Vào ngày tân gia, mẹ chồng trao cho tôi món quà “nhẹ tênh”, mở ra, tôi lặng người rồi ôm lấy mẹ bật khóc
Tôi cứ nghĩ mẹ chồng đối xử chẳng tốt với mình. Không ngờ.
Tôi sống cùng với mẹ chồng. Mẹ chồng tôi là người kĩ tính, dùng tiền rất chi li, tính toán từng chút một. Ban đầu tôi không hiểu tính bà nên mua thức ăn, váy áo rất sang chảnh. Thèm gì tôi ăn đó, lên mạng thích gì, tôi đặt mua đó. Đến khi hàng ship về nhiều quá, mẹ chồng lên tiếng nhắc nhở, tôi còn cho rằng mẹ là người quá keo kiệt và nảy sinh ác cảm với bà.
Chồng tôi khuyên, bảo tính mẹ thế nhưng thứ gì đáng chi tiền, mẹ sẽ không suy nghĩ mà chi tiền ra ngay. Có thể do mẹ sống khổ suốt mấy chục năm qua nên mới tính toán như vậy mà thôi. Nhưng do tôi đã dùng tiền thoải mái quen rồi nên bây giờ cần phải tập tiết kiệm lại. Có lần, mẹ chồng gọi tôi xuống, dạy tôi cách tính toán tiền bạc.
Bà còn mua cho tôi một cuốn sổ nhỏ, bảo tôi ghi chép chi tiêu vào sổ rồi cuối tháng xem xét lại, xem mình có phung phí không? Thứ gì đã có vẫn mua tiếp hoặc mua thứ không cần thiết không rồi rút kinh nghiệm. Nhưng tôi không muốn như thế, tôi nghĩ, tiền mình làm ra thì mình được quyền chi tiêu. Vì không hợp nhau nên tôi không nói chuyện nhiều với mẹ chồng.
Mẹ chồng cưng chiều tôi như con gái ruột của bà. (Ảnh minh họa)
Đầu năm nay, mẹ chồng bàn với vợ chồng tôi chuyện xây nhà mới. Khi này, tôi mới hay sống với nhau hơn 2 năm rồi mà tiền tiết kiệm của tôi chưa tới con số 100 triệu. Giờ nghe mẹ bàn cất nhà, tôi lúng túng, ngập ngừng bảo không có tiền. Mẹ chồng nhìn tôi, cười cười: “Chờ vợ chồng cô thì chắc tôi chết cũng chẳng cất được nhà”. Khi mẹ lấy sổ tiết kiệm và vàng ra, tôi há hốc mồm vì không nghĩ mẹ chỉ bán rau ngoài chợ mà lại tiết kiệm được tới cả tỷ đồng.
Video đang HOT
Ở quê, với số tiền đó, mẹ chồng tôi cất một căn nhà khang trang, đầy đủ tiện nghi và nội thất toàn đồ gỗ. Chính tôi cũng sốc, không nghĩ rằng mẹ chồng mình lại chi tiền mua toàn đồ xịn, đồ sang trọng đắt tiền để trang trí trong nhà. Tôi còn nghĩ, chắc căn nhà này sau này tôi chẳng có phần đến. Nếu có cho, chắc mẹ chồng cũng chỉ cho chồng tôi mà thôi.
Không ngờ khi tổ chức tiệc tân gia, mẹ chồng tặng tôi một món quà nhẹ tênh. Tôi ngạc nhiên lắm. Mở ra, tôi càng lặng người đi. Là một cuốn sổ đỏ. Mẹ chồng nắm lấy tay tôi, hiền hậu nói rằng: “Mẹ chỉ có mỗi vợ chồng con. Căn nhà này coi như quà mẹ tặng con dâu mẹ. Chỉ mong con mau sinh cho mẹ thằng cháu nội cho vui nhà vui cửa. Mẹ coi con như con gái, mẹ mong con hãy thương mẹ như mẹ ruột”. Tôi nghe từng lời từ ruột gan mẹ chồng mà bật khóc, ôm chầm lấy mẹ.
Giờ tôi đang mang thai. Mẹ chồng cưng chiều tôi như con gái ruột của bà. Ngẫm lại, tôi hối hận vì suy nghĩ trước đây của mình quá. Tính ra, tôi mới thật là nhỏ nhen, ích kỉ trong lòng. Tôi sẽ cố gắng thương yêu để chuộc lỗi với mẹ chồng. Ngẫm, tôi thật may mắn phải không mọi người?
Theo N.T.M.H/Báo Tổ quốc
Bị chồng đuổi về nhà mẹ đẻ, vợ trẻ nuốt nước mắt bỏ đi nhưng phút cuối mẹ chồng giữ lại và đưa ra một tuyên bố làm xoay chuyển tình thế
Sáng nay ngủ dậy, chồng em la đau đầu rồi bắt vợ phải vắt nước cam, bóp chân tay cho anh.
Tức quá nên em cáu vài câu, thế mà chồng em nổi giận và nói không biết thông cảm cho chồng đang bị ốm. Nói qua nói lại, chồng em chỉ tay: "Thôi, cô về nhà cô luôn đi".
Có thể em không phải một người vợ đảm, cũng chưa đạt đến mức con dâu ngoan hiền như nhiều bà mẹ chồng mong muốn. Em chỉ cảm thấy mình chắc chắn là một người may mắn. May mắn khi lấy được người chồng yêu vợ và mẹ chồng cũng vô cùng tâm lý.
Mẹ chồng em từng nói bà rất muốn có con gái. Khổ nỗi sau khi sinh chồng em, bà không thể mang thai một lần nào nữa. Có con dâu về nhà, mẹ chồng em cũng nói thẳng: "Mẹ rất vô tư và cũng dễ tính. Con về ở với mẹ, không cần phải lo vấn đề mẹ chồng nàng dâu".
Lúc đầu em còn ngờ vực trước lời khẳng định đó. Nhưng càng về sau, em càng thấy mẹ chồng của mình là một người mẫu mực. Bà không hề bênh con trai độc nhất của mình. Mỗi lần thấy con trai và con dâu cãi nhau, mẹ chồng em lại nói: "Đàn ông rộng lượng, nhường vợ một chút có sao đâu".
Càng về sau, em càng thấy mẹ chồng của mình là một người mẫu mực. Ảnh minh họa: Internet
Thế là chồng em lại phải nhượng bộ. Còn bản thân em cũng qua đó mà tôn trọng bà nhiều hơn. Nửa năm sống cùng mẹ chồng, em và bà ngày càng gắn kết hơn. Thậm chí ra ngoài nếu gặp người lạ, mọi người sẽ nghĩ em và mẹ chồng là mẹ con ruột.
Chuyện ngày hôm qua càng làm em quý mẹ chồng. Tối qua chồng em có buổi liên hoan ở công ty. Trước đó em đã dặn về sớm, vậy mà 12 giờ đêm anh mới ngất ngưởng về nhà. Đã vậy người còn nồng nặc mùi rượu.
Sáng nay ngủ dậy, chồng em la đau đầu rồi bắt vợ phải vắt nước cam, bóp chân tay cho anh. Tức quá nên em cáu vài câu, thế mà chồng em nổi giận và nói không biết thông cảm cho chồng đang bị ốm. Nói qua nói lại, chồng em chỉ tay: "Thôi, cô về nhà cô luôn đi".
Sợ mẹ lên cơn đau tim, anh rối rít: "Thôi, con biết lỗi rồi, mẹ đừng giận nữa". Ảnh minh họa: Internet
Bản thân em là người có lòng tự trọng khá cao. Nghe chồng nói vậy, em cũng giận dỗi thu xếp đồ đạc để về nhà bố mẹ đẻ. Thấy con dâu soạn đồ, mẹ chồng em hỏi chuyện rồi xuống phòng khách lấy lên cây chổi lông gà. Vừa đánh con trai, bà vừa nói: "Sao hả, đi uống rượu về không biết xin lỗi còn bắt vợ hầu à? Tôi nói cho anh biết, một là xin lỗi vợ anh, 2 là ra đường".
Xưa đến nay chồng em rất thương mẹ. Sợ mẹ lên cơn đau tim, anh rối rít: "Thôi, con biết lỗi rồi, mẹ đừng giận nữa". Lát sau khi tỉnh rượu, anh mới ôm em xin lỗi và hứa sẽ không như vậy. Thật ra em biết chồng mình không phải người nát rượu. Nhưng vẫn phải cứng rắn để anh chừa hẳn. Cũng may có mẹ chồng luôn đứng về phía em, từ nay em sẽ chẳng sợ bị ai bắt nạt nữa.
Trần Hạnh (Hà Nội)
Theo phunusuckhoe.vn
Tha thứ được không? Tôi thức dậy và nhìn thấy bên gối mình là tờ giấy có chữ Tha Thứ. Nước mắt tôi tuôn trào, đắng cay và cả nhẹ nhõm. Ban tổ chức phát mỗi người một túi đựng đầy mẩu nhôm hình tròn như đồng xu và có ghi mệnh giá lớn nhỏ. Người tham gia sẽ sử dụng những mẩu nhôm này như tiền...