Vang mãi bản anh hùng ca Khe Sanh
Những ngày tháng 7, người dân huyện Hướng Hóa, Quảng Trị lại sôi nổi không khí kỷ niệm chiến thắng Khe Sanh. Chiến thắng Khe Sanh 45 năm về trước đã đập tan một ý đồ ngông cuồng và ngoan cố của giặc Mỹ tại chiến trường Đường 9 – Quảng Trị…
Cách đây 45 năm, quân dân ta đã đoàn kết một lòng và đã giành chiến thắng vang dội trong chiến dịch đường 9, phá vỡ tuyến hàng rào điện tử của địch ở Tà Cơn – một căn cứ quân sự trọng yếu, góp phần đập tan âm mưu mở rộng chiến lược “Chiến tranh cục bộ” của Mỹ – Ngụy. Những địa danh như đường 9 – Khe Sanh, sân bay Tà Cơn, căn cứ Làng Vây…đã đi vào lịch sử như một khúc tráng ca chói lọi.
Treo cờ hoa, băng rôn nhân kỷ niệm giải phóng Khe Sanh
Vùng đất “chết” hồi sinh
Từ đường 9, chúng tôi rẽ theo đường Hồ Chí Minh nhánh Tây khoảng 3 km để đến Sân bay Tà Cơn. Trong chiến tranh, nơi đây từng là căn cứ điểm quân sự trọng yếu của Mỹ – Ngụy ở Khe Sanh. Ấy vậy, cũng chính nơi này quân ta đã đập tan âm mưu leo thang chiến tranh của Mỹ – Ngụy, phá vỡ tuyến phòng ngự được xây dựng kiên cố, hiện đại bậc nhất miền Trung, được ví như “Điện Biên Phủ thứ 2″ ở Việt Nam để buộc địch phải rút quân, giải phóng một vùng đất đai rộng lớn.
Một số loại bom Mỹ – Ngụy sử dụng trong chiến dịch đường 9
Du khách đến tham quan Sân bay Tà Cơn
Đến Tà Cơn, Khe Sanh, người ta như sống lại một thời kỳ oanh liệt, hào hùng, nơi được ví như là “mảnh đất chết” ở phía Tây Quảng Trị. Sau chiến tranh, người dân Khe Sanh, Hướng Hóa đã bắt tay vào xây dựng lại quê hương. Mỗi tấc đất, mỗi gốc cây là biết bao xương máu của những người con đất Việt đã ngã xuống vì nghĩa lớn. Trải qua biết bao sự hy sinh và chết chóc, Khe Sanh bây giờ là một vùng đất đai trù phú, bạt ngàn cà phê.
Ông Lê Xuân Huấn, một người dân từ mảnh đất Quảng Bình xa xôi lên đây lập nghiệp nói: “Hồi nớ tôi cùng vợ, con lên đây khai khẩn đất đai làm ăn, mảnh đất này vẫn còn là nơi hoang hóa, cỏ dại mọc um tùm, mỗi tấc đất là biết bao bom, đạn của của kẻ thù rải xuống vẫn còn nguyên ngòi nổ. Qua một thời gian dài cải tạo, ban đầu thì trồng màu để vừa ổn định cuộc sống, vừa có lương thực để chăn nuôi, nâng cao thu nhập, nhưng quần quật mãi cũng không đủ ăn. Về sau thực hiện chủ trương trồng cây cà phê, hiệu quả mang lại cao hơn hẳn. Nhờ có cây cà phê mà vợ chồng tôi đã xây được nhà, sắm được xe để có phương tiện đi lại và phục vụ sản xuất”. Không riêng gì ông Huấn mà biết bao người dân Hướng Hóa, Quảng Trị cũng đã có cuộc sống khấm khá nhờ cây cà phê.
Ngày nay, mảnh đất này đã thực sự “thay da, đổi thịt”, có rừng cà phê xanh ngút ngàn, nhà cao tầng mọc lên san sát. Đặc biệt, huyện Hướng Hóa có Cửa khẩu Quốc tế Lao Bảo, nơi giao lưu thương mại tiềm năng của cả miền Trung, cửa ngõ quan trọng thông thương với các nước bạn Lào, Thái Lan. Tuyến đường 9 xưa kia là nơi vận chuyển lương thực, vũ khí, đạn dược…phục vụ chiến tranh thì nay lại trở thành con đường huyết mạch vận chuyển hàng hóa của hành lang kinh tế Đông – Tây.
Hướng Hóa cũng là huyện lỵ duy nhất của tỉnh Quảng Trị có 2 thị trấn: Lao Bảo và Khe Sanh. Với bàn tay tác động của con người, trong tương lai gần vùng đất này sẽ trở nên giàu có.
Sống lại quá khứ hào hùng
Video đang HOT
Những ngày này, người dân huyện Hướng Hóa đang sục sôi kỷ niệm 45 năm chiến thắng Khe Sanh, giải phóng Hướng Hóa. Nhiều hoạt động kỷ niệm đã được Ban tổ chức chuẩn bị khá kỹ lưỡng. Trong số đó, chương trình “Khe Sanh 1968 – Sức mạnh Việt Nam” đang được ê kíp của Đài truyền hình Việt Nam dàn dựng khá công phu và sẽ được phát sóng trực tiếp trên kênh VTV1 vào tối 7/7, nhằm tái hiện lại một thời kỳ oanh liệt.
Nhiều phương tiện chiến tranh hiện đại Mỹ – Ngụy sử dụng vào chiến dịch
Cùng hệ thống hầm hào, công sự
Bên cạnh đó, hàng vạn Cựu chiến binh từng tham gia chiến dịch giải phóng Khe Sanh, Hướng Hóa hiện đang sống và làm việc trên khắp mọi miền đất nước cũng trở về đây dâng những nén nhang tưởng nhớ đến đồng đội của mình đã ngã xuống.
Bảo tàng chiến thắng đường 9 – Khe Sanh tại Sân bay Tà Cơn, nơi sẽ diễn ra lễ kỷ niệm trọng đại này cũng đang được các nghệ nhân hoàn tất khâu cuối cùng của việc tôn tạo để khách đến dự lễ có cơ hội tham quan, tìm hiểu về quá khứ.
Quân giải phóng liên tục phản công (Ảnh Tư liệu)
Quân Mỹ tháo chạy sau thất bại (Ảnh Tư liệu)
Nhắc đến Khe Sanh, người ta không thể quên được chiến tích 170 ngày đêm vây lấn Khe Sanh, Quân đội Việt Nam đã đánh thắng Quân đoàn III TQLC và Sư đoàn Không Kỵ số 1 Mỹ, diệt 11.900 quân Mĩ và Việt Nam Cộng hòa (trong đó có hơn 10 ngàn lính Mỹ), phá hủy 197 máy bay, 78 xe tăng, xe thiết giáp, 46 khẩu pháo, 50 kho đạn, giải phóng một địa bàn rộng lớn phía tây tỉnh Quảng Trị với 1 vạn dân, phá vỡ một mảng tuyến phòng ngự thép.
Chiếc máy bay bị quân ta bắn rơi
Du khách thăm Bảo tàng chiến thắng đường 9 tại Tà Cơn
Biểu tượng chiến thắng ở căn cứ Làng Vây
Thắng lợi của chiến dịch này đã đập tan một ý đồ ngông cuồng và ngoan cố của giặc Mỹ tại chiến trường Đường 9 – Quảng Trị, buộc chúng phải chịu thất thủ tại Khe Sanh. Sau chiến tích này, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã gửi điện khen: “…thắng lợi Khe Sanh tỏ rõ mưu lược và sức mạnh vô địch của quân, dân và cán bộ ta, góp phần vào thắng lợi to lớn của toàn miền Nam… mở đường cho những thắng lợi to lớn hơn nữa…”.
Theo Dantri
Cuộc hội ngộ của hai phóng viên chiến trường
Họ là hai phóng viên chiến trường nổi tiếng một của báo Quân Đội Nhân Dân, một của hãng tin AP. Những ngày tháng 4 lịch sử này, họ đã có cuộc hội ngộ xúc động ở thành cổ Quảng Trị.
Hai con người tài năng, khiêm nhường và từng đi qua chiến tranh ấy là ông Đoàn Công Tính và Nick Út. Chẳng cần phải giới thiệu nhiều về họ. Bởi chỉ cần nhắc đến tên bức ảnh "Em bé Napalm", cả thế giới đều biết đó là tác phẩm của Nick Út. Và khi nhắc đến loạt ảnh về 81 ngày đêm Thành Cổ ác liệt năm 1972, chiến trường Đường 9 - Khe Sanh, hẳn người ta không thể quên tay máy lừng danh Đoàn Công Tính.
Đoàn Công Tính (phải) và Nick Út tại di tích lịch sử trường Bồ Đề
(thị xã Quảng Trị, Quảng Trị)
Ký ức chiến tranh
Những ngày đầu tháng 4, khoảnh khắc chỉ còn cách vài ngày nữa là đất nước kỷ niệm ngày thống nhất, nhờ sự sắp xếp, tổ chức của Quỹ hoài niệm chiến trường xưa và đồng đội, Nick Út và Đoàn Công Tính đã có chuyến "trở về" xúc động ở Thành Cổ Quảng Trị. Vẫn với chiếc máy ảnh kè kè bên người nhưng bây giờ họ không còn là những chàng trai trẻ, xông xáo giữa đạn bom mà là hai người đàn ông lớn tuổi, tóc hoa râm với những ánh nhìn xa xăm chiêm nghiệm. Họ sánh bước cùng nhau, như những người bạn vong niên trên những con đường rợp bóng cây của thị xã Quảng Trị. Những nơi họ đến thăm là những nơi ghi dấu chiến tranh đến tận bây giờ: Thành Cổ, trường Bồ Đề, nhà thờ Trí Bưu... Kí ức tháng năm cũ như đang ùa về theo từng bước đi của họ.
"Từ trong sâu thẳm, chúng tôi muốn cảnh báo cho loài người tránh xa chiến tranh, chúng tôi không muốn con người bắn giết nhau"
Nhiếp ảnh gia Đoàn Công Tính
Với Nick Út, những câu chuyện về cái thời phải làm việc giữa điều kiện cái sống và cái chết cận kề luôn ám ảnh ông. Nhiều năm xa Việt Nam, ông vẫn giữ được giọng miền Nam gần gũi, cách diễn đạt hết sức súc tích và hấp dẫn.
Trong muôn vàn chuyện cũ, điểm nhấn vẫn là câu chuyện về bức ảnh "Em bé Napalm" Phan Thị Kim Phúc. Ông kể, đó là một ngày tháng 6.1972, Nick Út theo chân một sư đoàn của quân đội miền Nam về Trảng Bàng (Tây Ninh). Đoàn báo chí đi rất đông và trong ngày ông đã chụp rất nhiều ảnh. Toan quay lại thì ông bất ngờ phát hiện một em bé trần truồng vừa chạy trên đường vừa la thất thanh, đó là Phan Thị Kim Phúc.
Sau một thoáng kinh hãi, Nick Út vội giơ máy ảnh, chụp liên tục. Ngoài công việc của một phóng viên, Nick Út còn là một con người thiện tâm, ông đã không bỏ rơi "nhân vật" của mình mà mượn tấm áo khoác lên người cô bé rồi chở thẳng đến bệnh viện tại Củ Chi. "Ban đầu người ta từ chối tiếp nhận vì bệnh viện này đã quá tải, tôi đã phải dùng đến thẻ phóng viên để gây áp lực cho họ cấp cứu", Nick Út nói.
Theo phóng viên của hãng tin AP thì chụp ảnh là một chuyện, còn chuyển ảnh đi lại là chuyện khác. Bởi sau khi rửa ảnh, ông mang đến cho một biên tập viên của văn phòng AP tại Sài Gòn và người này đã định từ chối. Tuy vậy, vị lãnh đạo của văn phòng đã nghĩ ngược lại, ông ta yêu cầu gửi gấp về trung tâm. Sáng hôm sau, tấm ảnh "Em bé Napalm" lên trang bìa tờ New York Times, nhiều tờ báo khác trên thế giới dẫn lại cũng đăng trang bìa.
"Tấm ảnh đó đã gây xúc động cho nhiều người và dấy lên một làn sóng phản chiến mạnh mẽ trong nước Mỹ và trên toàn thế giới. Đến nay nhiều người vẫn cho rằng đó là một trong những tấm ảnh có tính ám ảnh về chiến tranh Việt Nam. Cũng nhờ tấm ảnh này, Kim Phúc đã được rất nhiều bác sĩ giỏi quan tâm, cô thoát chết và về sau làm được rất nhiều điều lớn lao", Nick Út kể.
Đoàn Công Tính (phải) và Nick Út tại Khe Sanh (H.Hướng Hóa, Quảng Trị)
Ký ức về chiến tranh của nhiếp ảnh gia Đoàn Công Tính không kém phần dữ dội. Những nơi ông tác nghiệp trong chiến tranh chỉ cần nhắc tên đã đủ thấy sự khốc liệt. Là phóng viên hiếm hoi lọt vào "chảo lửa" Thành Cổ Quảng Trị, Đoàn Công Tính đã có những bức hình tái hiện lại cuộc chiến đấu 81 ngày đêm của mùa hè năm 1972 không thể chân thật hơn.
Thăm lại nơi được ví là "nấm mồ chung" bên dòng Thạch Hãn, cựu phóng viên tờ Quân Đội Nhân Dân đã không giấu được xúc động: "Cuộc chiến đấu trong Thành Cổ vô cùng gian nan khốc liệt, không một giây phút nào bom đạn ở đây ngừng rơi, bao nhiêu chiến sĩ vượt sông vào mặt trận thì có bấy nhiêu người hy sinh. Tuy nhiên, giữa cái khốc liệt đấy, tôi thấy tinh thần lạc quan, vui tươi, hồn nhiên của người lính sau mỗi trận đánh, và niềm hạnh phúc khi đọc những lá thư từ hậu phương".
Và Đoàn Công Tính đã ghi lại được những khoảnh khắc không thể quên: Nụ cười bên Thành Cổ Quảng Trị, Nắng dưới lòng đất, Đánh chiếm căn cứ Đầu Mầu, Tình đồng đội... Người ta nói, ông đã cho nhiều người trên khắp thế giới biết về một "góc nhìn khác" của chiến tranh.
Cảm nhận về hòa bình
Đoàn Công Tính và Nick Út đã có nhiều lần đi riêng lẽ về thăm Quảng Trị, hai ông cũng đã gặp nhau vài lần nhưng đây là lần đầu tiên họ hội ngộ ở Thành Cổ. Cảm nhận được sự đổi thay của mảnh đất này sau chiến tranh, Nick Út đã không khỏi xúc động. Ông kể cách đây hơn 40 năm, có đến Quảng Trị trên một chiếc xe tăng của quân đội miền Nam. Ngày đó, ông chỉ thấy đạn bom, người chết, người chạy loạn, những ngôi nhà loang lổ, những mảnh đất bị xới tung. Nhưng nay, ngoài di tích trường Bồ Đề vẫn còn để nguyên trạng trong đổ nát, thị xã Quảng Trị đã thay đổi đến bất ngờ.
Một tuần sau cuộc gặp xúc động ấy, trao đổi với phóng viên, nhiếp ảnh gia Đoàn Công Tính khẳng định: "Tôi và Nick Út không hề xa lạ, từng lăn lộn trong chiến tranh, cùng là phóng viên, chúng tôi như đã đồng cảm và khâm phục nhau dù gặp gỡ không nhiều. Nick Út đã để lại nhiều ấn tượng trong tôi, anh ấy có những tác phẩm lớn và có đóng góp cho sự nghiệp thống nhất nước nhà. Ai đó từng nói, trong chiến tranh, một tác phẩm báo chí tốt có sức mạnh bằng cả một sư đoàn, Nick Út đã làm được điều đó".
Nick Út trò chuyện về chiến tranh tại Khe Sanh (H.Hướng Hóa, Quảng Trị)
Theo ông Tính, những tác phẩm của ông và Nick Út dù phản ánh về chiến tranh nhưng cũng chính là giúp chấm dứt chiến tranh. "Từ trong sâu thẳm, chúng tôi muốn cảnh báo cho loài người tránh xa chiến tranh, chúng tôi không muốn con người bắn giết nhau", ông Tính nhấn mạnh.
"Chủ trương của chúng ta thời chiến là hòa hợp dân tộc. Nhưng giai đoạn đầu sau chiến tranh, chúng ta đã phạm phải một số sai sót nên đẩy một bộ phận nào đó tránh xa Việt Nam. Bây giờ chúng ta vẫn còn nhiều khó khăn, ngọn cờ hòa hợp dân tộc cần phải giương cao lại, cùng bỏ qua hận thù để vượt qua tất cả. Nếu là hòa hợp dân tộc chân chính thì không có gì phải e ngại", cựu phóng viên chiến trường Đoàn Công Tính chia sẻ.
Theo ANTD
Xử lý đạn, mìn ở hầm bom "khủng" Ngày 26/3, Đội rà phá bom mìn lưu động tỉnh Quảng Trị cho biết, đơn vị đã hoàn tất quá trình xử lý 619 quả đạn, mìn các loại từ hầm bom "khủng". Như Dân trí đã đưa tin vào ngày 22/3, một người dân khi đi lấy nhựa thông đã phát hiện 3 quả đạn tại đồi thông ở khóm 3A, thị...