Ừ thì tôi già, tôi “ế” đấy!
Tôi 34 tuổi, chưa chồng. Bản thân tôi thấy chuyện đó là bình thường nhưng những người xung quanh tôi lại luôn lo lắng, thậm chí sợ tôi les, sợ tôi bị bệnh tâm lý nào đó.
Tôi vốn là một ngời phụ nữ rất bình thường, quá khứ và hiện tại của tôi đều không bị phụ tình hay tình phụ, cũng chẳng bị gã đàn ông nào quấy rối đến mức phải chán ghét đàn ông, cũng chưa từng kết hôn để mà phải sợ cuộc sống hôn nhân. Vâng, bản thân tôi thấy tôi vẫn bình thường, nhưng những người xung quanh tôi lại thấy tôi không bình thường, chung quy cũng chỉ vì năm nay tôi 34 tuổi mà vẫn chưa chịu lấy chồng.
Cũng chỉ vì chuyện tôi chưa lấy chồng mà bố mẹ tôi giờ đây phải đau đầu nhức óc vì những lời dèm pha đầy ác ý của dư luận “Bằng đấy tuổi mà chưa chồng thì ế chắc rồi chứ còn gì nữa…” rồi thì là “Hay là nó không thích đàn ông, nhìn cái đầu ngắn cũn, cái kiểu ngổ ngáo thế kia thì les chắc rồi…” hoặc thi thoảng lại lôi tôi ra giáo huấn, cảnh báo: “mày mà không lấy chồng thì lại như cái con Hương con nhà ông… đấy, ế chỏng ra rồi thấy chưa, học cao khôn ngoan mà làm gì, đàn bà thì cũng phải có tấm chồng mới ra hồn chứ…”. Đấy, mỗi lần tôi về nhà là bố mẹ lại bảo xóm làng “thiện ý” nói về tôi như thế.
Ừ thì tôi đã 34 tuổi, tôi già, tôi “ế” đấy nhưng tôi hạnh phúc theo cách của riêng tôi… (Ảnh: Pic).
Thực ra tôi thấy tôi rất ổn: được làm công việc yêu thích, đủ sống, có một ngôi nhà nhỏ cho riêng mình, một chiếc xe máy phân khối đủ lớn để tôi thích là lên xe “phượt” cùng bạn bè bất cứ nơi nào tôi thích. Tôi có nhiều đam mê và sở thích cho riêng mình, nhiều đến nỗi sự cô đơn gần như chưa bao giờ xuất hiện trong tâm trí tôi, bởi tôi không thích ngồi một chỗ mà ủ ê hay nghĩ chuyện buồn. Kể cả với tình yêu cũng vậy.
Video đang HOT
Tôi vốn là kẻ lãng mạn và không thích sự ràng buộc, một vài người đàn ông đến và đi qua đời tôi, tôi yêu họ và họ cũng yêu tôi, một cách chân thật và chân thành nhất. Nhưng cũng chỉ một vài lý do mà họ và tôi không thể tiếp tục một con đường bởi tôi vốn là kẻ tự do và yêu thích tự do hơn bất cứ thứ gì trên đời này, hoặc có thể tình yêu của họ chưa đủ lớn để trói chân tôi lại xây đắp một gia đình. Vậy nên, tình đến rồi tình đi, tôi cũng không có nhiều thời gian để hối tiếc vì điều đó bởi cái tôi chọn là tự do…
Tôi đi ăn cưới bạn bè rất nhiều, bạn tôi lấy chồng cách đây cả chục năm, con cái giờ cũng lớn tướng. Tôi vẫn nhớ những cô bạn tôi đẹp lộng lẫy trong ngày cưới với nụ cười rạng rỡ nhất, đủ lời chúc tụng hoa mĩ về một viễn cảnh hạnh phúc, nhưng chỉ một vài năm sau, thậm chí là một vài tháng sau gọi điện rủ tôi đi café và đủ thứ stress trên đời về tình yêu hôn nhân và các mối quan hệ bên lề, các cô ấy kể lể khiến tôi cũng sắp phát điên theo. Nào thì là chuyện mẹ chồng, nàng dâu, nào thì là chuyện con cái, nào thì đối nội, đối ngoại, nào thì công việc, nào thì chồng chê, nào thì thai kì mệt mỏi… đủ khiến một kẻ vốn tôn thờ sự tự do như tôi càng thêm sợ hãi.
Nhiều khi thấy các bạn mình nói thật là rất khổ sở: Vừa lo kiếm tiền, vừa nội trợ, con cái rồi lại phải cố gắng chăm sóc bản thân để chồng không chán… rồi than thở chán chuyện chồng con, rồi gào lên triết lý “Hôn nhân như một cái toilet, người ở ngoài thì muốn chui vào còn người ở trong thì muốn chạy ra”. Tôi hỏi lại “Vậy sao còn đâm đầu vào làm gì?”thì họ trả lời rằng thì là không đủ dũng cảm để độc thân, cũng muốn tự do tung tẩy nhưng sợ miệng lưỡi thiên hạ lắt léo nên đành chấp nhận.
Mỗi người mỗi ý, âu cũng là quyết định của họ nên tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Nhưng nói thật mỗi khi nghe bạn kể khổ, lại chứng kiến nhiều cuộc hôn nhân không hạnh phúc xung quanh mình, tôi chả thiết tha gì chuyện chồng con. Một kẻ ưa tự do như tôi làm sao có thể trói buộc đời mình vào xó bếp, vào bỉm tã, rồi cáu gắt quát tháo chuyện không đâu chỉ vì chính bản thân mình lựa chọn con đường ấy. Tôi biết không phải người phụ nữ nào lập gia đình cũng cảm thấy bất hạnh, có nhiều người rất hạnh phúc, rất viên mãn… nhưng chả hiểu sao tôi không hề cảm thấy có hứng thú về hôn nhân, kể cả khi chứng kiến những cuộc tình hạnh phúc. Tôi yêu cuộc sống hiện tại, cuộc sống của riêng tôi với những kế hoạch của đời mình và cảm thấy mình rất ổn!
Tôi có những kế hoạch ngắn hạn, dài hạn, cả cuộc sống sau này về già mình sẽ sống ra sao và tôi đang từng ngày sống và làm việc vì điều đó. Tôi chỉ cảm thấy mệt mỏi và áp lực khi gia đình cứ thúc giục, can thiệp và đời tư của tôi dẫu biết họ yêu tôi và muốn tôi hạnh phúc, nhưng họ không hiểu hoặc không muốn hiểu rằng tôi đang hạnh phúc với những điều tôi đang có thì vì lý do gì mà tôi lại phải kết hôn và chung sống cả đời với chồng, với con, với hàng tá trách nhiệm và nghĩa vụ?
Ừ thì tôi đã 34 tuổi, tôi già, tôi “ế” đấy nhưng tôi hạnh phúc theo cách của riêng tôi…
Theo Emdep
Bị phụ tình, chẳng việc gì phải khóc nếu làm theo những cách này
Khóc lóc, gào thét, thậm chí sẽ tìm đến cái chết khi người yêu rời xa. Đó là những điều thật ngu ngốc nhất con gái làm khi bị phụ tình.
Con gái thường sống rất lý trí trong mọi vấn đề trừ tình yêu, luôn để cảm xúc của bản thân khống chế mọi thứ. Vì thế, khi thất tình, bạn hãy thử những biện pháp sau đây để "ổn định" con tim một cách nhanh nhất.
Đừng phủ nhận: Có người chia tay xong thì tồn tại hai trạng thái, bên trong thì da diết nhớ nhung, tìm lại những kỉ niệm cũ. Nhưng mỗi khi được ai đó hỏi thì lại tỏ ra không quan tâm hoặc buông một câu: "Đừng nhắc đến anh ta nữa".
Hãy mạnh mẽ lên cô gái nhé, thất tình không có gì đáng sợ đâu (Ảnh minh họa)
Bạn đừng phủ nhận một cách mâu thuẫn như thế, hãy mang theo hình ảnh của người ấy bên mình nếu muốn. Nhớ thì cứ nói nhớ và để trái tim được thỏa sức yêu nếu nó còn có thể tiếp tục. Vì, bạn biết không? Xa mặt thì ắt sẽ cách lòng, thời gian sẽ là phương thuốc hữu hiệu để chữa lành vết thương trong lòng của bạn vậy nên đừng phủ nhận.
Đừng làm điều dại dột: Có rất nhiều người đã từng nghĩ đến điều dại dột khi thất tình như: Cắt tay để đe dọa đối phương, tìm đến cái chết khiến người kia phải hối hận... Điều đó thật ngốc và dại dột. Bởi, thân thể, cuộc sống của bạn là do bố mẹ sinh thành. Cuộc sống đó không chỉ là của riêng bạn mà nó còn ý nghĩa đối với những người đã sinh thành ra bạn nữa. Đừng phụ bạc những điều thiêng liêng ấy chỉ vì thất tình. Người ấy rồi sẽ gặp gỡ, sẽ nên duyên và hạnh phúc bên một người mới, nên bạn đừng làm điều gì khiến bản thân mình thiệt thòi. Hãy để thất tình thành một giai điệu không bình thường, một thứ trải nghiệm cho mình cứng cáp hơn chứ không nên biến nó thành nguyên nhân của sự bất hạnh.
Hãy yêu mình: Kể từ khi bạn yêu người ấy, bao nhiêu yêu thương dồn hết vào người ta. Để đến khi người ấy rời xa bạn mới thấm thía, bạn đã "bỏ rơi" bản thân mình quá lâu rồi. Ngay lúc này, hãy tập yêu bản thân mình, hãy làm tất cả những gì tốt nhất để mình được trở nên xinh đẹp và quyến rũ hơn. Khi bạn yêu và biết cách chăm sóc bản thân, cũng chính là lúc bạn xứng đáng được đón nhận những yêu thương từ người khác và nỗi đau thất tình cũng theo đó mà phai nhạt.
Làm điều mình thích: Bạn hãy nhớ lại xem, bạn thích nhất điều gì? Bạn muốn làm điều gì mà bao lâu vì mải yêu thương chưa kịp thực hiện. Hãy lên lịch ngay bây giờ và bắt tay vào thực hiện. Say mê với những việc mình thích bạn sẽ thấy mình buông bỏ muộn phiền vì tình yêu tự bao giờ. Nào, đứng dậy đi và làm điều mình thích nhé các cô gái!
Theo Emdep
Những phụ nữ đang đau khổ vì chồng ngoại tình đừng rên rỉ nữa, hãy coi đó là chuyện thường đi Tôi không hiểu tại sao, có nhiều người bạn tôi bị phụ tình lại suy sụp đến thế, còn tôi, đàn ông mà vớ vẩn, là tôi cho đuổi đi ngay, không chút vấn vương nào. Các chị ạ, thời buổi này hãy coi chuyện ngoại tình là bình thường đi. Tôi khuyên các chị là không nên quá tin vào đàn ông....