Và anh đã mất em…
Anh la ngươi co sô đao hoa. Ban be đêu noi vây bơi co rât nhiêu cô gai theo đuôi, săn đon, noi yêu anh. Thê ma anh chăng yêu ai ca cho đên khi găp em.
Em chăng noi yêu anh, thich anh ma chi âm thâm chăm soc, giup đơ nhưng khi anh cân. Anh đau đâu, co ngươi mua thuôc; anh đoi bung, co ngươi mang cho chiêc banh; anh mêt không đi lam, co ngươi mang hô sơ đên tân nha cho anh xem…
Hinh như anh đa yêu em. Thê nhưng, cai ban tinh ngang tang, kiêu ngao cô hưu đa khiên anh nghi răng nhât đinh em phai mơ lơi noi yêu anh trươc thi anh mơi đap lai. Cư thê anh đơi chơ. Anh mong đên chay long đươc găp em, đươc nghe em noi, nhin em cươi; đươc em chăm soc, vô vê…
Anh con them co em suôt ca cuôc đơi bơi nhưng cô gai trươc đây thich anh không co đu sư diu dang, âm ap như em. Vây ma chi môt lơi noi yêu em, anh cung so đo, toan tinh. Môt lơi noi yêu em, anh cung sơ se lam minh “mât gia”.
Video đang HOT
Anh nhơ co lân, em tinh nghich ngươc nhin anh qua ke nhưng ngon tay. Hai con măt tron xoe như môt dâu hoi răng anh co yêu em không? Le ra luc đo anh đa ôm em vao long, thu thi bên tai em răng anh rât yêu em… Thê ma khi ban tay em khep lai che khuât anh măt đau đau đơi chơ, anh vân lam thinh.
Va rôi anh đa mât em. Co môt ga đan ông khac đa hao phong dâng cho em môt lơi to tinh. Vây la anh mât em. “Tai sao em lai yêu hăn?” – anh đa đau khô gân như điên cuông. Rôi anh cung tư tra lơi: Vi anh qua cao ngao va ich ky.
Chi 3 tiêng “anh yêu em” ma anh không thôt ra đươc thi đâu co cơ sơ nao đê em tin răng sau nay anh se nhương nhin, chiu đưng va cung em vươt qua giông bao cua cuôc sông vơ chông.
Nêu lân sau co môt cô gai nao giông như em, chăc chăn anh se không ngu dai đanh mât môt lân nưa…
Theo VNE
Vợ "lâu năm"
Vợ "lâu năm" là cách nói vui của những người đàn ông, ám chỉ vợ mình "tuy chưa già nhưng không còn trẻ nữa". Vợ "lâu năm" hiểu chồng cặn kẽ đến từng chân tơ kẽ tóc, nên rất dễ "bắt bài" .
Anh bạn thân tôi đưa mắt về phía chị nhà đang thoăn thoắt đôi tay lấy hàng cho khách, bảo: "Bà vợ "lâu năm" của tôi có tật nói nhiều. Trong nhà, chồng con làm gì đều không qua mặt cô ấy, nhưng phải công nhận vợ tôi quán xuyến gia đình tài tình lắm. Vợ vén khéo, đảm đang, lèo lái con thuyền gia đình chạy đúng hướng, dù đôi khi sự chủ quan của vợ cũng làm tôi bực mình". Anh thẳng thừng tổng kết về người vợ của mình một cách hồn nhiên, chân thành, và không giấu nổi vẻ tự hào.
Sống với nhau gần 20 năm, cô ấy không còn giữ ý tứ với chồng, thậm chí trở nên xuề xòa, bỗ bã, cũng chỉ vì phải đối mặt trước những bộn bề lo toan của cuộc sống. Phụ nữ thường hay càm ràm, nói nhiều, có lẽ vì họ bận rộn việc nhà, chồng con, tiếp xúc với những điều dễ bực mình, nên "ưa" nói, mà đôi khi chẳng quan tâm tới việc mình nói chồng con có chịu lắng nghe, có tiếp thu hay không. Nói để dạy con, bảo chồng, nói để nhắc nhở, để nhớ, nên xét cho cùng cũng vì yêu chồng thương con, lo lắng cho cuộc sống gia đình, nên sự nói nhiêu ấy cũng cần được thông cảm.
Bạn tôi khéo léo hãm tật nói nhiều của vợ bằng cách này cách nọ, thay vì bực mình, đôi co. Có hôm anh nhậu về khuya. Biết lỗi, anh im lặng đóng cửa, rồi tìm cách... đánh bài chuồn, vào ngủ với con trai, cốt chỉ để trốn bị vợ "thuyết". Vợ anh nói nhiều, nhưng lại ít để bụng. Nói để giải tỏa sự bực bội, nói để mong chồng con rút kinh nghiệm, nói cho đã nư rồi thôi. Nghĩ vậy, nên anh chẳng chấp. Biết anh xởi lởi, tôi đùa: "Có khi nào anh thấy nhàm vì bà vợ của anh có phần "cũ kỹ" không?". Anh bảo: "Cũ" hay mới cũng chỉ vì chuyện cơm áo gạo tiền. Những lúc lo toan, bận bịu, trông cô ấy cứ "mòn" dần; lúc thư thái, rảnh rang, cô ấy cũng biết làm mới mình".
Thiên chức làm vợ, với biết bao niềm vui, nỗi buồn, sự "thâm niên" ấy khiến vợ anh sống thật, bày tỏ một cách rõ ràng nhất, mà đôi khi sự thật dễ gây nhàm chán, mếch lòng. Dù vậy, vợ "lâu năm" của anh luôn có một thế mạnh nhất định bởi những gì cô ấy tạo ra cho gia đình. Vợ chồng sống với nhau lâu bền, con cái lớn khôn, thành đạt, là tài sản, là thành quả của những năm tháng vất vả nuôi con, vượt qua sóng gió gia đình, cùng nhau xây dựng mái ấm hạnh phúc. Dân gian có câu "gừng càng già càng cay". Thật chính xác.
Theo Dantri
Vợ chồng "son" Bà Nhàn cứ than ngắn thở dài, tựa như lỡ mua đắt mớ cá mớ tôm đâu ngoài chợ, miệng luôn lẩm bẩm "có hai mụn con mà giờ nhìn đi nhìn lại chẳng có đứa nào bên mình thế này". Hai ông bà chẳng phải là cán bộ công chức gì, chỉ là dân làm nông, buôn bán bình thường như bao...