Ước mình là hạt mưa rơi
Gửi sói con, em ước gì mình cũng giống như những hạt mưa rơi, để gió cuốn đi, để hoà vào bầu trời mênh mông, rồi rơi xuống và đọng trên vai ai đó. Lòng em nặng trĩu. Em nhớ tới anh, mối tình đầu không khi nào quên, giờ vẫn chưa nguôi ngoai trong em.
Lại một ngày mới bắt đầu. Sáng nay trời le lói nắng, cái nắng êm dịu của buổi bình minh, cái nắng mát mẻ của tiết trời mùa thu. Em ngồi một mình suy tư nhìn ra của sổ. Mọi người tấp nập đi lại. Họ hối hả, vội vã, chen lấn nhau.
Bầu trời cũng dần thay đổi, những đám mây dần che phủ bầu trời, mây màu ghi, mây màu xám, và mây đen. Chúng chậm chạp, rồi ùa về nhanh chóng. Chẳng mấy chốc trời bỗng đổ cơn mưa. Một cơn mưa mùa thu giữa tiết trời đẹp của một buổi sáng Hà Nội.
Trong căn nhà rộng rãi, trống trải này, em đi lên rồi đi xuống, nhìn ra ngoài rồi nhìn vào trong, suy nghĩ về quá khứ rồi hiện tại. Và dừng lại khi suy ngẫm về anh. Em quyết định viết cho anh, người em từng yêu thương nhất. Bao nhiêu tình cảm dành cho anh từ hơn một năm qua giờ lại ùa về trong lòng em: yêu quý, yêu thương, yêu mến, ngưỡng mộ, tôn sùng, thậm chí còn yêu anh hơn yêu bản thân mình. Yêu anh đến nỗi nhiều lúc em không còn phân biệt được điều gì nữa. Nhưng em cũng lạnh người khi nghĩ về cái chuỗi ngày đã qua đó. Thôi, cứ để những hạt mưa kia mưa hoà tan, để dòng người xô đẩy, và để em quên anh đi. Dẫu biết điều này thật khó với em.
Video đang HOT
Lúc này đây em nhớ anh vô cùng, lòng em yếu mềm hơn bao giờ hết. Chỉ cần một tin nhắn, một cuộc điện thoại thôi, có lẽ em sẽ nhận được sự hồi âm của anh. Nhưng em không muốn làm như vậy. Em sẽ cố gắng không bao giờ liên lạc với anh nữa. Em nghĩ đó là điều cuối cùng mà em làm được dành cho anh, để anh được thoải mái, được tự do. Để anh không phải vướng víu bận tâm về một cô bé như em, và cũng để anh có thể bay xa vươn lên trong cuộc sống, vươn tới và đạt được những hoài bão mà anh đã cố gắng bấy lâu nay.
Tình yêu em dành cho anh quá lớn, quá sâu sắc. Vì vậy, lớn lao bao nhiêu, sâu sắc bao nhiêu thì giờ đây em lại buồn bấy nhiêu. Nhưng cũng chính vì tình yêu em dành cho anh lớn như vậy, nên em cũng mong, không có em anh sẽ hạnh phúc, anh sẽ đạt được những gì mà mình muốn.
Em cũng mong ngưòi con gái mà anh kể cho em cũng sẽ sớm tìm được hạnh phúc cho mình, cho dù là với anh hay với ai khác.
Em chào anh, anh béo Đ.A.! Không biết khi nào lòng em mới thôi nhớ thương về anh! Nhưng em sẽ cố gắng vậy, biết làm sao được hả anh? Em biết, em hiểu và em đang cố gắng…
Viết xong những dòng này cho anh cũng là lúc trời đã hết mưa, bầu trời quang mây, nắng vàng lại xuất hiện.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tha thứ cho em!
Anh thân yêu, dẫu biết rằng những dòng tâm sự này của em chẳng đến được bên anh nhưng em vẫn viết, viết cho nguôi ngoai nỗi nhớ.
Lần đầu tiên gặp anh, em đâu ngờ rằng anh chính là người em sẽ yêu, và anh cũng vậy em biết lần đầu xuất hiện trước anh em thật ngớ ngẩn phải không anh. Nhưng không biết từ lúc nào tình cảm đã nảy sinh giữa chúng mình.
Khi em cảm thấy hạnh phúc nhất vì tình yêu anh dành cho em cũng là những giây phút em thấy tội lỗi nhất. Nếu yêu một người mà khổ sở thế này thì em thà rằng suốt đời này không yêu ai cả nhưng em không thể làm vậy từ khi em nhận ra rằng mình đã yêu anh.
Yêu anh và được anh yêu, em những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với em nhưng khi ngưòi phụ nữ ấy xuất hiện-người phụ nữ ấy mới thực sự là người mà anh sẽ gắn bó suốt đời. Ai bảo rằng tình yêu là không có tội-em từng tin vào điều đó nhưng giờ thì em nhận ra rằng tình yêu của chúng mình là tội lỗi. Anh cảm thấy nuối tiếc ư? Tại sao anh không gặp em sớm hơn ư? Tất cả là số phận, anh cũng đã một thời yêu người phụ nữ đó và kết quả của tình yêu đó đã là một gia đình, em mới chính là kẻ phá dối. Chính em, chính em đã làm khổ người người đó.
Tiếp tục mối quan hệ này rồi sẽ đi tới đâu. Cho dù em có được anh nhưng cả đời này em vẫn sẽ bị ám ảnh bởi mình là kẻ cướp chồng người khác. Hạnh phúc có được khi phải đánh đổi với người khác em thực sự không muốn. Vì vậy, khi đã không còn can đảm để đón nhận tình yêu của anh nữa, em muốn ra đi.
Anh đừng tìm em, rồi anh sẽ quên em, anh sẽ tìm lại được hạnh phúc trong ngôi nhà đó. Em cũng vậy, cũng phải quên anh để đón nhận tình yêu mới,tất cả rồi sẽ qua phải không anh. Đôi khi em tự hỏi tình yêu là gì nhỉ nhưng nhiều lúc em lại nghĩ với chúng ta tình yêu cũng chẳng là gì cả. Làm sao người ta có thể bất chấp tất cả chỉ vì tình yêu của mình, chúng ta còn trách nhiệm nữa phải không anh, trách nhiệm- phải đôi lúc nó còn lớn hơn tình yêu rất nhiều.
Hãy tha thứ cho em vì đã không thể làm gì hơn cho tình yêu của chúng mình. Anh đừng buồn và đừng giận em. Anh hãy hiểu là khi quyết định ra đi, em đã đau khổ biết nhường nào.
Giờ này ngồi viết cho anh đây mà lòng em nặng trĩu, cảm giác mất anh thật trống trải. Em vẫn chưa tin là mình đã mất nhau. Ai bảo em là người đến sau, chả có gì phải hờn trách phải không anh. Tình yêu em dành cho anh, em sẽ kìm nén, em phải quên anh, phải quên anh thôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sống tốt anh nhé "Sống trong cuộc sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi, để mây cuốn đi...". Em đã biết anh đổi số điện thoại, em cũng đã biết số điện thoại mới của anh và em cũng đã biết anh gọi điện lại cho em từ một số máy khác nhưng em đã không nghe, nghe...