Vâng, em là cave chỉ biết dâng tiền cho anh!
Em không đi chơi với bạn bè chỉ vì tiết kiệm gửi tiền cho anh. Thậm chí em còn lợi dụng cả những gã đàn ông khác để kiếm tiền đưa cho anh. Để rồi một ngày anh nói em giống một con cave.
(ảnh minh họa)
Tốt nghiệp cấp 3, em lên Hà Nội học một trường Cao đẳng và cũng chia tay với mối tình đầu, mối tình trong sáng hồn nhiên của tuổi học trò mà ai cũng bảo đó là mối tình đẹp nhưng khó thành. Từ đó em khó mở lòng với bất cứ ai, lặng thầm và chôn kín trong tim mối tình ấy
Và rồi anh đã đến bên em, thật tự nhiên và nhẹ nhàng. Cũng như bao người con trai khác, em không hề để ý và quan tâm tới anh. Cho đến một ngày em cũng nhận ra và đồng ý làm bạn gái Tuấn chỉ để lấp khoảng trống trong lòng mình. Anh biết điều đó nhưng vẫn kiên trì và đến với em, mong muốn được khám phá con người lặng lẽ của em.
Video đang HOT
Em cảm động và biết ơn anh vì điều ấy, anh đã ở bên em, lắng nghe những tâm sự vui buồn của em. Và em đã nhận ra mình yêu anh từ lúc nào không biết. Sự thiếu vắng anh khiến em buồn tê tái, trống trải và cô đơn biết nhường nào. Em yêu anh hơn bất cứ thứ gì trên đời. Em không phải là một người dễ dãi nhưng đã trao thân cho anh để chứng minh tình yêu của mình, tin vào những lời ong bướm, đường mật của anh. Vậy là 18 tuổi, em không còn là một cô gái trong trắng. Những tưởng sau đó anh sẽ yêu và tin tưởng em hơn. Nhưng sự thật đến với em một cách bất ngờ khiến em ngạt thở.
Lúc em có được hi vọng vào tình yêu, vào một tương lai tươi sáng thì anh lại chà đạp và coi rẻ tình yêu em dành cho anh. Yêu anh hơn bất cứ thứ gì, em làm tất cả mọi việc để được bên anh, để anh được vui vẻ. Nhưng em dần nhận ra một sự thật phũ phàng. Anh chỉ gọi cho em khi cần tiền đi liên hoan, nộp phí nọ phí kia. Em cũng đang đi học, cũng nhận từng đồng tiền ít ỏi của ba mẹ. Nhưng em vẫn cố gắng dành dụm cho anh. Em không đi chơi với bạn bè chỉ vì tiết kiệm gửi tiền cho anh. Thậm chí em còn lợi dụng cả những gã đàn ông khác để kiếm tiền đưa cho anh. Để rồi một ngày anh nói em giống một con cave.
Những tâm sự của mình em chỉ kể cho duy nhất một đứa bạn thân nghe. Cô ấy khuyên em nên suy nghĩ lại về người yêu của mình, về quyết định sẽ sống chung với anh. Nhiều lần cô ấy còn mắng em dại, sao lại đi lừa những người đàn ông tốt để cung phụng cho một người đàn ông xấu như anh. Em không nghe nên cô ấy giận. Nhưng em biết cô ấy vẫn thương em và nhiều lần còn cho em vay tiền để đưa cho anh. Em như con thiêu thân, dẫu biết đó là biển lửa nhưng vẫn nhất quyết lao vào.
Giờ nghĩ lại em thấy mình đúng là một con ngốc, ngốc nhất trên đời. Tình yêu em dành cho anh chân thật, nhưng trong 3 năm, tình yêu anh dành cho em không là gì ngoài những đêm ngập tràn nước mắt. Em yêu anh, dành cho anh những gì tốt đẹp nhất để rồi bị anh chửi, bị anh sỉ nhục, làm tổn thương em.
Trong mắt anh, em chẳng khác nào một con cave mất giá. Người ta bảo kẻ yêu nhiều là kẻ yếu. Em cũng không phải là một trường hợp ngoại lệ. Em hận anh nhưng biết rằng mình vẫn yêu anh tha thiết, không thể nào quên hình bóng anh trong cuộc đời. Nói chia tay, tim em đau thắt. 3 năm với biết bao kỉ niệm vui buồn anh cùng em trải qua. Không biết anh còn nhớ không nhưng với em nó mãi mãi trong ký ức và nó lại hiện về mỗi khi màn đêm buông xuống. Khi ấy nước mắt em không ngừng tuôn rơi. Phải mất bao nhiêu lâu em mới có thể nguôi ngoai với mối tình đầu dang dở, nhưng có lẽ cả cuộc đời này em không thể nào quên được mối tình của chúng ta.
Ngày hôm nay, khi mỗi người một hướng em vẫn hi vọng anh đừng gặp phải một người con gái dối trá, lừa tình anh để lấy tiền cung phụng cho một người đàn ông khác như em. Em sẽ sống tốt và nhớ về anh. Một ngày nào đó, trái đất tròn hai chúng ta tình cờ gặp nhau, anh sẽ hối hận với những gì anh đã đối xử với em, với tình yêu mà em dành cho anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh chỉ đến bên em khi cần, không cần thì xếp xó
Bây giờ em ngồi đây dằn vặt mình, không biết nên làm gì. Có nên cho anh, một con người hay nói nhưng không làm một cơ hội nữa?
Theo sự sắp xếp của bạn trai người chị gái thân thiết, em đã gặp anh. Em được biết về anh là một người có học thức, ngăn nắp, gọn gàng và đã từng có ý định lấy vợ nhưng rồi hai người chia tay sau đó dù đã đi mua nhẫn cưới. Anh nhắn tin, gọi điện cho em mỗi ngày.
Mặc dù chúng em sống xa nhau một tiếng lái xe, anh vẫn qua bên em đi chơi ngay sau khi đi làm về. Nhưng cách nói chuyện của anh lại không hợp với em. Em cũng thử đi chơi với anh một lần, nhưng rồi cả hai chỉ im lặng đi xem phim rồi về. Sau lần đó, em có tránh mặt anh và lờ đi những tin nhắn anh gửi đến. Lúc đó em rất thân với một chị gần nhà nên cũng không có cảm giác cô đơn và cần một chỗ dựa. Mọi chuyện thế tưởng đã hết.
Sau đó em có nghe tin anh cũng thử quen một vài cô gái sau thời gian đó. Chuyện đó cũng đúng vì anh đã ngoài ba mươi và có vẻ cần một người bên cạnh. Rồi em về Việt nam một thời gian sau đó chuyển chỗ ở khi qua lại bên này. Em chọn cách dọn về ở chung với bố mẹ vì đã mệt mõi cuộc sống bên ngoài dù gia đình không phải lúc nào cũng êm ấm.
Tình cờ chúng em có gặp lại trên facebook và trò chuyện. Em có về lại tiểu bang đó vài lần nhưng chưa lần nào gặp anh. Sau đó anh có lên chỗ em ở bây giờ, 4 tiếng lái xe từ nơi anh ở. Đó là lần đầu tiên chúng em gặp lại sau hơn một năm. Đêm đó em đã hành động sai lầm và đến bây giờ vẫn còn cảm thấy hối hận. Tuy chúng em chưa quan hệ nhưng cũng đã có những hành vi không đúng. Dù em không còn trong trắng sau một lần lầm lỡ nhưng em chưa bao giờ để mình ngã vào lời ngon ngọt của một ai. Có lẽ anh là sai lầm thứ hai của em.
Sau lần đó anh đi công tác ở Ấn độ và về Việt Nam chơi. Anh ít nhắn tin rồi ngưng nhắn tin cho em hẳn 10 ngày khi anh về Việt Nam. Anh giải thích rằng ở Việt Nam điện thoại iphone của anh không dùng được. Nhưng không lẽ anh không thể mua thẻ gọi điện cho em? Rồi anh trở về Mỹ, không quà cáp, không hỏi thăm gì em dù thời gian đó nơi em ở phải di tản tránh bão.
Em có về đó chơi với người chị ở dưới ít ngày. Anh giận em việc đi club không hẹn anh... Sau đó chúng em có cãi nhau gay gắt. Em lại là người làm lành, em có hẹn anh ra mấy lần nhưng lần nào anh cũng đòi em phải đi qua đêm với anh. Em không đồng ý thì anh không ra gặp. Lúc em về lại trên này, anh có làm hòa với em. Anh lên chơi mấy lần. Em đã quan hệ với anh.
Lúc nào anh cũng nói anh là người sống theo lối hiện đại, không quan trọng những chuyện theo lối suy nghĩ của người Việt mình. Chúng em hay nói chuyện, tâm sự về mọi thứ. Em đã vui khi nghĩ đến việc có một chỗ dựa không vật chất cũng có thể là tinh thần. Nhưng anh chưa bao giờ dẫn em đi shopping, dạo chơi hay như bất cứ hành động của những người đang yêu. Anh chỉ muốn làm theo ý anh, chưa bao giờ anh chiều theo ý em.
Anh cũng luôn bận rộn. Cả ngày không nhắn tin hỏi thăm, không chúc ngủ ngon, không có sự quan tâm nào cho em. Em rất buồn. Mỗi lần anh lên có hỏi em thích ăn gì, em muốn mua vài thứ đồ ở chợ người Việt, anh mua mỗi món em cần một thứ. Anh làm như thể không quan tâm đến ba mẹ em. Anh lơ là em, lúc nào cũng có lý do bận rộn. Em có tham khảo ý kiến của nhiều người, ai cũng bảo không nên tiếp tục nữa.
Chỉ mới 3 tháng quen nhau mà không hề có cảm giác chúng em hẹn hò vui vẻ hạnh phúc. Em có suy nghĩ anh chỉ đến bên em khi anh cần, không cần thì anh xếp xó. Có lẽ em đã sai và quá dễ dãi để thấy ê chề như lúc này. Em đã không còn liên lạc với anh mấy ngày gần đây. Em vẫn thấy cắn rứt vì gần đến sinh nhật anh. Em yêu anh, hy vọng đến một tương lai tươi đẹp. Em mới 20, anh đã ngoài 30. Không lẽ tuổi tác làm chúng em không thể dung hòa?
Anh nói nếu lỡ có con thì làm đám cưới và dẫn chứng nhiều ví dụ như vậy. Anh không cho em cảm giác mình là người quan trọng với anh. Anh vẫn có vẻ lưu luyến khi kể về người cũ. Em thật sự không biết mình nên làm gì? Không lẽ em cứ sống với những suy nghĩ em tự vẽ lên để thõa mãn mình? Anh có một background hoàn hảo nhưng em vẫn đang đi học và chăm chỉ thì em sẽ có thể tạo cho mình được một cuộc sống tốt.
20 tuổi còn nhiều thời gian để suy nghĩ và lựa chọn nhưng sao em đã có cảm giác mất niềm tin vào tình yêu. Bây giờ em ngồi đây dằn vặt mình, không biết nên làm gì. Có nên cho anh, một con người hay nói nhưng không làm, một cơ hội nữa? Em nên rút lui hay tiếp tục bước cùng anh?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người yêu "ghê" nụ hôn của cháu Không hiểu vì sao lúc ấy cháu lại đòi anh làm "chuyện đó". Cháu chỉ muốn cho anh một lần rồi thôi, chứ không có ý định dùng "chuyện đó" để níu kéo anh. Cháu sinh ra trong một gia đình nhà nông bình thường, bố là giáo viên về hưu non và bố cháu lấy mẹ là vợ hai khi còn có...