Vác bụng bầu khắp nơi chạy vạy tiền, nhà xây xong vợ bị chồng đuổi thẳng cổ về ngoại
Mong muốn xây lại căn nhà cho khang trang trước khi “nằm ổ”, hai vợ chồng tôi vay mượn khắp nơi để đủ tiền. Vậy mà, vừa khánh thành nhà được 1 tuần, anh đang tâm đuổi tôi về bên ngoại vì một lí do thật kinh khủng.
Tôi lấy chồng đến nay cũng được 5 năm. Chồng tôi là người hiền lành, chịu khó, đi làm về là đưa tiền cho vợ, không tiêu xài hoang phí. Mặc dù tiền anh làm ra không nhiều nhưng tôi cũng không có gì khó chịu với điều đó. Quan trọng là vợ chồng thương yêu nhau.
Thế nhưng ông trời thật trớ trêu khi thử thách lòng kiên nhẫn của chúng tôi. Gần 5 năm vợ chồng, bao nhiêu tiền chúng tôi làm được chỉ dùng vào việc chạy chữa hiếm muộn. Vợ chồng tôi đi khám ở nhiều nơi, tất cả đều kết luận là cả hai khỏe mạnh. Chẳng thể tìm ra nguyên nhân nhưng mãi không thể có con khiến hai vợ chồng tôi hoang mang và lo lắng rất nhiều.
Mong ngóng bao năm không như ý, vào đúng cái lúc cả tôi và chồng đều chán nản, muốn buông xuôi thì tôi lại có bầu. Cái thai tự nhiên, thậm chí có lúc nào tôi cũng không biết.
Quá nhiều lần hồi hộp hi vọng, thử que rồi không có khiến tôi chai sạn cảm xúc. Lần đó, dù thấy cơ thể có nhiều bất thường nhưng tôi cũng không mấy bận tâm. Nào ngờ, khi biết, cái thai đã bước sang tháng thứ 2.
5 năm qua đi, bao nhiêu tiền của hai vợ chồng làm được chỉ dùng vào việc chạy chữa, thuốc thang. (Ảnh minh họa)
Không thể nào diễn tả hết niềm vui của cả gia đình tôi. Chồng tôi hạnh phúc lắm. Anh hét lên sung sướng. Ngay sau đó, anh lên kế hoạch sẽ xây lại nhà, dù không phải làm to nhưng sẽ xây mới lại rộng rãi hơn để chuẩn bị đón đứa con của chúng tôi chào đời.
Ý định đó được hai bên gia đình ủng hộ nhiệt tình. Bên nội, bên ngoại đều dồn tiền cho chúng tôi vay để kịp sửa sang lại tổ ấm của mình. Tuy nhiên, vì bao nhiêu năm qua, tiền làm được dùng để chạy chữa hiếm muộn nên vợ chồng tôi cũng không tiết kiệm được bao nhiêu.
Thấy chồng đau đầu vì tiền, tôi thương anh lắm. Tôi nói với anh sẽ vay mượn thêm bạn bè một chút, đảm bảo đủ để lo cho việc sửa sang nhà cửa. Chồng tôi chỉ đi làm ở một công ty tư nhân, thu nhập không cao, mối quan hệ của anh cũng không nhiều nên khó xoay sở chuyện tiền bạc.
Còn tôi, tôi có nhiều bạn bè, nhiều người để vay mượn tiền hơn. Thấy tôi bàn vậy, chồng cũng gật gù đồng tình. Đó cũng là cách duy nhất để giải quyết trong tình huống này.
Video đang HOT
Thấy chồng đau đầu vì tiền, tôi thương anh lắm. Tôi nói với anh sẽ vay mượn thêm bạn bè một chút, đảm bảo đủ để lo cho việc sửa sang nhà cửa. (Ảnh minh họa)
Tôi hỏi vay mượn bạn bè, hầu như ai cũng nhiệt tình giúp đỡ nhưng mỗi người chỉ cho mượn được một ít mà thôi. Và rồi vô tình hôm đó, tôi gặp lại anh – người yêu cũ của tôi.Tôi với anh ấy từng yêu nhau tới 4 năm.
Hai đứa cũng tính chuyện cưới xin rồi đấy, nhưng cuối cùng mẹ anh ngăn cản bằng được vì kêu không hợp tuổi. Anh không còn cách nào khác phải nghe theo lời mẹ. Chúng tôi chia tay nhau, mặc dù giận anh nhưng tôi hiểu, tình cảm anh dành cho tôi là thật.
Nghe bạn bè nói tôi đang cần tiền, vay mượn để xây nhà, anh đã chủ động tìm gặp tôi, đề nghị cho tôi mượn số tiền đó. Giờ anh là chủ một doanh nghiệp, khoản đó với anh không là vấn đề gì cả. Anh cũng đã lập gia đình, vợ con anh đang định cư ở nước ngoài… Thấy tôi bụng mang dạ chửa, vất vả ngược xuôi đi mượn tiền khắp nơi nên anh đề nghị giúp đỡ.
Lúc đầu tôi cũng áy náy rất nhiều, tôi không muốn làm phiền anh nhưng anh cứ gạt đi. Năm xưa khi chúng tôi còn yêu nhau, hai đứa giúp nhau rất nhiều, vô tư… anh trân trọng ngày tháng đó và cả sự tận tâm của tôi.
Anh thuyết phục mãi và tôi cũng đồng ý. Tôi chỉ nghĩ đơn giản là mình vay tiền, sau này có sẽ trả. Vả lại như thế sẽ tiện và tốt hơn việc phải vay mỗi người một ít.
Năm xưa khi chúng tôi còn yêu nhau, hai đứa giúp nhau rất nhiều, vô tư… anh trân trọng ngày tháng đó và cả sự tận tâm của tôi. Anh thuyết phục mãi và tôi cũng đồng ý. (Ảnh minh họa)
Cầm khoản tiền đó về nhà đưa chồng, chồng tôi khá ngạc nhiên vì thấy tôi xoay sở được nhanh như vậy. Sợ chồng nghĩ ngợi nên tôi nói mượn của vài người bạn, sau này hai vợ chồng có tiền, anh cứ đưa tôi, tôi sẽ mang đi trả. Chồng tôi cũng không mấy bận tâm nên đồng ý.
Vài tháng sau đó, cả hai vợ chồng tôi bận túi bụi lao vào làm nhà… Căn nhà dần dần được hình thành. Nhìn nó, cả hai vợ chồng tôi rưng rưng xúc động. Cuối cùng, sau 5 năm, vợ chồng tôi đã có được một tổ ấm thực sự để chào đón con yêu của mình rồi. Vậy mà cuộc đời nhiều cái ngang trái quá. Mọi thứ tưởng đã tươi đẹp, cuối cùng lại rẽ lối.
Ngày khánh thành nhà mới vợ chồng tôi mời mọi người đến chung vui. Trong bữa cơm hôm ấy, mấy người bạn của tôi bàn tán xôn xao về chuyện người yêu cũ của tôi giờ giàu lắm (cả lũ chúng tôi học chung với nhau nên họ đều biết)… Và rồi, một ai đó vô tình lộ ra chuyện tình cũ của tôi đã điện thoại hỏi han về tôi và nói sẽ tìm gặp tôi để giúp đỡ cho vay tiền.
Nghe tới đó, chồng tôi mặt đỏ bừng. Anh lắng nghe từng lời một. Tối hôm đó, anh đồng sầm cánh cửa còn thơm mùi sơn, tra khảo tôi về khoản tiền tôi mượn được. Biết không thể giấu, tôi mới khai thật là mượn của người yêu cũ.
Chồng nổi cơn tam bành, đuổi tôi về nhà ngoại vì nghi ngờ tôi ngoại tình với người yêu cũ (Ảnh minh họa)
Cơn ghen tuông lồng lộn, anh ném hết đồ đạc của tôi ra khỏi nhà. Căn nhà mới xây khang trang, to đẹp đã vang lên tiếng quát tháo, chửi bới ầm ĩ ngay tối hôm đó. Anh bảo tôi sỉ nhục sĩ diện của anh, hỏi vay tiền ai không hỏi lại đi nhờ người yêu cũ. Anh thấy lòng tự trọng bị tổn thương.
Thậm chí anh bắt đầu nghi ngờ cái thai trong bụng tôi cũng không phải của anh nốt: “Có phải đây là màn kịch cô tạo nên không? Giờ nghĩ lại tôi mới thấy sao khéo thế, bao năm chạy chữa không có con, giờ kệ thì lại có, mà có cô cũng không biết thì kì lạ thật”.
Ngay đêm đó, anh đuổi tôi về bên nhà ngoại. Anh nói anh sẽ rao bán căn nhà này rồi trả đủ tôi tiền mà tôi đã góp…Tôi bật khóc như mưa không biết dùng lời gì để thanh minh. Tình ngay, lí gian… và điều quan trọng hơn cả là anh không tin đứa con trong bụng tôi là của anh. Đấy mới là sự sỉ nhục lớn nhất mà tôi không thể nào chịu được.
Tôi về bên ngoại, bố mẹ vừa thương vừa giận tôi ngây dại… Mẹ động viên tôi cố gắng bình tĩnh, chờ ngày sinh đẻ rồi hãy tính. Giờ con là điều quan trọng nhất. Tôi gạt đi nước mắt, cố nhủ với lòng mình phải thật mạnh mẽ. Tôi nghĩ chồng chỉ nóng giận vài ngày sẽ nguôi…
Tròn 1 tháng, kể từ ngày anh đuổi tôi về ngoại, anh gửi sang cho tôi tờ đơn ly hôn. Tôi đi ngang căn nhà mới xây, nhìn thấy dòng chữ rao bán nhà mà lòng đau như cắt. Lẽ nào, cuộc hôn nhân của chúng tôi sẽ thực sự chấm dứt theo cách này ư?
Theo Eva
Lần đầu ra mắt nhà người yêu, em bị cả họ nhà anh phản đối chỉ vì... quả trứng
Không ngờ, đón em không phải chỉ có gia đình người yêu. Phải gọi là nguyên dòng họ hơn hai chục người đã ngồi sẵn trong nhà đợi em.
Em thừa nhận mình không giỏi nữ công gia chánh nhưng cũng không đến mức nấu không được món gì. Những món đơn giản như luộc trứng, luộc rau, kho cá em đều nấu khá ngon. Đặc biệt, nhà em luôn khen em luộc trứng ngon. Em không bao giờ luộc trứng chín hẳn mà luôn giữ lại một phần lòng đào để khi bỏ vào mắm sẽ thấm và ngon.
Em quen anh trong một lần đi công tác ở tỉnh khác. Suốt một tuần ở đó, chỉ có anh, cũng là người trong chi nhánh công ty, thường xuyên đưa đón em. Anh dẫn em đi du lịch nội thành, đi ăn ở những quán ăn ngon. Sau khi về lại thành phố, em và anh vẫn giữ liên lạc thường xuyên.
Rồi chúng em yêu nhau. Bố mẹ em có nói là nên lựa người nào gần nhà, lấy chồng xa là khổ trăm bề. Em không đồng ý. Em nghĩ thời hiện đại rồi, xa thì đi máy bay cũng nhanh. Điều em quan trọng nhất là tình cảm anh dành cho em.
Anh dẫn em đi du lịch nội thành, đi ăn ở những quán ăn ngon. (Ảnh minh họa)
Yêu nhau được hơn một năm, anh bắt đầu hay đến nhà em chơi. Tính anh hiền lành, chịu thương chịu khó nên bố mẹ em cũng thích. Tuy nhiên em chưa đến nhà anh bao giờ. Mãi đến đầu tháng 4 này, anh mới nói bố mẹ anh mời em về đó chơi cho biết họ hàng. Vì đã tính đến chuyện cưới hỏi nên em đồng ý.
Về quê anh, em mua biếu bố người yêu một kí cà phê thượng hạng. Mua tặng mẹ anh một miếng vải đẹp để bà may áo dài. Hai em anh, em cũng mua quà đắt tiền. Em cứ nghĩ như thế là ổn rồi.
Không ngờ, đón em không phải chỉ có gia đình như anh nói, mà là nguyên dòng họ hơn hai chục người đã ngồi sẵn trong nhà đợi em. Bí quá, em phải lấy luôn phần bánh kẹo mua cho hai đứa em anh để đãi mọi người.
Mẹ anh đã chu đáo chuẩn bị đủ cơm nước, em ngồi chơi được một lúc thì bác đi dọn mâm lên. Thấy vậy nên em cũng xin phép mọi người xuống bếp phụ bác. Đến lúc lên mâm, bác nhìn một lượt rồi nhờ em luộc hộ mấy quả trứng để ăn kèm món cuốn.
Đến lúc lên mâm, bác nhìn một lượt rồi nhờ em luộc hộ mấy quả trứng để ăn kèm món cuốn. (Ảnh minh họa)
Đúng món ruột nên em nhanh nhảu làm ngay. Thế nhưng khi dọn ăn, cả chục quả trứng đã được em cắt ra thành miếng, sắp gọn gàng trên đĩa mà không ai động vào. Họ chỉ cuốn bánh tráng với rau thôi. Thấy lạ, em gắp mời một vài người nhưng họ cũng không ăn mà để trong bát. Đến khi dọn dẹp xong xuôi, em lên chào mọi người để ra về thì thấy ánh mắt mẹ anh nhìn mình không còn thiện cảm nữa.
Ngay hôm sau, anh nhắn tin chia tay. Em hỏi lí do. Ngập ngừng mãi anh mới nói: "Mẹ anh bảo em luộc trứng còn không nên thì chẳng biết làm gì cả. Mẹ anh bảo chắc em sống tiểu thư quen rồi, sợ em không làm dâu nhà anh được nên bảo anh chia tay sớm".
Em sốc kinh khủng. Em hỏi lại anh thì mới biết ở quê anh, trứng luộc phải chín kỹ. Món trứng của em bị cho là luộc chưa chín. Em đúng là cười ra nước mắt. Yêu nhau như thế rồi mà anh lại nghe lời mẹ, chia tay em chỉ vì cho rằng em luộc trứng cũng không xong. Thế là chuyện tình yêu của em lại về con số 0, tròn trĩnh như... một quả trứng.
Theo Afamily
Rời nhà lúc đêm để lo cho vợ nhân viên đẻ, trở về nhà tôi hứng ngay cơn thịnh nộ của chồng Tôi trân tinh moi chuyên. Chăng ngơ đươc anh năng lơi vơi tôi không thương tiêc. Tôi va chông quen nhau qua dư an lơn cua công ty hai bên. Khi ây, tôi chi la nhân viên thư ky, chuyên phu trach lo giây tơ, ban thao dư an cho chi sêp. Trong môt lân găp đôi tac lơn, tôi đươc chi sêp...