Va vấp khi mới đi làm
Tôi mới ra trường, những tưởng mình may mắn không làm trong môi trường nhiều cạnh tranh, nhưng hóa ra … dù bạn làm nghề gì, với vốn kinh nghiệm đi làm ít ỏi … bạn luôn va vấp.
Ảnh minh họa
Tôi 23 tuổi, mới tốt nghiệp … Ra trường, tôi may mắn nhanh chóng tìm được công việc tại một công ty truyền thông quy mô nhỏ, dù mức lương không cao, nhưng khá thoải mái, anh chị em trong văn phòng cũng rất cưng chiều vì tôi là út ít trong văn phòng, lại mới vào làm, lạ nước lạ cái …
Video đang HOT
Trong công việc, tôi luôn cố gắng với tất cả nhiệt huyết của mình. Cũng nhờ sự giúp đỡ của tiền bối, công việc của tôi diễn ra trôi chảy và sau 2 tháng thử việc, tôi được nhận vào làm chính thức. Tất nhiên, nếu chỉ có như vậy thì chắc ai cũng nói rằng tôi là người thật may mắn vì không vấp phải những điều khó khăn như tất cả những người mới đi làm khác như: bị ma cũ bắt nạt ma mới, bị đồng nghiệp nói xấu, chèn ép trong công việc …
Vâng, có thể nói 5 tháng đầu đi làm, tôi vô cùng vui sướng. Tôi có đồng nghiệp tốt, công việc tốt, thoải mái về tư tưởng và quan hệ đồng nghiệp, điều đó khiến công việc của tôi trở nên trôi chảy, mọi thứ không có gì phải suy nghĩ, giống như đi học, tôi cố gắng đạt được kết quả và được khích lệ động viên …. Như vậy, tôi càng cố gắng hơn nữa. Tuy nhiên, sau đó bên công ty điều chỉnh nhân sự, nhất là phòng tôi, các anh chị đều ra đi hết, người chuyển sang chi nhánh khác, người đi làm chỗ khác tốt hơn, chỉ còn tôi ở lại và có thêm hai người mới đến. Là mới so với tôi, chứ hai chị mới vào đều là nhân viên lâu năm của công ty, chỉ là chuyển công việc, chuyển phòng. Đối với tôi, chuyện này cũng giống như tôi làm tại một chỗ mới, công việc vẫn vậy nhưng nhân sự thay đổi.
Từ ngày hại chị mới vào làm tại văn phòng, do chưa có kinh nghiệm trong công việc mới, nên tôi, với tư cách là nhân viên cũ, đã giúp đỡ cũng như chia sẻ hết các tài liệu về công việc tôi có được cho hai chị. Cùng làm việc, cùng chia sẻ, đó là những gì tôi đã được các anh chị cũ dạy cho, và tôi sử dụng trong cách làm việc cùng hai chị mới. Tuy nhiên, có lẽ bởi tôi quá trẻ, hai chị đều đã gần 40, nên có những khác biệt về suy nghĩ, nên hầu như hai chị không chơi với tôi, trong công việc thì ngoài những cái cần hỏi, cũng không bao giờ chia sẻ với tôi. Mặc dù sếp trao cho tôi quản lý đội nhưng hai chị không bao giờ coi tôi là quản lý, luôn làm việc hay tự ý ra ngoài mà không hề báo cáo. Tôi cũng đã góp ý, nhưng hai chị coi như không nghe, có lần còn nói tôi là : Chị chỉ nói chuyện với sếp, không cần nói với em. Tôi cảm thấy trở thành ốc đảo tại văn phòng. Nói chuyện với sếp, sếp tôi cũng không nghe, bởi vì sếp tôi luôn bận rộn với công việc riêng, hầu như không quan tâm đến công việc tại văn phòng. Không chỉ xa lánh tôi, hai chị còn cùng nhau cuỗm tay trên những bản hợp đồng của tôi. Lần thứ nhất, lần thứ hai … tôi nghĩ là trùng hợp, trùng ý tưởng công việc … nhưng nhiều lần sau, tôi phát hiện ra là hai chị cố tình xem lịch hẹn gặp của tôi và đi gặp khách hàng trên tư cách là được tôi ủy nhiệm. Tôi cảm thấy vô cùng buồn bã …
Hiện tại , tôi không biết phải làm sao? Chuyển chỗ làm ? hay cũng dùng những chuyện đó để đối phó lại ?
Theo VNE
Xin lỗi tình yêu
Con trăng 16 treo lơ lửng trên đầu. Đêm nay, trời rất lạnh. Mẹ bảo mặc thêm áo ấm nhưng anh vờ không nghe. Lâu lắm rồi anh mới có dịp về lại con sông Ba quê mình. Sông vẫn còn đây nhưng người đã phiêu bạt chốn nào?
Anh bỗng nhớ một ngày đã xa trong kỷ niệm. Ngày đó, có 2 người trẻ yêu nhau và sắp phải xa nhau. Anh nhận công tác ở miền Nam xa xôi, em ở lại quê nghèo làm cô giáo. Dù chẳng biết bao giờ trở lại nhưng anh vẫn hẹn 3 năm...
Một lần 3 năm anh vẫn chưa về. Em một mình ra sông. Mẹ kể em rất buồn, cứ ngồi mãi cho đến khi sương xuống ướt đẫm cả mái đầu. "Vào nhà đi con kẻo bệnh, thằng Huy sớm muộn gì cũng về mà" - mẹ đã nói với em như thế. Nhưng em bảo rằng nếu lần đầu người con trai lỗi hẹn thì sẽ có lần thứ hai, thứ ba và rất nhiều lần sau đó... Đến bây giờ, anh cũng không hiểu tại sao mình lại sai hẹn. Có lẽ vì anh nghĩ đơn giản rằng đã chờ đợi 3 năm thì thêm vài tháng, thậm chí 1 năm nữa có sao đâu?
Khi anh trở về, mẹ nói: "Con Mai đã sang sông". Thoạt đầu, anh hiểu câu nói của mẹ là một thông báo về sự thay đổi địa điểm cư trú. Anh hỏi mẹ: "Ở quãng nào vậy mẹ?". Không có tiếng trả lời, mẹ vẫn lúi húi nhặt đậu trước hiên nhà. Tưởng mẹ không nghe, anh lặp lại. Mẹ ngẩng lên, chậm rãi từng lời: "Cũng không biết ở đâu. Nó có gửi thiệp cho con kìa...".
Anh lần giở tấm thiệp màu đỏ tươi có in hình hai con chim bồ câu. Thiệp báo hỷ. Vậy là em đã đi lấy chồng. Chỉ mới hơn 3 năm mà sao em không chờ đợi? Anh tự hỏi rồi tự trả lời: Vì anh không về, lại không có một lời xin lỗi. Đã hẹn nhau thì chớ quên lời.
Rất nhiều lần 3 năm đã trôi qua nhưng mỗi lần về lại bến sông này, anh vẫn muốn gửi theo gió ngàn lời xin lỗi đến tình yêu của mình...
Theo VNE
Đừng sợ người ta chê ế Quen nhau hơn 2 năm, V. ngỏ lời yêu em. Thế nhưng chính lúc đó, em lại để ý một người con trai khác. Biết vậy, V. rất buồn và nói rằng sẽ ở vậy suốt đời chứ không bao giờ lấy vợ nữa. Trớ trêu là người con trai em để ý lại chẳng yêu em mà lại yêu cô bạn đồng...