Từng chê em rể quê mùa nhưng một lần về thăm nhà em ấy, từ ngoài cổng vợ chồng tôi đã phải tròn xoe mắt kinh ngạc, càng đi vào trong càng choáng váng nặng
Đêm ngủ lại trong nhà em mà tôi thấy xấu hổ vô cùng. Nhà em ấy giờ có khác gì cái resort thu nhỏ đâu kia chứ.
Tôi từng rất khinh thường em chồng mình. Em ấy tốt nghiệp thạc sĩ, đang là trợ giảng trong trường đại học thì lại đùng đùng bỏ về quê nuôi gà, theo chồng đi chăn vịt với trồng rau. Chồng em ấy thì nhà quê chính hiệu. Quanh năm suốt tháng up ảnh facebook toàn gà, lợn với vịt hoặc selfie cái mặt đen thui vì cháy nắng kèm một câu caption: “Bà con ngủ dậy chưa? Chuẩn bị đi thu hoạch trái cây nào”…
Lâu dần, tôi hủy theo dõi vợ chồng em ấy vì chẳng thấy có gì đặc biệt, chỉ thấy xấu hổ. Ngày em chồng bỏ việc rồi đến vay vợ chồng tôi 300 triệu về quê làm ăn, chồng tôi vẫn cho mượn nhưng lại mắng em gái một trận vì anh cũng cho rằng bỏ việc để làm nông là chuyện rất điên rồ.
Hai anh em giận nhau tới một năm trời, thậm chí về quê ăn giỗ mà còn không nói chuyện với nhau. Bố mẹ chồng nhiều lần khuyên bảo nhưng ai cũng cố chấp cứng đầu không chịu nghe. Mãi cho tới tận lúc tôi sinh đứa con thứ hai thì em ấy mới đến thăm. Từ đó tình hình mới dịu đi, tình cảm cũng dần tốt lên.
Em chồng thường xuyên tới nhà tôi chơi hơn, mỗi lần đến, em ấy lại mang nào gà, vịt, trái cây, rau củ của nhà trồng được cho vợ chồng tôi ăn cả tháng trời. Thế nhưng trong thâm tâm tôi vẫn hơi khinh thường em vì thấy dáng vẻ quê mùa của em.
Đêm ngủ lại trong nhà em mà tôi thấy xấu hổ vô cùng. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tháng trước, em chồng mang 300 triệu lên trả nợ. Tôi rất bất ngờ vì mới 3 năm, em ấy đã trả được rồi. Em bảo, vợ chồng em đã ổn định, đã xây được nhà, cũng đã vào được lứa gà mới rồi, giờ trả nợ anh chị trước, em còn nợ ngân hàng 200 triệu, cố gắng hè này sẽ trả nốt. Tôi bảo em cứ mang t.iền về mà trả ngân hàng trước, vợ chồng tôi chưa cần gấp. Anh chị em trong nhà cho vay thì thoải mái chứ ngân hàng dù sao cũng mất vài triệu t.iền lãi mỗi tháng.
Em ấy cảm ơn rối rít rồi mời vợ chồng tôi về nhà em ấy một chuyến chơi cho biết nhà cửa và trang trại mới của em ấy. Sẵn đợt này đang rảnh nên chúng tôi quyết định lên đường.
Về tới khu nhà em ấy mà tôi giật mình thon thót. Từ ngoài cổng là giàn hoa, càng vào càng rộng thênh thang, 2 cái ao cá, vườn trái cây bát ngát, chuồng lợn cả trăm con xây dựng theo công nghệ mới, rồi gà vịt thì không đếm xuể, công nhân hơn chục người đang rẫy cỏ với trồng rau… Trời ơi, xưa nay tôi cứ tưởng vợ chồng em ấy nhà quê, nghèo kém, ai mà biết họ có cả cơ ngơi như thế này. Vợ chồng tôi có chạy đuổi theo cũng còn lâu mới kịp.
Đêm ngủ lại trong nhà em mà tôi thấy xấu hổ vô cùng. Nhà em ấy giờ có khác gì cái resort thu nhỏ đâu kia chứ. Sáng nay tôi nghe em rể bàn chuyện cùng một người khác về cổ phần với đóng góp. Tôi có nên xui chồng đầu tư vào chung với em ấy không hả mọi người? Anh em trong nhà còn đáng tin hơn người ngoài nhỉ? Nếu làm thế thì có hợp lý không? Có bị các em đ.ánh giá là tham lam, thấy t.iền sáng mắt không? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
(Xin giấu tên)
Theo Nhịp Sống Việt
Bị mẹ vợ tương lai chê "kém sang, quê mùa", tôi đáp trả một câu khiến bà im tịt
Bao nhiêu anh em bạn bè nhà vợ mà mẹ vợ tương lai chẳng tiếc lời chê bai tôi, đã vậy thái độ của bà với tôi còn vô cùng khinh khỉnh.
Tôi và Thu yêu nhau 1 năm thì 2 đứa dẫn nhau về nhà ra mắt. Tôi là trai tỉnh còn Thu là gái phố. Ban đầu tôi cũng khá dè dặt khi quyết định tiến đến với Thu nhưng sau một khoảng thời gian, tình cảm chân thành và tính cách của Thu đã khiến tôi đổ gục.
Ngày đầu tiên tôi về nhà em ra mắt, bố em thì vẫn xởi lởi còn mẹ em thì thái độ ra mặt. Bà liên tục hỏi tôi những câu hỏi giống như tôi là kẻ phạm nhân của bà. Thậm chí cả những câu tế nhị nhất bà cũng đem ra hỏi tôi. Nếu Thu có hích tay mẹ thì bà quay ra mắng Thu "con gái dại dột phải tìm hiểu kỹ nhỡ đâu người ta hám của lừa con thì sao. Dốt lắm".
Nói thật, nghe được những câu nói đó bản thân tôi cũng không có phần thoải mái. Đúng tôi là trai quê nhưng nhà tôi cũng khá bề thế trong vùng hơn nữa, công việc và mức lương hiện tại của tôi không phải chàng trai nào cũng có thể sở hữu. Chỉ có điều, tôi vốn là người giản dị, không thích phô trương thế nên nhiều người nghĩ tôi yêu Thu là vì t.iền cũng phải thôi.
Tôi không quan trọng điều đó, chỉ cần Thu hiểu và yêu tôi là được rồi. Thu cũng khá quyết tâm nên mẹ cô ấy dù có gay gắt nhưng chúng tôi vẫn sẽ quyết định tổ chức đám cưới.
Trước ngày cưới 2 tháng, Thu mời tôi về nhà ăn cơm nói là có giỗ chạp gì đó. Tôi đồng ý, cũng chuẩn bị quà cáp các thứ đầy đủ nhưng phong cách ăn mặc giản dị của tôi thì vẫn như thế. Sau khi ăn uống xong, lúc mọi người đang ngồi uống nước. Mẹ Thu - Mẹ vợ tương lai của tôi bắt đầu nói về tôi. Bà liên tục chê bai tôi nhìn quê mùa, không sang để hợp với con gái bà và phong cách nhà bà.
Không chỉ điều đó, bà cũng chê tôi là dân tỉnh lẻ muốn bám trụ đất phố nên mới quyết bám con gái bà. Quả thực, những lần trước tôi không để ý nhưng lần này, m.áu nóng trong người dồn lên. Tôi đứng lên xin phép họ hàng nhà vợ tương lai, mẹ vợ tương lai rồi nói "Cháu vẫn xin gọi bác là bác vì 2 tháng nữa mới đám cưới. Và nếu những gì cháu nói dưới đây có động chạm thì mong bác bỏ qua.
Cháu thấy Thu và bác như 2 thái cực vậy, không hiểu sao lại là mẹ con ruột. Nếu cháu đến với Thu vì t.iền thì giờ này cháu cũng kiếm được 1 khoản kha khá từ Thu và cao chạy xa bay chứ chẳng ngồi đây để nghe bác mỉa mai như vậy. Hơn nữa, từ giờ tới lúc cưới cháu vẫn hoàn toàn có thể hủy hôn để bác tìm cho Thu một người chồng sang chảnh, đẳng cấp hơn.
Cháu không nghĩ với bác, vẻ ngoài lại quan trọng hơn hạnh phúc của con gái mình. Những lần trước cháu im lặng vì cháu tôn trọng bác nhưng lần này trước bao nhiêu người bác cứ làm ra vẻ con gái bác cành cao lá ngọc, thưa bác, chính những điều ấy có thể khiến con gái bác sau này khổ sở cả đời. Hôm nay cảm ơn nhà đã mời cháu đến dùng cơm, cháu có việc nên xin phép về trước".
Mặt mẹ Thu cứ từ tái sang đỏ, bà ú ớ không nói nổi lời nào. Họ hàng thì bắt đầu quay ra bàn tán còn Thu thì... cô ấy chỉ biết đứng thở dài. Lúc tiễn tôi ra cổng, Thu vẫn thay mặt mẹ xin lỗi và tôi cũng xin lỗi cô ấy.
Bởi sau này tôi sống với Thu chứ không phải mẹ Thu nhưng lòng tự trọng con người cũng có giới hạn. Huống chi tôi lại còn là đàn ông, thể diện của tôi còn đáng quý hơn t.iền bạc, gia sản của tôi vậy. Tôi không hối hận về những gì mình đã làm.
Nguyễn Thị Hương
Theo Khỏe & Đẹp
Về ra mắt vừa nhìn thấy bố chồng tương lai tôi bủn rủn chân tay chẳng kịp chào, chạy thoát thân ngay lập tức Về ra mắt vừa nhìn thấy bố chồng tương lai tôi bủn rủn chân tay chẳng kịp chào, chạy thoát thân ngay lập tức.. giờ tôi nên mở lời thế nào đây. Tôi và Khải vốn là bạn học chung, nhưng vì kiểu học mới nên chúng tôi chẳng mấy khi cùng lớp, bởi đăng ký tín chỉ muốn học lớp này nhưng...