“Ủ mưu” ra ở riêng, chưa kịp hành động thì mẹ chồng đã nói chuyện này
Càng ngày tôi càng thấy cuộc sống tù túng, gò bó nhưng nói chuyện dọn ra ngoài ở riêng với chồng không dễ. Và bố mẹ chồng tôi cũng chẳng bao giờ đồng ý. Tôi bắt đầu “ủ mưu”.
ảnh minh họa
Trong đám bạn bè chơi thân với nhau, tôi là đứa lấy chồng muộn nhất. Trước khi bước vào cuộc sống gia đình, bạn bè đã nhồi vào đầu tôi đủ thứ, nhiều nhất vẫn là những tuyệt chiêu đối phó với mẹ chồng. Chồng tôi là con trai một, tôi phải sống chung với bố mẹ chồng mà tôi thì không thích thế.
Tính tôi hậu đậu, ham chơi, chuyện bếp núc cũng chẳng thành thạo, lại thêm câu chuyện muôn thuở mẹ chồng-nàng dâu mà bạn bè trải qua khiến tôi ngán ngẩm. Nhưng tôi yêu anh nên chấp nhận bố mẹ anh như một phần cuộc sống của mình.
Dù vậy, trước khi cưới tôi cũng ra điều kiện với anh: “Em là em không giỏi chịu đựng như cái Nga đâu đấy, cho nên anh cư xử giữa mẹ và vợ sao cho công bằng, khách quan, nếu không là em đi ra khỏi cuộc đời anh luôn đấy”. “Mẹ chồng-nàng dâu thì cũng là người một nhà, anh nghĩ mỗi người cố một chút là được thôi mà”. Tôi biết anh chẳng mấy dễ chịu khi tôi chưa bước vào cửa phòng cưới đã nghĩ đến chuyện ra đi, nhưng vì yêu tôi nên anh an ủi vậy.
Tuần trăng mật vèo qua nhanh, tôi bước vào cuộc sống của một người vợ, người con dâu. Sáng đi làm, chiều về cơm nước, dọn dẹp nhà cửa. Rửa bát chưa xong đã có một chậu quần áo đợi sẵn. Chồng tôi mấy hôm đầu còn vò qua rồi tống vào máy giặt giúp vợ nhưng sau đó thì phó mặc.
Video đang HOT
Tất bật với công việc nhà khiến tôi nhiều khi không còn thời gian để thưởng thức những niềm vui thời son rỗi như nằm khểnh nghe nhạc, nhâm nhi cà phê với bạn bè. Các sản phẩm dưỡng da, mặt nạ thảo dược vẫn chất đầy trên bàn nhưng chẳng còn thời gian chăm sóc bản thân. Mới lấy chồng mà tôi có cảm giác mình bận bịu như đang nuôi con mọn.
Hôm sau, đi làm về tôi thấy mẹ chồng đang ngồi gấp quần áo. Trong lòng mừng mừng vì được bà đỡ cho một việc nhưng rồi lại tắt lịm khi bị nhắc nhở: “Lần sau khăn mặt và khẩu trang thì con đừng cho vào máy giặt, vừa không sạch lại chóng hỏng. Mấy cái thứ này vò mấy phút là xong chứ có nặng nhọc gì đâu”. Tôi dạ dạ vâng vâng nhưng trong lòng bực bội. Không biết xả đi đâu, tôi lại trút lên chồng.
Càng ngày tôi càng thấy cuộc sống tù túng, gò bó nhưng nói chuyện dọn ra ngoài ở riêng với chồng không dễ. Và bố mẹ chồng tôi cũng chẳng bao giờ đồng ý. Tôi bắt đầu “ủ mưu”, có sự tham vấn của bạn bè. Nhưng chưa kịp thực hiện thì một buổi tối mẹ chồng gọi vợ chồng tôi vào nói chuyện.
Nhìn khuôn mặt nghiêm nghị của mẹ chồng tôi bắt đầu hoang mang. Lẽ nào bà biết được ý định trong đầu tôi? Ngồi trước mặt bố mẹ chồng, dù không khát nhưng tôi vẫn bưng cốc nước để lấy lại bình tĩnh và cố nghĩ ra những lời đối đáp nếu mẹ chồng truy tội.
Mẹ chồng nhìn vợ chồng tôi rồi từ tốn: “Ngay từ đầu, bố mẹ đã có ý định cho hai vợ chồng con ra ngoài ở riêng. Bố mẹ có tuổi rồi nên từ cách nghĩ đến thói quen sinh hoạt cũng khác với các con, ở chung nhà nhiều khi gây bất tiện cho nhau. Nhưng vì vướng nỗi cái nhà của nhà mình cho thuê chưa hết hợp đồng nên đành để các con phải chờ. Tháng sau họ dọn đi rồi. Vợ chồng trẻ cần không gian riêng nên trước mắt các con cứ dọn ra đó, lúc nào có con nhỏ muốn bố mẹ để bố mẹ đỡ đần cho thì cứ về. Ở đâu thì các con cũng là con cái trong nhà”.
Tôi sững người. Chồng tôi cũng thấy băn khoăn nhưng mẹ chồng tôi bảo đây là quyết định của họ nên muốn chúng tôi ủng hộ. Vợ chồng tôi không thể làm khác. Trong lòng tôi trào dâng cảm giác áy náy xen lẫn xấu hổ. Đợi bố chồng và chồng về phòng, tôi nán lại gặp riêng mẹ chồng.
Chưa kịp mở lời xin lỗi thì mẹ chồng tôi đã xoa dịu: “Con không phải lo lắng, bận tâm gì cả, bố mẹ vẫn đủ sức chăm sóc cho nhau, lúc nào già mới phiền đến các con. Mẹ con sống chung với nhau không tránh được những lúc va chạm. Nhưng mẹ có nhắc nhở, mắng mỏ thì cũng chỉ muốn tốt hơn cho các con. Bố mẹ nào mà chẳng mong cho con mình hạnh phúc”. Tôi nghẹn lời khi hiểu ra rằng tình thương của một người mẹ đâu phải chỉ nhìn là thấy!
Theo blogtamsu
Tôi không đủ can đảm để ủng hộ mẹ hoặc vợ
Mới cưới được gần 1 năm, nhưng vợ tôi ngày càng tỏ thái độ coi thường, hỗn láo với bố mẹ chồng, ...
Mới cưới được gần 1 năm, nhưng vợ tôi ngày càng tỏ thái độ coi thường, hỗn láo với bố mẹ chồng, ... (Ảnh minh họa)
Nhà tôi có 2 anh em trai và một chị gái, anh trai thì đã lấy vợ và đang lập nghiệp ở xa, chị gái tôi thì cũng đã đi lấy chồng cách nhà 20 cây số. Tôi là con út, vừa mới cưới vợ được gần một năm, hiện giờ hai vợ chồng tôi đang sống cùng bố mẹ tôi.
Ngay từ đầu, vợ tôi đã không muốn sống cùng bố mẹ chồng, vì không muốn làm dâu, tôi phải thuyết phục mãi cô ấy mới đồng ý cưới xong về ở cùng với bố mẹ tôi. Nhưng dường như chưa bao giờ cô ấy cảm thấy thỏa mái khi sống cùng với bố mẹ chồng nên luôn tỏ thái độ coi thường, thậm chí cãi láo với bố mẹ chồng.
Tôi không hiểu lý do gì mà cô ấy lại có thái độ coi thường bố mẹ tôi như vậy, nhưng tôi đoán so với nhà vợ, nhà tôi nghèo hơn. Bố mẹ tôi lại không có nghề nghiệp, chỉ là lao động tự do, nên nhà cửa chật chội, hai vợ chồng tôi cưới nhau bố mẹ cũng không có hồi môn gì để cho, về già ông bà lại không có lương hưu, phải sống dựa vào thu nhập của con cái.
Không làm ra tiền, nên bố mẹ tôi lại có tính tiết kiệm, đặc biệt là mẹ tôi, bà tiết kiệm lắm, nên ăn uống không được đầy đủ như ở nhà vợ, có lẽ vì thế mà vợ tôi luôn có thái độ không hài lòng và không tôn trọng bố mẹ chồng.
Ban đầu chỉ là những câu nói trống không, rồi càng ngày cô ấy càng tỏ thái độ xem thường bố mẹ chồng ra mặt. Cưới nhau về được mấy tháng, cô ấy đã cãi nhau với mẹ tôi, chuyện cũng chỉ vì cô ấy làm việc nhà không khéo, và để bẩn thỉu nên mẹ tôi không đồng ý có nhắc nhở vài câu thế là cô ấy cãi và giận mẹ tôi.
Sáng đi làm cô ấy cũng không chào bố mẹ chồng lấy một câu, chiều đi làm về cũng không mở mồm ra hỏi ai. Bố mẹ tôi nói thì vợ tôi cãi có chào, nhưng ông bà ghét con dâu không trả lời rồi lại đổ tiếng xấu cho cô ấy.
Bây giờ không khí gia đình tôi lúc nào cũng căng thẳng, một bên là vợ một bên là bố mẹ tôi không biết phải phân bua như thế nào cho phải. Vợ tôi lại còn đòi tôi ra bên ngoài thuê nhà ở riêng, không ở cùng bố mẹ chồng nữa. Cô ấy nói, chăm sóc bố mẹ chồng là việc của anh trai và chị dâu tôi, không phải trách nhiệm của vợ chồng tôi. Nếu tôi vẫn cố tình ở đấy với bố mẹ thì cô ấy sẽ về nhà bố mẹ đẻ ở một thời gian, và có thể chia tay nhau, chứ cứ ở với bố mẹ chồng như thế cô ấy không chịu nổi.
Bố mẹ tôi biết thái độ của vợ nên cũng bắt tôi bỏ cô ấy, ông bà nói bây giờ chưa có con cái gì bỏ còn dễ, có con cái rồi vướng víu không bỏ được mà sống với người đàn bà hỗn láo, không tôn trọng người đẻ ra mình như thế thì không chấp nhận được.
Tôi đứng giữa và cảm thấy thực sự mệt mỏi, nhưng ra ngoài ở riêng bỏ mặc bố mẹ già thì tôi không dám, nhưng nghe bố mẹ bỏ vợ thì tôi cũng không muốn tẹo nào. Tôi cần một lời khuyên của độc giả cho tình huống của mình.
Theo Đất Việt
Đẩy vợ con ra ở riêng để tiện đường 'đi đêm' với người tình Hóa ra việc đồng ý ra ở riêng và kế hoạch để mẹ con cô ra ở trước chỉ là một mưu đồ của Thắng mà thôi. ảnh minh họa Mâu thuẫn mẹ chồng - nàng dâu khiến Hường thấy cuộc sống gia đình lúc nào cũng ngột ngạt, bí bách. Nhiều lần cô nhỏ nhẹ bàn với chồng, xin bố mẹ cho...