu đó, cũng là hạnh phúc lắm rồi. Chỉ cần lấy được người tôi yêu, thế là đủ.
Ngày ấy với người phụ nữ mà nói, đó là ngày trọng đại, quan trọng nhất cuộc đời. Thế nên, phải làm mọi cách cho mình xinh đẹp và rạng rỡ. Tôi đã là cô dâu xinh đẹp nhất rồi, thế nên không còn gì mãn nguyện hơn nữa. Nhưng cái khoảnh khác chú rể tới đón dâu, khoảnh khắc tôi được anh dắt tay ra chào quan viên hai họ, bố mẹ, người thân, bạn bè, tôi lại cảm thấy hụt hẫng vô cùng. Cố gắng nở nụ cười rạng rỡ, nhưng lòng tôi trống trải. Giờ phút tưởng như cổ tích này sẽ nhanh qua thôi, chỉ là thủ tục, chỉ là nghi lễ và hình thức để biến tôi từ con gái thành đàn bà, thành người vợ chăm chồng.
Ngày ấy với người phụ nữ mà nói, đó là ngày trọng đại, quan trọng nhất cuộc đời. (ảnh minh họa)
Sau giây phút ấy, tôi trở về nhà chồng. Nhìn mẹ mà tôi rơi nước mắt. Vậy là bao nhiêu năm nuôi dưỡng con gái khôn lớn trưởng thành, giờ mẹ giao toi cho ngườ khác. Nghĩ lại những tháng ngày được bên mẹ, làm nũng, tôi bỗng thấy nhớ cồn cào.
Tôi sẽ được sống bên người tôi yêu thương, nhưng chẳng thể nào sống trong tình yêu thương trọn vẹn vì phải xa mẹ.
Nhưng phải chấp nhận sự thật vì con gái là thế, gái lớn thì phải lấy chồng. Nếu cứ muốn bên mẹ mãi thì mẹ còn đau lòng hơn thế. Mẹ già rồi, mẹ cũng chỉ chờ ngày con gái đi lấy chồng, xây dựng gia đình với người đàn ông con yêu thì mẹ mới yên tâm. Thế nên, hạnh phúc của tôi cũng là khát khao hạnh phúc của mẹ.
Tôi khóc òa, những giọt nước mắt cứ tuôn trào làm nhòe mắt, trôi hết phấn má trên mặt cô dâu. Ai cũng xúc động vì tôi khóc quá nhiều. Có lẽ, đó vừa là những giọt nước mắt vui mừng vừa là sự lưu luyến khi phải rời xa cha mẹ. Tôi đã tưởng tượng ra đủ cảnh, tôi làm cô dâu rạng rỡ, cười hạnh phúc, tay bắt mặt mừng với bạn bè rồi tung hoa cưới. Nhưng tất cả chỉ là thế. Tôi chỉ theo chồng về làm vợ, thực hiện trách nhiệm của người con dâu.
Rồi đây, tương lai sẽ ra sao, tôi sống như thế nào tôi còn chưa biết. Bao lo lắng trỗi dậy, tôi sợ quá, sợ không làm tròn được trách nhiệm cao cả này. Đó, con gái chỉ nghĩ được tới lúc làm đám cưới, còn sau đó ra sao, sống như thế nào là một chặng đường dài mà không ai nói trước được điều gì. Biết thế nhưng ai cũng vẫn phải đi con đường ấy, vẫn phải lấy chồng và mơ tưởng một tương lai hạnh phúc, một gia đình như cổ tích chỉ có tình yêu đôi lứa. Cứ hi vọng để vui sống vì chẳng ai đánh thuế ước mơ.
Theo Eva
Không dám "yêu" vì chồng bẩn Đang ân ái, cô vợ đã ngồi bật dậy lấy khăn cho chồng lau người rồi mới dám "yêu" tiếp Mỗi lần bạn bè hỏi về chuyện con cái, Long bao giờ cũng trả lời ỡm ờ như thế. Người không hiểu thì lặng thinh ngẫm nghĩ, người hiểu thì lăn ra cười ý nhị. Nhưng ai cũng cho rằng đó là câu...