Tưởng bạn trai biết “giữ gìn”, ai ngờ cưới xong sự thật bẽ bàng
Có những khi tưởng chừng cả hai đã mất tự chủ sau những nụ hôn đê mê nhưng chúng tôi vẫn kiềm chế được mình.
Kết hôn mới được nửa năm nhưng chưa khi nào tôi cảm thấy hạnh phúc một cách trọn vẹn cả. Chúng tôi lấy nhau khi tôi và anh đều không còn trẻ trung gì nữa. Chúng tôi quen nhau qua sự giới thiệu của người bạn. Công việc đã ổn định, gia đình hai bên cũng mong chúng tôi sớm kết hôn nên đám cưới được tổ chức chỉ 2 tháng sau khi quen nhau.
Ngày ấy dù tình cảm chưa sâu đậm nhưng tôi vẫn cảm thấy may mắn vì lấy được anh. Không phải khoe vì là chồng tôi nhưng đúng là anh ấy khá đẹp trai, sự nghiệp lại vững vàng và đặc biệt rất quan tâm và chiều chuộng tôi.
Anh nói cũng “muốn” nhưng kiềm chế để giữ gìn cho tôi. (Ảnh minh hoạ)
Đám cưới của chúng tôi diễn ra quá nhanh nên lũ bạn tôi đều đồn rằng là do “bác sĩ bảo cưới”. Thế nhưng thú thực trước khi cưới chúng tôi chưa hề làm điều gì đi quá giới hạn. Có những khi tưởng chừng cả hai đã mất tự chủ sau những nụ hôn đê mê nhưng chúng tôi vẫn kiềm chế được mình. Anh nói cũng “muốn” nhưng kiềm chế để giữ gìn cho tôi. Nghe thấy câu nói đó, tôi cảm động lắm. Thời buổi này kiếm đâu được một người đàn ông biết trân trọng bạn gái như anh.
Đêm tân hôn, tôi chờ đợi giây phút được trao thứ quý giá nhất của mình cho người đàn ông ấy. Thế nhưng đêm đầu tiên bên nhau ấy lại không như những gì tôi tưởng tượng.
Video đang HOT
Anh cứ hùng hục, vật vã cả tiếng đồng hồ mà không làm sao được. Cả ngày đã mệt mỏi ở đám cưới, giờ lại như vậy nên tôi cũng chán. Thế là sau bao ngày gìn giữ, đêm tân hôn chúng tôi lại ngủ “chay”.
Ban đầu, tôi chỉ tự nhủ, có lẽ những ngày vừa rồi chạy khắp nơi chuẩn bị cho đám cưới nên anh cũng mệt. Hơn nữa anh còn phải tiếp rượu biết bao nhiêu người, có lẽ mệt mỏi là điều không tránh khỏi. Vậy mà sau đó cả tuần chúng tôi mới chính thức làm chuyện vợ chồng, nhưng cũng chẳng được đến nơi đến chốn.
Dù đang ở giai đoạn mặn nồng nhất của hôn nhân, cũng là giai đoạn sung sức nhất thế nhưng thực sự tôi chưa một lần được hưởng trọn cảm giác hạnh phúc của một người phụ nữ. Vợ chồng son nhưng mỗi tuần chúng tôi chỉ làm chuyện đó 1 lần, thậm chí có đợt bẵng đến cả 1 tháng anh cũng chỉ dừng lại ở việc ôm tôi ngủ mà không làm gì.
Để cứu vãn tình hình, đã nhiều lần tôi vứt bỏ sự ngượng ngùng để gạ gẫm anh nhưng trái ngược với tưởng tượng của tôi, anh hoàn toàn phớt lờ. Hôm thì anh nói hơi mệt, hôm thì mặc tôi cố gắng, anh lại lăn ra ngủ.
Được hôm hai vợ chồng gần gũi thì xong chuyện, anh lăn ra ngủ. Tôi còn chưa cảm nhận được gì thì đã nằm trơ lại bên tiếng ngáy của anh. Nhiều đêm nằm bên cạnh chồng mà tôi tủi thân phát khóc. Phụ nữ đang tuổi tràn trề sức trẻ, lại là vợ chồng mới cưới, thế nhưng tôi lại cảm thấy cô đơn trong chính tổ ấm của mình.
Bí bách là vậy nhưng tôi cũng không dám chê hay góp ý. Bởi tôi biết sự tự ái của đàn ông là rất cao. Không ai muốn chấp nhận sự thật rằng mình bị yếu sinh lý. Có đôi lần tôi vờ kể chuyện nhà người ấy, người nọ bị yếu sinh lý sau chạy chữa cũng khỏi. Thế nhưng anh chỉ đáp lại những câu gọn lỏn kiểu: “Vợ chồng lấy nhau có phải vì chuyện ấy đâu”.
Rồi cũng từ ấy mà chúng tôi hay xảy ra tranh cãi hơn. Nhiều khi chỉ là chuyện đơn giản nhưng tự nhiên tôi lại thấy khó chịu và bực anh đến lạ. Tôi đã tự nhủ mình phải kiềm chế nhưng có lẽ vì bị “bỏ đói” quá lâu khiến tôi không thể bình tĩnh tâm lý được.
Chuyện không chỉ là đời sống chăn gối vợ chồng không thoả mãn, mà dù không sử dụng biện pháp bảo vệ nhưng nửa năm nay tôi vẫn chưa có tin vui dù sức khoẻ hoàn toàn bình thường. Tôi cũng đã ngoài 30, không còn trẻ trung gì nữa. Tôi hoang mang không biết làm thế nào.
Nhiều lúc muốn vợ chồng nói chuyện để cùng nhau giải quyết tình hình nhưng cứ động đến là anh lại lảng đi. Giờ đây chính trong đầu tôi còn cảm thấy sợ, nhỡ một ngày tôi không kiềm chế nổi mình mà có mối quan hệ vụng trộm ở ngoài.
Ngoài chuyện ấy ra thì chồng tôi thực sự là một người đàn ông rất tốt. Anh biết cư xử lại quan tâm, chu đáo với cả hai bên gia đình. Tôi phải làm sao với cuộc sống hôn nhân không tình dục này đây?
Theo Lanphuong/24h
Cốc nước cam 'làm quen' đại gia và nước mắt muộn của gái quê ham giầu
Sau những gì xảy ra trong câu chuyện Ôm mộng giàu sang, gái nhà lành thành 'bướm đêm' phố thị, bạn đang dùng một sai lầm khác để cứu vãn sai lầm mà bạn vừa trải qua đấy.
Sau những gì xảy ra trong câu chuyện Ôm mộng giàu sang, gái nhà lành thành 'bướm đêm' phố thị, bạn đang dùng một sai lầm khác để cứu vãn sai lầm mà bạn vừa trải qua đấy.
Tỉnh táo đi bạn, bây giờ không phải là lúc bạn ôm hận, than thân, trách phận rồi buông tay mặc dòng đời xô đẩy mình đến đâu thì đến như thế! Dũng cảm, mạnh mẽ lên, đối diện với sự thật và chấp nhận nó để tìm cách thoát ra cạm bẫy chết người này càng sớm càng tốt bạn ạ.
Tuổi trẻ nông nỗi mắc sai lầm là chuyện khó tránh, trách bạn nhưng tôi cũng thông cảm vì biết bạn thiếu thông tin lại nhẹ dạ, cả tin nên mới bị cô bạn thuở ấu thơ lừa gạt. Theo tôi quyết định hợp tình, hợp lí và khôn ngoan nhất là thu xếp để trở về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Ở đó có bố, mẹ có các em, có người thân và không thiếu việc vừa sức, vừa tầm cho bạn lao động kiếm đồng tiền lương thiện nuôi thân.
Chuyện quá khứ đau lòng bạn hãy cho vào dĩ vãng, nếu xét thấy không cần thiết tâm sự cùng ai kể cả bố, mẹ mình thì bạn cứ giữ kín và coi đó là bài học để rút kinh nghiệm cho cuộc đời mình.
Đồng tiền ở quê hay ở phố đều có giá trị ngang nhau miễn đó là công sức, là mồ hôi nước mắt của bạn làm ra một cách trong sạch, xứng đáng.
Tự tin, mạnh mẽ, nghị lực lên bạn nhé. Chia sẻ cùng bạn, chúc bạn có giải pháp đúng để sớm ổn địnhcuộc sống bản thân.
Theo AN TRÍ/Tienphong
Cố gắng hàn gắn tình cảm vợ chồng, cuối cùng chúng tôi cũng ly dị sau 6 năm chung sống Sau hơn 6 năm chung sống, tôi đã quyết định rằng cuộc hôn nhân của mình cần kết thúc. Nhất là khi tình yêu, sự tôn trọng của chồng dành cho tôi không còn và sau bao tổn thương mà tôi phải chịu đựng. Ảnh minh họa Cuộc hôn nhân của tôi đã bất ổn suốt nhiều năm từ khi chồng tôi có...