Tuổi băm mà vẫn còn trinh
Tôi tự hỏi, đến bao giờ phụ nữ mới thoát khỏi chữ trinh, đến bao giờ con người ta mới được thoải mái không phải dằn vặt vì chuyện này?
Tôi là người phụ nữ tuổi băm, khi tôi đọc bài viết của một số độc giả nói về chuyện còn hay mất trinh, thật sự tôi thấy xót xa. Xót xa là tại sao phụ nữ mình lại khổ như vậy, tại sao đàn ông cứ quá coi trọng trinh tiết, coi trọng chuyện đó hơn cả danh dự, tính nết và phẩm cách của người con gái. Người con gái còn trinh chưa hẳn là ngoan ngoãn hiền lành. Người con gái mất trinh cũng không phải toàn là người hư hỏng. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, có những người từ ngoan thành hư, và cũng có những người từ hư thành ngoan, thế nên, khi đánh giá một con người không nên dựa vào cái gọi là trinh tiết.
Tôi là phụ nữ ưa vận động nên cái chuyện còn hay mất tôi cũng không dám chắc. hơn 30 tuổi, tôi chưa nghĩ tới chuyện kết hôn bởi tôi đã quá đau cho mối tình đầu. Dường như nỗi đau ấy quá lớn khiến giờ tôi vẫn không thể mở lòng được với ai. Nhưng phải thành thật một điều rằng, tôi chưa từng quan hệ với bất cứ người đàn ông nào. Tôi là trong trắng, chân chính.
Có thể tôi cũng sẽ lấy chồng và trong đêm tân hôn tôi có thể còn hay mất (do tôi là người ưa vận động). Nếu như tôi còn trinh, chồng tôi liệu có tin hay không? Hay anh cũng như một vài người đàn ông khác nghi ngờ đó là màng trinh nhân tạo. Bởi họ nghĩ, “đàn bà tuổi này mà còn trinh thì thật là ghê gớm. Phụ nữ tuổi này còn trinh, chưa qua lại với ai thì chỉ có nước là giả mà thôi”. Bạn cứ tin tôi đi, nhiều người sẽ nghĩ bạn như vậy và tôi cũng lo lắng điều đó.
Anh chỉ tin vào nhữg điều anh nhìn thấy, còn cái lý do &’củ chuối’ kia thì tạm gác lại đi. Anh lại chẳng bận tâm, tôi không còn nhưng lòng tôi còn, lương tâm tôi còn và còn cả tình yêu. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Còn chẳng may tôi có mất trinh vì vận động quá nhiều, họ cũng sẽ cho tôi là loại đàn bà dư thừa, là người phụ nữ đã qua lại với nhiều người đàn ông hay ít họ cũng không biết. Chỉ biết, tuổi ấy chắc chắn không thể trải qua vài ba mối tình và cũng sẽ không thể nào khước từ một vài anh. Bỗng nhiên tôi trở thành người đàn bà hư hỏng, lăng nhăng. Thật ra, tôi lại chẳng bao giờ qua lại với ai, đến mùi đàn ông như thế nào tôi còn chưa hay biết.
Vậy đấy, có những thứ ta cố gắng giữ gìn thì bị cho là giả tạo. Còn có những thứ vô tình mất đi thì bị cho là buông thả, hư hỏng, giống như cái trinh tiết mà tôi đang cố gắng gìn giữ đây. Có thể một ngày tôi không còn, người chồng của tôi cũng cho tôi là đã qua lại với vài người nhưng anh sẽ tặc lưỡi “ừ thì vậy cũng được, dù sao cô ấy cũng đã tuổi băm”. Nhưng anh sẽ chẳng nghĩ và chẳng nghe lời giải thích của tôi rằng, “em chưa từng ngủ với ai”. Bởi nếu thật sự tôi chưa từng ngủ với ai, tại sao tôi lại không còn trong trắng. Có gã nào hâm mới đi tin người phụ nữ ở tuổi băm, không có dấu hiệu của trinh tiết lại chưa từng ngủ với ai vì lý do vận động quá nhiều. Anh chỉ tin vào nhữg điều anh nhìn thấy, còn cái lý do &’củ chuối’ kia thì tạm gác lại đi. Anh lại chẳng bận tâm, tôi không còn nhưng lòng tôi còn, lương tâm tôi còn và tình yêu, nhân cách của tôi cũng còn nguyên vẹn, còn giá trị hơn cả cái ngàn vàng mà anh để ý tới.
Đó là sự thật, nhưng đôi khi sự thật bị vùi lấp đi bằng những tư tưởng sai trái, bằng những cách nghĩ đánh đồng và quan trọng là không có sự cảm thông và tin tưởng. Một ngày nào đó, khi cái trinh tiết không còn là rào cản nữa, phụ nữ mới thật sự hạnh phúc được.
Theo VNE
Không tin trên đời còn có trai tân
Chị còn nhớ, cái ngày chị nói "em vẫn là con gái", anh đã cười khẩy và bĩu môi dài thườn thượt một cách mỉa mai.
Anh đáp lại chị bằng câu trả lời đầy giễu cợt: "Thôi đi bà, bà mà còn trinh thì tôi vái bà làm sư tổ chứ không phải sư phụ. Thời buổi nào rồi mà còn ngồi đó nói chuyện còn trinh. Tuổi của bà mà còn trinh á, bà lừa ai chứ lừa tôi à". Đấy, chỉ bàn tới chuyện còn trinh thôi bà anh đã tâng chị lên làm... bà.
Chị biết, chẳng thể bàn chuyện này với người đàn ông ấy. Anh ta coi như chị là gì, sao người đàn ông chị có tình cảm, chị yêu thầm bấy lâu nay lại thiển cận như thế. Bỗng chỉ trong một phút, hình tượng người đàn ông mẫu mực mà chị muốn lấy tan biến như bọt bèo. Chẳng lẽ chị cứ ngồi đây mà khăng khăng rằng chị còn trinh hay sao? Chỉ tổ khiến người ta cười chị. Chị còn hay không, có lẽ cũng để trong lòng, để cho người chồng sau này của chị biết rõ.
Người đàn ông ấy nói với chị: "Em có biết, đàn ông bây giờ ở cái tuổi mới lớn, chẳng thằng nào không muốn &'thử' hay không? Bây giờ chúng yêu nhau sớm, cứ yêu nhau là vào nhà nghỉ, là tính chuyện thân thiết. Anh có 2 chục thằng bạn chơi cùng, hỏi cả 2 chục thì chẳng thằng nào dám nói mình là trai tân. Vậy thử hỏi, đàn bà con gái còn trinh được không? Có đàn ông &'không tân' thì sẽ chẳng có đàn bà &'còn trinh'". Nghe tới đó mà chị ngán ngẩm, đứng dậy bước đi không thèm nói thêm gì nữa. Căn bản, câu chuyện này không nên tiếp tục.
Đàn ông chẳng ai còn 'tân' khi tới tuổi lấy vợ (ảnh minh họa)
Chị thôi ý định theo đuổi người đàn ông ấy ngay ngày hôm sau. Cái chuyện chị còn trinh, chị hứa sẽ chôn chặt trong lòng, chỉ cho chồng chị biết.
2 năm sau, chị gặp người đàn ông khiến trái tim chị đập rộn ràng. Chị đã yêu người ta thật nhiều, yêu hơn nữa khi người ấy không bao giờ hỏi chị về chuyện còn hay mất, cũng không bao giờ bàn luận tới chuyện trinh tiết. Chị nghĩ, đó là người đàn ông đáng để chị yêu. Dù quá khứ ra sao cả hai cũng không quan trọng. Chị và anh yêu nhau, đơn giản thế thôi. Nhưng có lẽ, những câu chuyện chị nói, đôi khi có hàm ý khiến anh đã dò được suy nghĩ của chị, và anh cũng lờ mờ hiểu, chị chưa từng quan hệ với ai. Nếu anh hiểu được như thế, chị rất mừng. Cũng có thể vì như vậy, anh không cần hỏi và càng ngày càng yêu chị hơn, cũng không đòi hỏi chuyện quan hệ trước hôn nhân. Vì chị luôn nói với anh, chị muốn giữ thân trong sạch cho tới ngày chị làm cô dâu, dù người đó là ai đi chăng nữa.
Chị được như ý nguyện, lấy được người đàn ông mà chị thương yêu. Nhưng điều khiến chị ngạc nhiên và đau khổ nhất là trong đêm tân hôn, chị đã bị ăn một cái tát như trời giáng. Chị không còn trinh tiết như anh nghĩ và cũng không giống như chị nghĩ. Chị không biết vì sao, ngay cả bản thân chị còn choáng váng. Chị nghĩ lại lý do cho chuyện đau khổ này. Phải chăng vì ham chơi thể thao, chị đã bị rách màng trinh từ khi nào không hay biết. Chỉ có thể thế thôi, chị thể với anh, thề với trời là chị trong sáng.
Anh chỉ vào mặt chị và nói: "Tôi là trai tân cô biết không? Tôi đã tưởng cô là đứa con gái ngoan hiền tôi mới lấy cô về làm về. Tôi đã giữ gìn bản thân cho cô, cho tôi bao lâu nay chỉ muốn cái đêm tân hôn này ý nghĩa. Một thằng đàn ông &'tân' như tôi mà lại phải lấy người đàn bà không còn trinh tiết sao?".
Anh nói mình là trai tân thì phải lấy vợ còn trong trắng (ảnh minh họa)
Chị gào lên trong đau đớn, chị vuốt nước mắt đứng phắt dậy: "Anh đừng có hét lên hãnh diện như thế. Tôi còn lạ gì đàn ông các anh. Có ai là trai tân, anh có dám thề với trời anh là trai tân không. Đừng nói với tôi đàn ông ở tuổi của anh mà còn gọi là tân được. Đàn bà chúng tôi không còn thì các anh còn chắc. Anh có biết chúng tôi mất đi sự trong trắng là do ai không, do những gã đàn ông như anh đấy. Nên đừng có ngồi đó mà biện minh. Tôi đã nói tôi trong sạch, còn anh nói gì thì nói, đừng xảo biện. Anh chấp nhận hay không thì nói một lời, bằng không chia tay".
Đó là cái kết cục cho cuộc hôn nhân mà chị nghĩ là sẽ hạnh phúc. Chồng chị luôn miệng nói mình là trai tân, nên lấy người như chị, anh không cam tâm. Chị thật bụng nghĩ, liệu trên đời này có trai tân ở cái tuổi lấy vợ hay không? Khi vừa lớn, họ đã tò mò chuyện trai gái. Nghĩ lại lời anh bạn trước kia chị thích, anh ta nói chẳng sai. Chị không tin trên đời còn có người đàn ông như thế, cố nhịn chỉ để &'hiến thân' cho vợ mình.
Theo Eva
Cực ghét người không chồng mà chửa Các cụ ta xưa có nói, con gái phải chính chuyên, phải dịu dàng, đoan trang thì mới đúng là con gái. Nhưng dường như con gái thời nay đã mất hết những đức tính ấy, sống buông thả, sa ngã và luôn tự cho mình là đúng. Họ có thể yêu một lúc vài người, đang yêu người này cũng có thể...