‘Tuổi thơ dữ dội’ và chuyện tình của một tử tù
Gần 7 năm trong buồng biệt giam, “Trường ăn cắp” viết nhật ký gửi cho con trai để giết thời gian.
“Em đã viết hơn 6.000 trang nhật ký cho con trai em, mong con em hiểu về cuộc đời em, để sau này nó tránh xa lỗi lầm như bố nó”, Trường kể. Và chính những quản giáo trại giam đã thừa nhận, tình cảm gia đình khiến “Trường ăn cắp” không còn chống đối nữa mà chấp hành nội quy trại rất nghiêm túc.
Từ kẻ đánh giày đến tên sát thủ
“Trường ăn cắp” tên đầy đủ là Lê Xuân Trường, 31 tuổi, nguyên quán ở xóm Chợ, xã Minh Đức, Thủy Nguyên, Hải Phòng. Tuổi thơ gã chẳng được êm đềm, hạnh phúc như những đứa trẻ khác. Bố Trường là người đàn ông đa thê với 5 đời vợ. Trường là con cả của người vợ thứ hai. Mẹ Trường từng có một đời chồng là liệt sỹ, đã có một người con trai riêng. Tuổi thơ của Trường gắn liền với cuộc sống thiếu thốn về vật chất và sự chia năm, sẻ bảy tình cảm của người cha. Khi Trường đang học lớp 3 thì bố và mẹ hắn mâu thuẫn đến mức không thể sống chung. Mẹ Trường vì uất ức đã bỏ đi Trung Quốc lấy chồng mới. Trường học hết lớp 7 rồi nghỉ. Ngày ấy, Trường tự ý bỏ học, dù bố của gã ra sức ép gã phải tiếp tục con đường chữ nghĩa.
Bỏ học, Trường cũng chọn cho mình một công việc lương thiện, đó là đi đánh giày kết hợp với bán báo dạo. Không chỉ ở địa bàn Hải Phòng, Trường từng lưu lạc mưu sinh lên tận Hà Nội. Tiền kiếm được từ những công việc ấy cũng chỉ đủ cho Trường có miếng ăn qua ngày chứ chẳng thể dư giả đồng nào.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Mười mấy tuổi đầu, Trường lang bạt khắp các thành phố lớn trong cả nước để tự mưu sinh. Vào năm 2003, Trường vào Vũng Tàu để mong có cơ hội kiếm tiền nhiều hơn. Muốn đi mà chẳng có một xu dính túi, gã bèn “mượn” một chiếc xe đạp của người bạn rồi đem bán. Chính sai lầm này đã khiến gã lần đầu tiên biết đến cơm tù. Thế rồi chiếc vòng luẩn quẩn cứ thế đeo đuổi gã, phút chốc biến gã thành sát thủ thực sự.
Vụ án kinh hoàng được người dân Hải Phòng nhắc tới. Cách đây 7 năm, anh Bùi Văn Mười, sinh 1980, trú tại tỉnh Hưng Yên, đi xe Jupiter trên đường 353 đến đoạn vòng xuyến xã Anh Dũng, huyện Kiến Thụy, bất ngờ bị nhóm của Trường đi hai xe máy ép vào rìa đường dùng súng hoa cải bắn chết và cướp xe. Từ Hải Phòng, Lê Xuân Trường còn kéo đàn em ra tận Quảng Ninh hoạt động. Cuối năm 2005, do mâu thuẫn với anh Phạm Đức Mạnh, sinh 1984, ở Tràng Minh, Kiến An, Trường cùng đàn em xông thẳng vào quán karaoke Thùy Sinh ở đại lộ Hòa Bình, thành phố Móng Cái, Quảng Ninh, dùng dao kiếm chém túi bụi, gây thương tích nặng cho nạn nhân.
Không chỉ giết người, Trường còn “lấy số” bằng cách vác súng cướp chiếu bạc hoặc sẵn sàng cùng đồng bọn dằn mặt đám giang hồ nào mới nổi. Đêm 19/6/2006, Trường cùng hai đàn em đi xe máy đến trước cửa nhà số 14/18 Miếu Hai Xã, Dư Hàng Kênh, quận Lê Chân, dùng súng hoa cải bắn thẳng vào nhóm thanh niên ngồi trên vỉa hè. Sau đó không lâu, tối 16/7/2006, Trường lại cùng hai tên đàn em xông vào tận nhà, gí súng vào đầu Giám đốc công ty My Sơn đòi nợ thuê cho đối tượng cùng ở huyện Thủy Nguyên.
Lần khác, do mâu thuẫn từ trước với Trần Thái Bảo, sinh 1984, ở An Hưng, An Dương, tối muộn ngày 30/11/2006, Trường cùng hai tên đàn em đi một xe máy mang theo súng đến trước cửa nhà nghỉ Thanh Tươi, ở xã An Hưng, An Dương. Vừa gặp Bảo, không nói không rằng, Trường thản nhiên xuống xe, cầm súng bắn thẳng vào bụng khiến Bảo chết tại chỗ.
Đứa con vô thừa nhận và chuyện tình của một tử tù
Trường có một khoảng thời gian cùng nhóm bạn vượt biên trái phép sang Trung Quốc. Nhóm bạn của Trường ăn cắp một chiếc xe máy ở nước sở tại nên bị đi tù, còn gã cũng bị bắt vào trại vì vượt biên trái phép. Cái biệt danh ăn cắp cũng gắn với Trường từ thời điểm này. Khoảng thời gian ở Trung Quốc đã giúp Trường gắn bó cuộc đời mình với một người đàn bà lắm chiêu. “Trong thời gian ở Trung Quốc, em quen với một người con gái tên là Đào Thị Mai (SN 1983, quê ở Thủy Nguyên Hải Phòng). Hoàn cảnh gia đình nhà nó cũng khó khăn lắm, giống với hoàn cảnh gia đình nhà em.
“Ngày ấy yêu đương, em đã từng mơ mộng nói với nó rằng: “Anh lớn lên trong hoàn cảnh mẹ bỏ đi lấy chồng khác nên cuộc sống gia đình thiếu thốn tình cảm. Giờ chỉ mong ước có người vợ biết chia sẻ, chăm lo cho cuộc sống gia đình thôi. Anh sẽ làm tất cả để mẹ con em có được một cuộc sống tốt”. Thực ra Mai có chồng có con bên đấy rồi nhưng nó lừa em, nó bảo với em là bị người ta lừa và bán sang Trung Quốc làm gái được khoảng 3 tháng thì bị công an bắt. Em đã yêu nó. Khi trở về Việt Nam, em bảo bố em cho cưới thì bố em không đồng ý. Em vẫn quyết định cưới và đưa vợ ra ngoài Quảng Ninh kiếm sống. Khi cưới, con Mai đã có thai với thằng kia được mấy tháng rồi nhưng em không biết, cứ nghĩ là con mình.
Tử tù Lê Xuân Trường, kẻ một thời được gọi là “sát thủ súng hoa cải”.
Lúc Mai gần đẻ, em bị công an Quảng Ninh truy nã tội đánh nhau nên đã đưa mẹ con Mai về Thủy Nguyên – Hải Phòng sinh sống. Thằng bé được sinh ra và mang họ của em. Mãi về sau đi xác định ADN em mới biết là không phải con em. Chúng em ly hôn”, Trường kể. Rồi gã bảo, dẫu biết đứa trẻ không phải con mình nhưng gã vẫn xem nó là con và sống hết trách nhiệm. Cả khi gã đã có vợ hai, gã vẫn gửi tiền để Mai nuôi thằng bé. Sau này, khi gã đã là tử tù, người vợ đầu tiên này của gã vẫn dắt theo đứa con ấy vào thăm nuôi.
Theo lời Trường thì chẳng khi nào bên gã không có những bóng hồng. Trường bộc bạch: “Sau ngày ly dị Mai em mới gặp vợ hai em, cô ấy tên là Tạ Ngọc H. (SN 1984, ở Hồng Bàng, Hải Phòng). Kể ra cuộc gặp gỡ đó cũng hơi đặc biệt, em gặp cô ấy ở bến xe Tam Bạc, Hải Phòng. Trước đó, có người xem bói, người ta bảo với em là em sẽ gặp và yêu một người sinh năm 1984, theo đạo công giáo, bị bệnh vô sinh, không đẻ con được nhưng không biết tại sao, yêu em nó lại đẻ con được”.
“Hơn một tháng sau ngày được xem bói ấy, em gặp đúng người con gái này thật, rất vô tình thôi. Nghĩ lại lời thầy bói, em đã yêu vợ hai em. Bọn em ở với nhau, cô ấy vẫn làm nghề cắt tóc, gội đầu kiếm sống. Hơn một tháng sau ngày ở với em, cô ấy có thai. Chúng em có với nhau một đứa con trai”, Trường nói về người vợ thứ hai với một tình cảm đặc biệt trìu mến.
Năm 2006, khi cô vợ hai sinh con được 10 ngày thì gã bị bắt. Mãi 15 tháng sau, khi “Trường ăn cắp” đã nhận bản án tử hình sau phiên sơ thẩm, gã mới có cơ hội gặp lại con trai khi vợ gã đưa theo thằng bé vào trại thăm nuôi. Nói về đứa con trai này của mình, “Trường ăn cắp” cũng chẳng khác những ông bố bà mẹ khác, gã tự hào về con cái lắm. Mỗi lần được nhìn vợ con qua tấm kính chắn và nói chuyện qua điện thoại, Trường có động lực hơn để đối mặt với bản án đời gã. “Nghe thằng con nó hỏi: Ba có nhớ con không, ba có ăn được gì không, em thấy được an ủi lắm!”, kẻ tội đồ nói về đứa con với vẻ đầy tiếc nuối.
Theo Người đưa tin
Chuyện tình 1 ông 2 bà của trùm giang hồ
Lê Xuân Trường, biệt danh Trường ăn cắp
Lê Xuân Trường, biệt danh Trường ăn cắp, khét tiếng trong giới giang hồ đất Cảng bởi sự nhanh nhẹn và độ liều lĩnh trong các phi vụ cướp của, giết người mà y thực hiện. Hơn thế, y còn khá cao tay khi duy trì mối quan hệ "một ông hai bà" trong hòa thuận.
Và ngay cả lúc Trường đã bị kết án tử, hai người phụ nữ của y vẫn dắt các con đi chung một đường mà chẳng hề ghen tuông.
Lần giở những trang hồ sơ về tử tù Lê Xuân Trường (tức Trường "ăn cắp", 30 tuổi, quê ở Xóm Chợ, xã Minh Đức, Thủy Nguyên, Hải Phòng ), bất giác tôi có cảm giác rờn rợn chạy dọc sống lưng. Tội danh của y dài dằng dặc, tất thảy đều nghiêm trọng như giết người, cướp của, cố ý gây thương tích và đánh bạc. Thuở còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, y cũng thuộc hàng giang hồ có số má ở đất Cảng. Và ngay cả khi Trường trở thành tử tù đang chờ "chuyến đò về âm phủ", những tên giang hồ vặt ở đất này vẫn nhắc đến y với chút nể sợ.
Trường "ăn cắp" được những kẻ trong giới kiêng nể còn bởi y có lối ra tay vô cùng tàn bạo với nạn nhân. Ngay cả khi họ không có khả năng chống cự, Trường vẫn hung hãn xả đạn rồi mới cướp của. Dưới trướng của Trường có 15 đệ tử luôn ở tư thế sẵn sàng lăn xả cùng đại ca trong mỗi phi vụ. Chưa đầy 30 tuổi, y đã kịp ghi vào bảng "thành tích" bất hảo của mình 8 vụ án nghiêm trọng.
Ngày Trường ra trước vành móng ngựa, y từ chối mời luật sư bào chữa, với lý do thấy tội lỗi của mình quá rõ ràng. Trải qua cả hai phiên xử sơ thẩm và phúc thẩm, Lê Xuân Trường lãnh án tử hình.
Những ngày chờ thi hành án tử ở trại tạm giam của Công an Hải Phòng, Trường vẫn cố giữ cái thế của một đại ca bằng những chiêu trò chống đối. Y hung hăng, gây sự với bạn tù mỗi khi có cơ hội. Trong buồng biệt giam, y đập phá cùm chân, chửi bới bất kể ngày đêm. Y cứ ông ổng chửi, chửi đổng chứ chẳng chửi đích danh ai. Chửi chán, y lại nghêu ngao hát hò, phá phách.
Suốt khoảng thời gian dài, tử tù này "một mình một kiểu", lỳ lợm chống đối. Sau cùng, để "trị" các chiêu trò của Trường, Ban giám thị quyết định "cấm vận" quyền được thăm nuôi mỗi tháng của y. Đến kỳ thăm nuôi theo quy định, người thân của Trường chỉ được ký gửi quà mà không được gặp mặt. Ban giám thị trại cho phép gia đình viết thư cho Trường khuyên y chấp hành tốt quy tắc, kỷ luật để gia đình còn được thăm nuôi.
Bẵng đi một thời gian, có dịp trở lại Hải Phòng, tôi hỏi thăm về tử tù Trường, vị giám thị trại giam vui vẻ bảo: "Ổn rồi!". Dạo Trường bị phạt, không được gặp người thân, nỗi nhớ nhung khiến kẻ giang hồ chùng lòng, suy nghĩ. Và bức tâm thư của người mẹ như liều thuốc thần khiến Trường tỉnh ngộ. "Em biết mình dại rồi, phải cố gắng sửa chữa, chấp hành nội quy để được gặp người thân trong những ngày còn lại của cuộc đời", y chia sẻ.
Đối mặt với bốn bức tường nơi phòng biệt giam, niềm an ủi và cũng là thú vui duy nhất để giết thời gian của Trường là nhìn như bị thôi miên vào bức ảnh chụp hai người vợ và hai đứa con. Theo lời Trường kể, cuộc đời bỏ đi của y chẳng có tài cán gì hơn cả, duy chỉ có việc biết dàn xếp giữa "phòng nhất" và "phòng nhì" là xem ra có vẻ "trên cơ" nhiều gã đàn ông tham lam, trăng hoa.
Năm 22 tuổi, Trường đã chút máu mặt ở Hải Phòng và cả Quảng Ninh. Dạo hành tẩu ở vùng đất mỏ, y đã quen cô gái tên M. Đám cưới diễn ra không lâu sau đó. Khi vợ bụng mang dạ chửa, Trường gây ra vụ ẩu đả ở quán karaoke "Thủy Xinh" nên chẳng còn đất dung thân. Đưa vợ về Hải Phòng sinh nở, Trường tìm kế mưu sinh ở bến xe Tam Bạc.
Với đủ mánh lới lọc lõi sau nhiều năm trải đời, Trường bảo, mỗi tháng y cũng kiếm được cả chục triệu đồng nuôi vợ con. Và rồi, khi vợ cả đang mải chăm con thơ, Trường đã ăn nằm với cô gái khác. Sau đấy, vì gây ra nhiều vụ trọng án, Trường bị công an ráo riết truy nã, y đã cùng "phòng nhì" lẩn trốn.
Ngày y bị bắt cũng là lúc "phòng nhì" của y sắp sinh đứa con trai. Trường đón nhận tin làm cha lần thứ hai khi đang bị tạm giam giai đoạn điều tra. Xúc động khi đón nhận tin ấy, Trường nhờ cán bộ công an nhắn giúp đến "phòng nhì" của y, rằng hãy đặt tên con là Lê Xuân Ánh Sáng, hy vọng đời con sẽ sáng sủa, tươi tắn hơn quãng đời tăm tối y đã trải qua.
Hai người phụ nữ, hai đứa con thơ của Trường là tất cả những gì tốt đẹp nhất đối với y, để tâm hồn y có chốn neo đậu sau tất cả những cướp bóc, giết chóc y đã gây ra. Nhắc đến họ, Trường có chút tự hào rằng, hai người phụ nữ ấy đôi khi vẫn dắt các con đi chơi cùng nhau mà không hề ghen tuông.
Trường phải trải giá bằng chính mạng sống của y sau tất cả những tội ác mà y đã gây ra, đó là quy luật. Nguyện vọng gọi tên con là Ánh Sáng của kẻ tử tù khét tiếng tàn ác ấy như một sự thức tỉnh của lương tri con người. Đó là thứ ánh sáng của hy vọng, của tương lai dẫu để nhận ra điều đó, Trường đã phải đánh đổi bằng sự tắt lịm của chính cuộc đời y.
Theo 24h
Chuyện của tử tù 'tốn cơm trại' nhất đất Cảng Không chỉ được biết đến với những thành tích bất hảo trong giới giang hồ, gã đàn ông mang án tử tù còn biết đến như một "sát thủ" tình trường. Lạnh gáy với "thành tích" bất hảo Ở trại tạm giam công an Hải Phòng, Lê Xuân Trường (tức Trường "ăn cắp", 31 tuổi, ở xã Minh Đức, Thủy Nguyên, Hải Phòng)...