Tuyệt vọng vì gánh cả nợ nần của em trai
Một ngày em trai tôi nói chuyện về khoản nợ nó đang vướng. Tôi lạnh cả người, nước mắt cứ thế tuôn ra.
Tôi đang sống trong những ngày bế tắc của cuộc đời mình, mệt mỏi, chán nản và vô cùng tăm tối. Nhà tôi có 4 người, bố mẹ, tôi và em trai, hoàn cảnh rất nghèo dù sống ở thành phố, với căn nhà 4 tầng khang trang những có những lúc đến tiền mua rau cũng không có. 3 năm đi học đại học lóc cóc đạp xe 30 km mỗi ngày, có hôm 500 đồng gửi xe cũng không có đành phải nói dối nhà trông xe “Cháu để quên ví ở nhà, hôm sau cháu gửi”. Giờ nhớ lại lúc nào nước mắt tôi cũng chỉ muốn rơi. Nói có thể các bạn không tin nhưng hoàn cảnh này tôi sẽ luôn ghi nhớ tới khi chết và ẩn sau nó còn những thứ khó có thể nói hết bằng lời.
Tôi thương mẹ, thương bố, thương em trai mình hơn tất cả. Ai có thể bắt nạt, động chạm đến tôi nhưng dù chỉ một lời động tới gia đình mình thì tôi cũng sống chết với người đó. Tôi sống với tâm niệm dù mình có thế nào cũng không bao giờ để bố mẹ buồn. Tôi ra trường đi làm với công việc ổn định và lương cũng tương đối so với mặt bằng chung, nhà cũng ngày một khấm khá hơn. Những tưởng cuộc sống cứ thế êm đềm trôi đi cho đến một ngày em trai tôi nói chuyện về khoản nợ nó đang vướng. Tôi lạnh cả người, nước mắt cứ thế tuôn ra. Điều đầu tiên tôi nghĩ đến là không được nói để bố mẹ lo lắng. Trong đầu hình dung những việc mình phải làm để gánh khoản nợ đó. Tôi nghĩ đến bạn bè và những người xung quanh có thể vay mượn. Quả thật đến giờ phút này tôi ân hận vô cùng vì sau 6 năm đi làm chẳng tích lũy được gì do không biết cách, cũng như không cẩn trọng trong thu chi của bản thân.
Tôi cũng có những khoản nợ của riêng mình, dù thế vẫn cố gắng hàng tháng trả dần món nợ của tôi và em trai. Tôi khuyên răn nó đủ điều nhưng rồi vẫn chứng nào tật nấy, nó lại lấy tiền của mẹ tôi để trả nợ cho việc chơi bời. Tôi vốn không phải là người thích đem việc của mình ra kể lể nhưng thực sự hôm nay tôi thấy tuyệt vọng, chán nản, u ám cho mình, thương mẹ thương bố biết bao nhiêu. Tôi viết ra đây không mong mọi người thông cảm mà chỉ để cho bớt đi sự buồn chán, cũng mong các bạn trẻ khi đọc được tâm sự của tôi hãy rút kinh nghiệm: hãy quản lý chi tiêu chặt chẽ, tích lũy cho bản thân. Cảm ơn các bạn đã đọc.
Video đang HOT
Theo iBlog
Tới thăm em trai lâu ngày xa cách và cái kết
Dừng chân trước cửa ngôi nhà xập xệ, Linh choáng váng khi người phụ nữ ấy ra mở cửa. Khác hoàn toàn với sự sang trọng năm bà tới đón Long, mẹ nuôi Long bây giờ nhìn trông thật thê thảm, tiều tụy hốc hác.
Long kém Linh hai tuổi. Hoàn cảnh gia đình quá khó khăn nên khi có một gia đình tới xin nhận Long làm con nuôi, bố mẹ Linh dù như đứt từng khúc ruột vẫn chấp nhận để Long ra đi. Bởi ở nhà lúc này, chỉ có nước chết đói cùng nhau. Sức khỏe Long lại không được tốt, nhà họ không con cái lại có điều kiện chắc chắn sẽ đối xử thật lòng và chăm sóc tốt cho Long. Long đi theo gia đình mới khi lên 7.
Những ngày tháng sau đó, bố mẹ nuôi của Long vẫn hàng ngày báo tin về Long cho gia đình Linh biết. Họ nói Long ngoan ngoãn, nghe lời và học rất giỏi nên họ rất vui mừng. Họ còn khen bố mẹ Linh tốt phúc. may mắn khi sinh được người con trai như Long.
Thời gian qua đi, vì điều kiện đường sá xa xôi nên gia đình Linh vẫn chưa một lần tới thăm Long. Cả nhà chỉ biết Long lớn lên thế nào qua những bức ảnh bố mẹ nuôi gửi và lời kể của họ. Khi khôn lớn, Long đã có thể tự liên lạc được về nhà mà không cần thông qua bố mẹ nuôi. Long khoe Long đã thi đỗ vào một trường đại học trong thành phố và cũng đã tìm được việc làm thêm để phụ giúp bố mẹ nuôi. Long còn nói sau khi trả đủ nghĩa cho bố mẹ nuôi, Long sẽ về với gia đình thật của mình.
Linh háo hức đi thăm người em trai là niềm tự hào bấy lâu của mình. (Ảnh minh họa)
Mừng vì em trai không chỉ khỏe mạnh mà còn có những suy nghĩ chín chắn, thấu tình đạt lý nên Linh đi đâu cũng khoe mình có một người em trai giỏi giang, hiếu đức. Linh tự hào lắm về Long và tin rằng Long sẽ sớm làm nên sự nghiệp. Cho tới một ngày...
Sau bao năm tích cóp, cuối cùng Linh cũng đã có được một số tiền nhỏ mở cửa hàng buôn bán. Vì không được học hành tử tế nên đây là công việc quá hợp lý cho Linh rồi. Có chút tiền lãi, Linh quyết định đi thăm Long. Địa chỉ nhà bố mẹ nuôi của Long, Linh đã thuộc tới nằm lòng. Muốn gây bất ngờ cho mọi người nên Linh chẳng hề báo trước cho sự xuất hiện của mình.
Linh lần tìm theo địa chỉ nhà nhưng tới nơi thì hàng xóm nói gia đình bố mẹ nuôi Long đã chuyển về một xóm trọ nghèo sinh sống. Linh thoáng sững sờ và còn nghĩ mình đã nhầm nhà, nhưng không. Qua lời kể của mấy người hàng xóm nhà Long, Linh chết sững trước những gì mình được nghe thấy.
Long nhỏ thì ngoan ngoãn nhưng lớn lên một chút thì ham chơi rồi bỏ học. Cậy nhà mình có tiền, Long ra sức đua đòi, ăn chơi chác táng. Lô đồ, cờ bạc, rượu chè, gái gú chẳng thứ gì là Long không biết dù tuổi đời còn rất trẻ. Bố mẹ nuôi Long thương con, chiều con nên đáp ứng mọi nhu cầu của Long. Cho tới ngày khồng thể đáp ứng được nữa thì đành bán nhà trả nợ rồi chuyển về xóm nghèo sinh sống.
Dừng chân trước cửa ngôi nhà sập xệ, Linh choáng váng khi người phụ nữ ấy ra mở cửa. (Ảnh minh họa)
Câu chuyện họ kể, Linh bàng hoàng không tin nó là sự thật. Bởi từ trước tới nay, Long vẫn luôn gọi điện về báo cáo tình hình của mình. Hơn nữa, bố mẹ nuôi Long cũng thường xuyên dành những lời khen ngợi cho Long. Nghi ngờ có chuyện khuất tất, Linh tìm theo địa chỉ mà mấy người hàng xóm kia cho.
Dừng chân trước cửa ngôi nhà xập xệ, Linh choáng váng khi người phụ nữ ấy ra mở cửa. Khác hoàn toàn với sự sang trọng năm bà tới đón Long, mẹ nuôi Long bây giờ nhìn trông thật thê thảm, tiều tụy hốc hác. Đồ đạc trong nhà chẳng có gì đáng giá. Bố nuôi Long cũng đã ốm nằm liệt giường mấy tháng nay. Linh vừa mở lời, mẹ nuôi Long đã bật khóc nức nở. Thì ra vì xót Long, thương Long, sợ mất Long nên họ đã giấu nhẹm đi chuyện Long hư hỏng. Long còn thường xuyên dọa sẽ bỏ nhà ra đi để bố mẹ nuôi vĩnh viễn mất Long nếu họ công khai sự thật cho Linh và gia đình biết.
Chuyện tới đây thì Linh có muốn không tin cũng không được nữa rồi. Linh không ngờ cậu em trai mà mình ngày đêm tự hào, tin tưởng lại trở nên tồi tệ, hư hỏng như vậy. Niềm tin sụp đổ, Linh thấy tim mình đau nhói. Tiếng Long quát tháo bên ngoài khiến Linh giật mình. Linh biết đối mặt với cậu em trai này ra saođây?
Theo Một Thế Giới
Đau lòng chuyện 'Con trai' là 'Em Trai' Thấy người đàn ông tần ngần khi điền vào đơn xin xét nghiệm, cô nhân viên Trung tâm phân tích ADN lại gần hỏi chuyện. Hải, tên người đàn ông ấy, lúng túng chỉ vào dòng chữ "Cần xác định quan hệ gì?" và nói "Thực sự tôi chưa biết nó là con hay là em tôi"! 5 năm trước, Hải được cử...