Vâng… em cố chấp. Em nhận mình sai!
Vâng… em cố chấp. Em nhận mình sai. Sự thay đổi trong em mờ nhạt quá nên anh không thể nhận ra. Và ai đó đã không đủ kiên nhẫn đợi chờ…
Vì em không dịu dàng, nữ tính nên ở bên em, anh không có được cảm giác che chở cho người mình yêu thương (Ảnh minh họa)
Vì em mạnh mẽ luôn làm tổn thương người em yêu nhất… Chẳng biết từ lúc nào em tự đặt ra cho mình những nguyên tắc cứng nhắc. Em có chân – em tự bước! Yêu đến mấy cũng không bao giờ chịu hạ thấp lòng tự trọng mù quáng…
Vì em không dịu dàng, nữ tính nên ở bên em, anh không có được cảm giác che chở cho người mình yêu thương. Em vẫn mái tóc con trai, vẫn quần áo thùng thình bước bên anh. Em cố tình không hiểu những áp lực vô hình khi anh yêu thương cô gái Tomboy…
Vì em ngang bướng… luôn khiến anh thở dài mệt mỏi. Ốm đến mấy cũng không chịu uống thuốc. Cổ họng khô rát đến mất tiếng cũng vẫn ôm khư khư chai nước lạnh. Đau đớn, xót xa em chôn chặt mọi tiếng nấc trong lòng. Vô tình… Em mang lại cho anh cảm giác: Anh chẳng là gì bên cạnh em…
Vì em hay cáu gắt… quát um lên khi anh đi đường dài mà quên không báo đã về bình an. Em không thể ngăn bản thân nghĩ đến những điều tồi tệ…
Vì em không biết ghen… Ngố ạ! Chỉ là em tin anh, quá tin anh. Em thích tự do, thích làm theo ý mình. Và em cũng tôn trọng thế giới riêng của anh. Không nhìn vào mắt em sao anh biết cảm xúc nào đang được kìn nén?
Video đang HOT
Vì em bất cần… “Kệ em!”, “Em thích thế!”, “Thì sao nào?”, “Liên quan đến anh à?”, “Anh đi đi!”… Và ai đó đã đi. Anh xa em… không trách ai đó đã cướp anh đi. Không trách anh đổi thay. Chỉ trách bản thân không đủ sức giữ anh ở lại…
Đâu phải em không đủ tự tin nắm chặt tay anh? Đâu phải em không muốn vòng tay ôm anh thật chặt?… Nhưng anh à? Anh có bao giờ yêu con người thật của em? Giữ bàn tay có gì khó? Giữ trái tim mới là tất cả…
Vì em bất cần… “Kệ em!”, “Em thích thế!”, “Thì sao nào?”, “Liên quan đến anh à?”, “Anh đi đi!”… Và ai đó đã đi. (Ảnh minh họa)
Anh luôn muốn em phải thế này, thế kia: Để tóc dài, ăn mặc điệu đà, đi nhẹ, nói nhỏ, biết nghe lời, biết nũng nịu, biết dựa vào vai anh, thay màu đen yêu thích bằng màu đỏ CON GÁI… Anh nhìn cho rõ nhá. Con người anh yêu giây phút đầu vẫn ở ngay trước mắt anh. Chỉ là thứ tình cảm anh trao đã phai màu…
Vâng… em cố chấp. Em nhận mình sai. Sự thay đổi trong em mờ nhạt quá nên anh không thể nhận ra. Và ai đó đã không đủ kiên nhẫn đợi chờ…
Vì em bất cần… nên chẳng ai có thể nghe thấy lời than vãn từ em. Đừng bận tâm. Dù có yêu đến mấy cũng sẽ chỉ nhìn anh như người xa lạ. Dù có đau đến thế nào cũng sẽ chỉ bóng tối và em…
Vì em thế đấy nên có phải anh chọn cách rời xa em một cách dễ dàng không?
Theo blogtamsu
Đau lòng nhất là người dưng còn quan tâm mình hơn người yêu
Tình yêu cũng giống một cái cây, anh không chăm tưới nước, cây sẽ chẳng bao giờ lớn. Không phải em ích kỷ, cố chấp mà là em đang muốn bảo vệ lấy bản thân mình mà thôi.
ảnh minh họa
Em lang thang một mình trên con phố quen, hít hà hương thơm hoa sữa. Nhiều người nói cái mùi này khó chịu mà sao em lại thích đến thế. Thu Hà Nội vừa đẹp vừa buồn, khiến em lại nghĩ tới anh, nghĩ tới những kỷ niệm của hai ta. Lời chia tay nói vội và đến giờ trái tim em vẫn chưa thể tiếp nhận sự thật đó. Em vẫn yêu anh...
Trái tim cố chấp là một chuyện nhưng lý trí ủng hộ quyết định của em. Rằng nếu cứ bám vào thứ tình yêu này thì một lúc nào đó em sẽ là người tổn thương nhất. Thà buông lời chia tay ngay từ bây giờ để sau này khỏi hối hận và luyến tiếc.
Người ta nói lý do chia tay của em thật trẻ con, ừ, có lẽ vì em đã nói thẳng luôn với tất cả rằng em chia tay anh vì người dưng còn quan tâm em hơn anh. Thế nào là quan tâm hơn? Thế nào là hơn thua để so sánh?
Người dưng làm em cười, anh làm em cười được bao lâu?
Người dưng biết em không ổn, anh có bận tâm mỗi lần đáy mắt em xao động?
Anh bận rộn, em biết. Anh có nhiều hoài bão, nhiều ước mơ, em biết. Chỉ là giá như anh coi em như người đồng hành, như cánh tay để anh nắm chặt lấy và cùng theo đuổi những điều đó thì em sẵn sàng cam tâm tình nguyện đợi chờ anh. Nhưng những gì anh nghĩ về em chỉ là một cái ba lô phiền phức mà anh sẽ quẳng thẳng bên vệ đường khi nó trở nên quá nặng.
Anh biết không?
Thật đau lòng khi đi bên anh em vẫn thấy lòng mình trống trải. Thật đau lòng khi nằm trong vòng tay anh em vẫn thấy lạnh lẽo. Thật đau lòng khi sau mỗi cuộc hẹn hò em chỉ biết thở dài và thấy lòng mình chơi vơi.
Nhưng đau lòng nhất là khi em cứ phải chấp nhận sự thật rằng người dưng còn quan tâm mình hơn người yêu. Sự thật rằng em chẳng phải là điều quan trọng và lớn lao trong mắt anh, sự thật rằng nếu em có biến mất ngay lúc này có lẽ anh cũng sẽ chỉ đau lòng một chút.
Tình yêu cũng giống một cái cây, anh không chăm tưới nước, cây sẽ chẳng bao giờ lớn. Không phải em ích kỷ, cố chấp mà là em đang muốn bảo vệ lấy bản thân mình mà thôi.
Nếu em có làm anh tổn thương, những gì em muốn chỉ là sau này anh gặp cô gái khác, đừng để cô ấy có cảm giác như em từng trải qua.
Theo blogtamsu
Sốc khi người yêu vẫn giữ "ảnh nóng" với tình cũ Mỗi ngày nhìn thấy những tấm hình đó, tình yêu của tôi mờ nhạt thêm một chút, sự lo lắng tăng lên và tôi muốn bước đi xa em. Em vẫn giữ "ảnh nóng" với tình cũ. Ảnh minh họa. Tôi 29 tuổi, em 25 tuổi, có lẽ đã lớn để hiểu được cái gì nên tôn trọng. Và điều quan trọng hơn...