Vào khách sạn, bạn gái đã mặc áo ngủ vẫn còn nhăn mặt bỏ chạy!
Bạn gái lấy váy ngủ trong túi và đi vào phòng tắm. Trước khi đóng cửa lại, cô ấy còn nháy mắt với tôi.
ảnh minh họa
3 tháng trước, tôi quen một cô gái rất mạnh bạo, có cá tính và rất sành điệu. Gặp nhau được vài lần thì cô ấy trở thành bạn gái của tôi nhờ một câu nói: “Nếu anh mua cho em cái điện thoại 18 triệu này, em sẽ trở thành bạn gái của anh”.
Tuy bề ngoài tôi cao to, vẫn được bạn bè khen là đẹp trai, nhưng tôi lại ít nói và thường nhát gan khi đối diện con gái. Vì thế mà mãi tới 25 tuổi, nhờ một chiếc điện thoại, tôi mới có bạn gái.
Nhưng cô gái mới quen này khiến tôi phải nhìn bằng con mắt khác. Cô ấy rất mạnh dạn, đi chơi với nhau mà cô ấy luôn ôm eo hoặc tìm cách sờ soạng tôi. Là đàn ông, lại được bạn gái chủ động như thế, tôi rất vui thích.
Cô ấy cũng thoải mái cho tôi “khám phá”, vì thế mà chúng tôi chỉ mong đưa nhau đến quán cà phê tình nhân, rạp chiếu phim hay chỗ nào kín đáo riêng tư để ôm hôn nhau.
Đến khi kỷ niệm yêu nhau được 2 tháng, tôi thử rủ cô ấy vào khách sạn. Cứ đánh tiếng thế thôi, còn nếu cô ấy từ chối tôi cũng không đòi hỏi. Nào ngờ, cô ấy “ok” luôn. Tôi hơi choáng vì cô ấy nhận lời nhanh đến vậy nên hỏi đi hỏi lại cô ấy rằng: “Đến khách sạn đấy nhé, đến là không có chuyện về không đâu”. Cô ấy cười nói: “Làm như em ngốc lắm không bằng”.
Video đang HOT
Vậy là quyết định. Tối đó, tôi đón cô ấy bằng taxi, đến thẳng một khách sạn nằm khuất trong ngõ sâu. Vừa đóng cửa phòng, em đã ôm hôn tôi tới tấp. Sự chủ động của em khiến tôi hiểu em đã làm việc này rất nhiều lần. Nhưng tôi không ghen, vì đã là quá khứ rồi.
Vừa hôn, cô ấy đưa tay cởi áo tôi. Tôi cũng để mặc cô ấy cởi. Xong áo, cô ấy lại thò tay xuống tháo thắt lưng giúp tôi rồi lôi tụt quần tôi xuống. Đúng lúc đó, khi tôi vẫn đang mê mẩn thì tôi thấy cô ấy nhìn xuống dưới, nhăn mặt rồi thốt lên “eo ôi”.
Ngay lập tức, tôi cảm thấy tổn thương ghê gớm. Tôi không biết hai từ “eo ôi” ấy có ý nghĩa gì, nhưng bản thân tôi suýt trở thành “người tàn phế” vì ý nghĩ cô ấy chê bai cơ thể mình.
Tự tôi nhận thấy mình không kém cỏi. So với bạn bè đồng lứa thì tôi phát triển khá tốt. Những năm sinh viên, tôi theo đuổi sự nghiệp nên không yêu đương. Nhưng không có nghĩa là tôi không tò mò xem tranh ảnh phim phèo về những thứ mà đàn ông luôn quan tâm đấy. Tôi cũng từng mơ mộng, ao ước giống như bao người khác, có một người bạn gái, người vợ yêu mình, hiểu mình và hòa hợp khoản đó với mình.
Quay trở lại ngày hôm đó, khi cô ấy thốt lên câu chê bai ấy xong, nhìn thấy mặt tôi như chết đứng. Cô ấy cười vỗ vỗ mặt tôi rồi bảo, để em đi tắm. Rồi bạn gái lấy váy ngủ trong túi và đi vào phòng tắm. Trước khi đóng cửa lại, cô ấy còn nháy mắt với tôi.
Trong lúc chờ cô ấy tắm, mặc dù có chút buồn bã nhưng tôi vẫn lôi điện thoại ra chơi. Khoảng 10 phút sau, bạn gái đi ra, trên người chỉ mặc một chiếc áo ngủ bằng ren mỏng mà cô ấy đã chuẩn bị từ trước. Nhìn thân hình nửa kín nửa hở ấy, tôi đã máu nóng dâng trào rồi.
Người yêu lấy tay đẩy đẩy tôi vào phòng tắm. 25 năm trong đời, đó là lần tôi tắm kỹ nhất. Đến khi đi ra, vì muốn gây dựng ấn tượng là một người từng trải, tôi chỉ quấn chiếc khăn tắm, để lộ bộ ngực cũng được coi là vạm vỡ vì chăm chỉ tập thể hình của mình.
Thế nhưng tôi chẳng có cơ hội để khoe, vì cô ấy đã “biến mất” khỏi căn phòng. Tôi ngơ ngác nhìn quanh xem có phải bạn gái định gây bất ngờ cho tôi bằng cách đứng ẩn nấp đâu đó không, nhưng tìm quanh quất cũng chẳng có ai. Không nhìn thấy chiếc túi của cô ấy nữa thì tôi biết cô ấy đã bỏ đi thật rồi.
Hôm đó, tôi đã ngồi lặng trong phòng khách sạn tới hơn hai tiếng đồng hồ rồi mới trả phòng ra về. Tôi không hiểu vì sao bạn gái lại bỏ trốn như vậy.
Vì việc này mà suốt thời gian gần đây tôi buồn và tự ti vô cùng. Tôi muốn gọi điện cho cô ấy để hỏi xem vì sao lại đối xử với tôi như vậy nhưng không đủ can đảm. Tôi buồn và chán nản quá!
Theo blogtamsu
Tôi và người tình già không đi quá giới hạn khi vào khách sạn
Hôm em gặp tôi ở khách sạn là tôi đưa cô ấy đến đó nghỉ ngơi một chút, chúng tôi không làm gì. Em đừng nghĩ ai vào khách sạn cũng để quan hệ.
ảnh minh họa
Chào các bạn, tôi từng là bạn trai của tác giả bài "Bạn trai huỷ hôn để đến với người tình già giàu có". Hôm nay tôi muốn gửi thư này tới bạn gái cũ.
Chào em, sau gần một năm tôi nghĩ chuyện tình cảm của hai đứa đã chấm hết, không tin là thời gian vừa qua em vẫn chưa chấp nhận được mà lên đây kể lể rồi để thiên hạ ném đá tôi. Em nghĩ gì khi viết lên những điều như vậy? Họ không phải chỉ cười mình tôi mà còn cả em nữa, em tự vạch áo cho mọi người xem lưng, còn tôi thì mang tiếng khắp cả nước. Những người không quen thì tôi cũng chả buồn quan tâm, nhưng em có biết nhờ em mà giờ công ty tôi ai cũng biết câu chuyện này, một người biết thì 10 người biết, miệng đời mà em.
Em nói tôi hay than thân trách phận nhưng tôi lại cảm thấy em mới là con người như thế. Em nghĩ gì và được gì khi để mọi người biết câu chuyện này. Thật ra giữa tôi và em có một khoảng cách quá lớn, tôi học hành không đủ cao như em, không biết nhiều ngoại ngữ như em, không có công việc đáng mơ ước như em, cái tôi có chỉ là sự chân thành. Em nói tôi coi trọng tiền bạc? Thời buổi này thử hỏi xem ai không coi trọng tiền bạc? Trong cuộc sống hay hôn nhân gia đình, tiền chiếm đến 70% sự sống còn hay hạnh phúc, em không biết hay nghĩ ai cũng như em khi lương tính bằng đô, nên không phải suy nghĩ vấn đề tiền bạc?
Thời điểm quen em, mẹ tôi bệnh liên tục, em biết rõ điều này, lương của tôi cũng vừa đủ lo cho bản thân và cho mẹ. Rồi trong quá trình quen em, tôi luôn trong tình trạng cháy túi, mỗi lần đi ăn cùng em hay bạn bè em tôi luôn sợ không kham nổi bởi em và các bạn đều chọn những địa điểm tôi chưa từng bước chân vào, những chỗ quá xa xỉ với tôi. Vì yêu, tôi gắng cày để chiều lòng em, còn em nói khi nào chỉ có hai đứa thì em luôn trả tiền. Tôi biết em tốt, không chê tôi nghèo, sợ tôi ngại, chính vì điều đó nên tôi yêu em và muốn lấy em.
Em nói tôi chạy theo tình già phản bội em? Sao em không nghĩ tôi và cô ấy đã quen trước khi tôi yêu em? Vì yêu em nên tôi đã nói lời chia tay với cô ấy. Thỉnh thoảng chúng tôi có gặp lại nhưng tuyệt đối không đi quá giới hạn. Trong tình yêu tôi không quan trọng tuổi tác, nên em đừng đem ra so sánh già hay trẻ. Hôm em gặp tôi ở khách sạn là tôi đưa cô ấy đến đó nghỉ ngơi một chút nhưng chúng tôi không hề làm gì. Em đừng nghĩ cứ ai vào khách sạn là chỉ để quan hệ. Em không hỏi đầu đuôi như thế nào, im lặng một cách đáng sợ. Rồi cô bạn thân của em la toáng lên cứ như là tôi phản bội cô ta chứ không phải em. Lúc đó vì nể em nên tôi bỏ qua rồi đi về, nếu đó không phải bạn thân của em thì chắc tôi đã cho cô ta vài cái tát cho tỉnh.
Tôi quen và yêu em cũng luôn bị mang tiếng là đào mỏ, nhưng mọi người đâu có biết em có gì đâu để cho tôi đào. Gia đình em cũng bình thường, không thuộc hạng danh gia vọng tộc, em cũng chả phải tiểu thư khuê các gì, vậy tôi đào cái gì? Chẳng qua em học giỏi, có công việc ổn định, lương khá hơn tôi nên mọi người cứ nghĩ tôi đào mỏ em. Hồi trước tôi quen cô ấy cũng bị mang tiếng là đào mỏ, quen em tôi gặp nhiều áp lực hơn cô ấy. Giữa tôi và cô ấy hầu như không có khoảng cách giống như tôi và em, các con của cô ấy rất quý tôi, không phải như gia đình em luôn xem trọng học thức, coi tôi không ra gì.
Em thì quá vô tư, suy nghĩ đơn giản, không nhận ra chia tay em rồi tôi tốt hơn trước rất nhiều hay sao? Tôi muốn rủ em đi ăn một bữa sang trọng do chính tôi trả tiền, em không phải rất ngạc nhiên sao? Hay trong đầu em cũng nghĩ tôi không bao giờ bằng em, lương tài xế vài ba đồng không đủ đến những nơi như thế? Em còn quá trẻ để nhận thức cuộc sống này tiền rất quan trọng, em chỉ nghe một phía mà không biết được đằng sau đó nếu như là họ thì họ sẽ giải quyết thế nào.
Cô ấy giúp tôi rất nhiều và tôi cũng nói mình sắp lấy vợ, ngày hôm đó là ngày cuối cùng chúng tôi gặp nhau. Em không hỏi rõ nguyên nhân đã kết luận rồi bạn em thì nhảy ầm ầm lên đòi đánh cô ấy. Xin lỗi em, nếu bạn em mà làm vậy thật tôi cũng không để yên cho cô ta, em đọc được thì chuyển lời cho tôi nhé. Còn em, hãy xem như chuyện của chúng ta đã đi vào dĩ vãng, đừng gợi lại làm gì. Em còn trẻ, học cao giao tiếp rộng rãi rồi sẽ tìm được người yêu em. Con người tôi chỉ có vậy, em đừng nhớ hay nhắc đến tôi nữa. Chào em!
Theo VNE
Bạn trai đòi kiện tôi ra tòa sau khi 3 năm bỏ chạy vì biết tin tôi có bầu Sau 3 năm, khi biết tôi vẫn sinh đứa trẻ đó, bạn trai cũ quay lại đòi kiện tôi ra tòa... Vậy là tôi đã trở thành một người mẹ đơn thân khi tròn 23 tuổi. (Ảnh minh họa) Chào cả nhà, Thời gian gần đây, tôi thật sự bế tắc, chỉ 1 cuộc gặp mặt sau 3 năm mà làm cuộc sống...