Vẫn ‘lên giường’ với người yêu cũ dù em sắp phải lấy chồng
Tôi và em yêu nhau suốt 3 năm. Tình cảm của chúng tôi ngày càng thắm thiết. Cũng có những lúc giận hờn cãi vã như những cặp đôi khác nhưng mỗi lần cãi nhau xong chúng tôi lại thấy càng yêu và hiểu nhau hơn.
Chúng tôi bằng tuổi nhau, yêu nhau từ những năm cuối của thời sinh viên. Ngoại hình em không được xinh xắn cho lắm, mọi người chê rằng em già và quá nhỏ bé so với tôi. Tuy nhiên với tôi điều đó không quan trọng. Tôi yêu em bởi em là cô gái tốt bụng, ngoan và hiền. Em yêu tôi bằng tất cả trái tim. Chúng tôi là mối tính đầu của nhau.
Em mang cho tôi một cảm giác bình yên và hạnh phúc chưa từng thấy. Ở bên em tôi có cảm giác mình được yêu và là một người đàn ông thực sự. Em chăm sóc lo lắng quan tâm tới tôi từng li từng tí. Em cũng chưa bao giờ tính toán thiệt hơn bởi em nói: chỉ cần ở bên tôi là đủ.
Em sinh ra và lớn lên ở vùng quêThái Bình nghèo khó, còn tôi thì ở Nam Định. 2 đứa ra trường xin việc và dự định lập nghiệp tại thủ đô. Hồi mới yêu nhau, tôi đã tính định cưới em luôn nhưng nghĩ đi nghĩ lại cả 2 vừa ra trường, công việc còn bấp bênh, nhà cửa chưa có nên chưa dám thực hiện. 1,2 năm yêu nhau trôi qua nhanh, tình cảm dành cho nhau ngày càng sâu đậm. Chúng tôi bảo ban nhau chịu khó làm việc chịu khó tích lũy để có số tiền kha khá sẽ tổ chức một đám cưới linh đình.
Tuy chưa cưới nhưng tôi đã coi em là vợ. Ảnh minh họa
Video đang HOT
Thời gian này, tuy chưa cưới nhưng tôi và em dường như đã là vợ chồng. Em dọn đến ở cùng tôi trong căn nhà trọ cho đỡ tốn kém. Hàng ngày em nấu nướng, giặt giũ chăm sóc cho tôi. Còn tôi thì yên tâm đi kiếm tiền và cũng không phải chạy vài cây số đến thăm em như trước nữa. Chúng tôi xác định sẽ lấy nhau vấn đề là chỉ còn thời gian mà thôi.
Khi đó, tôi cứ nghĩ đơn giản, chỉ cần tôi yêu em là đủ nên chưa tính chuyện nói về em với gia đình. Em có giục tôi nhưng tôi cứ bảo, em yên tâm vì gia đình tôi không khó khăn gì, bố mẹ tôi cực kì dễ tính. Chỉ cần là người mà con trai bố mẹ yêu thì bố mẹ chấp thuận tất cả. Chính vì vậy việc gặp gỡ ra mắt giữa em và bố mẹ tôi vẫn chưa thể diễn ra.
Không như những cặp đôi khác, ở gần thì chán nhau. Tôi thì lại khác, càng ở gần bên em tôi lại càng thấy yêu em hơn. Đối với tôi em đã là vợ rồi nên chuyện cưới xin cũng chỉ là thủ tục mà thôi. Chúng tôi hăng say kiếm tiền, tiết kiệm hàng ngày hàng giờ để sắm sửa đồ đạc cho gia đình nhỏ bé của mình. Chúng tôi còn tính đến chuyện sinh mấy đứa con, đặt tên chúng là gì…. Nói chung có thể tấm sự cười đùa cả đêm mà không biết chán. Cuộc sống hạnh phúc đó cứ thế trôi đi.
Cho tới hè năm vừa rồi, tôi mới có điều kiện đưa em về ra mắt gia đình. Thật không thể ngờ được vừa mới nhìn thấy em mẹ tôi đã tỏ ngay thái độ không vừa ý. Mẹ tôi chê em quá bé quá nhỏ không xứng với tôi. Mẹ tôi lo con gái mà “bé như cái kẹo” thế kia thì chửa đẻ làm sao. Chưa kể nói đến tuổi tác mẹ tôi lại càng phản ứng dữ dội. Mẹ tôi nói tuổi tôi và tuổi em là tứ hành xung, nếu lấy nhau kiểu gì tôi cũng bị đoản mệnh. Chưa kể mẹ lo em già hơn tôi, sau này 2 vơ chồng kiểu gì không sớm thì muộn cũng trục trặc.. Mẹ vẽ ra đủ mọi lí do để không chấp thuận em. Mẹ còn bảo, cậu tôi cũng lấy vợ không hợp tuổi như thế và giờ đã đoản mệnh khi còn trẻ, giờ mẹ không muống mất tôi
Tôi không chịu và phân tích cho mẹ cặn kẽ nhưng nhất định mẹ không nghe. Cứ thế 2 mẹ con tôi đã cãi nhau một trận lớn. Chưa bao giờ tôi cãi mẹ và đây là lần đầu tiên. Mẹ đã phải nhập viện cấp cứu sau đó vì bệnh cao huyết áp tái phát. Cả nhà tôi đã bị một phen hú vía, còn em đã lờ mờ biết chuyện.
Kể từ hôm đó mẹ đã suy sụp và ốm liên tục. Trông mẹ ngày càng gầy và tiều tụy, mẹ không chịu ăn uống gì cả. Tôi nhìn thấy thương vô cùng. Mẹ tôi còn nói nếu tôi cứ cương quyết thì tự đi mà cưới, mẹ sẽ từ mặt tôi. Và hãy cứ để cho mẹ chết dần chết mòn.
Rồi chuyện cũng đến tai em, em buồn lắm,.em khóc suốt cả đêm. Chúng tôi ôm nhau khóc, em bảo em không oán trách gì mẹ cả. Em nói chúng tôi không có duyên nên vợ nên chồng. Em thương tôi, em cũng không muốn tôi vì em mà phải trở thành đứa con bất hiếu. Vả lại nếu mẹ đã không thích em rồi thì em cố về làm dâu sẽ chỉ là cái gai trong mắt mẹ. Em cũng sẽ không được hạnh phúc đâu. Em bảo chúng tôi nên chia tay.
Tôi không đồng ý, tôi xin em đừng rời xa tôi nhưng em vẫn quyết. Tôi biết em đang buồn và đau lắm. Rồi hôm sau nữa, em đã tranh thủ lúc tôi đi làm và dọn toàn bộ đồ đạc đi để lại một tờ giấy. Em nói em không muốn làm tôi khổ, em muốn tôi được hạnh phúc. Hãy đi tìm một người con gái xứng đáng với tôi hơn em. Lá thư ướt đẫm nước mắt. Cầm tờ giấy trên tay tôi gần như suy sụp, tôi trở nên bê tha và thấy cuộc sống này thật vô nghĩa. Mấy tháng trôi qua tôi tìm em khắp nơi mà không được, gặng hỏi bạn bè em mà không ai chịu nói.
Tết năm vừa rồi, một người bạn của em đã thông báo với tôi là chỉ vài tháng nữa là em lấy chồng. Trời đất như sụp đổ dưới chân tôi. Tôi van xin người bạn của em cho tôi địa chỉ và đã tìm được đến em.
Gặp em bao nhiêu cảm xúc yêu thương như ban đầu tràn về. Em chợt òa khóc ôm lấy tôi. Chúng tôi đã không thể kìm nén được bản thân. Chúng tôi đã ngã vào lòng nhau mà quên hết đi mình đang là ai.
Ngày cưới của em sắp đến rồi nhưng hôm nào tôi và em cũng vẫn gặp nhau. Chúng tôi vẫn trao cho nhau những yêu thương mặn nồng trong nhà nghỉ. Em nói em biết làm thế này là có lỗi với chồng sắp cưới nhưng em không hối hận. Em muốn ở bên tôi những tháng ngày cuối cùng trước khi về làm vợ của người khác. Em hứa khi đã làm vợ người ta thì không bao giờ em liên lạc với tôi nữa. Càng nghe em nói tôi càng cảm thấy tim mình nhói đau. Tôi trách mình là thằng đàn ông khốn nạn, nhu nhược không bảo vệ hạnh phúc của mình được. Tôi trách mình không thể giữ chân được người con gái mình yêu.Tôi hối hận vì đã để tuổi xuân của em trôi đi. Cứ thế tôi dằn vặt bản thân. Tôi không biết phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Giật mình nghe nàng dâu xa xả nói xấu mẹ chồng
Thư của một độc giả nam bức xúc về việc nàng dâu nói xấu mẹ chồng: "Buổi trưa ở cơ quan, mấy cô tụm năm tụm ba nói chuyện cười đùa vui vẻ. Cứ tưởng các cô đang nói chuyện gì hấp dẫn lắm, hóa ra đang thi nhau kể xấu mẹ chồng...".
Cô thì bảo mẹ chồng quê mùa, ăn uống chi ly tiết kiệm khiến cô ta phải thường xuyên trốn về nhà mẹ đẻ "xin cơm" vì không đủ chất. Cô thì bảo mẹ chồng ở bẩn, hách dịch, lại còn hay soi mói con dâu, cô mua cái gì mới cũng bị mẹ chồng soi, rồi hỏi giá nên nhiều khi mua hàng hiệu phải nói dối là mua hàng chợ không lại sợ bà bảo tiêu hoang.
Có cô còn kể một loạt "tội" của mẹ chồng ra, nào là "bà ấy" nấu ăn chẳng ra gì nhưng lúc nào cũng lên mặt dạy con dâu. Nào là đã không làm ra tiền mà hay lớn tiếng, mua cái gì lớn nhỏ trong nhà cũng phải bà quyết mới được mua, thành ra tiền của cô mà cứ như đi ăn xin. Các cô khác trong hội liền nhao nhao bày kế để cô này "trị" mẹ chồng.
Kể ra tôi cũng sẽ mặc kệ chuyện này như bao chuyện phiếm khác nếu không tình cờ nghe được câu chuyện vợ tôi nói xấu mẹ. Mẹ tôi là một người biết đối nhân xử thế, xưa nay chưa bao giờ nặng lời với con dâu. Chúng tôi ở riêng nên ít khi va chạm với mẹ, nói chung mọi thứ đều êm đẹp, chưa bao giờ xảy ra mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu.
Ấy thế mà vợ tôi lại vẽ chuyện, bới lông tìm vết để kể xấu mẹ chồng mình với cô bạn thân. Tôi tình cờ đọc được đoạn chat giữa vợ tôi và người bạn này nên rất sốc. Cô ấy nói những thứ không đáng nói, kể những thứ không đáng kể. Bảo rằng mẹ tôi già rồi, nhưng vẫn ham hố vui chơi nhảy múa, thực chất là mẹ tôi có tham gia một lớp học khiêu vũ dành cho các cụ nghỉ hưu để rèn luyện sức khỏe. Nào là bà rất khôn, toàn lén lút xin con trai tiền sau lưng con dâu, thực tế là thỉnh thoảng tôi chủ động biếu các cụ chút ít để các cụ tiêu vặt. Không ngờ vợ mình lại nghĩ xấu bố mẹ chồng như thế!
Về phần vợ tôi, tôi đã nói chuyện với cô ấy, đề nghị cô ấy không được phép nói xấu mẹ như thế nữa. Còn các chị em phụ nữ khác, tôi chỉ hi vọng các chị xem lại lời ăn tiếng nói của mình. Mẹ chồng là người sinh ra chồng các chị, các chị phải yêu quý, tôn trọng mới phải. Lắm điều như các chị chả trách mới có chuyện mẹ chồng - nàng dâu!
Theo Dantri
Anh giấu giếm tôi về gia cảnh Yêu nhau gần một năm nhưng tôi không biết công việc của anh là gì, làm ở đâu, gia đình anh như thế nào, bạn bè ra sao... Tôi và anh quen nhau qua một người bạn chung, anh theo đuổi tôi từ bao giờ không hay. Chúng tôi quen nhau cũng được 3 năm. Trong khoảng thời gian đó, yêu nhau được...