Uống say lỡ lên giường cùng bạn thân, hôm sau tỉnh dậy tôi đỏ mặt trước lời tuyên bố của cậu ta
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi bắt đầu hoảng loạn khi nhớ lại mọi chuyện, còn Khang đã chạy đi đâu không thấy.
Nghĩ thằng bạn có gan làm mà không dám chịu, trốn đi mất nên tôi tức lắm.Tôi và anh yêu nhau khoảng 8 tháng thì bố tôi chuyển công tác vào nam, nên tôi theo bố mẹ vào đó sống luôn. Vậy là chúng tôi bắt đầu yêu xa, nhưng chính vì yêu xa và không tin tưởng nhau nên hai đứa đã chia tay.
Mọi chuyện bắt đầu từ 2 tuần trước, tôi nhận được tin nhắn của anh với nội dung: “Mình chia tay nhau đi, anh không thể yêu xa vì anh không có lòng tin khi bạn gái mình không trong tầm kiểm soát”. Đó là mối tình đầu của tôi, tôi đã hứa hẹn, níu kéo anh rất nhiều nhưng không thành nên đành buông tay.
Hôm đó tôi đã khóc rất nhiều và gọi cho Khang – thằng bạn thân để tâm sự. Tôi và nó chơi với nhau từ năm cấp 3, sau khi tốt nghiệp, nó vào nam học đại học, dù vậy chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Từ ngày tôi mới vào nam, nó cũng hay qua đưa tôi đi thăm quan, khám phá thành phố.
Khi biết tôi chia tay người yêu, Khang hẹn tôi cùng một vài người bạn nữa đi ăn uống cho thư thả, buông bỏ hết chuyện không vui và tôi đồng ý. Tối cuối tuần trước rồi, nó qua đón tôi và không quên xin phép bố mẹ tôi. Vì hai đứa là bạn thân khá lâu, cũng hay lại nhà chơi nên bố mẹ tôi quý nó lắm, đồng ý cho đi luôn.
Tôi và Khang quen nhau từ hồi học cấp 3, khi thất tình may có đứa bạn để tâm sự. (Ảnh minh họa)
Sau khi ăn uống, nhậu nhẹt no say, Khang lại chở tôi về nhà. Nhưng thay vì đưa thẳng về nhà, cậu ta lại tạt qua phòng trọ, bảo tôi đợi để thay cái áo vì nãy uống bia bị đổ ra áo. Do tôi say quá nên Khang không dám để tôi đứng dưới nhà chờ một mình, bèn bảo tôi lên phòng ngồi chờ, nào mà ngờ tôi lại lăn quay ra đó ngủ.
Có lẽ vì có hơi men trong người, không thể kiểm soát được cảm xúc mà hai đứa đã “vượt rào”. Thú thật đó là lần đầu tiên của tôi, dù trước đây có bạn trai nhưng chưa bao giờ tôi dám đi quá giới hạn.
Video đang HOT
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi bắt đầu hoảng loạn khi nhớ lại mọi chuyện, còn Khang đã chạy đi đâu không thấy. Nghĩ thằng bạn có gan làm mà không dám chịu, trốn đi mất nên tôi tức lắm. Nhưng chuyện cũng xảy ra rồi, tôi chỉ biết trách mình không kiểm soát bản thân để nhậu say đến mức đó.
Tôi ôm cả bụng ấm ức bắt xe về nhà, vừa đi vừa lo lắng không biết nên giải thích với gia đình chuyện đêm qua đi chơi không về như thế nào để bố mẹ tin nữa. Vừa về đến nhà, mẹ tôi ra mở cửa và nói:
- Hôm qua ngủ lại nhà bạn mà ngủ nướng tới giờ này mới chịu về. Vào nhà đi, bố đang đợi con về ăn sáng đó.
Vừa về tới nhà, mẹ ra mở cửa rồi mắng tôi đi chơi qua đêm không biết gọi về. (Ảnh minh họa)
Tôi xanh cả mặt vì không biết tại sao mẹ lại biết chuyện tôi ngủ lại nhà bạn, nhưng chưa kịp nói thì mẹ lại tiếp lời:
- Hôm qua Khang có gọi cho bố con nói là con qua nhà cái Linh ngủ, vì bố mẹ Linh không ở nhà nên bố mẹ cũng yên tâm, không đợi con về. Lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng nghe chưa, con gái con đứa đi chơi không biết đường về, phải để bạn gọi xin phép hộ thế đấy.
Tôi không ngờ Khang lại sắp xếp mọi chuyện chu toàn đến thế. Sau khi xin lỗi bố mẹ vì chuyện đêm qua, tôi lên phòng tắm gội và lên giường nằm với bao suy nghĩ quẩn quanh. Đang nghĩ miên man thì điện thoại có tin nhắn và không ai khác chính là Khang:
- Mày về rồi hả? Tao đi mua đồ ăn sáng cho mày, nhưng vừa về phòng thì không thấy mày đâu. Tao sợ mày nghĩ quẩn nên vừa điện hỏi bác gái thì biết mày về rồi. Tao xin lỗi, thôi mày nghe máy đi, tao nói chuyện cho tiện.
Sáng hôm đấy Khang gọi điện thoại cho tôi giải thích mọi việc. (Ảnh minh họa)
Vừa đọc xong tin nhắn thì Khang gọi đến, tôi cũng nghe máy xem nó giải thích ra sao.
- Khang xin lỗi, Khang biết đó là lần đầu của My (tên tôi). Yên tâm đi, Khang sẽ chịu trách nhiệm, không trốn đâu. Nói ra My đừng giận, thật ra Khang đã thương My từ cuối cấp 3 rồi nhưng không dám nói vì sợ My không chấp nhận rồi chúng ta không thể thân như trước nữa. Lúc biết My có bạn trai, mình buồn lắm nhưng không làm được gì.
Ngày My nói chia tay người yêu, Khang thật sự rất vui vì cuối cùng cũng có cơ hội đến với My rồi. Chuyện hôm qua cũng là kế hoạch Khang lên trước, mình muốn My là của mình nên mới làm như vậy và Khang hứa sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm. Chỉ cần My đồng ý, Khang sẽ nói bố mẹ qua hỏi cưới ngay. Nếu không muốn cưới sớm, chúng ta có thể đính hôn trước. Khang biết bẫy My như vậy có phần hèn hạ nhưng mình thật sự rất yêu My, mình thề ngoài My ra mình sẽ không lấy ai khác.
Tôi không thể ngờ cậu bạn hiền lành như cục đất lại lên cả kế hoạch như vậy để dụ tôi sập bẫy. Cảm xúc lúc đó của tôi vừa vui vừa tức. Vui vì nó là người có trách nhiệm, còn tức vì để có được tôi mà nó lại dùng đến cách đó. Trầm ngâm một lúc tôi nói Khang cho tôi thời gian để suy nghĩ lại, và thời gian này cậu ta đừng đến nhà tìm tôi.
Tuy không đến nhưng từ hôm đó đến nay, ngày nào Khang cũng nhắn tin hỏi thăm tôi, xem tôi đã chấp nhận tình cảm của nó chưa. Hơn một tuần rồi nhưng tôi chưa cho cậu bạn thân câu trả lời. Phần vì tôi chưa có tình cảm gì với nó mà chỉ hơi rung động một chút trước tình cảm nó dành cho mình. Phần vì tự nhiên hai đứa đang là bạn thân, đùng cái nói với bố mẹ cho hai đứa cưới thì bố mẹ sẽ nghĩ gì đây, với lại cả hai vẫn còn đang đi học, nhỡ sau này gặp được người khác tốt hơn thì sao. Tôi lăn quá, tôi nên làm gì bây giờ?
Yêu 5 năm bạn gái mới cho qua đêm, lúc tỉnh rượu dậy nhìn gầm giường tôi phải "chạy sớm"
Rời khỏi nhà Vân, ngay sáng hôm sau tôi lấy lý do bận để tránh mặt cô ấy. Tôi liên tục nghĩ đến việc chia tay nhưng lại tiếc tình cảm 5 năm qua của mình.
Tôi khá nhát gái, ngại giao tiếp và ít bạn bè. Mãi năm 22 tuổi tôi mới có mối tình đầu tiên và cho đến tận bây giờ. Thời điểm đó là do Vân - bạn gái tôi chủ động thả thính với tôi trước, rồi dần dần chúng tôi mới thành tôi.
Trái ngược với tôi, Vân bạo dạn, hay cười, hay nói và rất năng động. Chúng tôi trái lệch nhau về tính cách nhưng lại hợp khi yêu. Tôi luôn yêu chiều Vân hết mực còn cô ấy thì luôn mang lại cho tôi cảm giác được yêu, được che chở cho người con gái của mình. Ai nhìn vào cũng bảo không hiểu sao chúng tôi lại yêu và giữ được mối quan hệ này tới tận bây giờ đã là 5 năm rồi.
Suốt năm năm qua, cả hai đứa chưa từng đi quá giới hạn. Tôi tôn trọng Vân, muốn giữ cho em đến lúc kết hôn. Còn Vân em không muốn chuyện đó xảy ra, Vân sợ nhỡ có chia tay em sẽ không được người chồng sau này tôn trọng. Con gái mà, tôi hiểu tâm lý của em, vì người mình yêu chờ bao lâu với tôi không quan trọng. Chúng tôi cứ thể yêu chia sẻ ngọt bùi, cùng nhau đi qua những năm tháng khó khăn, chông chênh của tuổi trẻ.
Cả hai đứa đều từ quê lên thành phố lập nghiệp, chưa có kinh tế nên chúng tôi đều đi ở trọ. Tôi vẫn ở với cậu em họ, còn Vân đã chuyển ra ngoài một mình 3 năm nay. Dù ở một mình thoải mái nhưng Vân không cho tôi tới nhà em, tôi đưa em về đến cổng nhà trọ chứ chẳng hơn. Cô ấy tâm sự rằng sợ một nam một nữ trong phòng người ta dị nghị.
Yêu nhau trong sáng, không đòi hỏi gì tôi thấy hơi kỳ nhưng đã xác định sau này là vợ chồng nên chẳng sao, đợi lâu một chút càng trân quý người bạn gái của mình. Cả hai đứa tôi cũng tính sang năm Vân được tuổi thì sẽ cưới, như vậy sẽ tốt hơn. Tìm hiểu, yêu thế là đủ rồi, cả hai không còn trẻ để chơi bời, độc thân nữa.
Suốt 5 năm chưa biết phòng bạn gái thế nào, vậy mà hôm kia tôi và Vân đi sinh nhật người bạn, tôi say quá. Về nhà quá muộn lại không đủ tỉnh táo nên Vân không còn cách nào khác cho tôi về ở tạm nhà em. Ở chung nhà nhưng Vân nằm trên giường còn tôi thì nằm dưới đất, cả hai giữ khoảng cách để tránh điều không may xảy ra.
Gần sáng tỉnh rượu, khát nước tôi lờ mờ tỉnh dậy. Mở đèn điện thoại đi tìm kính cận đeo tôi vô tình lia đèn điện thoại vào gầm giường Vân. Trời đất ơi, gầm giường của em bẩn khủng khiếp, hàng tỉ thứ rác em ấn hết vào đó, những hộp cơm nhựa xốp, quần áo, túi bóng... có đủ cả. Chưa dừng lại ở đó, nhà vệ sinh khép kín của em khiến tôi ói không dám ói vì nó quá bẩn, rác, bồn cầu đều rất đáng sợ.
Nhìn cô người yêu ngủ ngon lành trên giường tôi thấy rùng mình khiếp sợ, bình thường ra ngoài em ăn mặc đẹp đẽ, nước hoa thơm phức, vậy mà nhà lại bẩn thế này. Em sống độc thân đã vô ý thức, lười, bẩn như thế liệu làm vợ, làm mẹ sẽ chăm sóc gia đình ra sao đây. Nghĩ thôi tôi đã không dám tưởng tượng rồi.
Rời khỏi nhà Vân, ngay sáng hôm sau tôi lấy lý do bận để tránh mặt cô ấy. Tôi liên tục nghĩ đến việc chia tay nhưng lại tiếc tình cảm 5 năm qua của mình, nhưng giờ để Vân làm vợ tôi, tôi nghĩ cô ấy không xứng.
(quang199x...@gmail.com)
5h sáng, mẹ chồng vượt 200km tới bấm chuông cửa khiến tôi vô cùng áy náy Suốt thời gian sống chung với mẹ chồng, tôi chưa từng bị bà xét nét điều gì. Sau 7 năm kết hôn, vợ chồng tôi hiện đã có 3 con. Bé lớn được 6 tuổi thì cũng từng đó năm mẹ chồng rời quê lên thành phố để chăm sóc các cháu, giúp đỡ vợ chồng tôi lo liệu việc nhà. Tôi thường...