‘Tuổi này mà em vẫn còn trinh thì quê quá, em ạ!’
Tôi thật sự không tin nổi vào tai mình khi nghe những lời anh nói ra, từ chính miệng người đàn ông tôi yêu thương và tôn thờ.
Trong mắt tôi, anh là một người đàn ông lý tưởng, là mẫu người mà tôi ao ước có được bao lâu nay.
Quen nhau vỏn vẹn chỉ 2 tháng nhưng chúng tôi sớm tâm đầu ý hợp và đã yêu thương nhau từ những ngày đầu. Chỉ là không ai đủ can đảm để nói ra tình cảm ấy khi còn quá sớm. Tìm hiểu nhau được 1 năm thì anh chính thức tỏ tình, tôi lập tức gật đầu đồng ý. Vì cả hai bên đều hiểu ý nhau, đều biết hai người dành tình cảm cho nhau. Tỏ tình giống như một việc làm thủ tục mà thôi.
Chúng tôi chính thức yêu nhau, từ lúc yêu tới lúc cưới phải trải qua một hành trình khá gian nan. Anh bảo tôi, bố mẹ anh hơi bảo thủ nên không muốn đưa tôi về ra mắt sớm, vì bố mẹ lúc nào cũng muốn anh lấy vợ gần. Nhưng tôi lai là con gái ở xa, lại là người ở tỉnh nên mẹ anh có thể sẽ khó khăn khi đón nhận. Anh động viên tôi, chỉ cần hai đứa yêu nhau, quyết tâm đến với nhau thì không bố mẹ nào ngăn cản.
Nhưng kết quả không được như ý. Mẹ anh không đồng ý. Anh bàn với tôi &’hay là chúng mình có bầu trước, rồi mẹ anh sẽ cho chúng mình cưới nhau. (ảnh minh họa).
Video đang HOT
Tôi đồng ý và cố gắng hoàn thiện bản thân mình, từ đi học nấu ăn tới trang trí hoa quả. Anh mừng vì tôi rất có ý thức trong việc lấy lòng mẹ chồng tương lai. Nhưng, đúng là, khi về nhà, mẹ anh không ưng tôi thật. Mẹ anh chỉ muốn con trai lấy chồng gần. Một cô gái ở xa, không có gì xuất sắc như tôi thật sự không khiến mẹ anh hài lòng. Nhưng tôi vẫn cố gắng biểu hiện thật tốt, để mang lại niềm tin cho mẹ anh.
Nhưng kết quả không được như ý. Mẹ anh không đồng ý. Anh bàn với tôi &’hay là chúng mình có bầu trước, rồi mẹ anh sẽ cho chúng mình cưới nhau. Có con rồi thì lo gì mà không được cưới. Ông bà nào mà chả xót cháu phải không em? Về làm dâu nhà anh rồi, sau này, em dần dần lấy lòng mẹ, mẹ sẽ hiểu em thôi’.
Nghe anh nịnh nọt, tôi cũng thấy bùi tai. Tôi nhận lời anh, có bầu trước khi cưới. Đó mới là lúc tôi trao cho anh bản thân mình.
Trong lần đầu ấy, tôi đã chứng tỏ cho anh thấy tôi là cô gái ngoan ngoãn, còn trong trắng. Tưởng như vậy, anh sẽ vui lắm. Nhưng thật không ngờ, thái độ của anh khác hẳn khi biết, người yêu của anh còn trinh. Anh bảo &’ sao bây giờ mà em vẫn còn giữ gìn cái thứ này? Là giả hay là thật vậy? Nếu là giả thì anh còn tin chứ là thật thì không thể tin nổi. Con gái tuổi này, tuổi này mà còn trinh thì quê lắm em ạ. Đứa con gái nào chả ăn nằm với đàn ông từ sớm. Anh không tin đâu. Nếu là em lừa anh, thì đâu cần thiết. Anh vốn không quan trọng chữ trinh mà. Em quê quá…!
Lời anh nói khiến tôi choáng váng. Anh là nghi ngờ tôi vá màng trinh, hay anh nghĩ là tôi quê mùa! Tôi thật sự không hiểu dụng ý của anh trong câu nói đó là gì. Nhưng dù đó là gì đi chăng nữa, tôi cũng cảm thấy buồn bã vô cùng, thất vọng vô cùng.
Tôi giữ gìn bao nhiêu năm, muốn tìm cho mình một người đàn ông tử tế, yêu thương mình và tôi chọn anh. (Ảnh minh họa).
Người đàn ông lúc nào cũng luôn miệng nói yêu tôi, muốn chúng tôi có một đêm tân hôn hạnh phúc, bây giờ dụ tôi có bầu trước khi cưới và còn thốt ra nhưng lời xúc phạm như vậy. Anh không quan trọng trinh tiết, nhưng lại nói là tôi đi vá màng trinh vì không có niềm tin, con gái tuổi tôi còn trong trắng.
Tôi giữ gìn bao nhiêu năm, muốn tìm cho mình một người đàn ông tử tế, yêu thương mình và tôi chọn anh. Nhưng giờ, khi đã trao đời con gái cho anh, tôi mới nhận ra, việc tôi cố gắng để được cưới anh thật là sai trái. Tôi không nên làm như vậy và càng không nên bước chân vào gia đình anh làm dâu. Đời tôi sẽ đi đến đâu nếu mẹ chồng không ưa, chồng cũng không tôn trọng mình? Không lẽ, tôi uổng phí trinh tiết cho người đàn ông này, nhưng lấy anh về thì lại phải đối diện với một tương lai u tối. Câu nói của anh đã cho thấy, anh là một người không đàng hoàng như tôi nghĩ…
Theo Phununews
Quên đi một người, liệu có dễ?
Ai cũng nói thời gian là liều thuốc tốt nhất để chữa lành mọi vết thương. Điều đó không sai, nhưng với những vết thương từ trái tim thì bao lâu mới có thể lành khỏi đây?
Tình yêu vốn dĩ không có lỗi. Lỗi là ở hai người yêu nhau. Vì giữa họ, duyên thì có nhưng phận thì không. Từ hai kẻ xa lạ, quen nhau rồi yêu nhau, hành trình đó thật kỳ diệu, đẹp biết bao. Ngược lại, từ yêu nhau mặn nồng lại trở thành người dưng xa lạ, chặng đường ấy oan khiên, nghiệt ngã lắm.
Những va vấp, đỗ vỡ trong tình yêu thường khiến ta quỵ ngã, thấy mọi thứ chung quanh đều sập đổ, chẳng còn ý nghĩa. Ta hủy hoại, ngược đãi bản thân, đắm chìm trong nước mắt và câu hỏi "Tại sao?". Bạn bè, người thân hết mực ủi an, khuyên nhủ, cố gắng vực ta đứng dậy. Một, hai ngày trôi qua, khi tiếng nấc, sự nhớ nhung, đau khổ đã vơi đi, ta bắt đầu hiểu được rằng cần đứng lên rồi bước tiếp về phía trước, đừng ngoái lại đằng sau nữa. Vì ở đó chỉ có niềm đau và người chờ ta, hứa cùng ta nắm tay đã quay gót từ lâu.
Ta quyết tâm sống tốt hơn, tìm lại sự lạc quan, yêu đời trước đây. Một chút phấn son, một chút điều đàng của con gái, ta lần hồi thu nhặt. Một chút hoa tươi, chậu cây xanh cho căn phòng bừng sắc. Ta lại đọc sách, vẽ tranh, nấu ăn- những điều bản thân từng yêu thích, say mê. Ta cố xếp thời gian biểu của mình chật kín các công việc, cuộc hẹn gặp gỡ bạn bè để không còn khoảng trống mà nghĩ ngợi, trầm ngâm về cuộc tình vừa tan.
Lẽ dĩ nhiên, với mọi cố gắng hết mức, ta sẽ có thể cười đùa, lấy lại sự quân bình cho cuộc sống sau chuỗi ngày bi lụy, buông xuôi. Nhưng, thảng hoặc khi màn đêm buông xuống, lúc đối diện mình với mình, ta mới vỡ lẽ vết thương kia hãy vẫn còn rỉ máu, vết sẹo sẽ mãi hằn in dấu vết. Ta cố dán miệng vết thương bằng tiếng cười, bằng lời tự nhủ "Cố lên tôi ơi!". Ngỡ chừng quên được, thời gian rồi cũng sẽ xoa dịu mọi thứ, song có lẽ nó không dễ dàng như vậy. Bất chợt bắt gặp một dáng hình từa tựa người xưa, một giọng nói, sở thích, ánh mắt... của ai đó giống với người ấy, theo phản xạ tự nhiên, trái tim ta đau thắt, nhói buốt. Những lúc đó, ký ức có nhau hôm nào lại lẳng lặng ùa về. Ta muốn ngăn, muốn đuổi chúng biến đi nhưng không thể. Bởi lẽ, hình bóng nọ trong lòng ta quá đậm sâu, thắm thiết.
Bạn gái thân mến! Hãy cứ sống thật với lòng mình. Cứ để nước mắt rơi những khi nhớ về người xưa. Đừng bắt ép con tim phải cố mạnh mẽ, thế này thế khác. Nhưng, xong xuôi rồi thì phải mỉm cười và tiếp tục cuộc sống của mình. Vì thế gian còn rất nhiều người và nhiều điều đáng để ta yêu quý, trân trọng. Hãy tập quên một người không còn nhớ mình, bạn nhé!
Theo St/Phununews
Món quà có 1-0-2 dành tặng gã bạn trai 'bắt cá 2 tay' khiến chàng nuốt nghẹn mà nhập viện Tối thứ 7, nàng ngọt nhạt nhắn tin dặn bạn trai tan làm xong thì ghé qua nhà mình. "Em sẽ tự tay nấu những món ăn anh thích, rồi chúng mình sẽ có một buổi tối ngọt ngào bên nhau, anh nhé!" Yêu nhau 8 tháng, những tưởng chuyện tình đang êm đềm, tốt đẹp, chỉ còn chờ một cái kết có...