Từng bỏ đói, đánh đập tôi 8 năm, ai ngờ dì lại cho tôi bất ngờ vỡ òa trong ngày sinh nhật tuổi 60
Cuộc sống của tôi gắn liền với những trận đòn roi và bất hạnh, nhưng tôi đã nhận được một bất ngờ rất lớn trong lần sinh nhật thứ 60 của dì.
Tuổi thơ của tôi gắn liền với những bất hạnh khi cha mẹ đã ly dị và rời bỏ tôi từ rất sớm. Chính bà nội đã nuôi nấng tôi những ngày tháng sau đó. Nhưng tưởng rằng tôi sẽ lớn lên trong sự yêu thương của nội thì một bi kịch lại ập đến. Tôi đã phải chứng kiến bà qua đời vì một cơn đau tim.
Sau khi bà mất, tôi chuyển về sống với dì như một lựa chọn cuối cùng trong cuộc đời. Nhưng trong thâm tâm tôi thực sự không muốn, vì những điều mà dì đã đối xử với tôi từ ngày trước. Đó cũng là ngày bắt đầu cuộc sống địa ngục của tôi. Một quãng thời gian tôi gần như không bao giờ muốn nghĩ tới khi dì đã “dành” cho tôi những trận đòn roi, thậm chí cả bỏ đói.
Ngay ngày đầu tiên dì đã áp đặt những quy tắc khắt khe như: Tuyệt đối không được có tình yêu trẻ con, không được về nhà muộn và đặc biệt trong mỗi kì thi đều phải đứng top đầu của lớp. Những lời nói gay gắt đó luôn ám ảnh tôi, tôi đã căm ghét dì rất nhiều nhưng không còn sự lựa chọn nào khác.
Tôi chỉ biết học và học, nhưng đó dường như là chưa đủ với dì bởi mỗi khi có những lời phàn nàn từ trên lớp hoặc bất cứ một ai khác về tôi thì chắc chắn sẽ có những trận đòn roi nhừ tử. Khi kết quả kì thi đầu tiên được gửi về nhà, tôi đã đứng áp chót. Và dì đã đánh tôi bất chấp sự cầu xin, gào khóc. Nhưng lần này thì khác, tôi chợt nhận ra một điều rất lạ: dì tôi đang khóc.
- Hôm nay đừng có mà ăn gì! – Dì quát lên.
Sau đó, dì đã ra ngoài ăn với những người bạn mặc cho tôi đi ngủ với chiếc bụng trống rỗng. Để tránh những trận đòn roi tôi đã cố gắng rất nhiều, nhưng đôi khi chỉ cần kéo dài buổi học thêm một chút để trao đổi bài mà về nhà muộn, mặc cho lời giải thích của tôi, dì vẫn lạnh lùng phạt và tất nhiên: vẫn không có cơm ăn.
Dì đã “dành” cho tôi những trận đòn roi, thậm chí cả bỏ đói (Ảnh minh họa)
Sự việc vẫn tiếp tục diễn ra như vậy: những trận đòn, những lần phạt úp mặt vào tường và bỏ đói. Thậm chí tôi đã từng căm ghét dì, thề rằng tôi sẽ tạo ra sự khác biệt, cứ chờ xem.
Video đang HOT
Khi lên đến Trung học, tôi đã cố gắng và điểm số cũng tốt hơn. Nhưng dì rất ít khi nở nụ cười với tôi và vẫn những lời nói lạnh lùng như mọi ngày.
Trong suốt 8 năm, tôi như một đứa trẻ bị giam cầm. Không đi chơi, không có một thú vui nào khác ngoài việc học và việc duy nhất tôi cần cố gắng là phải vào Đại học. Dì đã từng quát lên rằng tôi sẽ chỉ là một kẻ ngốc, một thằng đần, một kẻ ăn xin nếu không thể vào Đại học. Và trong một đêm suy nghĩ, tôi đã nhận ra rằng mình phải cố gắng, để cho những người ghét tôi phải hối hận, đặc biệt là dì.
Và thời gian sau đó tôi như một con người khác, không đứng cuối lớp, không tình yêu, một không gian khép kín để đạt được mục tiêu duy nhất: vào Đại học.
Cuối cùng sau bao nỗ lực, tôi đã đạt được ước mơ của mình khi đỗ vào một trường danh tiếng. Người đầu tiên tôi báo tin là dì. Dì đã ôm chầm lấy tôi và khóc:
- Xin con đừng hận dì, tất cả những điều dì làm chỉ muốn con thành đạt, muốn con có cuộc sống tốt hơn mà thôi vì tuổi thơ của con đã cực khổ quá nhiều rồi. Những lúc đánh con, bỏ đói con thực sự dì cũng không thể ăn nổi bữa cơm vì thương con. Dì buộc phải đối xử với con như vậy, buộc phải độc ác để không muốn con phải khổ thêm bất cứ ngày nào nữa.
Tôi thực sự rất xúc động, chỉ biết cảm ơn dì rất nhiều. Nhờ những trận đòn roi, bỏ đói mà tôi đã có được ngày hôm nay. Giờ nghĩ lại, suốt 8 năm đó là quãng thời gian “bạo hành ngọt ngào” mà tôi đã được trải qua.
Vào ngày sinh nhật thứ 60 của dì. Tôi đã chuẩn bị một món quà rất ý nghĩa để dì bất ngờ. Nhưng khi vừa về đến nhà, người tạo bất ngờ lại là dì khi đưa cho tôi một chiếc chìa khóa – đó là chìa khóa căn biệt thự mà dì đã mua tặng tôi với số tiền tích cóp từ ngày xưa. Tôi chẳng biết cám ơn dì như thế nào nữa vì thực sự tôi quá đỗi vui mừng. Kể từ sau hôm đó, tôi cũng gọi dì bằng “Mẹ” bằng tất cả tình yêu thương vô bờ bến của mình.
Theo Ngoisao
Lời thú nhận trong đêm của con dâu
Kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, chưa bao giờ bà từng nghĩ sẽ có ngày mình làm đám tang cho chính đứa con trai duy nhất của mình. Bà ngước mặt lên bàn thờ, nhìn di ảnh chồng mà nức nở.
Đang đi du lịch thì nhận được cuộc điện thoại của con trai, cứ nghĩ nó gọi điện để hỏi thăm mình nên bà bắt máy ngay lập tức thì bên kia không phải giọng của con trai bà mà lại là tiếng khóc nức nở, đứt quãng của con dâu: "Mẹ ơi, mẹ... anh Quân chết rồi". Cái gì? Chuyện gì xảy ra thế này, sao thằng Quân lại chết được. 2 tuần trước khi đi du lịch nó còn về quê biếu bà mấy chục triệu để mang đi chơi cơ mà. Thế mà sao lại có có chuyện này xảy ra được.
Bỏ ngang chuyến du lịch còn đang giang dở, bà bắt xe vội vã trở về nhà thì thấy con dâu đang khóc nức nở bên thi hài đứa con trai đã lạnh ngắt. Bà sững người vội túm lấy con dâu hỏi tại sao thì cô chỉ khóc lóc nấc lên rồi sợ hãi nói: "Bác sĩ nói anh ấy bị đập đầu vào cạnh bàn... mất máu quá nhiều nên...".
Nghe con dâu nói thế, đầu óc bà không còn sũy nghĩ được gì nữa chỉ có biết quỳ gục xuống chân giường con trai mà khóc nức nở. Mấy ngày làm đám cho con trai, đêm nào bà cũng thức trắng không ngủ nổi nên bà thường có thói quen đi lại quanh nhà để nhớ về những kỉ niệm của con trai ngày còn sống.
Quân ơi...bất chợt bà nghe thấy một tiếng hét lên khe khẽ từ phòng của con dâu bà phát ra. "Không biết có chuyện gì mà nó lại hét lên sợ hãi như thế?" bà lo lắng vội đến gần để nghe thì không thấy con nói gì nữa. Để rồi đến đêm thứ hai thì lần này bà bắt gặp từ đầu đến cuối giấc mộng, đúng lúc đi ngang qua cửa phòng con dâu thì thấy nó bật dậy khỏi giường rồi hét lên: "Chồng ơi, tha cho em. Em biết lỗi rồi".
Bà ngước mắt lên nhìn đồng hồ thì vừa hay, kim giờ và kim phút đều đang điểm 12 tiếng dài. Đêm thứ 3, bà lại nghe được tiếng con dâu hét lên vào chính thời gian này và cũng chỉ duy nhất câu đó, rồi con thở hổn hển quay lại nằm tiếp. Bà không thể hiểu nổi, rốt cuộc có chuyện gì giữa con dâu và con trai bà mà khiến 3 đêm liền nó đều gặp ác mộng như thế, mà lần nào cũng chỉ nói duy nhất đúng một câu như thế.
"Chồng ơi... tha cho em" sao, sao nghe giống như câu xin lỗi của nó vậy. Hay là, nó đã làm chuyện gì có lỗi với thằng Quân trước khi chết nên giờ mới ân hận không ngủ được như thế. Cái chết của thằng Quân liệu có liên quan đến nó? Hay là...nó ngoại tình bị thằng Quân biết được nên mới...
(ảnh minh họa)
Để rồi, đến đêm thứ 4, khi con dâu lại hét lên như thế một lần nữa thì lần này không thể nhịn nổi sự hiếu kì của mình. Bà vội cầm gậy xông vào phòng con dâu định đánh chết nó, thấy mẹ chồng mặt giận dữ nhìn mình lườm nguýt,Thúy - vợ thằng Quân sợ hãi hét lên:
- Kìa, mẹ... Mẹ có chuyện gì vậy?
- Mày nói đi. Rốt cuộc thằng Quân làm sao mà chết? Tại sao đêm nào cứ vào 12h là cô lại bật dậy hét lên sợ hãi như thế? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có phải, chính cô, là người đã hại chết nó không?
(ảnh minh họa)
Rồi chưa kịp nghe Thúy trả lời, bà đã cầm gậy giơ cao lên định vụt cho cô mấy cái vào người. Để rồi thấy con dâu sợ hãi co rúm người lại, ôm đầu khóc nức nở rồi nói:
- Chồng ơi, tha cho em. Em biết lỗi rồi, đừng đánh em mà.
- Cô... cô đang nói cái gì? Chuyện rốt cục là như thế nào? Cô mau nói rõ cho tôi.
- Mẹ... thực ra, anh Quân đích thực là lên cơn nhồi máu cơ tim nhưng con vẫn còn giấu mẹ chuyện tại sao anh ấy lại như thế. Thực ra, hôm đó, anh Quân uống rượu say, anh ấy bị huyết áp cao bác sĩ nói anh ấy không nên uống quá nhiều rượu nhưng anh ấy không nghe.
- Con thấy anh ấy trở về say khướt nên vội nói mấy câu quan tâm thì anh Quân bỗng nổi sùng lên rồi cầm gậy đánh con, con sợ quá vội chạy nhanh vào phòng đóng cửa lại. Con... con sợ quá. Thấy anh ấy cầm gậy muốn đánh chết con nên con chỉ trốn trong phòng không dám ra. Nhưng thấy mãi mà không nghe được tiếng anh ấy quát tháo như mọi hôm nữa nên tưởng anh ấy đã say ngủ mất rồi nên con mới ra ngoài.
- Để rồi, vừa mở cửa ra con đã thấy cảnh tượng kinh hoàng đó. Chồng con... anh ấy, anh ấy đang úp mặt xuống vũng máu... Bác sĩ nói, có thể anh ấy do say quá nên trượt chân khi giẫm phải quả bóng của thằng nhỏ để rơi gần đó nên mới ngã đập mặt vào cạnh bàn. Vết thương lại trúng dây động mạch chủ nên mới...
- Con xin lỗi mẹ, là con nên mới cho mẹ sớm hơn mới phải. Nhưng mà... con cũng sợ hãi quá. Mấy đêm nay, đêm nào con cũng mơ thấy cảnh anh ấy cầm gậy định đánh con lúc ấy. Phải chi lúc đó con ra sớm hơn thì biết đâu... Biết đâu anh ấy đã không chết như thế.
- Mẹ... mẹ nếu không tin có thể xem giấy khám nghiệm của bác sĩ. Con thề, không bao giờ có chuyện con làm điều gì có lỗi với chồng con đâu. Mẹ xem đi.
Cầm tờ giấy khám nghiệm tử thi của con trai lên, kết quả đúng như những gì mà cái Thúy nói. Bà thở dài, bỏ gậy xuống, vỗ đầu con dâu rồi nói nhỏ: "Mẹ xin lỗi, trách nhầm con rồi. Tại mẹ nhớ nó quá, con ngủ đi. Thằng Quân...ở trên trời, nó không trách con đâu".
Mộc Miên / Theo Thể Thao Xã Hội.
Tôi đang trừng phạt vợ bằng cách 'bỏ đói' chuyện chăn gối Vơ noi tôi la đô hen, lam đan ông ma không hoan thanh trach nhiêm con vê trach vơ con, hen ha nhât la "bo đoi" vơ. Vơ chông tôi đa chinh thưc ly di. Tôi tư suy nghi tư đâu ma gia đinh đô vơ. Trong cuôc sông vơ chông co phai luc nao cung hơp nhau đâu, quan trong sau khuc...