Tuổi thơ ốm yếu và khát khao vươn lên của Mario Balotelli
Tuổi thơ của Balotelli chìm đắm trong những tháng ngày cơ cực, thường xuyên chiến đấu với bệnh tật. Nhưng ẩn đằng sau đó là khát khao vươn lên vượt bậc của tiền đạo này.
Balotelli sinh ngày 12/8/1990 tại vùng ngoại ô Palermo trong gia đình nhập cư Ghana, bố mẹ là Thomas và Rose Barwuah. Không như nhiều đứa trẻ khác, khi chưa tròn 2 tuổi, cậu bé Balotelli đã sớm phải hứng chịu với một căn bệnh quái ác liên quan tới đường ruột.
Dù bệnh tật nhưng cậu bé Balotelli (phải) luôn giành tình yêu cho trái bóng
Bố mẹ cậu đều là những người nhập cư bần hàn sống trong khu ổ chuột, vì vậy, khả năng chi trả số tiền lớn chữa trị cho Balotelli dường như là điều quá sức với họ. Bất đắc dĩ, Thomas và Rose Barwuah phải nhờ người nuôi dưỡng đứa con mà họ dứt ruột đẻ ra.
Và họ đã tìm tới gia đình của ông bà Francesco và Silvia Balotelli, thế là năm lên 3 tuổi, Balotelli đã chuyển tới ngôi nhà hoàn toàn xa lạ, với bố mẹ mới, những người anh, em mới. Nhưng chỉ tới đây (một gia đình vững vàng kinh tế hơn), Balotelli mới được cứu sống khỏi căn bệnh quái lạ.
Nhưng đâu chỉ có vậy, nơi đây cũng “ươm mầm” cho tài năng của Balotelli, 5 tuổi, anh tham gia đội bóng của giáo sư Mompiano và gây ấn tượng mạnh mẽ so với những bạn bè cùng trang lứa.
Tình yêu với trái bóng và khát khao vươn lên cứ thế lớn dần trong cậu bé Balotelli, năm 11 tuổi, anh được những tuyển trạch viên của đội bóng nghiệp dư Lumezzane để mắt tới và mời về đào tạo ở CLB. Năm 15 tuổi, anh trở thành cầu thủ trẻ nhất lịch sử ra sân trong một trận đấu chính thức với Padova.
Video đang HOT
Anh ra sân trận đấu đầu tiên cho Inter năm 17 tuổi
Nhưng dường như, Lumezzane quá “nhỏ bé” so với tài năng của Balotelli, ngay sau đó anh tham gia dự tuyển vào lò đào tạo của Barcelona nhưng không thành công. Nhưng cơ hội chưa hết với “Super Mario” khi Inter đã phát hiện ra tài năng thiên bẩm này, năm 2006 (khi Balotelli 16 tuổi) họ đã hỏi mượn Balotelli từ Lumezzane.
Mặc dù không được ra sân trong trận đấu nào nhưng với phong độ ấn tượng trong tập luyện, Balotelli đã thuyết phục được BLĐ Inter “mở hầu bao” chiêu mộ anh một năm sau đó.
Không lâu sau (16/12/2007), Balotelli được HLV Mancini tung ra sân trận đấu chính thức đầu tiên ở Serie A (thay Suazo) trong chiến thắng 2-0 trước Cagliari. Sự phát triển vượt bậc của Balotelli đã đưa tất cả đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác.
Tháng 4/2008 (chưa đầy 18 tuổi), Balotelli ghi bàn thắng đầu tiên cho nửa Xanh thành Milan tại Serie A. Ngày 5/11/2008, tiền đạo này đã đi vào lịch sử Inter với tư cách cầu thủ trẻ nhất ghi bàn trong trận đấu tại Champions League trong trận đấu với Anorthosis (18 tuổi 85 ngày).
Balotelli đối diện với nhiều sức ép từ nạn phân biệt chủng tộc
Tài năng nở rộ khá sớm nhưng Balotelli luôn phải “đấu tranh” với rất nhiều sức ép, đặc biệt là nạn phân biệt chủng tộc ở Italia. Trên khắp sân bóng ở xứ sở chiếc Ủng, xuất hiện nhiều lời lăng mạ hướng tới anh (đặc biệt là CĐV Juventus).
Cũng chính điều này khiến con đường lên tuyển của anh khá “gập ghềnh”. Trong một thời gian dài người ta tranh luận gay gắt về việc triệu tập anh (cùng những cầu thủ nhập tịch khác) khác lên tuyển Italia. Mãi tới năm 2010, khi HLV Prandelli nhậm chức, ông mới mạnh dạn gọi “Super Mario” vào thành phần Azzurri. Khi ấy Balotelli đã…20 tuổi.
Có nhiều người nhận định tuổi thơ cơ cực, không có bố mẹ ruột ở bên ảnh hưởng khá nhiều tới tính cách của Balotelli. Với bản thân tiền đạo này, anh vẫn đinh ninh rằng bố mẹ mình đã nhẫn tâm vứt bỏ đứa con yêu dấu, vì vậy, sau này, khi nổi tiếng anh đã không muốn nhận lại những người đẻ ra mình. Balotelli chỉ coi ông bà Francesco và Silvia Balotelli, những người đã nuôi dưỡng, là bố mẹ của mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khát khao được "yêu" tình cũ
Tôi "trả bài" cho chồng một cách rất hời hợt... nhưng khi ở bên người cũ, tôi lại rất hào hứng và khát khao được "yêu" hết mình.
Tôi là một người phụ nữ khá xinh đẹp và thành công trong sự nghiệp. Trước đây, tôi luôn tự tin về bản thân, cũng như những sự lựa chọn của mình trong cuộc sống... nhưng sau những gì đã xảy ra, tôi không biết phải làm sao để tự giải thoát cho mình khỏi hoàn cảnh oái oăm này nữa?
Ngày còn học Đại học, tôi đã từng yêu và yêu rất say đắm một anh chàng học trên khóa... nhưng rồi khi ra trường, công việc bận rộn cùng với những mối quan hệ phức tạp, chúng tôi đã có những sự hiểu nhầm khiến tình cảm của hai đứa càng ngày càng rạn nứt. Và trong một hôm đi liên hoan cùng công ty về muộn, tôi ngồi nhờ xe một anh bạn đồng nghiệp đi cùng đường... để rồi khi anh nhìn thấy, anh "đã không thể tha thứ cho sự phản bội" của tôi.
Cũng vì sự hiểu nhầm đó nên anh đã vội vàng chấm dứt tình yêu suốt ba năm qua của mình. Bao nhiêu yêu thương, bao nhiêu hứa hẹn, bao nhiêu mộng ước ngày xưa giờ cũng đã tan tành theo mây khói khi anh bỏ tôi một mình trong đau khổ, không cho tôi có được một cơ hội để giải thích...
Khi biết tôi chia tay người yêu, có rất nhiều chàng trai đã đến bên tôi, trong đó cũng có không ít đồng nghiệp cùng cơ quan suốt ngày xin đưa đón tôi. Và rồi tôi chọn anh, một chàng trai lịch lãm, tài giỏi và rất ga lăng, anh là đối tác rất thân cận với công ty tôi... và cũng chẳng bao lâu sau sự theo đuổi nhiệt tình của anh, tôi cũng đã đồng ý làm người yêu anh.
Tôi không còn cảm giác yêu thương chồng mình nữa... (Ảnh minh họa)
Yêu nhau một thời gian rất ngắn thì chúng tôi cùng tiến tới hôn nhân. Tính đến thời điểm này, chúng tôi đã gắn bó bên nhau suốt 5 năm qua và có được một bé gái rất dễ thương ba tuổi. Tuy cuộc sống của tôi rất đủ đầy, sung túc, được chồng yêu chiều, quan tâm... nhưng tôi chưa bao giờ cảm nhận được niềm hạnh phúc thật sự của cuộc sống gia đình, chồng vợ. Dường như trong tâm trí tôi lúc nào cũng nhớ về anh, người yêu cũ tôi đã yêu thương hơn cả bản thân mình suốt ba năm qua... và tưởng như tôi đã phải mất anh vĩnh viễn.
Thế nhưng, cuộc sống lại một lần nữa đùa trêu tôi khi chúng tôi vô tình gặp lại nhau trong siêu thị.
Hôm đó, chồng tôi đi công tác xa nên tôi đã nhận lời đi uống cà phê và ăn trưa cùng anh. Anh cũng xin lỗi tôi rất nhiều vì ngày ấy đã làm tổn thương tôi. Anh nói rằng, anh rất yêu tôi và hối hận khi đã bỏ tôi một mình trong những ngày cô đơn, buồn tủi như thế. Giờ đây, anh cũng đã lấy vợ và có một bé trai nhưng cuộc sống của gia đình anh cũng không có được hạnh phúc trọn vẹn khi vợ chồng anh không hiểu và cảm thông cho nhau.
Và rồi từ đó, chúng tôi thường xuyên lén lút hẹn hò với nhau. Hai chúng tôi đã cùng ôn lại những kỉ niệm đẹp đẽ ngày xưa, cùng chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống gia đình, công việc... để rồi, mỗi khi hai đứa vô tình chạm phải ánh nhìn của nhau, cả tôi và anh đều đã không thể kiềm chế được những tình cảm ẩn chứa thẳm sâu trong tâm hồn mình.
Rồi cũng chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi lại đồng ý theo anh vào nhà nghỉ... "Lần đầu tiên" sau bao ngày xa cách, chúng tôi đã có được những giây phút hạnh phúc, ngọt ngào xen lẫn sự tiếc nuối của những yêu thương ngày xưa cũ. Chúng tôi lại lao vào nhau, chìm đắm trong nỗi khát khao, mong nhớ... và cả hai đều quên mất một điều rằng, mình còn có gia đình và những đứa con yêu.
Thời gian cứ trôi và chúng tôi vẫn "yêu" nhau như thế! Cả tôi và anh đều nhận ra sai lầm và tự nhủ rằng, mình không được phá vỡ hạnh phúc gia đình của mình, cũng như của người cũ... nhưng thật sự, chúng tôi không thể thắng nổi những cám dỗ yêu đương ngọt ngào ấy.
Tôi không muốn trở thành kẻ thứ ba của anh, cũng không muốn anh tồn tại trong cuộc sống hạnh phúc của gia đình tôi... nhưng cứ mỗi khi nghĩ đến anh, tôi lại không thể kìm lòng được. Và những lúc như thế, chúng tôi lại lén lút tìm đến bên nhau, lại "yêu nhau" say đắm... để rồi hai đứa lại chia tay nhau trong nước mắt nghẹn ngào.
Giờ đây, tôi thật sự rất bế tắc khi nghĩ đến tương lai và hạnh phúc của gia đình mình bởi từ khi gặp lại anh, tôi trở nên vô cảm với chồng. Những lúc chồng "đòi hỏi", tôi chỉ "trả bài" một cách hời hợt... nhưng khi gặp anh, tôi lại rất khao khát được làm "chuyện ấy" cùng anh.
Các bạn ạ! Tôi phải làm sao để đưa bản thân mình thoát khỏi tình huống trớ trêu này?
Tôi mong các bạn hãy cho tôi những lời khuyên chân thành để giúp tôi vượt qua giai đoạn khó khăn này!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ngốc yêu của anh! Lâu lắm rồi anh không viết thư cho em đấy nhỉ. Anh biết không có những dòng tâm sự này em sẽ buồn và ấm ức nhiều lắm, nhưng anh cũng tin là em sẽ hiểu, sẽ thông cảm cho anh trong thời gian vừa qua. Đổi lại cho những dòng tâm sự ấy là sự có mặt hàng tuần của anh bên...