Vẫn tồn tại một quá khứ
Ngay từ lần đầu tiên anh đã trêu em là người yêu của anh rồi,em cười và đùa theo rằng mình và bạn yêu nhau nhé. Giờ nghĩ lại em thấy buồn cười quá, cứ thế anh đi vào trong trái tim em lúc nào không hay biết.
Chơi với nhau chỉ trong thời gian ngắn mà em và anh đã như quen nhau từ lâu vậy, thân thiết đến nỗi nhưng chuyện buồn vui anh đều kể cho em nghe hết. Chuyện anh vừa chia tay người yêu, chuyện anh chán đời bỏ học đi chơi, chuyện anh đánh nhau em đã tự nhủ lòng mình rằng nếu em và anh yêu nhau thì em sẽ yêu anh hết mực, sẽ không bao giờ chia tay, không bao giờ làm anh buồn phiền.
Và rồi chúng mình yêu nhau, cũng đã gặp những sóng gió và cùng nhau vượt qua, những tưởng rồi sẽ có một kết thúc đẹp mà hai đứa hằng mơ ước. Anh nhớ không, em và anh đã nghĩ tên con của mình dù là trai hay gái thì cũng sẽ đặt tên là Phương Anh. Mặc dù gặp nhau thường xuyên nhưng mình vẫn viết thư cho nhau hằng ngày. Em đã khuyên anh phải học hành chăm chỉ, không đánh nhau nữa, bao nhiêu điều tốt đẹp nhất em đều em đều mong anh có được. Anh đã nghe lời em mà không phàn nàn một tiếng, nhưng lại có những người bạn không thích anh như thế, họ nói anh quá mềm yếu, anh không còn là anh của ngày xưa nữa. Anh bỏ ngoài tai và vẫn gắng sức làm em vui, làm em hài lòng. Nếu chỉ có thể thì chắc rằng mình đã nên vợ nên chồng rồi anh nhỉ.
Không biết do mình không có duyên đến được với nhau hay tại tình yêu của em không đủ lớn để vượt qua điều đó. Ngày sinh nhật bạn, em và anh trong lúc chờ đợi để đến thì lại xảy ra chuyện không được phép, anh đã có lần hứa với em là không quan hệ trước khi cưới nhưng anh đã không làm được điều đó. Em đã khóc rất nhiều vì sợ và vì em không thể chấp nhận được sự thật ấy. Em suy sụp rất nhiều, em chán nản, không thể tha thứ cho anh nên em đã nói lời chia tay. Anh buồn và hối hận lắm, anh van xin em hãy tha thứ cho anh và hứa sẽ bên em mãi mãi sẽ không bao giờ thay đổi. Nhưng không hiểu sao em lại không thể tha thứ, không thể yêu anh thêm nữa. Có thể mọi người cho là em quá khắt khe với anh nhưng em là vậy. Thế là mình đã chia tay, anh đi học nghành công an, em theo con đường học của mình, rồi hai đứa rẽ sang hai lối đi khác nhau. Trước khi lên đường, anh nói rằng anh sẽ chờ em trong bốn năm, nếu em thay đổi ý định thì em có thể tìm anh bất cứ lúc nào, anh sẽ đến bên em. Trong suốt thời gian đó em không hề nói lời muốn quay lại mặc dù anh cố gắng làm đủ mọi cách để em về bên anh.
Thời gian đó, anh đi học, tập luyện gian khổ vậy mà anh vẫn nghĩ đến em, anh đã kể cho bạn bè cùng khoá về em, họ còn nói anh phải cảm ơn em vì yêu em thì anh mới là một người có ích cho xã hội, mới có ngày hôm nay, nếu không thì anh trở thành một thằng lưu manh lâu rồi. Em biết trong sâu thắm trái tim em, anh vẫn có vị trí rất lớn đối với em, rằng anh có ý nghĩa với em rất nhiều. Nhưng em lại không thể quay lại, em thật ngốc phải không, để bây giờ em hối hận và nhận ra rằng em vẫn còn yêu anh.
Video đang HOT
Em nhận ra điều đó cũng quá muộn rồi, ngày anh đi lấy vợ thì cũng là ngày em nhận ra em không thể yêu thêm một ai nữa. Đến tận ngày cưới anh vẫn nói yêu em, vẫn nhớ em. Anh chỉ vào ảnh cưới và nói với em rằng đáng lẽ ra cô dâu là người khác cơ. Em thấy nhói đau anh ạ, buồn lắm, muốn khóc lắm nhưng lòng kiêu hãnh không cho em làm vậy, và cũng đã quá muộn rồi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Độc đáo hộp thư "Những điều em muốn nói"
Nhu học sinh tiu học có nhữngm sự nhưng không biết ngỏ cùng ai. Có 2 trường ở Cần Thơã kịp thời lập nên một hộp thư các em gửi vàoó những suy nghĩ qua lá thư tay, từó giúp nhà trường có hướng giải quyết tích cực cho các em.
Từ chuyện nhà, chuyện trường, chuyện lớp....
Chúng tôi tìmến Trường tiu học An Bình 1 (quận Ninh Ku, Cần Thơ) - một trong 2 trường tiu học ở Cần Thơ thực hiện rất tốt về hộp thư ". Thầy Chu Đức Khang - hiệu trưởng nhà trường, cho biết: "Trường mới trin khai hộp thư này hơn 1 năm nhưng chúng tôiã thấy có hiệu quả nhấtịnh. Thật không ngờ các em học sinh lại có nhuến như vậy".
Chia sẻ với chúng tôi, thầy Trần Tri Phủ - giáo viên chuyên trách, phụ trách hộp thư của Trường tiu học An Bình 1 cho biết: "Có nhu em mạnh dạn lắm, có em phản ánh sự mất vệ sinh của bạn như xả rác bừa bãi, bạn bè không chấp hành an toàn giao thông khii trênường, rồi sự thiếu thốn của nhà trường ở một bộ phận cơ sở vật chất nàoó và "góp ý" cả giáo viên nữa. Có em còn củnh về những chuyện buồn vui trong giaình, giaình bạn mà có lẽ các em chưa bao giờ dám nói với a.
Thầy Phủưa cho chúng tôi xem một vài lá thư của các emã viết gửi,a số là học sinh lớp 5. Lá thư của em Đỗ Trung Đức (lớp 5C) sự bức xúc: "Cóu làm em bức xúcó là các bạn xả rác bừa bãi và phá cây xanh. Mỗi khi các bạn ăn kẹo bánh xong nhưng không có ý thức bỏ rác vào thùng mà xả ra sân trường. Còn việc phá hoại cây xanh thì các bạn lấy dép chọi lên cành cây cho lá rụng xuống... Em mong thầy cô giúp môi trường sạchẹp bằng mọi cách...".
Một em giấu tên chuyện giaình: "Emược sinh ra trong giaình có cha, có mẹ và em rất may mắn giaìnhã sống hạnh phúc bên nhau. Nhưôi khi vẫn còn những chuyện làm cho cha mẹ cự cãi và giận nhau. ng lúcó em cảm thấy rất buồn và em không sao họciược....".
Không chỉ nói chuyện giaình mình, có em còn biết quanmến giaình của bạn bè. Em T.K.T (lớp 5B) viết thư chia sẻ về giaình một người bạn tên Hoa:"Bé Hoa là người hàng xóm, có giaình không may mắn. Cha say xỉn tối ngày, về nhà la lối,ánh mẹ bé Hoa bằng chổi. Mẹ bé Hoaã bỏ lên thành phố Hồ Chí Minh, bé Hoa buồn và sa sút việc học. Bé Hoa muốn mình có giaình hạnh phúc như các bạn. Em viết lênu này muốn mọi người giúpỡ bé Hoa.".
Theo thầy Chu Đức Khang, những câu chuyện của các em liên quanến trường lớp, thầy cô thì nhà trườều tiếp nhận và có hướng giải quyết. Ví dụ như liên quanến bức xúc của các em về bạn mình xả rác thì trong buổi chào cờầu tuần, nhà trườều nói cho các em học sinh rõ việc xả rác là không tốt...Chuyện các em "phản ánh" thầy cô thì nhà trường trong buổi họp hộiồng cũng góp ý thẳng thắn.
Tuy nhiên, thầy Khang cho biết thêm, chuyện liên quanến giaình các em thì nhà trường chưai sâu làmược vì cần phải có sự phối hợp của nhu ban ngành. Bướcầu, khi nhận nhữa các em thì nhà trường sẽ giao cho các thầy cô chủ nhiệ vấn cho các em trong cách xử lý những chuyện trong giaình.
...đến những mơ ước giản dị
Trong khió, tại Trường tiu học Trà Nóc I (quận Bình Thủy), cô Nguyễn Thị Kim Chi - hiệu trưởng nhà trường cho biết nhà trường rất quanmến nội dung học sinh phản ánh qua hộp thư ". Sau 1 tháng thực hiện, những ý kiến của các emược ban giám hiệu trực tiếpọc và rất bất ngờ có nhu em học sinh mà có lẽ các em ít có dịp hoặc không dám trực tiếp nói với thầy cô.
Theo cô Chi, các emã từ những mơ ước giản dị như: "Em mong sao trườa em có nhu cây xanh, sân trường luôn sạch, cô giáo thì hn"; "Em thíchược tham gia trò chơi như kéo co, nhảy bao bố, thiố vui, hội chợồ dùng...". Có em nhắn nhủ: "Em là học sinh lớp 4, môn học yếu nhất của em là Tập làm văn nhưng thầy côừng buồn em hứa sẽ cố gắng nhu không phụ lòng thầy côã dạy em".
Theo cô Chi, qua những lá thư các em gửi, nhà trườã xem xét và thực hiện theo nhữnga các em như trồng cây xanh, tổ chức nhu trò chơi cho các em vìâyều là nhữngng chínháng có ý nghĩa. Đồng thời cũng giáo dục các em trong việc giữ gìn môi trường, mối quan hệ tốtẹp với thầy cô, bạn bè.
Theo Dân Trí
Cho em một lý do Anh! Em vẫn muốn gọi anh với những từ nồng ấm nhất, em vẫn muốn mong ngóng tin anh dù biết rằng anh đã vĩnh viễn rời xa em. Có phải cuộc đời là những trớ trêu, là những nỗi đau mà ông trời bắt em phải gánh chịu? Anh - mối tình đầu em tôn thờ, em hy vọng, khát khao và...