USD giả nhiều hơn… giấy lộn
Peru, một trong những quốc gia có nền kinh tế phát triển thịnh vượng nhất châu Mỹ La tinh, đang đau đầu với bọn tội phạm in USD giả để phát hành trong nước lẫn nước ngoài, với 17% số t.iền giả lưu hành tại Mỹ có nguồn gốc từ đây. Nguyên nhân chính là do luật hình sự của nước này xử lý hết sức nhẹ đối với hoạt động làm t.iền giả, khiến nhiều kẻ vẫn sẵn sàng liều để có thể nhanh chóng trở nên giàu có.
Trung tâm phát hành t.iền giả của thế giới
Tại thủ đô Lima, trong vòng 2-3 năm trở lại đây, người dân có thói quen đổi t.iền nội địa qua đô la Mỹ (USD) ở chợ đen hơn là ngân hàng. Họ thích làm như vậy để hưởng “lời” từ giá chênh lệch. Theo các chuyên gia an ninh thì “sở thích” và thói quen này của người dân chính là nguyên nhân khiến cho tội phạm t.iền giả “khởi sắc” tại nước này.
Những tên tội phạm làm t.iền giả thường xuyên xuất hiện trên đường phố ngay khi những nhà buôn ngoại tệ sắp về nhà, giả dạng những người bán đô la để đổi t.iền giả lấy t.iền thật. Filomeno Olivera, một nhà buôn ngoại tệ ở quận San Miguel thuộc Lima, cho biết đối tượng bọn tội phạm t.iền giả nhắm đến là những người rao bán xe hơi, máy tính và vật dụng cá nhân trên internet hoặc báo in.
Video đang HOT
Brian Leary, người phát ngôn cho Mật vụ Mỹ (SS) – Cơ quan chịu trách nhiệm trước Chính phủ Mỹ về sự an toàn của đồng USD trên toàn thế giới, cho biết tờ USD giả đầu tiên do Peru sản xuất được phát hiện tại Mỹ vào năm 2003 và hiện nay khoảng 17% số USD giả lưu hành tại Mỹ có nguồn gốc từ Peru.
Những kẻ l.ừa đ.ảo ở Peru không chỉ khuấy tung lên các đồng t.iền mệnh giá 20 USD, 50 USD và 100 USD. Công nghệ làm t.iền giả tại Peru còn “đỉnh cao” hơn rất nhiều so với các loại t.iền giả được sản xuất tại Mỹ. Ở Mỹ, bọn làm t.iền giả chỉ hoạt động nhỏ lẻ, mang tính thủ công, sử dụng công nghệ kỹ thuật số và sản xuất một lượng giới hạn t.iền giả trong mỗi lần. Trong khi bọn làm t.iền giả ở Peru làm ăn quy mô hơn nhiều, vẫn tiếp tục sử dụng những kỹ thuật in ấn truyền thống với kỹ thuật offset (công cụ chính) và sản xuất ồ ạt.
Theo tính toán, cứ 10 USD giả được buôn lậu ra khỏi biên giới Peru sẽ mang về 1 USD t.iền thật cho kẻ buôn lậu. John Large, Đội phó Đội chống tội phạm chi nhánh ở Miami của SS, tuyên bố t.iền giả cũng là một dạng k.hủng b.ố kinh tế vô cùng nguy hiểm. Không chỉ công dân và doanh nhân Mỹ bị mất hàng triệu USD vì t.iền giả mà các mạng lưới sản xuất và buôn lậu USD giả trên khắp thế giới còn phá hoại ngầm giá trị của đồng t.iền Mỹ.
Khó chống vì hình phạt quá nhẹ
Theo Time, một trong những nguyên nhân chính khiến nạn làm t.iền giả lan rộng ở Peru là án phạt nơi đây quá nhẹ. Luật quy định rằng những kẻ phạm tội lần đầu có thể bị phạt tù 3 năm song ít khi chúng phải ngồi “bóc lịch”. Những kẻ phạm tội nhiều lần có thể bị phạt tù tới 6 năm. Nhưng thường chúng có thể ra tù sau 2 năm thụ án, nhờ một đạo luật cho phép những kẻ phạm tội phi bạo lực được hưởng lợi.
Một nhóm luật sư tại Hiệp hội Luật gia Lima đã bắt tay vào nghiên cứu về lỗ hổng trong hệ thống luật hiện hành để đưa ra các đề xuất sửa luật. Đề xuất này sẽ được đệ trình lên Quốc hội Peru để thay đổi cách thức luật hình sự xử lý những kẻ phạm tội làm t.iền giả.
Interpol phối hợp chặt chẽ với chính quyền các quốc gia Nam Mỹ từ năm 2005. Chiến dịch Jupiter V trong những năm qua của Interpol đã bắt giữ 1.700 vụ và tịch thu hơn 507 triệu USD giả. Tổng Thư ký Interpol Ronald K. Noble cho biết, Interpol hợp tác chặt chẽ với 188 quốc gia thành viên cũng như các tổ chức đối tác khác trên toàn thế giới để chống loại tội phạm sản xuất t.iền giả cũng như các mặt hàng giả khác trên toàn cầu.
Theo ANTD
Hậu trường xứ xở chế tạo, buôn bán kim cương
Ít ai biết được đằng sau những viên đá trong suốt, lấp lánh được trưng bày trên các ngăn kính... lại có xuất xứ từ những nơi nhếch nhác, tối tăm có giá bán chênh lệch khủng khiếp so với vài đô-la mà người phát hiện ra nó nhận được.
Thợ soi kim cương trước khi chúng được chuyển tới thành phố Mumbai, Ấn Độ.
Xưởng "nhào nặn" kim cương
Mỗi sáng, hơn 1.000 thợ kim hoàn lũ lượt kéo nhau đến nhà máy Venus Jewel ở Surat làm việc. Đây là một thành phố cảng ở bang Gujarat, phía Tây Ấn Độ và có đến gần 1/3 trong tổng số 3,5 triệu dân ở đây sống bằng nghề đ.ánh bóng kim cương. Để được vào nhà xưởng, họ phải nhấn ngón tay cái vào thiết bị điện tử ở cổng hoặc dùng thẻ điện tử tra vào ổ khóa tự động. Tuy nhiên, trước khi bắt đầu công việc, họ phải thay đồng phục, cởi bỏ giày, bít tất để đảm bảo không giấu kim cương mang về khi đã xong việc. Mỗi thợ kim hoàn được giao một túi nilon đựng toàn những viên kim cương thô. Sau đó, họ bắt đầu công việc "phù phép" của mình gồm: cắt mỏng, đ.ánh bóng và mài các góc cạnh để biến những viên kim cương thô, mờ trở nên sáng bóng, lấp lánh.
Trước đây, họ phải làm việc trong môi trường chật hẹp, nóng bức, phải ngồi dưới sàn nhà và dùng dụng cụ thô sơ thì ngày nay điều kiện làm việc của họ tiện nghi hơn nhiều. Hầu như phòng làm việc nào cũng có máy điều hòa nhiệt độ, được trang bị nhiều loại máy móc và bàn ghế đầy đủ. Xưởng nào cũng được bảo vệ nghiêm ngặt và công nhân ở đây lúc nào cũng bị giám sát kỹ lưỡng bởi lực lượng an ninh và hệ thống camera bên trong nơi làm việc.
Ở Surat không chỉ có một xưởng đ.ánh bóng kim cương như Venus Jewel mà rất nhiều xưởng làm công việc tương tự. Các xưởng này thuê tất cả khoảng 300.000 công nhân và biến Surat thành trung tâm đ.ánh bóng kim cương của thế giới. Khoảng 92% những hòn đá nhỏ nhắn sáng lấp lánh trên toàn thế giới đều đã qua tay những người thợ kim hoàn ở Surat. Ngành này đã đem lại cho đất nước đông dân thứ hai thế giới mỗi năm 8 tỉ USD. Hiện nay, ở Surat kim cương phổ biến đến nỗi những bịch khoai tây rán được bán ở đây cũng mang nhãn hiệu Diamond (từ kim cương trong tiếng Anh). Nếu như khi trước, phụ nữ trung lưu ở Ấn Độ chỉ dám mơ ước đến các món đồ trang sức bằng vàng thì bây giờ họ dễ dàng sở hữu một viên kim cương be bé, chỉ với giá 1.500 rupee (35 USD)!
Dù thống lĩnh thị trường thế giới về khoản đ.ánh bóng kim cương, nhưng số đá quý giá này thường có xuất xứ từ các nước như Angola, Botswana, Namibia và Nga... chứ không phải ở Ấn Độ và sau đó được chuyển đến đây để đ.ánh bóng. Sau khi xuất xưởng, chúng sẽ có mặt tại các thị trường kim cương lớn của thế giới như Mỹ, Bỉ, Singapore, Hồng Kông, Israel, Thái Lan, Dubai (Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất), Thụy Sĩ...
Theo Tạp chí Foreign Policy, thành phố Surat được coi là nơi những viên "kim cương máu" được chùi sạch sẽ trước khi rơi vào tay khách hàng trên toàn cầu. Tại đây, hệ thống vận hành không có giấy tờ chính thức nào. Sau khi thợ đ.ánh bóng nhận được sản phẩm thô, họ bắt đầu mài chúng bằng những công cụ đơn giản nhằm tạo ra các góc cạnh. Nếu được mài tốt, các góc cạnh này sẽ tạo thành các lăng kính phản chiếu ánh sáng khiến cho kim cương trở nên lấp lánh. Sau khi kim cương được đ.ánh bóng, một người môi giới sẽ đến lấy những viên đá quý để đem phân phối.
Kim cương bày bán ở giữa chợ trời
Bày bán tràn lan ở chợ trời
Những nhà buôn kim cương ở khu chợ Mahidharapura vốn cũng được biết đến như "con đường kim cương" của thành phố Surat. Hơn 3.000 người buôn bán đến đây mỗi ngày, mỗi người mang theo các viên đá trị giá hàng chục nghìn USD quanh bụng. Vấn đề bảo đảm an ninh không tồn tại, và các giao dịch với những viên đá hợp pháp hay phi pháp đều được thực hiện lẫn lộn, không phân biệt.
Khi Jaysukhbhai Patel, một công dân Ấn Ðộ sống tại Surat, nhận ra rằng mình không thể đủ sống nếu làm một công chức Nhà nước, anh quyết định mở một cửa hiệu ở khu chợ trời kim cương ở Mahidharapura.
Mặc dù có một số lượng kim cương lớn được bày bán và rất dễ bị lấy trộm, nhưng những người bán hàng ở đây không hề lo lắng về vấn đề an ninh. "Chúng tôi xem như có công ty riêng và có bảo vệ ở chợ. Chúng tôi kiểm soát mọi thứ", Patel khẳng định. "Nếu có một người đáng nghi xuất hiện ở chợ, nếu chúng tôi thấy có gì bất ổn, bảo vệ của chúng tôi sẽ chặn họ lại và gọi cảnh sát ngay".
Công việc kinh doanh của Patel chỉ vỏn vẹn trong chiếc vali: gồm có kim cương và t.iền mặt (đô la Mỹ), để thực hiện giao dịch mua bán, cùng một vài công cụ kiểm tra ánh sáng để kiểm tra kim cương. "Mỗi chúng tôi đều có vốn riêng và chiếm một góc bàn riêng. Chúng tôi thu mua kim cương và bán lại chúng cho những nhà xuất khẩu chính thức. Khách hàng chủ yếu của chúng tôi là người Mỹ và Thái Lan. Họ đảm đương việc xuất khẩu kim cương", Patel nói thêm.
Những người không có nhiều t.iền để buôn bán kim cương thì cung cấp các dịch vụ cho các nhà buôn kim cương. Nhiều người làm việc như các đại lý trung gian thay mặt cho các nhà xuất khẩu lớn tiến hành những giao dịch kim cương ở thành phố Surat. Những người kinh doanh ở đây, họ có thể nhận ra chính xác đâu là kim cương Surat - thứ kim cương được "phù phép" cắt mỏng, đ.ánh bóng và mài các góc cạnh để biến những viên kim cương thô, mờ trở nên sáng bóng, lấp lánh. Ðặc biệt, họ sẽ từ chối bán những loại kim cương "buôn lậu" từ những nước khác, như Zimbabwe.
Patel thành thật cho biết: Hàng tháng, anh lãi 10-15% vốn, tương đương 500-750 USD so với 150 USD anh kiếm được nếu làm công chức. Trong vòng 8 năm, công việc buôn bán kim cương của Patel giúp anh nuôi 4 đứa con ăn học tử tế, 2 trong số đó nay đang học đại học.
Từ thị trường đen đến các cửa tiệm sang trọng
Một trong các chuyên gia hàng đầu về hồng ngọc, ngọc bích và kim cương tại Ấn Độ nhận định: "Người nước ngoài rất khó tiếp cận mặt hàng này tại Surat - Ấn Độ". Vì theo quy định, các loại đá quý phải được thu gom, định giá và đ.ánh thuế. Thế nhưng, những viên hồng ngọc, kim cương có giá trị cao hiếm khi "theo luồng", mà được các lái buôn chuyên nghiệp bí mật chuyển lậu theo đường rừng đến biên giới Ấn Độ nhờ sự làm ngơ của quan chức địa phương và được mua đi bán lại cho đến khi công khai xuất hiện theo đường chính thức.
Tại chợ kim cương Mahidharpura, một chợ nổi tiếng với những gian hàng bày bán kim cương thô và kim cương đã qua tinh chế. Người ta trao tay những viên kim cương, xem xét, mặc cả chúng ngay trên đường phố, từ những viên bé xíu tới những viên sáng lóa.
Theo điều tra lúc đầu, ngôi chợ được dựng lên vì tại phần đất này của Ấn Độ cũng có ngọc bích, hồng ngọc và kim cương. Và một khi lên đến các thành phố lớn như Surat, Mumbai những viên đá quý sẽ được luân chuyển qua tay các nhà buôn chính thức trên khắp thế giới, dù phần lớn số đá này vẫn được gia công tại Ấn Độ, nơi vốn đã chiếm lĩnh thị trường đá quý toàn cầu. Đó là nhờ vào kinh nghiệm, tính ổn định và hệ thống pháp lý có phần linh hoạt.
Hàng năm tại hội chợ trang sức quốc tế Ấn Độ, khoảng 25.000 khách hàng đến tham quan vào tháng 8 hàng năm, với tổng giá trị các khoản giao dịch là khoảng một tỷ USD. Khách hàng thỏa thuận giá, cách vận chuyển và các khoản hợp đồng dài hạn với người bán. Không rõ những thương nhân này có hay biết rằng: Thành phố Surat, phía tây Ấn Độ là nơi hơn 90% kim cương thô hợp pháp cũng như phi pháp được đ.ánh bóng, môi giới và xóa gốc tích trước khi quay về các nước mua kim cương trên khắp thế giới.
Theo ANTD
Qatar “đổi t.iền lấy sự bảo vệ của Mỹ” Cựu Tổng thư ký Liên đoàn Ả Rập Amr Moussa - Ảnh: AFP Cựu Tổng thư ký Liên đoàn Ả Rập Amr Moussa vừa tiết lộ rằng Qatar đã đề nghị thanh toán "đầy đủ" cho việc mở rộng hiện diện quân sự của Mỹ trên lãnh thổ nước này để đổi lấy sự bảo vệ, đài Press TV của Iran đưa tin...