Vá màng trinh vì người yêu thích thế
Cô vá trinh nhưng chính là vá lại quá khứ, vá lại sai lầm của mình. Và cô muốn nhờ nó mà tìm được một hạnh phúc mới. Vậy có gì là sai đâu.
- Thế nào, có làm không?
Người đàn ông đeo khẩu trang kín mặt hất hàm về phía cô mà hỏi. Cái giọng ồm ồm khàn khàn cô không nghe rõ vì anh ta đeo khẩu trang, nhưng cô cũng hiểu được qua ánh mắt và thái độ ấy. Tay cô run lên cầm cập:
- Em sợ lắm!
- Sợ thì thôi nhé, sợ thì về
- Nhưng mà… em muốn…
- Đã sợ thì đừng tới đây, muốn đẹp thì phải chịu đau, muốn chơi thì phải nín thôi.
Anh ta cứ thế nói một hồi, bất kì câu nói nào của cô anh ta cũng đáp lại bằng cái giọng lạnh lùng ấy. Cô còn không biết người đàn ông này là ai, là người trẻ hay già, là người như thế nào. Nhưng nghe giọng thì tầm trung niên. Nhưng điều đó đâu quan trọng, quan trọng là anh ta có làm tốt hay không, có giúp cô vá được cái màng trinh mỏng manh ấy thành giống như thật hay không. Cô bạn cô đã từng làm và giới thiệu cô đến đây, cái nơi bí mật mà chỉ có cô ấy biết. Vì danh dự, vì người mình yêu, cô đánh liệu với bản thân mình như vậy. Làm cái chuyện tày đình mà gần như chẳng mấy cô gái dám làm dù rằng, ai cũng muốn giữ lại &’cái ngàn vàng’ quý giá của mình.
Anh ta lại hỏi cô một lần nữa:
- Thế chốt lại, có làm không, quyết đi…
Cô gật đầu ngập ngừng và kí vào tờ giấy cam kết:
- Em làm, anh nhẹ tay giúp em
Video đang HOT
Một bàn tay lạnh lạnh có đeo găng đặt vào chân cô, kéo cô một cái thật mạnh và quát:
- Cởi quần, dạng chân ra…
Cô hoảng, sợ quá, cảm nhận cái gì đó đang bắt đầu tiến vào cơ thể mình. Cô thiếp đi… Khi tỉnh dậy, cô đã tỉnh táo, đang nằm trong phòng và mọi thứ đã xong xuôi. Cô chưa từng hiểu cái công nghệ vá màng trinh là thế nào, cũng không biết, người đàn ông kia đã làm gì với cô mà bây giờ, cô thấy dễ chịu như thế.
Cô hỏi ngập ngừng:
- Có vấn đề gì xảy ra không anh?
- Có vấn đề được à, mà có thì cô đã không ở đây từ lâu rồi
- Em có thể yên tâm về nó được chứ
- Cứ yên tâm, tôi chưa từng thất bại với ai…
Lúc này, cô nhìn rõ khuôn mặt người đàn ông ấy, quá trẻ, anh ta thật sự rất trẻ so với tưởng tượng của cô. Nhìn anh ta giống như chỉ hơn cô vài tuổi, nhưng sao cái giọng khó chịu, ánh mắt lạnh lùng sắc như dao ấy. Bây giờ còn lạnh lùng hơn sau khi đã nhận tiền của cô. “Họ chắc chỉ làm việc vì tiền”, cô lẩm bẩm như thế và chào ra về.
Chưa hết sợ hãi nhưng nghĩ đến cảnh, hôm nay cô sẽ gặp người yêu, tự tin nói với anh rằng, cô là một cô gái trong trắng thì có gì là không vui chứ. Cô và người yêu đã có cuộc tình mặn nồng suốt 2 năm. Thời gian đó, nhiều lần người yêu đòi hỏi nhưng cô sợ, cô không cho anh vì cô không muốn anh biết mình không còn trinh tiết. Người yêu cô vốn là một anh chàng đẹp trai, ga lăng lại là người mà được rất nhiều con gái theo đuổi. Tuy về nhan sắc, cô không thua kém gì, nhưng người ta hay có mới nới cũ. Với lại cô sợ, nếu như cô cứ cố gắng không hiến dâng cho người yêu thì anh sẽ nghi ngờ sự trong trắng của cô và ra đi. Cô đã trót nói với anh là mình còn trinh tiết và muốn đợi cho tới khi cưới. Nhưng càng chống cự thì cô càng bị bại lộ mà thôi.
Ảnh minh họa
Quay trở lại quá khứ 5 năm về trước, cô nhớ lại cái ngày đầu tiên mình trở thành đàn bà. Một cảnh tượng thật trớ trêu nhưng nếu nói ra, anh sẽ không bao giờ tin. Cô và một người bạn gái, khi còn quá trẻ, vì xem phim cấm nên đã có những hành động điên rồ giống như trong phim. Cả hai đã tự bắt chước trong phim và dùng vật khác để tự làm mình đau đớn. Và kết quả là, hai đứa con gái còn quá nhỏ, chưa hiểu chuyện gì đã tự biến mình thành đàn bà khi còn quá trẻ, khi mà cả hai đều chưa được giáo dục về giới tính và sức khỏe sinh sản một cách tỉ mỉ.
Nhưng câu chuyện ấy nghe thì rất vô lý, một người bình thường cũng khó mà tin được chứ đừng nói người yêu của mình. Chắc chắn anh sẽ nói tất cả những gì anh nghĩ rằng, cô đã từng ăn nằm với ai, rằng cô đã trắng trợn lừa dối anh, rằng cô đã cố tình che giấu để đưa anh vào &’tròng’. Nói chung, cái sự không còn trinh tiết với một người đàn ông quá coi trọng &’cái ngàn vàng’ và quá đa nghi thì khó lòng tìm một lí do để giải thích. Trừ phi đó là chuyện thú nhận &’tôi đã từng ngủ với một người khác trước anh’. Nếu là như vậy, chắc anh ta sẽ hài lòng.
Cô không làm thế và cô cũng không thể vì thế mà nói ra điều vô lý. Cô phải đi vá màng trinh, cô phải tìm đến cái nơi mà cô phải đến và cuối cùng, cô đã đạt ý nguyện.
Hôm ấy, anh lại đòi hỏi cô sau khi đã đưa cô đi chơi khuya và nài nỉ cô vào nhà nghỉ.
Anh nịnh nọt:
- Em lạc hậu lắm, thời đại nào rồi mà còn giữ gìn, còn đòi tân hôn. Người ta ai chẳng tân hôn từ lâu rồi, có mấy ai đợi được đến ngày cưới. Yêu mà không hưởng thụ thì gọi gì là yêu, yêu mà cứ nhịn nhau thì làm sao sung sướng được. &’Cho’ anh nhé!
Giọng anh nhỏ nhẹ dần, ngọt ngào dần và anh cũng từ từ đặt môi lên môi cô, hôn cô, âu yếm cô và đã biến cô thành đàn bà ngay trong đêm đó. Cô không còn ngần ngại chuyện đó nữa, không phải vì cô khát khao anh đến nỗi không cưỡng được. Chỉ là cô muốn anh tin cô còn trinh tiết. Một người đàn ông như anh cần &’mắt thấy tai nghe’ thì anh mới tin và hết lòng, hết dạ với cô được.
Và sau cái đêm ấy, anh ôm cô vào lòng và nhẹ nhàng thủ thỉ:
- Anh cám ơn em đã giữ cho anh, anh yêu em nhiều lắm!
Cô hạnh phúc xiết chặt vòng tay anh. Cô chưa từng nghĩ mình lại có giây phút ngọt ngào đến vậy. Dù cô đã lừa dối anh nhưng cô không ân hận, không cảm thấy mình sai lầm gì cả. Đàn ông họ cần con gái còn trinh, còn đàn bà thì cần người đàn ông của mình. Cô làm một việc mà giữ được hạnh phúc, tình yêu bền vững thì có gì là sai? Với lại, cô đâu phải kẻ bại hoại, là kẻ lăng nhăng, ngủ với nhiều gã đàn ông. Anh thực sự là người đầu tiên của cô. Chỉ là, trong phút nông nổi, cô đã làm việc dại dột của thời trẻ con. Cô vá trinh nhưng chính là vá lại quá khứ, vá lại sai lầm của mình. Và cô muốn nhờ nó mà tìm được một hạnh phúc mới, có gì là sai đâu!
Từ cái ngày hôm đó, anh vui vẻ, suốt ngày gọi điện quan tâm hỏi han cô. Dường như những nghi ngờ về cô đã được xóa bỏ. Anh không còn nghĩ cô đã lừa dối mình nữa. Cô cũng thảnh thơi sống hạnh phúc bên cạnh anh. Cô đã từng ước được anh tôn trọng, yêu thương và giờ đây, ước mơ ấy đã thành hiện thực. Nhiều khi cô nghĩ, cái màng trinh ấy với đàn ông thực sự quan trọng như vậy sao? Sao họ không yêu con người của cô gái đó, sao không yêu tính nết cô gái đó lại cứ đòi hỏi cô ấy còn trinh tiết. Nghĩ vậy đấy nhưng cuối cùng cô đâu dám đấu tranh, cô vẫn làm cái điều mà nhiều người không thể nào, mạo hiểm với mình vì người đàn ông cô yêu.
3 tháng đó, cô và anh đã đi nhà nghỉ bao nhiêu lần, đã cùng vui vẻ với nhau bao nhiêu lần cô cũng không nhớ. Mỗi lần như vậy, anh đều nói yêu cô nhưng sao mọi thứ cứ nhạt dần, cô đang cảm nhận được có thứ gì đó quan trọng cứ sắp mất đi.
Hôm nay, cô một mình dạo bước trên đường, tìm về những kỉ niệm, vì có chút thoáng buồn về những điều đã qua. Cô thấy bóng dáng một người quen, là ai đó… Cô bàng hoàng giật mình, quay sang bên phía hồ. Trời ơi, người đàn ông đó là anh, nhưng… anh đang xiết bàn tay ai…!???
Theo VNE
Khi chồng bị so sánh với ông hàng xóm!
Anh xin lỗi vì cái tát ấy. Thật lòng anh không muốn như vậy. Em cũng biết, anh không phải là người chồng vũ phu. Lấy nhau 10 năm, có bao giờ anh đánh em đâu, thậm chí không một lời nói nặng. Chỉ duy nhất lần này, anh nóng quá...
Em là một người vợ tốt, biết lo cho chồng con, lại giỏi thu vén. Dẫu lương bổng của anh chỉ thuộc hàng trung bình, nhưng nhờ em mà nhà mình tươm tất, có chút của cải. Nhưng em có một tật kỳ lạ, dù đã tìm mọi cách nhưng anh chẳng thể nào thích nghi được: luôn so sánh chồng với người khác. Anh biết, không ít bà vợ cũng mắc tật này. Nhưng trường hợp của em thì đã vượt giới hạn...
Anh có cảm giác, việc em so sánh anh với những đàn ông khác như là một thói quen, thậm chí là một thú tiêu khiển. Em so sánh anh mọi lúc mọi nơi, với bất kỳ người đàn ông nào mà em biết, theo một công thức duy nhất: hễ khen người khác thì chê thậm tệ chồng mình. Khi thì em nói: "Bà A. trong phòng em sướng dễ sợ, chồng bả mới mua cho bả cái váy hiệu hơn chục triệu. Còn anh sao chẳng bao giờ thấy mua cho em món gì?". Trong khi, lương anh đã đưa hết cho em, đến kỳ sinh nhật em hay kỷ niệm ngày cưới, anh chỉ mua được vài món quà nho nhỏ, mua đồ chục triệu thì anh lấy tiền đâu? Lúc thì em lại bảo: "Ông B. bạn em mới dắt vợ ổng đi tour Hàn Quốc. Bà đó vậy mà sướng, một năm đi nước ngoài mấy lần. Còn anh toàn dắt em đi Đà Lạt, Vũng Tàu, chán bỏ xừ!". Nghe vậy, anh cũng chỉ biết im lặng.
Anh còn nhớ, có lần em nói: "Anh coi chồng con T. kìa. Ổng giỏi dễ sợ, việc nhà ổng làm hết, con T. chẳng phải động móng tay. Còn anh thì đi làm về chỉ biết đọc báo, xem ti vi.". Nghe vậy, anh thấy cũng có lý. Thế là từ đó trở đi, anh cố gắng phụ em việc này việc kia, khi thì rửa chén, lúc lại quét nhà... Ai ngờ, khoảng một tháng sau, lúc anh đang bỏ đồ vào máy giặt, chẳng hiểu đang bực mình chuyện gì, em lại nói: "Chồng người ta bươn chải kinh doanh, kiếm tiền thấy mà ham. Còn chồng mình suốt ngày chúi đầu vào góc bếp. Chán...!".
Em có so sánh anh như thế nào cũng được, miễn là ở trong nhà. Đằng này, em lại hay so sánh anh trước mặt người ngoài, giữa chốn đông người. Tháng trước, em và anh dự đám cưới người quen. Giữa bàn tiệc, mọi người đang khen một anh chàng nào đó giỏi làm ăn, thành đạt nhanh chóng, thì em chen vào: "Chắc vợ ảnh sướng lắm. Chẳng bù với ông xã nhà em, ù lì, cục mịch, không có chí làm ăn gì cả.". Anh nghe mà ngượng quá!
Giọt nước làm tràn ly là khi nhà mình vừa có hàng xóm mới. Ông chồng nhà bên ấy đúng là "ngon" thật, vừa đẹp trai, vừa giàu có, lại chiều vợ. Thế là em có ngay một đối tượng để suốt ngày dè bỉu anh. Nếu anh nhớ không lầm, trong tuần qua, em so sánh anh với lão hàng xóm ấy không dưới 10 lần. Cơn tức của anh cứ thế dồn nén lại, dẫn đến cái tát hôm ấy, khi em đang ăn cơm thì thở dài thườn thượt: "Nghe nói nhà bên đó sắp mua xe hơi. Thấy chồng người ta mà bắt ham...".
Hành động đó là không đúng, nhưng em đã xúc phạm lòng tự trọng tối thiểu của một người đàn ông nơi anh, em à!
Theo VNE
Làm vợ, làm mẹ Khi làm mẹ, phụ nữ dễ rơi vào cảm giác "bão hòa với trò ôm ấp". Bọn trẻ đã cho chúng ta quá nhiều lúc âu yếm, vuốt ve rồi, tới nỗi chúng ta quên mất cả ông chồng có khi đang chưng hửng! Bạn từng quan sát những cặp đôi mới cưới chưa? Họ luôn âu yếm, nhìn nhau trìu mến, cùng...