Tưởng hạnh phúc khi đưa đại gia vào tròng, hotgirl nhận quả đắng
Mấy tháng sau khi tôi thông báo có tin vui, khuôn mặt anh biến sắc hoàn toàn.
Tôi may mắn được trời phú cho gương mặt ưa nhìn và dáng vóc không thua kém bất cứ hot girl nào. Ngay từ khi còn là thiếu nữ, tôi đã biết mình đẹp. Mỗi ngày đến lớp học, tôi nhận không biết bao ánh nhìn của học sinh nam cùng trường.
Tuy nhiên từ lâu, tôi thầm nghĩ thay vì có những mối tình học sinh ngô nghê tôi nên dành tình cảm của mình cho một người đàn ông chững chạc, tài giỏi, xứng đáng hơn. Vì vậy tôi đóng chặt trái tim mình đến những năm đại học.
Ở đại học, trong một lần đi làm gia sư, tôi gặp anh. Anh là bố đứa trẻ tôi nhận dạy học. Lần đầu đến nhà anh, một căn biệt thự, tôi đã phải choáng ngợp bởi sự giàu có, sang trọng.
Ảnh minh họa
Tôi được biết, anh là giám đốc một công ty lớn. Anh phong độ, lịch lãm bao nhiêu thì vợ anh lại bình thường bấy nhiêu. Mỗi lần nhìn chị, tôi lại nghĩ xinh đẹp và có trình độ như tôi mới xứng đáng là bà chủ của căn nhà đó, chứ không phải chị.
Lần đầu tiên gặp nhau, trong ánh mắt của anh đã có tôi. Chúng tôi như đã hiểu nhau nhưng vì nhiều rào cản chưa ai dám nói lời gì. Anh vẫn biền biệt với các chuyến công tác, tôi vẫn cần mẫn dạy thêm cho con anh.
Một ngày mưa, cảm thấy buồn, tôi lấy hết quyết tâm gọi điện cho anh. May mắn hôm đó anh vừa kết thúc chuyến công tác ở tỉnh về. Ban đầu tôi chỉ nói chuyện học hành của con anh, sau đó chúng tôi trao đổi nhiều hơn về bản thân.
Chúng tôi thường xuyên gọi điện trò chuyện như thế đến một ngày anh và tôi có cuộc hẹn đầu tiên. Hôm đó sau khi đi ăn, chúng tôi ngã vào vòng tay nhau ở một khách sạn khá kín đáo.
Từ đó, tôi chính thức là người tình của anh. Khi qua lại với tôi, anh không tiếc tôi bất cứ điều gì. Quần áo, mỹ phẩm… tôi mua sắm không phải nghĩ, anh còn thuê một căn chung cư hạng sang để tôi ăn ở, sinh hoạt.
Nhưng tôi đâu chỉ cần có vậy, tôi muốn có một danh phận với anh. Mỗi lần tôi đề cập đến chuyện này, anh đều im lặng trầm ngâm. Khi tôi khóc lóc, anh mới nhẹ nhàng: “Cho anh thời gian”. Nhưng cái “thời gian” của anh không biết đến bao lâu. Tôi nghĩ mình phải hành động nếu không sẽ không có cơ hội nào cho tôi.
Video đang HOT
Bởi vậy tôi chủ động không dùng thuốc tránh thai và không cho anh biết. Như tôi mong đợi, mấy tháng sau tôi có tin vui. Tuy nhiên khi tôi báo tin, mặt anh như biến sắc.
Anh mua luôn một căn chung cư để tôi dọn vào đấy dưỡng thai, anh cũng thuê người giúp việc chăm sóc mẹ con tôi. Tuy nhiên về đám cưới, anh vẫn cố tình trì hoãn và hứa sau khi tôi sinh mẹ tròn con vuông, anh sẽ không để tôi phải chịu thiệt thòi. Lúc này, tôi không biết làm gì hơn là dưỡng thai chờ đến ngày sinh nở.
Cuộc sống của tôi giai đoạn này không có gì đáng phàn nàn. Ngoài tiền sinh hoạt rủng rỉnh cho bản thân, tôi còn có tiền gửi cho mẹ ở quê nuôi em trai ăn học. Mẹ tôi là một người phụ nữ vất vả sau khi cha tôi bỏ vợ con đi theo một người đàn bà khác. Vì vậy tôi luôn tâm niệm sau này có điều kiện không bao giờ được để mẹ vất vả nữa.
Khi tôi sinh con 1 năm, 2 năm… anh vẫn chu cấp đầy đủ, chăm sóc, chiều chuộng tôi và con vô cùng nhưng chuyện giải quyết với vợ để đến với tôi anh không đả động đến. Tôi khóc lóc, làm ầm ĩ anh mới gay gắt, anh sẽ không ly hôn vợ. Bởi nếu thế, con trai anh sẽ phải chịu cảnh cha mẹ chia lìa, không được phát triển đầy đủ.
Anh nói mọi việc ngày hôm nay đều do tôi “cố đấm ăn xôi” gây ra. Nếu tôi thương đứa con chung của chúng tôi thì chấp nhận cảnh “già nhân ngãi non vợ chồng”, anh sẽ không bao giờ để tôi và con thiệt thòi điều gì.
Những lời anh nói như dao cứa vào tim tôi. Tôi đã dành cho anh cả tuổi trẻ, sinh con cho anh vậy mà một chút danh phận anh cũng không thể cho tôi? Có phải tôi đã tính toán sai để rồi tự đẩy mình vào con đường này? Bây giờ tôi phải làm sao, xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Vietnamnet
"Sao anh không nói với em anh là đại gia? Biết vậy em đã không lấy anh rồi" - Và lý do của cô gái quê chân ướt chân ráo lên thành phố
Em làm sao vậy? Anh giàu thì lo được cho em cuộc sống sung sướng hơn mà. Lý do vì sao em lại không muốn anh là đại gia mà chỉ là thằng xe ôm?
Nhà nghèo, thương bố mẹ vất vả nên Liên quyết định lên thành phố lập nghiệp với hi vọng thay đổi số phận. Ngày đó mẹ Liên cứ ôm cô rồi dặn:
- Đừng yêu trai thành phố con nhá. Cứ lo kiếm chút tiền rồi về quê mà lấy chồng.
Liên vâng dạ mẹ để bà yên tâm, bản thân Liên cũng nghĩ chắc chắn là mình sẽ lo làm việc, không yêu đương gì cả. Nhưng rồi lên thành phố một thân một mình Liên thấy tủi thân vô cùng. Cô khao khát có được người đàn ông để dựa vào.
Và rồi Liên gặp được Quân, Quân nói mình là dân tỉnh lẻ, nhà nghèo lên thành phố chạy xe ôm. Liên thương Quân lắm, tuy nghèo nhưng anh lại chịu khó làm ăn. Hai người ban đầu giúp đỡ nhau khi khó khăn vì cả hai đều từ quê lên thành phố.
Sau rồi Liên cảm mến sự quan tâm của Quân và yêu anh lúc nào không hay.
- Anh nghèo lắm...em vẫn chấp nhận anh chứ??
- Em cũng đâu có giàu có gì cơ chứ?? Mình nghèo nhưng mình sống trong sạch, kiếm tiền bằng sức lực của mình là được.
Yêu nhau được nửa năm thì Quân ngỏ ý cưới Liên luôn, lúc đó Liên sốc lắm vì cứ nghĩ chắc phải yêu thêm thời gian nữa, không ngờ bạn trai lại đòi cưới sớm như vậy. Nhưng mà dù gì có tấm chồng cũng tốt nên Liên đồng ý đưa bạn trai về nhà ra mắt bố mẹ mình luôn.
Bố mẹ Liên thấy Quân hiền lành thì vui sướng lắm, cũng an tâm gả con gái cho Quân. Sau khi lên thành phố thì Quân bảo Liên:
- Mình đăng ký kết hôn trước rồi tháng sau tổ chức đám cưới em nhé.
- Sao gấp vậy anh.
- Gấp gì nữa, đăng ký kết hôn rồi thì mình đã là vợ chồng, ở với nhau không ai dám nói nữa. Anh muốn lúc nào ở gần em.
Liên thấy Quân yêu thương mình như vậy nên đồng ý luôn, tưởng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Nào ngờ cái lúc Quân dắt Liên đến căn biệt thự thì cô mới ngớ người.
- Sao mình vào đây hả anh?? Chỗ sang trọng này đâu dành cho mình, đi thôi, người ta thấy lại mắng đấy.
- Em cứ vào trong đi đã.
Lúc Liên bước vào thì thấy xung quanh toàn ảnh của cô và Quân được treo khắp tường nhà.
- Đây sẽ là nơi sau khi làm đám cưới xong mình sẽ ở đây.
(ảnh minh họa)
- Anh nói gì vậy?? Anh làm gì có tiền mua nhà ở đây. Em không cần anh đi vay tiền để mua cho em căn biệt thự này đâu. Mình thuê nhà trọ là được rồi.
- Anh không vay...thật ra anh là giám đốc công ty lớn. Anh chỉ giả vờ đóng giả là xe ôm để được tiếp cận em thôi.
Tưởng nói mình giàu có thì Liên sẽ vui mừng, vì lấy chồng giàu sẽ không phải sống khổ sở. Nào ngờ lúc này Liên hét lên:
- Sao anh không nói với em anh là đại gia?? Biết vậy em đã không lấy anh rồi. Anh dụ em đăng ký trước là vì như này hả??
- Em làm sao vậy?? Anh giàu thì lo được cho em cuộc sống sung sướng hơn mà. Lý do vì sao em lại không muốn anh giàu chứ??
- Vì em chỉ là gái quê...em nghèo như vậy đâu xứng với anh. Đàn ông giàu như anh thiếu gì gái xinh theo mà phải theo đuổi gái quê mùa như em. Ở quê em thấy nhiều cô được đại gia theo toàn bị lợi dụng thôi. Em không muốn lấy chồng giàu để rồi gia đình anh chê cười, xúc phạm bố mẹ em chỉ vì họ là nông dân nghèo đâu. Lấy chồng giàu khổ lắm...nhất là em và anh lại không môn đăng hộ đối. Em lấy anh chẳng khác gì đũa mốc mà chòi mâm son.
Lúc này thì Quân ôm lấy Liên:
- Xin em đừng nghĩ như vậy, gia đình anh khác. Anh yêu em thật lòng, bố mẹ anh khi biết dù thấy anh nghèo em vẫn yêu thương anh là họ vô cùng thương em. Chính vì mẹ anh đã bảo anh đưa em đi đăng ký trước vì bà sợ em sẽ sốc rồi đòi chia tay. Trước đây mẹ anh cũng nghèo, nhưng bà và bố anh vẫn yêu thương nhau vô điều kiện. Anh không chê em nghèo, anh còn tự hào khi mà em dù nghèo nhưng luôn nỗ lực làm việc hết mình. Anh yêu em, cả đời này chỉ lấy em làm vợ thôi.
Nghe Quân nói đến đó thì Liên bật khóc, cô khóc vì hạnh phúc cũng kèm theo đó là lo lắng. Nhưng mà Liên tự nhủ nhất định mình sẽ nỗ lực làm vợ hiền dâu đảm.
An Vy
Theo blogtamsu.com
Cái kết cay đắng cho toan tính đổi đời nhờ đại gia của gái xinh ham giàu Chị trách ai bây giờ nếu không phải là trách mình quá tham vọng, quá tính toán cho cuộc sống hưởng thụ trong mơ mà quên đời thực phức tạp, nhiệt ngã hơn nhiều phải vậy không chị? Ảnh minh hoạ: Internet Thôi lau nước mắt đứng dậy sau những gì đã xả ra trong câu chuyện Tưởng săn được đại gia, ai...