Ước gì tớ là trái cầu của cậu
Người ta bảo đó là triệu chứng của “say nắng” cậu à. Mà tớ thì đâu có đi nắng nhiều cơ chứ!
Tớ gặp cậu trong ngày đầu tiên bước chân vào trường cấp 3. Ừ thì cậu cũng chỉ là một nam sinh bình thường, chẳng xinh trai cũng chẳng lịch sự tí nào. Ừ thì cậu còn là một “tay” quậy phá tưng bừng trong lớp nữa. Cậu lấy việc chọc con gái tụi tớ là niềm vui. Và trong kí ức, có lần tớ đã nói là tớ ghét cậu , ghét cậu lắm cơ.
Thế rồi, cậu chuyển lớp, không còn học chung với tớ. Điều đó không có nghĩa là cậu thôi không chọc phá mọi người, chẳng qua là không còn chọc phá tớ nữa mà thôi. Tớ thấy cậu đã có thêm hội bạn, những trò chơi mới và hình như cậu cũng “mới” , không giống trước kia nữa rồi.
Cậu đã thôi không cột tà áo dài của bọn con gái trước giờ ra chơi để khi vỡ òa trong tiếng trống, chúng tớ té ngã trong tiếng cười nắc nẻ của bọn con trai. Và ngay sau đó là một trận đòn mà tớ chắc cậu không quên được đâu. Bây giờ cậu chỉ chơi đá cầu trong những giờ ra chơi. Tuần trước, tớ còn nghe nói cậu vừa được chọn làm lớp trưởng. Tớ vội nghĩ: “Làm gì có lớp trưởng nào nghịch ngợm và ăn nói vô duyên như cậu chứ!”.
Từ ngày cậu đi, lớp mình ít hẳn tiếng cười cũng như tiếng la hét ầm ĩ. Nhiều đứa nhắc tên cậu, nhiều đứa thường xuyên chạy qua lớp mới tìm cậu. Còn tớ, dạo này tụi bạn bảo nhau rằng tớ cười ít đi. Tại cậu đó!
Video đang HOT
Chiều tan học, tớ định ghé ngang lớp chào cậu một tiếng nhưng không làm được. Xin lỗi nhé! Lúc đó, tớ lỡ bắt gặp cậu đang tay trong tay với cô bạn cùng lớp. Tớ chưa bao giờ thấy cậu đỏ mặt như thế, ánh mắt và nụ cười cậu làm chân tớ trong phút chốc chẳng đủ dũng cảm bước thêm một bước nào. Môi tớ rung lên và tim tớ đang muốn nhảy khỏi lồng ngực. Cậu biết không, dạo gần đây tớ cũng thường bị như vậy, những lúc nhìn cậu chơi đá cầu dưới sân trường ấy. Người ta bảo đó là triệu chứng của “say nắng” cậu à. Mà tớ thì làm gì đi nắng nhiều cơ chứ!
Ra chơi sáng nay, tớ lại đến hành lang xem cậu đá cầu. Sân trường mình hôm nay không nắng lắm cậu nhỉ, nhưng không hiểu vì sao tớ lại thấy cơn “say nắng” đang choáng lấy tim tớ. Trong khoảng 5 giây bối rối ấy, tớ ước mình được là trái cầu để luôn ở bên cậu, dù chỉ là phút ngắn ngủi, để nhảy nhót và mang cho cậu những niềm vui.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ước gì một phép nhiệm màu... sẽ đến với tôi!
Đã nhiều lần tôi muốn từ bỏ tất cả, muốn buông xuôi, thậm chí muốn nhảy ra khỏi cái lan can lạnh lẽo ngăn cách tôi với thế giới nhộn nhịp bên ngoài kia không biết bao nhiêu lần nhưng tôi lại từ bỏ.
Đây là câu chuyện thật của gia đình tôi và của bản thân tôi. Tôi rất mong đến 1 lúc nào đó phép màu sẽ đến với tôi.
Tôi biết được sự thật là khi tôi tròn 10 tuổi. Hôm đó, tôi đã đánh nhau với 1 thằng con trai ở lớp chỉ vì nó bảo tôi là con nuôi. Tôi bỏ chạy về để lại mọi thứ, cặp sách và tiếng cười khoái chí của bọn bạn. Những tiếng hét lớn "con nuôi, con nuôi" cứ dai dẳng bám theo tôi suốt trên con đường dài nắng cháy. Nước mắt tôi cứ thế lăn xuống như không thể kìm nén lại được. Tôi cảm thấy quá nhỏ bé với cái thế giới này. Vừa chạy tôi vừa như muốn gào lên "Không, không đúng, tôi không phải là con nuôi...".
Về đến nhà với khuôn mặt đẫm nước và bầm tím, tôi khóc nấc lên từng cục run rẩy hỏi mẹ. Tôi nhớ lúc đó mẹ đã ôm tôi khóc và kể cho tôi nghe sự thật. Tôi bị người ta bỏ rơi ở bệnh viện lúc mới chào đời. Vậy là đứa bạn tôi đã nói đúng, tôi chỉ là 1 đứa con nuôi. Nếu không có bố mẹ nuôi, chắc tôi đã bị vứt vào một trại trẻ mồ côi nào đó hoặc là bị bỏ đói cho đến chết cũng nên.
Từ ngày biết sự thật tôi thương bố mẹ nhiều hơn, chưa bao giờ tôi có ý định tìm kiếm những người đã vứt bỏ tôi. Bởi với tôi, tôi chỉ có một người cha và một người mẹ duy nhất mà thôi. Và tôi luôn tự nhủ sẽ cố gắng học thật tốt,sau này sẽ kiếm thật nhiều tiền để bố mẹ được sung sướng. Có lần tôi thắc mắc và hỏi mẹ tại sao mẹ không sinh thêm em bé vì dù gì tôi cũng không phải do mẹ sinh ra. Tôi biết được rằng bố bị nhiễm chất độc màu da cam trong chiến tranh nên không thể có em bé được. Có lẽ điều đó đã là 1 định mệnh để tôi được làm con của bố mẹ.
Tôi hạnh phúc trong căn nhà nhỏ bé nhưng ngập tràn yêu thương của mình. Thời gian cứ thế trôi đi một cách êm đềm, đẹp đẽ như một giấc mơ mà đến giờ tôi vẫn còn ngỡ như ngày hôm qua cho đến khi tôi học năm cuối đại học. Một tai hoạ bất ngờ ập xuống, tôi bị mắc bệnh, căn bệnh mà người ta gọi là bệnh nhà giàu suy thận giai đoạn cuối. Đó thực sự là một cú shock rất lớn đối với tôi và bố mẹ.
Bỗng dưng, tôi phải đối mặt với biết bao thí nghiệm và đau đớn, tất cả tôi đều không ngờ tới. Tôi phải nghỉ học, nằm viện và phải chạy thận nhân tạo để duy trì sự sống. Suốt thời gian đó, mẹ luôn ở bên tôi không rời nửa bước. Đêm nào mẹ cũng thức, mẹ sợ tôi lạnh, sợ tôi ngủ không ngon giấc, sợ tôi quá mệt mỏi nên mẹ không dám chợp mắt dù chỉ trong giây lát. Bất cứ lúc nào tôi trở mình mẹ lại lo lắng hơn cả cho chính bản thân mình.
Tôi còn bị thiếu máu trầm trọng. Bác sĩ bảo rằng nếu để chậm hơn mới phát hiện chắc là tôi không thể sống được. Mẹ tôi nghe mà choáng váng không đứng vững nổi trên đôi chân đã phải chịu nhiều cực nhọc. Tôi biết mẹ thương tôi lắm, yêu tôi hơn tất cả thế gian này. Vì vậy mà dù mỗi lần phải chạy thận, những chiếc mũi kim to lớn trước đây là nỗi ám ảnh của tôi cũng dần trở nên quen thuộc, tôi không khóc, không kêu mặc dù tôi vô cùng đau đớn.
Mỗi khi mẹ hỏi tôi đều cố cười thật tươi để mẹ yên lòng. Nhìn tôi đau mà mẹ chỉ quay đi khóc thầm. Nhiều khi tôi cũng thấy phục sự chịu đựng đau đớn của mình. Nhưng dù tôi có phải chịu đựng thế nào cũng không thể sánh bằng những gì bố mẹ tôi đã phải chịu, phải xót xa vì tôi.
Một tháng tôi nằm viện là một tháng cả nhà cứ rối tung cả lên. Bố mẹ thì gầy rộc đi và tiều tuỵ khủng khiếp. Nhìn đứa con gái duy nhất mê mệt trên giường mà mẹ cứ khóc hoài. Bố bình thường là người đàn ông cứng rắn và ít nói vậy mà cũng rớt nước mắt thương tôi. Những lúc đó tôi rất ghét bản thân mình, vì tôi mà bố mẹ mới khổ thế này, vì tôi mà mẹ đã vất vả cả một đời. Những tưởng rằng tôi lớn thì bố mẹ sẽ đỡ khổ hơn, sẽ được an nhàn lúc tuổi già vậy mà tôi đã chưa kịp làm được gì để đền đáp lại những ngày tháng vất vả ấy mà lại còn mang lại nỗi đau cho bố mẹ. Giấc mơ về những đứa cháu ngoại xinh xắn của ông bà biết bao giờ mới trở thành hiện thực?
Đã nhiều lần tôi muốn từ bỏ tất cả, muốn buông xuôi, thậm chí tôi đã muốn nhảy ra khỏi cái lan can lạnh lẽo ngăn cách tôi với thế giới nhộn nhịp bên ngoài kia không biết bao nhiêu lần. Nhưng rồi nhìn bố mẹ vì tôi mà vất vả, vì tôi mà mái tóc mẹ đã đổi màu, tôi lại không thể từ bỏ.
Tôi cố gắng làm quen với cuộc sống mới, gắn liền với chiếc máy lọc máu một tuần 3 lần. Cuộc sống mới với những người bạn mới giúp tôi nhận ra rằng so với họ thì tôi quả thực là may mắn. Tôi có 1 gia đình hạnh phúc, có bố mẹ yêu thương hết mực cho dù khái niệm con đẻ đối với tôi là quá xa vời. Bố mẹ không những không bỏ rơi tôi mà ngược lại bố mẹ luôn luôn ở bên tôi, giúp tôi tin tưởng vào cuộc sống, vào ngày mai tốt đẹp hơn. Vậy thì chẳng có lí do gì tôi không tiếp tục cố gắng, tiếp tục tin tưởng vào ngày mai tươi sáng. Tôi đã tin vào điều ấy!
Ngày ngày vẫn trôi qua lặng lẽ nhưng có một kỉ niệm mà cho đến bây giờ hay sau này tôi cũng chẳng thể nào quên được. Đó là vào một ngày mùa đông buốt giá của Hà Nội, cái lạnh như muốn đóng băng những thứ không được che chắn. Gió vẫn vô tình thổi hơi lạnh vào vạn vật. Sương đêm vẫn độc ác làm ướt vai bố, làm đôi tay mẹ run lên. Tôi phải chạy thận vào ca 4 tức là từ 8h tối đến 11h30.
Sau khi lọc máu xong, trời đã khuya lắm rồi, càng về đêm trời càng lạnh, đường thì vắng không 1 bóng người, và trên con đường sương giá đó có 3 con người, 3 số phận đã được ông trời sắp đặt buộc vào nhau cùng dựa vào nhau vượt qua cái lạnh đến tê người. Những giọt nước mắt mặn chát hoà vào sương đêm... đóng băng! Tôi ngồi giữa bố mẹ mà cảm thấy đây như chính là thế giới nhỏ bé của mình vậy. Ở đây chỉ có tôi và bố mẹ với gió lạnh sương băng, chỉ có chiếc lưng to lớn của bố, có bàn tay ấm áp của mẹ, đôi bàn tay của thiên thần. Tôi hạnh phúc vì những gì mình đang có, một thứ giản dị nhưng vĩ đại đó là tình yêu và sự bao bọc của bố mẹ.
Giờ đây mong ước lớn nhất của tôi đó là một ngày nào đó một phép màu sẽ đến, tôi sẽ được ghép thận. Lúc đó tôi có thể trở lại cuộc sống của 1 người bình thường, tôi sẽ đi làm để bù đắp lại một phần nhỏ thôi những gì mà tôi đã được nhận từ tình yêu bao la của mẹ, trái tim nhân hậu của bố. Tôi tin ngày ấy sẽ đến...
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Ước gì em là người tình của chồng chị"
Chị đã đến, và bóp chết hai trái tim đang yêu, bóp chết đi một tình yêu đẹp và làm 3 con người rơi vào hoàn cảnh chới với, đớn đau. Đi cũng dở, mà bỏ thì không đành lòng. Chị LTT đáng trách hơn đáng thương. Gửi chị LTT! Đọc tâm sự của chị em đã suy nghĩ rất nhiều. Em suy...
Khoảnh khắc U22 Việt Nam vô địch, Quốc ca Việt Nam vang lên đầy tự hào tại SEA Games01:10
"Đột nhập" phòng thay đồ U22 Việt Nam: Cầu thủ bật loa ca hát, tranh thủ gọi về nhà ăn mừng HCV cùng người thân00:52
HLV Kim Sang-sik chỉ phán một câu duy nhất, truyền thông Châu Á rần rần đưa tin02:47
Cô dâu Hà Nội lên mạng mời cưới, 60 người lạ đến dự, ngồi kín 10 mâm cỗ01:07:48Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Trai văn phòng mất bạn gái hoa khôi vì nghiện "phim đen"

Hủy hôn trước đám cưới 1 tháng khi phát hiện chồng sắp cưới có con với người khác

Ngoài 30 tuổi, tôi muốn từ bỏ "ghế nóng" nhà nước để theo đuổi đam mê

5 năm sau khi ly hôn vì không có con, vợ cũ dắt theo 1 đứa trẻ đến dự sinh nhật, tôi bẽ bàng với sự thật bất ngờ

Sợ cô độc lúc tuổi già, ông lão cho con nuôi vay 1,8 tỉ đồng rồi nhận lại sự im lặng

Tôi chết lặng khi "người chồng quốc dân" yêu cầu ký giấy từ chối tài sản

Mẹ chồng giữ tiền mừng cưới, tôi từng oán trách nhưng bật khóc khi biết sự thật

Cú sốc từ người chị dâu 'lạ mặt' và màn 'úp sọt' khiến gia đình tan nát

Từng điên tiết 'đấu loa' với hàng xóm, tôi mừng vì mức phạt gây ồn lên 160 triệu

Sợ hãi mỗi lần thấy chuông điện thoại của mẹ

Bị ngã phải nhập viện, tôi quyết định thuê người chăm sóc mà không nhờ con dâu

Cho hàng xóm mượn sân kinh doanh hơn chục năm miễn phí, đến lúc đòi lại thì trở mặt khiến tôi chết lặng
Có thể bạn quan tâm

TOP xe hybrid tiết kiệm xăng hàng đầu tại Việt Nam hiện nay
Ôtô
07:21:15 23/12/2025
Món nhậu tốn mồi từ tai heo, ai cũng tiếc không biết cách làm sớm hơn
Ẩm thực
07:14:17 23/12/2025
Vespa Officina 8 GTV 300 và Sprint 150 chính thức ra mắt
Xe máy
07:12:46 23/12/2025
Điểm chung bất ngờ của 2 minh tinh cưới tài tử tên "Bin" hot nhất Kbiz
Sao châu á
07:11:04 23/12/2025
"Na Tra 2" dẫn đầu phòng vé 2025, loạt bom tấn Hollywood lần lượt xếp sau
Hậu trường phim
07:08:20 23/12/2025
Vợ chồng Lý Hải kỷ niệm 15 năm ngày cưới
Sao việt
06:58:31 23/12/2025
Công an nổ súng vây bắt đối tượng bị truy nã
Pháp luật
06:57:02 23/12/2025
Lằn ranh - Tập 36: Nguyệt quyết định làm liều để cứu con gái
Phim việt
06:49:29 23/12/2025
Tai nạn giao thông liên hoàn thảm khốc, 3 người thương vong, 7 xe ô tô bị hư hỏng
Tin nổi bật
06:38:18 23/12/2025
'Đụng độ siêu trăn': Khi làm phim quái vật trở thành cuộc chạy trốn siêu trăn ngoài đời thật
Phim âu mỹ
06:23:19 23/12/2025
Nhật kí một “phi công” trẻ
Dựa vào vai tớ này…
Ngu ngốc vì đã đánh mất người vợ yêu quý nhất của mình
Kỷ niệm cũ khắc khoải hiện về...
Ước gì anh biến được thành hai
Ước gì anh hiểu em hơn
Ước gì anh lại được yêu em
Ước gì thế giới này chỉ có em và anh
Tôi yêu người ấy
Em vẫn cứ yêu anh
Nhớ em
Uớc gì chúng mình được gần nhau
Em đã biết không là giấc mơ.
Điều giản dị
Bạn trai luôn trả dư tiền mỗi lần ăn phở, cô gái xúc động khi biết lý do
Chồng bỗng chăm tập thể dục, vợ cay đắng khi phát hiện sự thật phía sau
Phát hiện chồng ngoại tình, tôi ly hôn và nhận quyết định bất ngờ từ bố chồng
Đi bước nữa ở tuổi U60, tôi sững sờ khi nghe chuyện giữa chồng và con riêng
40 tuổi chưa vợ, tôi muốn khuyên em dâu bỏ em trai nhưng sợ điều tiếng
'Làm nghề này mà lại ly hôn nhỉ?': Cú tạt 'nước lạnh' của đồng nghiệp cũ và câu trả lời không thể chất hơn
Tin vào 2 chữ "ly thân", tôi bước vào mối tình không lối thoát với người đàn ông có vợ
Lo thông gia nghèo tốn kém vì đám cưới, nhà gái chi 150 triệu làm việc ý nghĩa
Nhan sắc mẹ đơn thân được nam diễn viên kém 6 tuổi yêu say đắm, sở hữu nhà 9 tầng ở trung tâm Hà Nội
Luộc ngô chỉ cho mỗi nước thật thiếu sót, thêm 2 thứ nữa ngô đậm vị, thơm nức lại ngọt mềm
Hot nhất Weibo: Dương Dương và Triệu Lộ Tư lộ chuyện hẹn hò, nhà gái ê chề vì bị cả MXH cười chê
Chàng trai Việt cưới được vợ Tây Ban Nha xinh đẹp: Từ bạn học thành vợ chồng
Thẩm mỹ của phim Trung Quốc này rửa mắt cực mạnh: Nam chính điển trai ngời ngời, nữ chính đẹp out trình nguyên tác
Bạn gái kém 16 tuổi khoe dáng gợi cảm trong ảnh cưới cùng Đoàn Minh Tài
TP Hồ Chí Minh: Phát hiện cơ sở dùng hóa chất 'biến' thịt lợn thành thịt bò
Triệu Lộ Tư 'kém sắc' khi xuất hiện tại sự kiện
Sốc: Vợ chồng Beckham đoạn tuyệt quan hệ với con cả bất hiếu
Hương My Bông được xác nhận bản quyền ca khúc 'Say một đời vì em', sẽ kiện ca sĩ Nguyên Vũ
Chấn động: Hoa hậu Vbiz ẩu đả hot boy trên sân pickleball, bóng đi đường bóng nhưng vợt đi vào mặt!
Công bố ảnh HD trong hôn lễ Shin Min Ah - Kim Woo Bin: Tuyệt đối điện ảnh, cô dâu chú rể lập tức được phong thần
Cặp đôi diễn viên ly hôn bỗng tái hợp ở nơi không ngờ sau 10 năm, đàng gái sượng người thấy chồng cũ âu yếm người khác
'Nhà sư đẹp trai nhất Myanmar' sau khi cưới vợ
Cả MXH đang bị mỹ nhân này tra tấn thị giác: U40 mà lên đồ như em bé, mặc gì mà khó coi vậy trời
Đội bóng Philippines gửi tâm thư khi trọng tài "cướp trắng" bàn thắng của tuyển nữ Việt Nam ở chung kết SEA Games 33
Cảnh tượng hiếm thấy tại "đám cưới thế kỷ" của Kim Woo Bin và Shin Min Ah